Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22

Mew đến bệnh viện trong 15 phút , vì còn sớm nên đường khá vắng , anh cố gắng chạy nhanh . Lời của vị bác sĩ đồng nghiệp kia khiến Mew có chút lo lắng , rốt cuộc là ai , bị gì mà sợ không kịp ? Khi cô vừa đến nơi , anh bác sĩ cũng chờ sắn để dẫn anh lên gặp bệnh nhân .

'' Bệnh nhân đó là ai vậy ?''

'' Tôi cũng không biết , cô ấy chỉ nói là bệnh nhân của anh , cần gặp anh để nói một số chuyện . Tôi thấy tình trạng cô ấy đã khá nguy kịch nên mới làm phiền anh sớm như vậy ''

Nghe vậy , Mew thôi không hỏi nữa . Cứ thế anh theo anh bác sĩ tới phòng bệnh đặc biệt . Cửu phòng vừa mở ra , Mew đứng bất động một chút rồi mới đi vào , vì bệnh nhân muốn sự riêng tư nên anh bác sĩ kia sẽ đứng ở ngoài chờ . Khoảng chừng 20 phút sau , Mew đi ra , thở dài một cái.

'' Anh máu đi lấy hồ sơ liên lạc với bệnh nhân cần cấy ghép tim - Jennie giúp tôi ''

'' Để làm gì vậy phó khoa Mew''

'' Chúng ta tìm được người hiến tim rồi''

'' Tốt quá, vậy còn người trong kia...''

'' Đã mất rồi , anh kêu người lo liệu giúp tôi nhé''

Nghe đến đây , anh bác sĩ kia thoáng chút giật mình. Nhanh như vậy ? Nhưng rồi anh lại ngờ ngợ hiểu ra điều gì đó.

'' Không lẽ....''

Nhìn qua Mew , nhận được một cái gật đầu của anh . Anh ta liền không tò mò nữa mà chạy đi an bài mọi chuyện .

Khoảng chừng 15 phút sau , người nhà của Jennie đã tới. Ngay khi họ vừa nghe , đã vội vàng tới bệnh viện ngay . Mew trao đổi một vài thông tin với họ và lập tức làm thủ tục nhập viện cho Jennie vì thời gian của cô cũng không còn nhiều . Họ có hỏi ai là người để còn trả ơn nhưng Mew đã giữ bí mật vì đó là quy định của bệnh viện . Ngay trong hôm đó , Jennie nhập viện , trưởng khoa tim mạch và khoa phẫu thuật cùng họp bàn bạc , đương nhiên sẽ có khoa cấp cứu nhưng chỉ hỗ trợ vì đây nằm sâu trong chuyên môn khoa khác. Mew chỉ kịp gọi điện cho Gulf nói rằng hôm nay mình không về rồi lại tất bật chuẩn bị . Phải thôi , đây là một đại phẫu thuật mà .

Ca phẩu thuật bắt đầu lúc chiều tối. Có hai cuộc phẩu thuật song song, một bên là lấy tim ghép từ người hiến, quả tim khi vừa lấy ra khỏi lồng ngực của người này đã được bảo quản , lập tức chuyển đến người kia , Các bác sĩ lấy tạng hiến đồng thời cúi người để BÀY tỏ lòng biết ơn sâu sắc . Mew ở ca bên kia , hỗ trợ cho trưởng khoa tiến hành mở lồng ngực . Cấy ghép tim là một phẩu thuật khó , đòi hỏi phải có kinh nghiệm dày dặn vì một khi xảy ra bất trắt sẽ kéo theo cả đống hẹ lụy theo sau . Ca phẩu thuật kéo dài tới chiều tối , sau khi khâu đóng lồng ngực , tất cả y tá bác sĩ đều thở phào nhẹ nhõm ,họ liền trao nhau cái ôm chúc mừng vì phẩu thuật thành công.

