Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33: Cảm Ơn Anh


Như lời Mew nói quả thật đúng một tuần sau, Choi Ta đã đến công ti nộp hồ sơ xin việc. Nếu như là thường ngày thì việc phỏng vấn sẽ do chính Mew đảm nhiệm, nhưng hôm nay hắn bảo có một việc quan trọng phải vắng mặt nên công việc ấy được giao lại cho Park .

Anh xem qua một lượt sấp hô sơ trên tay mình, sau đó nhìn người con trai đang ngồi chiễm chệ trước mặt nói:

"Ta Ratanaporn 23 tuổi, đã sống ở Anh trong bốn năm. Khoảng thời gian ở đó cậu đã làm những công việc gì?"

"Thiết kế thời trang."

Park nghe qua có chút bất ngờ, sau cùng anh để lại tập hồ sơ gọn gàng rồi đưa về phía người kia.

"Thế cậu có nhầm không? MG là công ti bất động sản."

Ta nghe thế liền nhanh chóng lắc đầu. MG là công ti bất động sản cậu làm sao không biết, nhưng mọi việc đã làm đều phải có lý do. Thấy Ta im lặng một hồi lâu, sau cùng Park đứng dậy lên tiếng:

"Thôi được rồi, việc này sẽ để cho giám đốc Mew xem xét lại. Buổi phỏng vấn của cậu đã hoàn thành rồi, thời gian tới nhớ chờ kết quả nhé."

Thấy người kia đứng dậy đang định ra ngoài, Ta cảm thấy không cam, sau cùng cậu vội vã chạy đến trước mặt Park hỏi.

"Thế Pi Mew hôm nay có việc gì mà lại không đến được."

"Tôi không biết."

Park nói thế cũng nhanh chóng đi ra ngoài, sáng nay Mew gọi đến chỉ bảo là có việc quan trọng. Hơn nữa, đó là việc riêng của hắn nên cho dù anh có biết cũng không tiện nói ra.

Ánh mắt của anh lơ đãng nhìn ra phía cửa chính, hôm nay trời có nắng nhẹ và vô cùng mát mẻ.

Ngày mai là ngày Sunny sẽ tròn 18 tuổi.

Chiếc Bugatti lăn bánh đều đều trên con đường quốc lộ rộng lớn, Mew có thể cảm nhận được tâm trạng của người con trai bên cạnh đang rất vui vẻ. Suốt chặn đường về nhà cứ ngâm nga hát mấy câu tình ca đầy hạnh phúc.

Hôm nay, Mew và Gulf cùng đi chụp ảnh cưới.

Đến bây giờ, Gulf vẫn còn chưa thể tin được sẽ có một ngày Mew kết hôn với mình, còn có...để cho mọi người đều biết rõ là bọn họ thật sự yêu nhau. Điều này khiến Gulf cảm thấy hạnh phúc của mình đôi khi rất vô thực.

"Vậy bây giờ anh đưa em đi ăn nhé."

Gulf nghe thế liền vui vẻ gật đầu đồng ý. Chiếc xe màu đen dừng chân trước một quán ăn lớn, Mew vòng qua mở cửa xe cho cậu . Nơi này lúc trước cả hai đã cùng ghé qua một lần, rất hợp với khẩu vị của bọn họ.

Một lúc sau, mấy món ăn được nhân viên bày biện ra trên bàn, Mew chu đáo dùng khăn giấy lau sạch bát đũa cho cậu còn tiện tay gắp thịt bỏ vào đấy.

Gulf gắp một miếng thịt cho vào miệng, chẳng hiểu sao ngay lúc này đây, cậu cảm thấy mùi vị của nó thật sự rất tệ. Cơn buồn nôn cũng vì thế mà ập tới, Gulf bụm miệng, ba chân bốn cẳng chạy vào trong nhà vệ sinh.

Mew ngồi kế một bên thấy những hành động của Gulf lại lo lắng không thôi, hắn chạy theo cậu đến tận nhà vệ sinh, tận mắt nhìn thấy cảnh tượng một Gukf đang nôn lấy nôn để, bộ dạng vô cùng đáng thương. Và rối hắn đi đến bên cạnh, vỗ vỗ xuống lưng của Gulf mấy cái.

"Gulf , em không khoẻ ở đâu sao."

Mew dò xét tới lui, miệng không ngừng lo lắng hỏi han đủ điều. Qua một lúc sau, Gulf mới hết nôn, cậu mệt mỏi dựa vào lòng của Mew , gương mặt cũng tái xanh.

"Hay là anh đưa em đến bệnh viện nhé?"

Gulf nghe người kia nói thế liền ra sức lắc đầu, cả người cậu dựa vào hắn. Sau đó mệt mỏi nói.

"Mình về nhà được không anh?"

Suốt chặn đường về nhà, Gulf nhắm chặt mắt không hề lên tiếng câu nào, cậu không chút sưc sống cứ thế dựa vào thành ghế lái. Mew lo lắng sốt vó cả lên, hắn luôn miệng bảo cậu phải đến bệnh viện nhưng người kia chỉ đáp lại bằng vô vàng cái lắc đầu.

Hết cách, Mew đành dừng xe ở một nơi bán thuốc gần nhà để mua một ít thuốc cho cậu.

