Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 73: La Tại Dân, anh thích em! (H)

Hai vị học bá được Nhất Trung bồi dưỡng ra hiện tại lại đang đứng ở giữa sảnh bệnh viện, bảo rằng bọn họ chỉ cần điểm trung bình thôi, chỉ cần đạt điểm trung bình là được.

Lý Khải Xán cảm thấy, nếu mình sống đủ lâu, thì thật đúng là cái gì cũng có thể xảy ra.

"Hai người nếu có thể lấy được con điểm trung bình, thì trước hết nhớ về báo tin mừng với các chủ nhiệm nhé." Lý Khải Xán đề nghị, "Dù sao cũng đã rầu thúi ruột 3 năm trời, còn mà vẫn là 0.001% ấy, thì đừng nên hó hé gì nhé."

"Đã biết." Điểm thi đại học và kết quả độ phù hợp tin tức tố đều có vào ngày mai, La Tại Dân trong chốc lát không thể nói được thứ nào khiến cậu hồi hộp hơn.

Vòng bạn bè ——

[ Trái dứa ]: Hồi hộp quá hồi hộp quá hồi hộp quá, chờ ngày mai thôi!

[ Hanh Nhi trốn các bé meo meo ] bình luận: Sắp được vào đại học U rồi còn hồi hộp cái gì nữa, với cái thành tích kia của em á, không cần phải lo lắng đâu.

[ Trái dứa ] trả lời [ Hanh Nhi trốn các bé meo meo ]: Có vài chuyện mình vẫn nên hồi hộp một chút.

[ Bé que cay ] bình luận: Ông hồi hộp cái rắm á, đừng có ở chỗ này lải nha lải nhải chọc giận người khác nữa.

[ Trái dứa ] trả lời [ Bé que cay ]: Không, ông không hiểu được.

[ La Tư Tuyết ] bình luận: Lại làm trò à? Em hồi hộp cái rắm ấy.

[ Trái dứa ] trả lời [ La Tư Tuyết ]: ?? Ơ kìa chị gái yêu của em?

[ Quả quýt ] đã thích vòng bạn bè này.

"Đi thôi, chúng ta về trước." Lý Đế Nỗ xách theo La Tại Dân, từ biệt Lý Khải Xán, "Ngày mai lên trang web tra cứu trước, nếu độ phù hợp đủ tiêu chuẩn, thì lại trở về đây lấy báo cáo kết quả xét nghiệm sau."

Ý ngoài mặt chính là, nếu không đạt tiêu chuẩn, thì báo cáo kết quả xét nghiệm này hai người bọn họ cũng chả cần, dù sao cũng chẳng phải thứ gì lạ lắm.

"Xán Xán, chào nha, bọn tao về đây." La Tại Dân vẫy vẫy tay với Lý Khải Xán, tính áp bách của Alpha đang trong kỳ dịch cảm thực sự quá mạnh mẽ, vẫn nên chạy nhanh rồi nhét vào lại trong nhà thì tốt hơn.

Lý Khải Xán đứng yên tại chỗ, đứng suy nghĩ một lúc lâu về ý nghĩa của hai từ "chúng ta" và "về nhà", hoàn toàn quên mất mục đích tới bệnh viện của mình.

Lý Đế Nỗ đang trong kỳ dịch cảm nên không thể lái xe, lúc Lý Đế Nỗ về nhà, phải nhờ chú tài xế nhà hắn tới đón.

Lý Đế Nỗ hôm nay so ngày thường ít nói hơn hẳn, từ đại sảnh ra đến bên ngoài, mọi người xung quanh dù ít hay nhiều gì thì cũng sẽ né xa bọn họ, khi nãy lúc Lý Khải Xán nói chuyện với bọn họ, cũng là đứng cách hai mét để nói.

Mọi người đều rất sợ hãi quả quýt vỏ xanh này, nhưng La Tại Dân lại không như thế.

"Alpha trong kỳ dịch cảm có thể sẽ cảm thấy rất cô độc", lúc này La Tại Dân không thể nào giải thích được hàm ý của câu nói này, mà sự thật thì anh Nỗ nhà cậu cũng đâu có dính người.

