chương 20
" thằng nhóc đó làm gì lâu thế không biết? Bực mình thật!" - Off đút tay vào túi quần nhăn nhó.
" Cái miệng lảm nhảm gì thế? "- Gun đứng chình ình sau lưng.
" Đợi cậu lâu quá chứ gì! Lên xe!"
Gun lầm bầm trong miệng chửi rủa gì đó rồi mở cửa xe leo lên một cách rất ư là nam thần " Kinh"
"Nhẹ nhẹ thôi! Cánh cửa sút ra bây giờ!" - Off trêu.
Chiếc xe của Off dừng ngay nhà sách tại trung tâm thành phố. Anh và cậu tiến vào bên trong. Off đi trước câut đi phía sau, nhìn đâu cũng thấy sách cậu muốn hoa cả mắt. Thế mà tên ác quỷ kia lựa lựa gì đó rồi quăng cho câut cầm. Hắn đọc sách trừ cơm á? Cậu cầm gần cả chục cuốn rồi đấy!
" Để xem bài tập ôn thi đại học, sách nâng cao, ..v..v.. Lấy hết luôn cho rồi!"
Rốt cuộc là đống sách đã cao hơn cái đầu của Gun. Người ta là con trai yếu đuối tay mềm mà bắt mang nặng thế đấy! Gun phùng mang trợn má lầm bàm chửi rủa, bỗng cậu nhóc nở nụ cười gian cực kì.
Off đi hết chỗ này đến chỗ kia và lấy cả đống sách! Anh cứ việc đưa ra phía sau và sẽ có người cầm. Cứ thế anh đi hết nhà sách và rốt cuộc cũng dừng lại
" Bấy nhiêu chắc đủ rồi! "- Anh quay ra phía sau và nhanh chóng giật mình
"Hả? Hai cô là ai thế?"
Cô gái đó cười tươi
"Tôi là nhân viên trong nhà sách! Có một cậu nhóc kêu chúng tôi đến đây để phụ anh cầm mấy cái này!"
/thằng nhóc Gun lại trốn việc nữa rồi! Đúng là đồ tiểu yêu!/- Off lầm bầm.
"Hai cô mang mấy cuốn sách này đi tính tiền và gói lại giúp tôi đi!"
" Dạ vâng."
Nhiệm vụ cao cả của anh bây giờ là đi tìm tên Tiểu yêu đó. Nhà sách thì rộng thênh thang biết cậu ta đi đâu chứ. Đúng là phiền phức!
Anh tìm từng ngõ ngách nhưng vẫn chưa tìm ra. Vã cả mồ hôi, nếu tìm hết từng nơi chắc đến tối quá! Mà chắc thằng nhóc đó không hứng thú với mấy cuốn sách này đâu. Vậy nơi mà nó đến chỉ có thể là.....
*Khu truyện tranh
" Ê nhóc! Ở đây truyện gì hay em chỉ cho anh với!"
Gun lân la làm quen với mấy đứa nhóc đang ngồi đọc truyện. Một cậu bé đeo kính cận chỉ tay lên giá sách
" Anh đọc Doremon đi hay lắm đấy!"
" Thế hả?"
Gun lấy cuốn truyện rồi ngồi bẹp xuống sàn như lũ con nít. Bọn chúng ngồi xung quanh cậu rồi cười nói vui vẻ. Gun đùa giỡn với bọn chúng rồi kể chuyện này nọ. Cậu có vẻ thích con nít nhỉ? Trông cậu rất vui, cứ cười nói mãi.
" Anh ơi! Anh tên gì thế? "- một bé gái hỏi.
" Anh tên Gun!" - cậu cười híp mí.
" Thế Pí Gun có thường xuyên đến đây không? Hay là Pí Gun kể chuyện cho tụi em nghe đi!"
Cậu đưa tay xoa đầu mấy đứa nhóc ngồi xung quanh rồi hỏi
" Thế mấy nhóc muốn nghe chuyện gì? Anh không biết nhiều chuyện lắm đâu!"
Mấy đứa nhóc nhao nhao lên đòi cậu kể chuyện này chuyện kia. Gun ổn định tình hình rồi cười
" Thế anh kể nhé! Ngày xửa ngày xưa............"
Cậu không biết trong góc có một người đang đỏ mặt vì cậu. Sao lúc cậu ngồi cạnh mấy đứa nhóc cậu lại dễ thương đến thế cơ chứ? Đúng là đốn tim người khác mà! Off đưa tay sờ ngực, nhịp tim lại tăng lên rồi. Tên tiểu yêu này chưa hẳn là đáng ghét lắm!
Anh hắn giọng lấy lại tôn nghiêm
" E hèm.... Gun! Câut biết là tôi đi tìm cậu nãy giờ không hả?"
