Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

32

Thân thể mềm ôn nhuận bị kéo vào lồng ngực rắn chắc cường tráng, hơi thở tàn bạo tùy ý xông vào, cuốn lấy cánh môi tươi đẹp ướt át, trộn lẫn lửa giận còn sót lại, thô bạo khuấy động chiếc lưỡi nhỏ ngọt ngào của cô.

Trong miệng khó chịu khuấy đảo, cảm giác hít thở không thông khiến cô thanh tỉnh, đôi mắt ngập nước mở ra một khe hở, cái miệng nhỏ không kịp nuốt xuống nước bọt do môi lưỡi giao nhau tiết ra, vài giọt tơ bạc nhờn dính tràn ra từ khóe môi chảy xuống bộ ngực cao vút của cô.

Một cảm giác mát lạnh thổi qua sữa thịt trắng nõn, cô mới phát giác mình gần như trần trụi, hai cánh tay ngó sen vô lực bám lấy cánh tay hắn, gò má vốn đỏ bừng lại càng hồng nhuận nóng bỏng, không được tự nhiên phát ra rên rỉ.

Cô vẫn không thể nào thích ứng, cho dù chuyện thân mật giữa bọn họ xảy ra bao nhiêu lần, đối với một tiểu thư khuê các dịu dàng kín đáo mà nói, đều khó có thể tiếp nhận.

Seungcheol buông môi anh đào sưng đỏ của cô ra, năm ngón tay to không chút thương hại hung hăng xoa bóp bộ ngực đãy đà mềm mại của cô, khuôn mặt anh tuấn áp lên gò má phấn hồng của cô, lạnh lùng khiển trách: "Nói cho tôi biết, em thích tôi sờ em, hay là thích giống như con gà con kia, bị mấy gã đàn ông thay phiên nhau cưỡng hiếp rồi ném vào rừng sâu núi thẳm."

Hắn cũng không quan tâm cô có thích hay không, nhưng hắn có thể bức bách con mèo nhỏ xinh đẹp dịu ngoan trong ngực đưa ra lựa chọn.

Nhưng với cô mà nói, hai lựa chọn này, từ ý nghĩa nào đó mà nói, cũng không khác biệt. Trong mắt cô tràn đầy oán hận cùng bi thương, phồng má lên, thừa nhận cái ôm như muốn bóp nát của hắn.

"Yn , tôi tức giận, giận em không nghe lời."

Seungcheol lệ thanh thô khàn, ở bên tai cô nói ra câu chữ đáng sợ, "Ba tôi từng vì cứu mẹ tôi mà bị người ta đạp nát bụng, ở Mạn Phổ, một người đàn ông không bảo vệ được người phụ nữ của mình, không có tư cách sống sót."

Hắn dùng sức nắm lấy bầu ngực căng tròn trong lòng bàn tay, muốn cho cô tự mình cảm nhận được hết thảy những gì hắn đã trải qua mấy giờ trước, "Tôi cho rằng hai tên buôn người kia đụng vào em, nên đã xuống tay giết bọn họ, tôi còn chuẩn bị đi vào trong rừng rậm giết em, sau đó sẽ tự kết liễu mình"

Đau, bên tai cô ù đi, đã nghe không rõ lời hắn nói, trước ngực truyền đến cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế, trán đã toát ra tầng mồ hôi mỏng.

"Đau sao?"

Seungcheol cười lạnh, cái này so sánh với cơn phẫn nộ cùng tuyệt vọng như trời đất sụp đổ của hắn, không đủ, còn lâu mới đủ.

Hắn buông bàn tay to đang nắm bầu ngực ra, di chuyển lên trên giữ chặt cằm cô, nước mắt cô gái nhỏ bởi vì đau đớn mà lăn xuống rơi vào lòng bàn tay hắn, nhưng không cách nào áp chế lửa giận mãnh liệt của hắn.

Ngay trước mặt cô, tay kia của hắn bắt đầu cởi thắt lưng quần dài của mình.

"Không, không cần" Yn thấy chuyện hắn muốn làm, kinh hãi lắc đầu, điên cuồng cầu xin, "Tôi không muốn chạy, thật sự, tôi cũng đã dập đầu với ba mẹ anh, Seungcheol, anh, anh đừng tức giận."