Lý Đế Nỗ lúc hỏi cậu kết quả đo tin tức tố của cậu có đánh số mấy, trông hắn như còn có chút tâm sự.

[ Trái dứa ]: Mệt quá đi.

[ Quả quýt ]: Em có muốn về nhà không, chờ tí nữa thuận đường anh chở em về nhé?

[ Trái dứa ]: Anh đuổi em đấy à?

[ Trái dứa ]: Bài tập của anh vẫn còn ở trong tay em đấy, anh nghĩ kỹ rồi nói nha.

[ Quả quýt ]: Nana.

[ Quả quýt ]: Anh người yêu của em bây giờ đang là quả quýt vỏ xanh, sẽ rất hung dữ, anh sợ mình làm đau em.

[ Quả quýt ]: Khi trước em đã nói rồi, bảo anh không được hung dữ với em nữa.

Đã từng nói sao? La Tại Dân không nhớ rõ.

[ Trái dứa ]: Đến mức nào rồi?

[ Trái dứa ]: Để em đánh giá lại một chút đã, xem xem có muốn chạy trốn hay không.

Chỉ nói như vậy thôi.

Lúc trước Lý Đế Nỗ không bỏ rơi cậu khi cậu đang trong kỳ phát tình, thì cậu tự nhiên cũng sẽ không trốn chạy khi đối phương đang trong kỳ dịch cảm, chẳng cần phải nhiều lời.

"Nếu vậy." Lý Đế Nỗ buông di động xuống, dịch qua một bên, duỗi tay kéo La Tại Dân đang ngồi ở ghế sau lại gần.

La Tại Dân không hề phòng bị, té ngã trên đùi đối phương. Lý Đế Nỗ một tay che miệng cậu, một tay đặt sau cổ cậu nhẹ nhàng vuốt ve, đầu ngón tay để trên tuyến thể của cậu, móng tay được cắt tỉa gọn gàng bắt chước động tác đánh dấu tạm thời, ấn vào nơi mẫn cảm yếu ớt của Omega.

Ngày thường lúc hai người bọn họ đùa giỡn, Lý Đế Nỗ thường hay sử dụng phương thức này để bắt nạt hoặc biểu hiện sự thích thú của mình, chỉ là ngày thường lúc xuống tay sẽ không nặng như vậy.

La Tại Dân: "......"

"Từ đây đi thẳng về trước, lại quẹo thêm mấy khúc nữa, qua con đường vào phòng vẽ tranh kia của em, là có thể về nhà." Lý Đế Nỗ buông tay ra, "Muốn về không?"

[ Quả quýt ]: Trong lòng em tự hiểu rõ, đây mới chỉ là bắt đầu.

[ Quả quýt ]: Em trưởng thành rồi, không còn như trước kia nữa. Em tự mình suy nghĩ đi, anh không thể tự quyết định giúp em được.

[ Trái dứa ]: ...... Em biết rồi.

La Tại Dân lùi về nửa bên còn lại của mình, gối đầu lên cửa sổ xe, khóe mắt lại thoáng dạt về bên người Lý Đế Nỗ.

[ Trái dứa ]: Alpha đang trong kỳ dịch cảm nom thật đáng thương.

[ Quả quýt ]: Anh đã bảo em là vĩnh viễn không bao giờ được cảm thấy Alpha đáng thương mà.

[ Trái dứa ]: Nhưng anh cũng đã nói qua với em, rằng anh không giống những Alpha khác, mấy lời lừa gạt này anh nói với em, chẳng lẽ anh cho rằng em đã quên hết rồi sao? Tiên-nữ-nhíu-mày.jpg

[ Trái dứa ]: Được rồi không nói nữa, chỉ là kỳ dịch cảm thôi mà, làm gì có Alpha nào không phải trải qua đâu.

Tính kiên nhẫn của La Tại Dân chỉ vỏn vẹn có năm phút, không thể nào dài hơn.

"Ngồi lại đây." La Tại Dân vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình, "Khi nãy chẳng phải còn đang rất hung dữ sao?"