"Chẳng biết sao lúc nãy khi đang ăn cơm, cậu ấy đột nhiên bị nôn mửa, sau đó là mệt mỏi đến bây giờ."

Người bán thuốc nghe Mew nói thế liền gật đầu một cái, sau đó hỏi thêm.

"Hai người là vợ chồng đúng chứ?"

"Vâng."

Rốt cuộc người kia không bán cho anh một viên thuốc nào, chỉ đưa đến hai hộp que thử thai. Mew có chút ngờ vực, tâm trạng từ lo lắng rất nhanh lại chuyển sang háo hức không thôi.

Choi Ta đứng ngoài cửa chính ở biệt thự của Mew , khi thấy chiếc xe màu đen từ từ chạy vào nhà, cậu rốt cuộc cũng cảm thấy công sức mình chờ đợi không lãng phí chút nào. Thế nhưng ở bên cạnh hắn còn có một người con trai khác, Ta khó hiểu đứng chôn chân tại nơi đó.

Màn hình điện thoại của Ta sau đó hiện lên mấy dòng tin nhắn kèm theo nhiều cuộc gọi nhỡ, cậu lập tức khoá máy, sau đó bắt taxi rời khỏi biệt thự.

Đặt Gulf nằm xuống giường, Mew cẩn thận kéo chăn đắp lên người của cậu . Mặc cho người kia đang ngủ say, hắn lại ngồi cạnh bên không ngừng ôm mặt Gulf hôn hít. Nếu điều đó là sự thật, chắc chắn hắn sẽ rất hạnh phúc nhưng phải đợi cậu ngủ dậy thật sự tỉnh táo mới có thể thử.

Cho đến chạng vạng tối, Mew sốt ruột ngồi trước cửa phòng tắm đợi kết quả của que thử thai, một lúc lâu sau, Gulf bước ra khỏi đó, gương mặt không giấu khỏi sự thất vọng.

"Em xin lỗi."

Mew nghe cậu nói thế liền hiểu rõ sự tình, hắn cảm thấy có chút tiết nuối nhưng rất nhanh trên gương mặt ấy lại nở một nụ cười tươi rồi vội vàng ôm Gulf vào lòng vỗ về.

"Không sao cả, chúng ta còn rất nhiều thời gian mà."

Vòng ôm của Mew dường như siết chặt, qua một lúc, cả người Gulf run run, hắn cứ ngỡ là cậu đang khóc rồi vội đưa tay lên tấm lưng nhỏ bé ấy xoa dịu.

"Em đừng buồn, bé con sẽ nhanh trở về với chúng ta thôi."

Gulf nghe nghe kia nói thế liền bật cười thành tiếng, cậu đẩy Mew ra khỏi người mình, sau cùng cằm chiếc que hai vạch đưa đến trước mặt hắn. Đôi mắt Mew sáng rực tựa như một vì sao đêm, người kia vui mừng đến mức nhảy cẫng lên.

Khi đó bác sĩ đã bảo với họ rằng, Gulf bị sảy thai nên việc có con sau này cũng sẽ rất khó. Mew nghĩ lại mới thấy, không uổng công thời gian qua ngày nào cũng miệt mài cùng nhau đến tận ba bốn giờ sáng, điều này không tồi, hắn sẽ tiếp tục phát huy.

Để chắc chắn rằng Gulf đã thật sự mang thai, ngày hôm sau Mew liền đưa cậu đến bệnh viện. Đúng là Gulf mang thai, hơn nữa đã hơn được một tháng.

"Chúng ta sẽ đặt tên con là gì nhỉ?"

"Chắc chắn khi bé con sinh ra sẽ đẹp giống em và anh cho mà coi."

"Dù là trai hay gái thì em phải yêu thương bé con thật nhiều đó nha."

Gulf ngồi bên cạnh vô thức bật cười. Suốt quãng đường trở về công ti của Mew , hắn không ngừng luyên thuyên đủ điều về chuyện sau này, về sự ra đời của đứa bé trong bụng Gulf trong khi còn đến tận tám tháng nữa bé con mới chào đời.

"Gulf , lúc trước là anh bảo vệ em không tốt nên mới để người khác hãm hại em như thế. Từ bây giờ anh sẽ luôn ở bên em, chăm lo cho mẹ con em thật nhiều nhé."

Mew vừa nói vừa cằm tay Gulf lên hôn một cái thật sâu. Người kia vì đang lái xe nên ánh mắt không thể nhìn thẳng về phía cậu được.

Nhưng cho dù là như thế, dù không đứng trước mặt Gulf , nơi đáy mắt đó vẫn luôn có hình bóng của cậu .

Bị lời nói của người kia làm cho cảm động, Gulf đột nhiên lại muốn bật khóc. Nghĩ lại thì, giữa cái thế giới rộng lớn như thế này, so với Mew cậu chẳng là gì cả. Nhưng ngày đó định mệnh lại đột ngột đưa họ đến với nhau theo cái cách kì cục vô cùng.

Nhưng mà vì tình yêu của bọn họ chẳng giống ai nên Gulf mới cảm thấy nó trở nên đặc biệt.

"Mew , cảm ơn anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #mewgulf