Bệnh nhân được đua ra khỏi phòng phẩu thuật , tới phòng hồi sức . Nếu mọi chuyện đều thuận lợi thì bệnh nhân sẽ tỉnh lại trong một hay hai ngày nữa . Tới đây , các y tá sẽ theo dỗi 24/24 . Mew xem như được bớt một phần việc , nghĩ tới chuyện lúc sáng , anh lên sân thượng gọi điện cho Gulf , mặc kệ trời lạnh thế nào.

'' Em nghe đây Mew ''

Nghe được giọng nói dịu nhẹ ở đầu dây bên kia , tâm trạng anh liền trở nên thoải mái.

'' Hôm nay anh vừa hoàn thành xong ca phẩu thuật ''

''....''

''Sao vậy ? Phẩu thuật không thành công à?''

Mew biết Gulf đã nhận ra tâm tình của anh . Anh không muốn thể hiện nó ra một chút nào cả , chỉ là không kiềm lại được . Trong suốt thời gian làm bác sĩ khoa cấp cứu , đau thương chia lìa thế nào anh cũng đã từng chứng kiến, tâm tình anh khá vững vàng , nhưng đến lần này thì anh không hiểu sao mình lại bị xáo động đến vậy .

'' Không , rất thành công , nhưng mà ...''

''....''

'' Em sẵn sàng lắng nghe đây , Mew''

Anh thở hắt ra một hơi, rồi đem mọi chuyện kể lại cho Gulf

_____________________

Sáng hôm nay khi đẩy cửu phòng bệnh , Mew lập tức nhận ra bệnh nhân đó là ai , Kim Lisa , chỉ là bây giờ trông cô ấy hốc hác quá . Lúc này anh mới chọt nhớ đến thời gian của Lisa , cũng đã hơn 2 tháng rồi, Mew nhất thời nổi lên chua sót , rốt cuộc thì đời người kéo dài được bao lâu chứ?

'' Phó ...khoa ....Mew ''

'' Tôi đây ''

Mew tiến tới bên cạnh giường bệnh , anh biết Kim Lisa rất muốn ngồi dậy nhưng tình trạng bây giờ không cho phép. Mew kiểm tra sơ qua cho Lisa , cô ấy yếu ớt đến độ có thể ra đi bất cứ lúc nào . Nhưng lúc như vạy , thật sự con người ta mới hiểu được giá trị của thời gian cũng như nỗi cay đắng khi không cách nào có thể làm cho nó chậm lại . Nhất là đối với người trẻ tuổi xinh đẹp như Lisa, cô còn cả một cuộc đời dài phía trước , đến đây đã buộc phải giã từ .

'' Tôi ...sắp không xong rồi''

''....''

'' Tôi có một thỉnh cầu , mong bác sĩ có thể giúp cho tôi''

'' Cô nói đi , nếu giúp được tôi sẽ hết lòng''

Kim Lisa vươn cánh tay nắm lấy tay áo của Mew , cố gắng nói từng lời , cơn đau đầu vẫn không ngừng hành hạ cô.

'' Tôi muốn hiến tim cho Jennie ''

Jennie ? Mew cố lục lại trong kí ức của mình , tìm thấy một bệnh nhân được đưa vào cùng thời điểm với Lisa , bị suy tim . Nếu tính đến bây giờ thì chắc cô ta cũng nguy kịch rồi. Vậy Lisa này là gì của Jennie mà lại muốn hiến tim cho cô ấy?

'' Cô phải xác nhận một số giấy tờ mới được , nấu muốn tôi sẽ mang tới cho cô.'

'' Không cần , tôi đã làm trước đây rồi, còn nữa có thể chuyển bức thư này tới em ấy giúp tôi được không?''

'' À được . Vậy thứ lỗi cho tôi hơi tò mò , tại sao cô lại muốn hiến tạng vậy ?''