[ Trái dứa ]: Cứ thế đi, hôm nay coi như em tự tìm.

[ Trái dứa ]: Anh muốn thế nào thì làm như thế ấy.

[ Trái dứa ]: Cho nên dù em có tức giận đi chăng nữa, thì anh cũng tạm thời không cần chú ý đến cảm thụ của em.

[ Trái dứa ]: Rồi có chuyện gì thì nói sau.

Lý Đế Nỗ nghe lời cậu ngồi dịch qua, mùi hương đào thoang thoảng trên người nhóc lưu manh này đúng thật là có thể trấn an cảm xúc của Alpha, khiến người khác vừa có ham muốn mà lại vừa sợ hãi phải đến gần.

"Anh à." La Tại Dân dán môi mình lên tai Lý Đế Nỗ, "Alpha đang trong kỳ dịch cảm có quyền muốn làm gì thì làm."

La Tại Dân ngay từ lúc bắt đầu đã không định bỏ đi, mà tài xế cũng mặc kệ chuyện riêng tư của hai người bọn họ, chở hai người đến chung cư một cái là rời đi ngay.

"Không đi sao?" Lý Đế Nỗ mở cửa phòng ra, La Tại Dân bên kia vẫn ngựa quen đường cũ mà thay dép đi vào nhà, chiếm lĩnh nửa bên sô pha thường ngày mình yêu thích, "La Tại Dân."

La Tại Dân mở ngăn kéo tủ, như đang muốn tìm kiếm thứ gì.

"Anh sợ sẽ làm đau em." Nhốt hết tất cả những ồn ào náo nhiệt ở ngoài cửa, tin tức tố quanh người Lý Đế Nỗ càng lúc càng trở nên áp bách hơn, La Tại Dân đang ngồi trên sô pha rõ ràng co rúm lại, mặc dù cậu vẫn chưa mở miệng nói câu nào hết, nhưng hành động của cậu lại bị Lý Đế Nỗ thu hoàn toàn vào trong ánh mắt.

Lý Đế Nỗ thở dài: "Tự em ngồi ăn đồ ăn vặt rồi xem TV đi, anh đi tìm thuốc ức chế cho A."

"Ò." La Tại Dân giơ tay lên ném một phát, vỉ thuốc ức chế cho A duy nhất còn sót lại trong nhà bay cái vèo theo quỹ đạo hình parabol, chuẩn không cần chỉnh mà rơi tọt vào thùng rác cạnh chân Lý Đế Nỗ.

Tay nghề La Tại Dân luyện ra được sau nhiều năm ném đồ vào người khác, giờ đã phát huy tác dụng một cách rất hoàn hảo trong tình huống này.

Cậu nhìn ngó xung quanh, mở hai tay ra, bên trong sự kiêu căng ngạo mạn còn mang theo chút vô tội tủi thân: "Trong nhà anh có thuốc ức chế cho A à, sao em không thấy."

Lý Đế Nỗ: "......"

Điển hình của cái loại không biết sống chết, chính là người đang đứng trước mặt hắn đây.

Quả quýt rất nhanh sau đó liền biến thành quả quýt bị nướng chín, La Tại Dân ở bên kia vẫn tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa: "Độ phù hợp tin tức tố thấp đến thế rồi, anh còn sợ cái gì?"

Tóm lại cũng chả đánh dấu hoàn toàn được đâu mà.

Lý Đế Nỗ trầm mặc không nói gì, chỉ đứng lên, đóng rèm cửa sổ sát đất lại, bóng tối đột nhiên buông xuống, khiến người nào đó đang cố gắng chiếm tiện nghi bằng miệng phải sửng sốt mà chớp mắt một cái.

La Tại Dân: "?"

La Tại Dân theo thói quen sau khi trêu chọc người khác xong thì phải trốn chạy, nhưng chưa chạy được vài bước đã bị Lý Đế Nỗ ôm trở về, trực tiếp ấn ngã xuống sô pha mềm mại, hàm răng bén nhọn của Alpha không hề báo trước mà đâm vào sau cổ, tin tức tố vị quýt trong nháy mắt xâm nhập vào thân thể cậu.