Thắt lưng vừa được nới lỏng, chiếc quần dài tức khắc buông lỏng rơi xuống đất, lộ ra eo bụng săn chắc cùng quần lót hình viên đạn, vật thật lớn bao bọc trong quần lót đã ở trạng thái căng phồng thức tỉnh, muốn bộc phát sự hung mãnh của nó lên người cô gái nhỏ.

Ngón tay thô ráp chai sần của người đàn ông khẽ vuốt ve làn da tuyết mịn của cô, tiếc nuối lắc đầu, giọng điệu lộ ra sự tàn nhẫn.

"Hôm nay tôi vốn định tặng em một món quà, khiến em vui vẻ làm vợ của tôi, cũng không muốn làm em quá đau. Đáng tiếc, em không nghe lời."

Nhìn thấy thần sắc nóng giận âm u của hắn, cô gái nhỏ nhu nhược bất lực khóc nức nở, liên tục gật đầu, "Tôi nghe lời, tôi nghe lời, anh đừng tức giận được không? Tôi sẽ không đi ra ngoài nữa, thực sự sẽ không."

Seungcheol nhắm mắt lại, vẫn lắc đầu, không tin cô vợ nhỏ của mình sẽ nghe lời.

Mọi sự có lần thứ nhất, thì sẽ có lần thứ hai. Chú mèo con cho dù ngoan ngoãn xinh đẹp đến đâu cũng cần được dạy dỗ, mới có thể thành thật ở bên cạnh hắn.

Hắn buông bàn tay đang nắm cằm cô ra, lui về phía sau một bước, đưa tay cởi bỏ áo sơ mi, lộ ra lồng ngực tinh hãn rắn chắc, thân hình hùng tráng lực lưỡng chỉ mặc một cái quần lót đứng bên mép giường gỗ, yết hầu lăn lên lộn xuống, giống như mãnh thú đói bụng nhìn chằm chằm con mồi của mình.

"Tôi sẽ không, thật sự, thật sự sẽ không chạy ra ngoài nữa." Yn kinh hoảng cụp mắt, thân thể mảnh mai rụt vào trong góc tường giường gỗ, sợ hãi nhiệt độ cơ thể nóng rực của hắn.

Người đàn ông tham lam như mãnh thú bò lên giường gỗ, cúi đầu ngửi mùi thơm thấm ra từ làn da tuyết mịn của cô gái nhỏ, chóp mũi cao thẳng cọ nhẹ vào cần cổ mịn màng của cô, hơi nóng phả ra phất qua khiến lông tơ sau gáy cô dựng đứng.

Không thoải mái, lần này hắn không phải giống như trước kia chỉ muốn sờ cô, bản năng tình dục của giống đực dâng trào, nhẹ nhàng mơn trớn, vuốt ve, khiến cô không thoải mái phát run, hoang mang rối loạn nâng bàn tay nhỏ nhắn lên, hướng khuôn mặt anh tuấn đang kề bên cổ mình đẩy ra.

Bốp ---

Một tiếng vang thanh thúy quét qua hàm dưới của hắn, thanh âm này làm cho cô gái nhỏ kinh sợ không nhẹ, bàn tay nhỏ bé run rẩy  giơ lên giữa không trung.

Đôi mắt trong veo như hồ nước mùa thu của cô gái khẽ rung lên vì khiếp sợ, cô chỉ là muốn đẩy đầu hắn ra khỏi cổ mình, nhưng lòng bàn tay của cô lại vô tình vỗ vào một bên mặt hắn, giống như là một cái tát vào mặt.

Người đàn ông đang hấp thụ mùi hương trên cổ cô nghiêng đầu sang một bên, dừng lại một chút, đôi mắt tuấn lệ khép lại, đầu lưỡi đưa ra, như có như không liếm qua cằm cô.

Đột nhiên, Seungcheol cười âm lãnh một tiếng, hai bàn tay to vươn ra nắm chặt hai cổ tay cô, thô lỗ đem cô gái đang co rúm hoảng sợ áp đảo trên giường.

Hai tay Yn bị ghìm chặt không thể động đậy, nước mắt nơi khóe mắt giàn giụa, không ngừng khóc lóc cầu xin hắn,"Không, đừng mà, cầu xin anh... Tôi không muốn đánh anh, tôi chỉ là sợ... Seungcheol , anh đừng như vậy..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com