Như đã nói thì việc này không phổ biến với người Thái cho lắm , họ quan niệm khá cổ hủ . Riêng Mew thì không, anh nghĩ con người chết rồi thì cũng trở về với cát bụi , vậy để lại chút gì đó giúp ích cho đời cũng đâu mất mát gì. Là một bác sĩ , Mew cũng đã đăng kí hiến tạng từ lâu , ít nhất thì một phần thân thể của mình còn được sống lại sau khi mình chết đi , anh luôm dành một sự tôn trọng rất lớn đối với những người đồng ý cho đi một phần thân thể mình, đó là một việc làm vô cùng cao cả , mà không phải ai cũng làm được .

'' Tôi là trẻ mồ cô . Từ nhỏ , các sơ đã dạy tôi phải có lòng nhân ái , tuy bây giờ không còn sống chung với họ nữa , tôi vẫn luôn nhớ những gì họ dạy ''

Đoạn ngừng lại một chút , Lisa hít lấy hơi rôi nói tiếp.

'' Hơn nữa , người đó , cái người mà tôi muốn hiến tim , rất rất quan trọng với tôi.''

'' Tôi nhớ cái hồi nhỏ , gia đình em ấy làm từ thiện ở trại mồ côi tôi sống. Lúc đó , tôi không có bạn bè , tôi không hòa hợp được với ai hết , lúc nào cũng chỉ quanh quẩn có một mình. Thế rồi một hôm , em ấy tới , như một luồn ánh sáng dịu êm cứu vớt tôi. Đẻ kể ra hết thì có lẽ dài lắm, chúng tôi không được ở bên nhau lâu . chúng tôi đã xa cách từng ấy năm trời ,không có chút liên lạc . Nay được gặp lại trong tình cảnh éo le như thế này , cũng không biết làm gì hơn ''

Mew từ nãy giờ vẫn duy trì trạng thái im lặng dường như anh có thể cảm nhận được nỗi đau ấy qua từng lời kể của Lisa . cô ấy có một tuổi thơ không cha không mẹ , chỉ nghĩ đến đó thôi đã đau thắt lòng.

'' Trong thời gian vừa qua , tôi đã suy nghĩ rất nhiều điều . Rốt cuộc là tôi đã lỡ mất bao nhiêu thứ rồi ? Ưowc mơ , tuổi trẻ , cả em ấy. Vậy bây giờ tôi chỉ còn cách ngậm ngùi chấp nhận , tôi đã cố gắng để vươn lên từng ngày , nhưng mà sao mọi chuyện lại như vậy chứ?''

Lisa bắt đầu khóc , nước mắt cô rơi xuống ướt đẫm cả gối nằm. Mew chỉ lặng yên nghe cô trút hết tâm sự của mình. Mew cho rằng trên đời này không có người nào hoàn toàn mạnh mẽ cả , họ cũng yếu đuối , nhưng họ không thể hiện nó ra vì cuộc đời không cho phép . Những người như vậy đôi khi họ có thể bảo vệ cho người khác , nhưng lại chẳng thể bảo vệ được chính mình.

Khóc một lúc, Lisa buông ra một câu xin lỗi rồi lại mỉm cười , một nụ cười nhẹ tênh.

'' Dù sao thì , tôi cũng đã được hạnh phúc trong quãng thời gian cuối đời này . Tôi đã trở về trai mồ côi cũ của mình, tôi đã được ở bên em ấy. Xem như không còn gì hối tiếc nữa rồi''

Cô từ từ nhắm mắt lại , bàn tay đang nắm lấy tay áo của Mew dần buông lỏng , trên máy đo điện tim xuất hiện một đường thẳng dài vô tận . Một kiếp người thế là kết thúc. Mew khẽ thở dài , tắt máy đứng dậy , cúi đầu một cái rồi rời khỏi phòng bênh .

______________________ Hết chương 22

Thật nhiều cảm súc trong chương này , không biết mọi người đọc thì thế nào chứ khi mình lên chương này thấy rất đau lòng cho một kiếp người , cuộc trời luôn éo le như vậy không công bằng gì cả .....

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #mewgulf