Cậu lúc bấy giờ mới ý thức được, cái trạng thái này mà xảy ra vào ngày thường, thì chỉ giống như Lý Đế Nỗ đang chơi đùa với cậu mà thôi.

Miệng vết thương tuôn ra vài giọt máu, dọc theo làn da trắng nõn chảy xuống. Lý Đế Nỗ sợ máu dính vào sơ mi trắng của La Tại Dân, đành phải dùng tay kéo cổ áo của La Tại Dân xuống. Hắn hiện tại đang trong kỳ dịch cảm, động tác không nặng không nhẹ, khiến cổ áo hơi siết vào cổ La Tại Dân.

Trong lúc La Tại Dân đang giãy dụa ho khan, Lý Đế Nỗ duỗi tay vòng qua cổ cậu, thay cậu cởi bỏ một cái cúc áo.

Người là do chính mình chọc, đau cũng do chính mình chịu, tính tình của La Tại Dân quật cường, cậu biết rõ dưới loại tình huống này nếu mở mồm xin tha thì quả thực mất mặt quá, cho nên cậu cắn môi dưới không chịu nói chuyện. Đợt đánh dấu tạm thời này không quá giống với ngày thường, Lý Đế Nỗ không hề dỗ dành hay trêu chọc cậu, mà chỉ như cũ ôm chặt lấy cậu.

Cúc áo sơ mi mở được mấy nút, tay Lý Đế Nỗ liền ngừng ở nút thứ tư, đánh một đường vòng quanh viền nút, rồi lại xâm nhập vào cổ áo cậu, tiếp xúc thân mật xưa nay chưa từng có khiến cậu nhẹ nhàng run rẩy. Bàn tay vừa xông tới bất chợt dừng lại, ngón tay đang đặt tại nơi nào đó trước ngực cậu nhẹ nhàng nhấn xuống.

La Tại Dân: "......"

Cậu hơi giãy giụa vài cái, lại bị Lý Đế Nỗ áp chế mạnh mẽ hơn, đầu gối đối phương nhẹ nhàng tách mở hai chân cậu ra, hung hăng đè cậu ở dưới thân mình. Đôi tay cũng làm ra vài ba động tác khác, nóng nực và khó chịu, hai loại cảm giác này, cứ như thể có ai đó đang châm ngòi, biến cậu thành một mồi lửa.

La Tại Dân cắn chặt môi, Lý Đế Nỗ liền phát hiện ra vấn đề này ngay lập tức.

Nhóc lưu manh này trêu chọc người khác theo cái kiểu ngựa quen đường cũ, rất muốn bị người khác bắt nạt, rồi sau đó lại sợ hãi quật cường, mà không biết rằng cứ kiên cường kiểu lỗi thời như thế thì chỉ càng kích thích dục vọng muốn xâm lược của Alpha hơn thôi.

"La Tại Dân." Lý Đế Nỗ rút một tay ra, mu bàn tay vỗ nhẹ lên má La Tại Dân, "Thuốc ức chế là do em ném, nên đừng có giở trò bướng bỉnh với anh."

La Tại Dân chỉ muốn nói cậu đang rất là khó chịu, ai bướng cơ chứ, thì bàn tay trước ngực cậu lại đột nhiên chuyển động, khiến toàn thân cậu run lên, nhỏ giọng kêu một tiếng, không còn cắn môi nữa.

"Đã biết." Bên tai truyền đến thanh âm của Lý Đế Nỗ, "Em cắn môi là do anh không đủ nỗ lực."

La Tại Dân: "???"

"...... Anh tránh xa ra một chút đi." Lúc La Tại Dân mở miệng nói chuyện, liền phát hiện giọng mình hình như có hơi chút thay đổi, không giống bình thường tí nào, nghe như thể là đang đuổi người đi, lại như thể đang mời gọi.

Đúng lúc cậu mang hai con mắt đỏ hoe quay sang trừng người, Lý Đế Nỗ đã hoàn thành xong đánh dấu tạm thời, tin tức tố nháy mắt như một làn sóng với đầy những cơn khoái cảm thổi quét toàn thân. Nơi tận sâu bên trong thân thể cậu như đang nổi lên vài gợn sóng lăn tăn, La Tại Dân thường ngày chưa bao giờ được trải nghiệm qua cảm giác này.