Gun quay sang nhìn Off rồi cười ngây thơ
" Thì đó là mục đích của tôi mà! Đi nãy giờ mệt hem?"
" Cậu đúng là... Đi theo tôi!" - Anh khoát tay.
Gun chia tay mấy đứa nhóc rồi lon ton đi theo Off. Bỗng điện thoại trong túi của cậu reo lên, là số của tên Alex khốn kiếp! Gun giả vờ giọng ngọt ngào
" Em nghe đây!"
" Gun hả? Em gặp anh một tí được không? Anh đến Bangkok rồi!"
"Thế anh đến công viên XX chờ em nhé! Em sẽ đến ngay!"
Gun dỏng tai lên nghe ngóng. Không biết nói chuyện với ai mà ngọt ngào thế nhỉ? Anh tò mò muốn biết lắm nhưng mà như vậy thì cũng có hơi vô duyên. Anh giả vờ hỏi bâng quơ
" Ai gọi cậu thế?"
" Anh không cần biết! Tôi đi đây tí nhé! Lát gặp ở quán kem SWEET!"
" Ê! Khoan!"
Gun nói dứt câu thì đã chạy đi làm Off gọi với theo mãi. Anh chau mày suy nghĩ, chịu hết nổi rồi! Đi theo thôi! Thế là Off bám theo Gun cho thỏa cái tật nhiều chuyện.
*Tại công viên
Một chàng trai đeo kính trông rất điển trai, mặc áo sơ mi trắng và khoát áo vest bên ngoài trông rất lịch sự đang ngồi chờ ở ghế đá công viên.
Từ xa xuất hiện bóng dáng của một cậu nhóc mặc áo thun sọc đỏ trắng, quần jean ngắn và đi giày thể thao. Vừa thấy Gun, anh ta đã chạy đến ôm cậu vào lòng.
"Anh nhớ em nhiều lắm Gun à!"
Gun nhếch môi cười khinh bỉ rồi giả vờ đặt tay lên lưng anh ta. Định diễn nữa à? Đúng là tên đểu cán.
Off ngồi trong xe thấy hai người ôm nhau thì đâm ra tức giận vô cớ. Anh chỉ tức là không thể ra khỏi xe mà đấm vào mặt cái thằng đó một cái.
Cậu từ từ rời khỏi người anh và nở nụ cười với anh
" Alex à! Thực ra hôm nay em có chuyện muốn nói với anh!"
Anh ta cười vui vẻ đưa tay vuốt tóc cậu
" Em cứ nói đi! Anh đang nghe đây!"
" Em muốn chia tay!"
Nụ cười trên môi người con trai kia tắt ngấm, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm trọng. Anh ta nắm chặt lấy tay Gun.
"Em nói gì thế Gun? Em đang đùa phải không?"
Gun gỡ tay anh ta ra rồi nói
" Em không đùa! Thật sự là em không còn tình cảm gì với anh nữa."
Anh ta bắt đầu hoang mang níu kéo tay Gun
" Đừng đối xử với anh như thế mà! Anh đã làm gì sai sao? Em nói đi anh sẽ sửa đổi!"
" Anh không làm gì sai cả, chỉ tại em yêu người khác rồi!"
" Em nói gì?" - Alex ngạc nhiên. Thật sự anh không tin là có ngày lại bị cậu bỏ rơi, lúc trước cậu mê anh lắm mà.
Gun không trả lời mà lấy điện thoại ra bấm bấm gì đấy rồi gọi điện. Bỗng điện thoại Off reo lên
" Alô."
" Anh à! Anh đến đón em đi! Em đang ở công viên này, nhanh nhá! Em đợi anh đấy!" - giọng của Gun ngọt hơn đường.
Nhận thấy sự kì lạ trong giọng điệu của Gun, Off hiểu cậu muốn gì nên lập tức đảo xe rồi ngừng trước mặt hai người. Off xuống xe rồi tiến đến ôm lấy Gun.
"Em đi đâu lâu thế? Làm anh đợi cả buổi! "- Anh trách yêu và hôn lên má cậu một cái.
Gun không ngờ Off lại diễn đạt đến như vậy. Tuy có hơi bất ngờ nhưng như thế càng tốt. Gun giả vờ nũng nịu
" Em đi gặp bạn em! Anh hư quá đi, đợi có tí xíu mà cũng kêu ca nữa."
Alex bàng hoàng nhìn hai người âu yếm ngọt ngào trước mặt. Cái này nói đúng hơn là bị shock. Gun nhìn Alex rồi giới thiệu
" Đây là Off! Bạn trai mới của em!"
Off đưa tay ra
" Hân hạnh được biết anh!"
Alex bắt tay Off rồi gượng cười
" Chào cậu!"
Gun quay sang rồi bảo
" Em có việc rồi! Em đi trước nhé!" - cậu khoát tay Off một cách âu yếm.
