Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

31

Seungcheol một tay ôm chặt cô gái đang run rẩy trong lòng, đôi mắt đen nhìn chằm chằm ba ngôi mộ, trầm giọng nói: "Bà nội, ba mẹ, con đã về rồi. Đây là vợ của con."

Giọng điệu quá mức trịnh trọng của hắn khiến trái tim cô gái trùng xuống, cô mấp máy cánh môi, hoảng hốt lắc đầu nói: "Không được, Seungcheol , tôi không thế... ."

Cô không thể kết hôn với hắn, còn trịnh trọng tuyên bố trước mộ người nhà hắn, đây không phải trách nhiệm mà một cô gái mười bảy tuổi có thể gánh vác.

Người đàn ông đang tiến hành nghi thức cũng không quan tâm đến sự cự tuyệt yếu ớt của cô, dùng sức nắm chặt bả vai cô, ngẩng đầu nhìn về phía ba ngôi mộ, nói:

"Hôm nay là ngày kết hôn của con, con mang cô ấy về khấu đầu với mọi người."

"Không, không được --"

Yn mắt đẹp lay động, kinh hô một tiếng, cái ót đã bị một bàn tay lớn gắt gao chế trụ, cánh tay kia sức lực tuyệt đối đáng sợ, đủ để áp chế tất cả tâm tư muốn đứng dậy chạy trốn của cô.

Cô không muốn kết hôn, không muốn dập đầu, vậy hãy để hắn "giúp" cô hoàn thành.

"Thực xin lỗi, ba mẹ, vợ con tuổi còn nhỏ, cô ấy có chút sợ hãi." Dứt lời, hắn không để ý đến cô kinh hoảng khóc cầu xin, cứng rắn đè gáy cô xuống đất, còn mình đồng thời khom lưng khấu đầu.

Khoảnh khắc trán hai người chạm đất, một tia chớp trắng lạnh lùng xẹt qua bầu trời, dường như tăng thêm phần tàn khốc cho nghi lễ cưỡng hôn này.

Kết thúc buổi lễ.

Đám cưới chỉ còn một bước cuối cùng.

——————

Bên trong trúc lâu, cánh cửa đóng chặt.

Cô gái nhỏ toàn thân ướt sũng ôm lấy đầu gối, cuộn mình ở mép giường gỗ run lẩy bẩy, đôi mắt sưng đỏ muốn khóc, vầng trán trắng nõn vẫn còn dính vết bùn đất do vừa rồi dập đầu xuống đất, kinh hoàng không biết nên làm thế nào cho phải.

Suốt quãng đường trở về, nam nhân trẻ tuổi nắm chặt cổ tay cô không nói một lời, ném cô vào trong phòng, xoay người xách hai thùng sắt đi ra khỏi trúc lâu, lần nữa dùng ổ khóa khóa cửa, giam cầm cô.

Mưa lớn không ngớt, ngày cũng như đêm, trong nhà tối om.

Cô gái xinh đẹp mảnh khảnh vốn đã mệt mỏi, nhưng khi vừa nhắm mắt lại, trong đầu cô lại hiện lên thi thể đẫm máu của Sana.

Cô bé nhỏ như vậy, gầy như vậy, ở trong rừng sâu núi thắm Myanmar, nhận hết vũ nhục, chết đi không chút tôn nghiêm.

Rõ ràng không có gì sai, chỉ là muốn về nhà, muốn gặp ba mẹ.

Hôm nay, liên tiếp những chuỗi kích thích tấn công dồn dập vào các dây thần kinh dễ bị tổn thương và nhạy cảm của cô.

Ý thức Yn dần dần mơ hồ, trong lúc mê man nặng nề, cô cảm giác có người cởi quần áo ẩm ướt trên người mình ra, hơi thở ấm áp phả vào mặt cô xua tan rất nhiều lạnh lẽo.

"Sana... cô bé ấy chỉ là muốn về nhà, cô bé không sai...." Yn mơ mỡ màng màng, nhỏ giọng nghẹn ngào, bàn tay lạnh lẽo nắm lấy cánh tay hắn, "Chúng tôi, chúng tôi ở nhà đều là con gái của ba mẹ, mỗi ngày chỉ đi học, chuyện xấu gì cũng chưa từng làm....."

Người đàn ông đang cởi quần áo cũng không đáp lại tiếng thì thầm mê sảng của cô, hắn dùng bàn tay thô ráp xoa xoa làn da tuyết mịn của cô, cởi bỏ chiếc áo ngực màu trắng hồng, thân thể trơn bóng uyển chuyển của cô gái đã cận kề trong tầm tay.

"Chiều hôm đó, mẹ tôi có cuộc hợp, không có thời gian đến phòng hòa nhạc đón tôi, không sao, tôi nói với mẹ rằng tôi có thể tự mình về nhà."

Cô không biết mình đang tự nói với chính mình trong tiềm thức, mềm mại nói, "Có một người xấu dùng vải bịt miệng tôi lại, tôi cái gì cũng không biết, bọn họ che mắt tôi lại, kéo đến một nơi rất xa."

"Tôi không thích, ở đó rất ồn ào, đi vào còn có rất nhiều đàn ông đang nhìn tôi, còn có......"Còn có cái gì?" Hô hấp của hắn dần dần thô nặng, liếc mắt nhìn lướt qua thân thể mềm mại cùng bộ ngực sữa trần trụi mê người trước mắt.

Mặt cô gái nhỏ nổi lên ửng hồng bất thường, nhắm chặt mắt nghẹn khóc hai tiếng, nhu nhược oán giận, "Còn có một người đàn ông đáng sợ mua tôi về nhà, anh ta thật hung dữ, còn luôn tức giận, tôi sợ hãi, không.....không thích, tôi muốn về nhà..... ưm-"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com