Chương 24: (1)
Nayeon nặng nề ngủ một giấc, tỉnh lại chỉ cảm thấy eo lưng bủn rủn, tứ chi vô lực, trong dạ dày trống rỗng lâm râm đau.
Thật đói.
Nayeon giật giật thân thể, cánh tay giống như đụng phải cái gì, nàng nghiêng đầu nhìn lại, trong nháy mắt kinh sợ mà ngồi bật lên.
"A..." Nayeon khom lưng che vết thương trên bụng, đau đến mặt mày đều vặn vẹo.
"... Hả?" Mina bị động tĩnh này làm thức tỉnh, mở mắt ra mơ hồ mấy giây sau đột nhiên ngồi dậy, thân thủ đỡ lấy cánh tay Nayeon.
"Sao vậy, có phải là vết mổ đau? Chờ chút, tôi kêu bác sĩ đến."
Nayeon đã hòa hoãn cơn đau, ngăn cản đè lại tay Mina hướng đầu giường bấm chuông, lắc lắc đầu, chậm rãi phun ra một hơi.
"Không có chuyện gì, thời điểm vừa mới ngồi dậy không cẩn thận đụng một cái."
"Không có chuyện gì là tốt rồi, em cẩn thận một chút."
Mina thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận dìu Mayeon ngồi dựa vào đầu giường thật tốt, thả cái gối dựng thẳng sau thắt lưng nàng.
Mina giúp Nayeon đắp kín chăn, đang muốn thu tay về, Nayeon đột nhiên duỗi tay nắm lấy tay hắn, hơi cúi đầu.
"Chị sao đã trở lại?"
Mina nắm chặt tay Nayeon, nhấc tay kia lên sờ sờ gương mặt hơi đỏ đến bên tai của nàng.
"Nghe nói em rất nhớ tôi, tôi đành trở lại."
Nghe nói? Hai má Nayeon nóng lên, Jihyo miệng rộng!
"Thật sự nhớ tôi như vậy?"
Mina dán sát vào bên tai Nayeon, giọng nói hàm ý cười.
"Nhớ đến mạng cũng không cần?"
Hai gò má Nayeon đột nhiên đỏ lên.
"Không thể nào! Chị đừng nghe Jihyo nói lung tung!"
Mina ở trên mặt Nayeon hôn một cái, ôn nhu đem nàng ôm vào trong ngực.
"Em yêu nhớ tôi như vậy tôi thật cao hứng, nhưng em lại không thèm để ý thân thể chính mình tôi vẫn có chút tức giận."
Nayeon: "..."
Cho nên, rốt cuộc là cao hứng hay là tức giận?
"Tôi vừa rời đi em liền vào bệnh viện, thật sự rất không khiến người ta yên tâm." Mina cách áo bệnh nhân khẽ vuốt vết thương trên bụng Nayeon.
"Còn đau không?"
Nayeon nhẹ nhàng lắc đầu, từ trong lồng ngực Mina lui lại, nhìn mắt hắn rõ ràng mang theo ủ rũ.
"Rất mệt đi?"
"Tôi lúc mới tới một ngụm nước cũng không kịp uống, liên tiếp bận rộn bảy giờ, sau đó Jihyo gọi điện thoại đến thì lập tức sai người đặt vé máy bay về nước trước, bận rộn hai giờ xong thì chạy tới sân bay."
Mina cười mổ trên môi Nayeon một chút.
"Vốn là rất mệt, sau khi nhìn thấy em thì không còn mệt mỏi chút nào."
"Đừng nói nữa, nhanh nằm xuống nghỉ ngơi một chút đi." Nayeon lườm hắn một cái.
Mina nâng cổ tay nhìn thời gian.
"Hiện tại hai giờ rưỡi, tôi còn có bảy tiếng rưỡi nữa."
"Cái gì?"
"Mười giờ tối phải bay."
Nayeon rõ ràng sững sờ. "Chị, chị còn muốn đi?"
"Ân, còn có mấy công việc hỗn loạn chờ tôi đi thu thập đây."
"Vậy chị trở về làm gì?"
"Nhìn em a, nếu tôi không trở lại em liền muốn chạy tới tìm tôi đi, tôi không yên lòng, cho nên nhanh chóng bay trở về xem em một chút, giải nỗi khổ tương tư cho em."
Mina ở bên cổ Nayeon hạ xuống một nụ hôn, trầm thấp cười.
"Sao vậy, tôi xứng chức người yêu thập nhị tứ hiếu đi?"
Nayeon không còn tâm tư trợn trắng mắt, chỉ còn dư lại đau lòng.
"Đường xá xa như vậy, chị chạy tới chạy lui thế này sẽ mệt ra bệnh a, không đi không được sao?"
Mina tâm tình thật tốt, hôn một cái lên môi Nayeon.
"Em đang quan tâm tôi?"