Khi Gun định bước lên xe thì Alex cất tiếng, vẻ mặt hơi bị đau khổ
" Hai đứa mình vẫn là bạn chứ?"
Gun xoay người lại đưa đôi mắt buồn bã nhìn Alex.
Làm bạn ư?
Lợi dụng cậu nhiêu đó chưa đủ hay sao?
Bày đặt cái gì chia tay mà đòi làm bạn. Chưa đánh hắn tại đây đã là may mắn lắm rồi.
Cậu từ từ tiến lại gần anh, lòng Alex nhen nhóm lên một vài tia hy vọng nho nhỏ. Anh hy vọng Gun sẽ đổi ý. Cậu đứng trước mặt anh nở nụ cười hiền, cậu nhón chân lên thì thầm vào tai anh:
"LỘN CÁI BÀN! Giải tán đi ba!"
Gun và Off lên xe chạy đi bỏ lại Alex với bộ mặt ngơ ngác. Từ đầu đến cuối chỉ là cậu diễn thôi, cậu không thiết níu kéo loại người như tên Alex đâu. Yêu vì vật chất thì chết đi, sống chi cho chật đất.
Off thấy lòng nhẹ nhõm lạ lùng, anh vui nhưng không dám vui ra mặt. Anh hỏi
" Thằng đó là thằng nào vậy?"
" Bạn trai cũ!"
" Chia tay nó thật à?"
" Thế chẳng lẽ đùa! Vậy cũng hỏi!" - Gun đang bực mình vì bản thân bị lợi dụng trong thời gian qua. Đúng là không thể tha thứ được.
" Ê! Tôi mời cậu đi ăn kem nhé!" - Off vui vẻ đề nghị.
Gun đưa đôi mắt đề phòng nhìn anh
" Làm gì tự dưng vui thế? Lên cơn nữa à? Có gì thì nói lát đừng lên cơn cắn tui à nha"
" Sao lúc nào cũng nghĩ ra chuyện khùng điên không vậy chời. Thế có đi hay không?" - anh gằn giọng.
" Ngu sao không." - Gun cười tươi.
Chiếc xe lướt đi trên đường, và điểm đến là quán kem Sweet. Liệu hai đứa này có yêu nhau không nhỉ?
*Vợ chồng Vegas Pete!
Sau một khoảng thời gian sống chung với nhau nó và hắn có vẻ thân hơn trước. Tính cách nó cũng bớt lạnh lùng và đã chịu cười với hắn. Những buổi đua xe cũng như đánh nhau nó đều hạn chế.
Về phần hắn cũng gác chuyện của bang hội qua một bên mà suốt ngày cứ quanh quẩn ở nhà. Để chọc cho nó chửi chứ hong gì. Suốt ngày trong nhà cứ dội bom xả đạn hết sức kịch liệt đến nỗi Gun và ông quản gia cũng bó tay.
Cả hai cũng đã quen với việc ngủ chung phòng và nằm chung giường. Chưa có làm gì đâu nhé! Hắn thì đã thích nó ra mặt rồi nhưng nó cứ giả vờ không biết. Đúng là khó hiểu, khó yêu, khó chiều.
Sáng nào cả hai cũng đi học chung nhưng khi mấy đứa bạn cùng lớp hỏi thì nó lại bảo là đi nhờ làm hắn hơi buồn.
Trong giờ học thì vợ nào chồng nấy, toàn làm chuyện riêng cả. Nhưng chỉ có mỗi một môn là nó chịu ngồi yên.
*Tiết Anh Văn
Cô Lisa đang giảng bài một cách say sưa. Thế mà hắn lại ngủ thẳng cẳng, nó thì đang chăm chú vào cái miệng nói tiếng anh không ngừng nghỉ của cô
- Today we'll study The Idol. Let's me introduce my idol. She is an American singer-songwriter, her name is Taylor Swift. She was born on December 13, 1989. Her famous songs include: Love Story, Speak Now, I Knew You Were Trouble..v..v.. I like the song Love Story best because it's very romantic.
*Tạm dịch: (Hôm nay chúng ta sẽ học về thần tượng. Cô sẽ giới thiệu về thần tượng của cô nhé! Cô ấy là một ca sĩ kiêm nhà sáng tác người Mỹ, tên cô ấy là Taylor Swift. Cô ấy sinh vào ngày 13 tháng 12 năm 1989. Các bài hát nổi tiếng của cô ấy bao gồm: Love Story, Speak Now, I Knew You Were Trouble..v..v.. Cô thích bài Love Story nhất vì nó rất lãng mạn).
Cô thấy hắn đang ngủ ngon lành thì bất ngờ gọi tên hắn
" VEGAS!!!"
"Ơ... hả?... Dạ.... Cô gọi em! "- hắn dụi dụi mắt đưa bộ mặt còn say ke nhìn cô.