Alpha có chút nôn nóng mà đứng dậy, lấy băng gạc từ trong hộp y tế ra, quấn hai vòng lên cổ cậu.

Lý Đế Nỗ lấy tấm chăn phủ giường rồi gói cậu thật kỹ lưỡng, sau đó mới cúi đầu hôn cậu: "Anh đi tắm rửa."

Chìa khóa ở trên bàn trà ngoài phòng khách, Lý Đế Nỗ đặt ở chỗ đó, La Tại Dân bọc chăn phủ giường, dựa vào cạnh sô pha, áo sơ mi chôn sau tấm chăn bị bung ra mấy nút, quần áo trông cực kỳ hỗn độn, dư vị còn đọng lại trong thân thể khiến cậu run nhè nhẹ, cậu vẫn yên lặng không nhúc nhích mà ngồi gọn vào một góc.

Lý Đế Nỗ đang dùng chút lý trí còn sót lại để tự ép mình rời đi.

Thuốc ức chế dành cho A vẫn yên tĩnh nằm gọn trong thùng rác, không ai động chạm đến.

Đánh dấu tạm thời có tác dụng bình ổn tâm trạng của Alpha, sau khi Lý Đế Nỗ tắm xong, vừa mới chuẩn bị lau khô đầu tóc, đã thấy người yêu bé nhỏ vừa mới bị mình dọa cho sợ chết khiếp đang ôm chăn, hồn bay phách lạc chạy bành bạch vào buồng vệ sinh, ánh mắt quét từ phần thân dưới của hắn quét qua, rồi lại chuyển sang nơi khác.

"Anh đi ra ngoài đi." La Tại Dân chỉ chỉ cửa, "Em cũng muốn tắm."

"Nana......" Ánh mắt Lý Đế Nỗ trở nên mềm mại hơn, "Để anh tắm cho em, cổ em không thể dính nước được."

La Tại Dân không nói gì, coi như đồng ý chuyện này.

Lý Đế Nỗ giúp cậu cởi đống quần áo xộc xệch ra, tăng nhiệt độ nước, tránh đi miệng vết thương sau cổ cậu, y như thể chỉ đang "hỗ trợ" thôi vậy, cực kỳ nghiêm túc hoàn thành toàn bộ quá trình.

La Tại Dân thiếu chút nữa cho rằng người này thật sự chỉ là có lòng tốt nên mới tới tắm giúp một người có tứ chi đầy đủ như cậu, cho đến khi Lý Đế Nỗ lau khô bọt nước trên người cậu, không thèm mang quần áo mới cho cậu mặc, chỉ đơn giản gói cậu vào tấm chăn phủ giường rồi bế ngang lên, ném vào giường của phòng ngủ.

"Cổ còn đau không?" Lý Đế Nỗ vừa đi đóng cửa vừa quay lại nhìn cầu, biểu cảm ôn hòa khi nãy đột nhiên biến thành hư không, trong mắt hắn giờ đây còn lại dục vọng.

"Đau." La Tại Dân ngồi dậy, "Ngày mai sẽ tính sổ với anh sau."

Ngày mai lại tính sổ có nghĩa là, hôm nay làm cái gì cũng được hết.

La Tại Dân vừa dứt lời, còn chưa kịp ngồi dậy, đã bị Lý Đế Nỗ đẩy ngã xuống giường. Lý Đế Nỗ cúi người lại gần, hôn xuống khoé mắt cậu, gần như cùng lúc đó, cậu có thể cảm nhận được có vật gì đó đang để ở giữa hai chân mình.

La Tại Dân chớp chớp đôi mắt, chỗ sau cổ bị cắn bỗng nhiên có chút tê mỏi, một hàng nước mắt tí tách đọng lại trên mu bàn tay Lý Đế Nỗ.

"Dọa em khóc?" Lý Đế Nỗ nhéo má cậu.