Nayeon nhanh chóng trả lời. "Không thể nào!"
"Hiếm thấy em còn biết đường xá xa xôi, Jihyo còn nói em là một người cái gì cũng không biết."
Mina đem mặt chôn bên gáy Nayeon, hít sâu một hơi, cười nhẹ.
"Yeonnie, em đông tây nam bắc đều không nhận rõ, còn dự định một thân một mình xuất ngoại đi tìm tôi, tôi thực sự rất cảm động."
Park Jihyo cái tên này, đến cùng là nói cái gì với Mina !
Nayeon mặt đỏ tới mang tai.
"Ai nói em không nhận rõ đông tây nam bắc, trên bắc dưới nam trái tây phải đông, em đều có thể phân biệt!"
Mina chưa từng cười vui vẻ như vậy, cười đến vai đều run lên.
"Yeonnie, em thật thông minh."
Xong, mặt mũi này nhất định là không thể kéo trở lại, Nayeon quả thực muốn chết.
"Không cho cười!"
"Được, không cười."
Mina nắm eo Nayeon, há miệng ngậm vành tai của nàng nhẹ nhàng liếm láp.
Nayeon rụt cái cổ, đưa tay đẩy vai Mina.
"Đừng liếm nơi đó, thật là nhột."
"Vậy em muốn tôi liếm nơi nào, hả?"
Nayeon đỏ mặt trừng mắt liếc Mina một cái.
"Nơi này là bệnh viện, chị đừng làm loạn."
"Tôi vốn không muốn làm loạn, bị em nói như vậy quả thật đúng là có điểm muốn làm loạn."
Một tay Mina từ vạt áo Nayeon thăm dò vào, tình sắc mà âu yếm eo hông nàng, đôi môi ngậm một mảng da thịt nhỏ nhẵn nhụi trắng noãn bên cổ nàng, nặng nề liếm láp.
"Mina, không muốn..." Nayeon không ngừng khước từ.
"Sẽ có người tiến vào..."
"Sẽ không có người tiến vào, có người của tôi ở bên ngoài trông."
Mina dìu Nayeon nằm xuống, mềm nhẹ nhưng không để nàng chống cự đem quần của nàng cởi, sau đó nằm nghiêng ở bên trái nàng, một chân chặn ngang giữa hai chân nàng.
Hai người mặt đối mặt nằm nghiêng, Mina quần áo chỉnh tề mà nàng lại hạ thân trần trụi, hai chân bị ép mở ra, tư thế như vậy khiến Nayeon cảm thấy mất thể diện, mặt nàng đỏ tới mang tai đưa tay đẩy ngực Mina.
"Chị dịch ra một chút, bỏ chân ra..."
Mina liếc nhìn phía sau.
"Tôi xoay người là lăn xuống giường, tôi thật xa chạy về thăm em, em liền đối với tôi như vậy a?"
"Em đối với chị thế nào, em kêu chị nghỉ ngơi, là chị càng muốn hồ nháo."
"Tôi hồ nháo khi nào?"
Nayeon đỏ mặt.
"Chị, chị cởi đồ của em."
"Thoát đồ của em chính là hồ đồ a?"
Mina nói, tay mạnh mẽ tìm được giữa hai chân Nayeon, đâm một ngón tay vào bên trong huyệt động bí ẩn kia.
"Vậy đây gọi cái gì?"
"A!" Nayeon phản xạ kẹp chặt hai chân, trong miệng phát ra một tiếng kêu ngắn ngủi sợ hãi.
Một tay khác của Mina luồn vào từ dưới vạt áo khẽ vuốt eo Nayeon.
"Động tác đừng quá lớn, cẩn thận vết mổ."
Nayeon vừa xấu hổ vừa tức giận.
"Thiệt thòi chị còn nhớ em là bệnh nhân!"
"Biết a." Mina hôn một cái trên xương quai xanh Nayeon.
"Nếu em không phải bệnh nhân lúc này tôi đã sớm đánh nhanh thắng nhanh."
Nayeon lườm hắn một cái.
Mina sắc mặt hơi trầm xuống, tiếng nói khàn khàn.
"Yeonnie, em đừng nhìn tôi như vậy, em nhìn tôi tôi chỉ muốn làm em."
Nayeon hận không thể quăng một cái tát qua, quả thực không có cách nào câu thông cùng gia hỏa tinh trùng lên não này.
Mina cũng không có ý định dùng ngôn ngữ câu thông cùng Nayeon, trực tiếp dùng hành động. Hắn thu hồi chân, đặt Nayeon nằm thẳng, ngay sau đó đem hai chân nàng mở ra đặt mình ở giữa, một câu dư thừa phí lời đều không có, cúi đầu hôn xuống.
Nayeon sợ đến âm thanh cũng thay đổi.
"Mina! A..."