" Who is your idol?" (thần tượng của bạn là ai) - cô hỏi.
Hắn thộn mặt ra gãi gãi đầu. Tưởng gì chứ mấy cái này hắn đâu có hiểu. Hắn dốt môn ngoại ngữ nhất trên đời mà lại hỏi hắn. Hắn cứ đứng đó bứt tóc móc mắt không biết nên đáp cô như thế nào.
Bỗng hắn đưa ánh mắt cầu cứu nhìn nó, nó khẽ nở nụ cười gian rồi nhắc hắn. Cô gõ gõ bàn rồi nhắc lại câu hỏi
"Let's answer my question! Who is your idol?"
" Maria..... Maria Ozawa!" - hắn trả lời theo những gì nó nhắc.
Cô Lisa chết điếng, mấy đứa trong lớp đứa thì bụm miệng đứa thì há hốc. Hắn thấy thái độ lạ lùng của mọi người thì mặt hắn đơ như trái bơ. Nó, Gulf, Mew thì ôm bụng không dám cười lớn. Off cũng cười, Gun đưa bộ mặt ngơ ngác nhìn cậu
" Anh hiểu gì không mà cười thế?"
" Con nít thì im đi!..." - Off run bần bật vì cười.
Cô Lisa khá bất ngờ vì câu trả lời của hắn, cô cười cười
" Are you sure?"
Hắn lại nhìn nó để chờ nó nhắc. Nó nhép miệng trả lời rồi hắn bắt chước
"Yes! "- hắn nhìn cô giáo.
"Oh my god!"- cô che miệng như quá đỗi bất ngờ. Học sinh bây giờ ăn nói táo bạo quá.
Mew cười nghiêng ngả, hắn quay xuống nhìn anh
" Mầy điên hả thằng khốn nạn? Cười gì thế?"
" haha... Mầy thật sự không biết à?"
Hắn lắc đầu rồi quay lên nhìn cô Lisa. Cô khoanh tay rồi hỏi hắn
" Ai đã nhắc bài cho em thế?"
" Dạ? "- hắn nhìn nó rồi nhìn cô.
"Dạ không ai hết!"
"Thế em có biết cô hỏi gì và em đang trả lời cái gì không?"
Hắn gãi đầu cười trừ
" Thực ra thì..... em không hiểu ạ!"
Cô Lisa quay sang nhìn nó
" Pete! Em lại bày trò đúng không?"
Nó gãi gãi đầu nhìn cô cười vô tội
"Đâu có đâu cô!"
Cô giáo bó tay bó chân bó toàn thân, cô nhìn hắn và nó
" Vegas à! Em mất căn bản ngoại ngữ quá trầm trọng rồi! Không biết thì cứ nói là không biết tại sao lại nghe lời Pete thế hả? Còn Pete nữa, cô ra lệnh cho em kể từ hôm nay phải giúp Vegas học Anh Văn. Nếu điểm kiểm tra của Vegas lần tới mà còn âm điểm thì em sẽ chịu chung điểm với em ấy rõ chưa?"
" Dạ rõ....... "- cả hai kéo dài thườn thượt.
Hắn vừa ngồi xuống thì đã hỏi Mew
" Tại sao lúc nãy mầy cười?"
Mew đưa cho hắn cái điện thoại, mặt anh vẫn đỏ lên vì cười
" Xem đi!..hihi.... Maria Ozawa thần tượng của mầy đấy! Haha..."
" ÁAAaaaa....." - phía bàn dưới vang lên tiếng hét của Gun, cậu quăng cái điện thoại vào người Off rồi đánh túi bụi vào người anh.
Off nắm hai tay cậu lại rồi vừa cười vừa nói
" Là cậu kêu tôi cho cậu biết mặt Maria Ozawa mà! Bây giờ biết rồi lại đánh tôi là sao?"
" Tôi đâu có ngờ chứ! Off là đồ đáng ghét! Tên biến thái., thần kinh..... "- Gun lại nhào đến đánh anh khiến anh cười ngả nghiêng.
Hắn xem cái điện thoại của Mew xong thì mặt biến sắc quay sang nhìn nó
"P.E.T.E!!!!"- gằn từng chữ.
" G.. gì?" - nó cười cười nhìn hắn.
"Em... em... nhắc bài cho anh thế sao?"
" Ai biểu anh dốt Anh Văn quá làm chi! Câu hỏi đơn giản thế mà anh cũng không biết cách trả lời, đáng đời anh! "- nó lè lưỡi trêu tức hắn.
" Em biết anh không biết nên mới chơi xỏ anh chứ gì, báo hại cô bắt anh phải học thêm ngoại ngữ."
" Em dạy anh em không than mà anh than cái gì? Liệu hồn học cho tốt vào không thì biết tay em."
.............................................
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com