La Tại Dân cho rằng dựa theo tính tình đáng yêu thường ngày của người này, hắn đại khái sẽ bảo "Hay thôi bỏ đi", lại không ngờ rằng, quả quýt vỏ xanh nào có phải kiểu hung dữ bình thường, hắn trực tiếp duỗi tay lật người cậu qua, nói:

"Ngày thường nếu thấy em khóc, anh sẽ đau lòng, nhưng hôm nay anh chỉ muốn bắt nạt em."

La Tại Dân: "......"

"......" Đầu ngón tay ngừng ở vị trí bí ẩn phía sau. Lý Đế Nỗ đè eo cậu lại, ngón tay thong thả không thâm nhập vào sâu bên trong, không cho phép cự tuyệt. Tin tức tố vị quýt nỗ lực lan toả hòng tăng thêm độ hảo cảm của cả hai, đồng thời cũng dùng để trấn an cậu.

La Tại Dân chỉ hứa sẽ không trốn chạy, chứ không hứa sẽ không giãy giụa. Lúc Lý Đế Nỗ tăng thêm một ngón tay nữa vào giúp cậu khuếch trương, cậu lập tức uốn éo giãy dụa. Lý Đế Nỗ sợ cậu tự làm mình bị thương, đành phải vỗ xuống bắp đùi cậu để cảnh cáo, mới miễn cưỡng áp chế được.

"...... Đau, chờ mấy hôm nữa em sẽ tính sổ với anh." Mọi chuyện còn chưa hề bắt đầu, La Tại Dân đã bị lăn lộn cho cạn kiệt sức lực, duỗi tay lấy một cái gối đầu lót xuống eo mình, lại có chút hối hận do chọn đúng thời điểm Lý Đế Nỗ đang trong kỳ dịch cảm, không khống chế được bản thân mà đi câu dẫn hắn.

Ngón tay thác loạn ở phía sau mông cậu ra ra vào vào, lực chú ý của toàn thân đều ngưng tụ tại nơi đó, khiến cậu không có cách nào tập trung vào những thứ khác, trong đầu chỉ còn lại mỗi tên của đối phương. Đầu ngón tay người kia lại chạm phải vị trí nào đó trong cơ thể cậu, đầu óc cậu cũng vì thế mà lập tức trống rỗng, hô hấp trở nên rối loạn hơn. Cậu muốn mở miệng kháng nghị, nhưng những gì cậu có thể nói ra lúc này chỉ là vài tiếng rên rỉ nhè nhẹ.

Giống như hương nước ngọt vị đào nở rộ trong không khí vào mùa thu năm ấy, tin tức tố của Omega trong phòng cũng nháy mắt tăng dần lên, vị đào thơm ngọt dần dần che lấp mùi quýt vốn có trong không khí. Cậu rõ ràng không phải trong kỳ phát tình, thế nhưng thân thể lại không còn dù chỉ nửa phần sức lực, cứ như một hồ nước đọng xanh ngắt, nháy mắt một cái là tràn lúc nào chẳng hay.

"Nana." Lý Đế Nỗ cảm nhận được thứ gì đó, bèn rút ngón tay mình ra, dùng tay của La Tại Dân để xoa nhẹ lớp băng vải sau gáy cậu, "Em cũng thích anh mà."

"Em......" Em thích anh lắm, tin tức tố thì kệ con mẹ nó đi.

La Tại Dân vừa mới hơi thất thần một chút, Lý Đế Nỗ đã dùng đầu gối mở rộng hai chân cậu ra, không chút lưu tình đâm thẳng vào phía sau, gắt gao hợp lại thành một, ngừng lại ở nơi sâu bên nhất trong thân thể.

Đau đớn và khoái cảm khó thể giải thích được cùng nhau cuốn đi thần trí của La Tại Dân. Cậu theo bản năng bắt đầu giãy giụa, vò nát tấm ga trải giường của Lý Đế Nỗ.

Tính kiêu ngạo và tự phụ của cậu trong nháy mắt đều bị vứt đi cho chó gặm, La Tại Dân giơ tay lau hai hàng nước mắt thất vọng của mình, tỏ ra giận dữ.