Mina một tay chạm lấy âm huyệt bán mềm của Nayeon, đôi môi thì lại dán sát vào phía dưới hoa huyệt ma sát hai lần, sau đó lè lưỡi tinh tế liếm.
"A... Không muốn, không nên như vậy, Mina..."
Nayeon ngửa đầu nhíu chặt lông mày, theo bản năng kẹp hai chân lại bị Mina đè lại bắp đùi ép mở ra càng rộng.
Mina trầm mặc, ra sức lấy lòng Nayeon. Hắn vùi đầu giữa hai chân Nayeon, đôi môi ấm áp ngăn chặn cánh hoa non đỏ kia, đầu lưỡi trơn trượt linh xảo nhẹ nhàng liếm láp qua lại, cái điểm no đủ nhỏ nhắn kia bị ngậm trong miêng hắn, bị hắn hút phát ra tiếng nước chậc chậc.
Nayeon ngước cổ lên cao cao, không tự chủ được cao giọng ngâm gọi, trên mặt tất cả đều là thần sắc mê loạn.
Đầu lưỡi Mina như lửa cháy, làm càn mà tình sắc mà không ngừng trêu chọc bộ vị non mềm nhất trên thân thể mẫn cảm của Nayeon, mỗi một cái động tác nặng nhẹ đều sẽ khiến tâm cùng thân nàng đồng thời run rẩy. Dục hỏa cháy lan ra cấp tốc lan tràn đến toàn thân, Nayeon cuồng loạn lắc đầu, nhíu chặt lông mày cao giọng kêu to.
"A a... A..."
Thời khắc này, Nayeon buông xuống tất cả thận trọng nội liễm cùng với thẹn thùng, tràn đầy trong lòng chỉ còn dư lại ngọn nguồn dục vọng nguyên thủy.
Mina biết nàng thích thì càng mừng rỡ, đầu lưỡi cứng cỏi mạnh mẽ dễ dàng đẩy hai mảnh cánh hoa non đỏ ra, chặn lại hoa tâm mài ép một trận, sau đó đột nhiên hướng bên trong huyệt động chặt hẹp thăm dò đi vào.
"A ~~" Nayeon theo phản xạ rụt eo, hai tay nắm chặt đầu Mina, ngón tay dùng sức xen vào bên trong tóc hắn, ngước cao đầu, nước mắt sinh lý thuận theo khóe mắt rơi xuống.
"Mina... Ân a, a a a..."
Hai tay Mina qua lại vuốt ve da thịt giữa hai chân Nayeon, đồng thời đem đầu lưỡi vươn vào bên trong hoa huyệt ướt át căng mịn kia, bắt chước tần suất giao hợp ra vào qua lại. Nayeon động tình đã cực, nắm chặt tóc Mina, hai má ửng hồng ngâm gọi không ngừng.
Không ngừng có chất lỏng trong suốt từ trong hoa huyệt trào ra, phần lớn bị đầu lưỡi Mina cuốn một cái nuốt vào trong bụng. Dưới thân Nayeon một mảnh ướt át, cùng với ga trải giường phía dưới đều bị nhiễm ướt một mảng nhỏ, mà chất lỏng dục vọng kia vẫn đang không ngừng trào ra ngoài.
Nayeon cơ hồ cũng bị loại khoái cảm ngập đầu này bức điên rồi.
Đột nhiên, Mina buông lỏng miệng ngẩng đầu lên.
Mất đi âu yếm hoa huyệt liên tục co rút lại mấy lần, Nayeon khó nhịn mà thở gấp, nhìn về phía Mina.
Mina le lưỡi liếm đi nhiễm dịch bên môi, tà khí nhíu mày, tiếng nói trầm thấp gợi cảm.
"Thoải mái sao?"
Nayeon thành thật trả lời.
"Thoải mái."
Hai tay Mina chống ở hai bên thân thể Nayeon, cúi người xuống mềm nhẹ liếm hôn xương quai xanh nàng.
"Còn muốn sao?"
"Muốn, Nayeon muốn Mina"
Nayeon giơ tay ôm cổ Mina, hai chân kẹp chặt eo hắn.
"Cho em, đều cho em."
"Thành thật như vậy, vậy thì như em mong muốn."
Mina kéo thắt lưng cùng quần tây xuống, thả ra côn thịt cực nóng trực chờ bộc phát, mở rộng hai chân Nayeon, phần eo chìm xuống, phần đỉnh ướt át chặn lại miệng hoa huyệt ma sát hai lần sau đó đột nhiên đâm vào.
"A ....a..."
Nayeon ngửa đầu phát ra một tiếng rên rỉ dài, nàng đã đủ ướt át nên Mina đâm vào đến tận cùng cũng không mang đến đau đớn cho nàng, có chăng chỉ là thoáng có cảm giác chua xót trướng bụng cùng hư không vô tận, trong nháy mắt bị lấp đầy cực kỳ thỏa mãn.
________________________
Chap mới đâyyy ~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com