Giận dữ mình vì sao nửa giờ trước không chạy luôn cho xong, lại quay sang giận Lý Đế Nỗ là cái đồ không biết nói lý lẽ.

"Có ai như anh không? Hả?" Sau khi dừng một chút, La Tại Dân lại bắt đầu nói, "Chậm một chút thì đã làm sao?"

"Anh sợ em sẽ cảm thấy anh không đủ thích em." Vô lí hết sức.

Lý Đế Nỗ là đang đợi cậu cảm thấy ổn hơn một chút, La Tại Dân có thể cảm nhận được rõ ràng thứ dục vọng chôn trong cơ thể cậu lúc bấy giờ. Chốc nữa đại khái cũng chẳng thoải mái hơn là mấy, mà nếu cứ dùng dằng như thế này, thì kiểu gì cả hai người cũng sẽ chẳng thể dễ chịu được.

Chi bằng cứ để một mình La Tại Dân cảm thấy khó chịu.

"Được rồi được rồi." La Tại Dân buông lỏng khăn trải giường, thả nhẹ thân thể, "Thứ hai tuần sau em phải giận anh mới được."

Cậu hôm nay nói bậy rất nhiều, toàn là tự mình đi tìm đường chết, câu nói này cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.

"Biết rồi." Thanh âm của Lý Đế Nỗ dừng lại bên tai cậu, nghe có chút khàn khàn.

La Tại Dân cảm thấy, cậu trước nhất phải nên tìm một miếng băng keo dán chặt cái miệng mình lại đã, để tránh việc nói ra những lời tự chuốc hoạ vào thân. Lý Đế Nỗ từ sau câu nói đó đã không còn mở miệng nói chuyện nữa, hắn chỉ gắt gao ấn lấy cậu, chuyên tâm làm cho nốt việc của hôm nay.

Cảm thấy thân thể tựa như đang bốc cháy, La Tại Dân liền cố tình đi xem nhẹ thanh âm khiến người khác đỏ mặt tim đập đang vang vọng trong phòng kia. Phần eo dưới luôn có cảm giác tê mỏi khó nhịn, đau đớn thì lại dần dần biến mất, khoái cảm ngược lại xông vào cơ thể khiến cậu cảm thấy như mất đi điểm tựa.

Nhưng thân thể lại thành thật hơn so với chủ nhân nó rất nhiều, sau khi đã thực tuỷ biết vị, liền cực kỳ tự giác mở rộng con đường sâu nhất bên trong cơ thể ra.

Trong sách giáo khoa đã từng nói, đó chính là khoang sinh sản của Omega.

La Tại Dân và Lý Đế Nỗ đều cùng nhau sửng sốt.

"Nana, có thể không?" Lý Đế Nỗ cắn cắn dái tai cậu.

"Tùy anh đấy, cả người em đều là của anh rồi." Nana đã nằm yên như con cá chết từ lâu, cơ thể cũng bị bắt nạt đến choáng váng, "Dù sao cũng không đến mức đánh dấu hoàn toàn."

Trên môi cậu còn đọng lại chút hơi nước, đôi mắt ửng hồng, lại dùng thái độ ngấm ngầm đồng ý tiếp nhận lời mời gọi của đối phương.

Điều này khiến Lý Đế Nỗ nghĩ đến một từ, vừa trong sáng lại vừa gợi dục.

La Tại Dân chỉ mong cho mọi chuyện hãy mau mau kết thúc, rồi thoát ra khỏi cái cảm giác khó nhịn này càng sớm càng tốt.

Vật thể đang tàn sát bừa bãi trong thân thể cậu đột nhiên xông vào lối nhỏ mới mở ra, La Tại Dân khi nãy vừa thích ứng được đôi chút, giờ đây cảm xúc lại như tăng vọt lên vài tầng. Theo từng cú luận động của đối phương, cảm giác này càng ngày càng nghiêm trọng hơn, như thể đang có ai cầm lửa thiêu đốt linh hồn sâu bên trong mình.

"Không được......" La Tại Dân bị làm cho suýt chút nữa là hỏng mất, cảm giác lung lay sắp đổ ban đầu giờ lại càng trở nên chân thật hơn. Cậu thấp giọng nức nở đôi chút, bắt đầu kịch liệt giãy giụa, bò lên phía trước muốn chạy trốn, lại bị Lý Đế Nỗ bắt lấy eo kéo trở về.

Alpha trong thời kỳ mẫn cảm đương nhiên sẽ hung hăng hơn bình thường rất nhiều. Hắn giả vờ như không thấy cậu vừa mới chạy trốn, ngón tay mang tính uy hiếp vòng đến trước người cậu, vò nát hai điểm yếu ớt trước ngực cậu vài lần, dục vọng của Alpha trong thân thể lại bành trướng thêm một chút, mạnh bạo nhấn chìm vào sâu bên trong.

"Em không làm nữa...... Anh đi ra ngoài, cái đồ quả quýt vỏ xanh này, mau tránh ra." La Tại Dân đổi ý.

Lý Đế Nỗ: "......"

"Anh ơi." La Tại Dân giận dữ ném bay hai cái gối đầu, cứng không được, chỉ có thể mềm xuống, thanh âm và thân thể cũng theo đó mềm mỏng dần, "Em khó chịu......"

"Ở trên giường đừng gọi anh ơi." Độ bình tĩnh của Lý Đế Nỗ vừa mới lên được 1%, đã bị ai đó câu dẫn cho tụt xuống.

Kết Alpha gắt gao chặn lấy phía dưới cậu, không cho phép cậu giãy giụa. Lý Đế Nỗ cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể chậm rãi dỗ dành cậu.

Lý Đế Nỗ thỏ thẻ bên tai cậu, "La Tại Dân, anh thích em."

La Tại Dân bấy giờ đã không còn khả năng nói thành một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể bắt lấy tay của Lý Đế Nỗ, hôn xuống vết sẹo năm xưa ấy, xem như câu trả lời của chính mình.

Cho đến tận lúc sau, toàn bộ dịch thể mang theo tin tức tố rót hết vào thân thể cậu, Lý Đế Nỗ mới thong thả lui ra.

La Tại Dân khóc xong, liền ghé vào vai Lý Đế Nỗ nhẹ nhàng run rẩy một hồi, Lý Đế Nỗ không nói nữa, vỗ về lưng cậu, có ý muốn an ủi và xin lỗi.

Lúc La Tại Dân bị Lý Đế Nỗ ôm đi rửa ráy, cậu đã mệt đến nỗi nằm liệt cả người, lần tắm này cũng được tính là khá sạch sẽ. Cậu ngồi trong bồn tắm ngủ gà ngủ gật, một hồi sau bị Lý Đế Nỗ vớt ra, còn loáng thoáng nghe thấy bản thân mình đang lắm mồm lắm miệng: "Có khi đây chính là túng dục quá độ trong truyền thuyết đấy."

Bị lăn lộn đến nỗi mụ mị đầu óc rồi mà vẫn có thể chọc cho người khác bật cười, đó cũng được coi như là một bản lĩnh trời sinh.

La Tại Dân, người không biết đã xảy ra chuyện gì hiện đang nằm bá chiếm cả cái giường, ngủ đến mê man, Lý Đế Nỗ ôm laptop, ngồi ở mép giường chăm cậu.

[ Quả quýt ]: Xin lỗi do trễ thế này mà còn quấy rầy mày, chỉ là có chút vấn đề, cực kỳ gấp rút, sáng mai mày trả lời tao cũng được.

[ Lưu Dương Dương ]: Tao chưa ngủ, còn đang chơi game mà, cuộc sống về đêm chỉ vừa mới bắt đầu thôi, mày cứ nói đi.

[ Quả quýt ]: Độ phù hợp tin tức tố thấp có phải không thể đánh dấu hoàn toàn được đúng không.

[ Lưu Dương Dương ]: ???

[ Lưu Dương Dương ]: Trời má, có phải thứ tao đang nghĩ tới chính là cái đó không.

[ Lưu Dương Dương ]: Tin tao đi, sáng mai tao đi giục kết quả, hai tụi mày tuyệt đối không thể nào có độ phù hợp tin tức tố thấp được đâu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: