Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tôi phát hiện là tôi yêu nghề

Ngày nào tui cũng đi làm, đi làm trong tâm thế đi làm rất vui, dù có việc hay k có việc tui vẫn vui đi làm.
Ban đầu tui k rõ tại sao lại như thế, rồi bỗng mọi ng hỏi tôi sai lại vậy, tui kêu tại đi làm vui thui.
Mãi sau này khi có 1 lần tui thấy 1 cặp vợ chồng già người đồng bào, dù bão số 3 rất lớn vẫn bắt xe xuống Hà Nội chữa bệnh, 2 người nhìn tần tảo và làm tui bị hơi đau lòng, lại thấy có 1 câu nói, nếu bạn không huy hoàng cũng chẳng sao. Tui chợt nhớ năm đầu tiên tui vào cơ quan, đầu xuân chú sếp bảo cho cả phòng đi du xuân, đi lên Bát Xát Lào Cai, bảo đi du xuân nhưng chú lại kêu các ace trong phòng đóng góp ( 300-500 tuỳ tâm) lúc đó tui thấy mang tiếng sếp bảo tài chợ cho đi chơi mà lại kêu mình đi đóng góp thêm( lương tui 4trẹo) thế r ngày gần đi, các doanh nghiệp gửi rất nhiều vật tư về ( nào sữa, nào giày , nào quần áo) lúc đó tui mới biết sếp kêu mang lên giúp đỡ các cháu vùng cao, sếp đưa chúng tui thêm 10tr để mua thêm bánh kẹo và đồ dùng sinh hoạt cho các cháu) khi lên đến điểm trường, chúng tôi phải leo 3h đường núi mới lên đến nơi, các cô giáo tại đây rất trẻ, các cháu mới học mẫu giáo, ánh mắt rất ngây thơ, tui mủi lòng mới hỏi sếp : "chú ơi, mình cứ mang bánh kẹo lên cho các cháu thì mang bao nhiêu mới đủ hả chú"- chú sếp bảo: "mang bao nhiêu là đủ đâu, có muốn các cháu có kẹo, nhà cháu có quần áo ấm, cuộc sống của cháu tốt lên thì mình phải làm tốt việc xúc tiến thượng mại của mình đi, mang nông sản Việt ra nước bạn, mang nét đẹp của đồng bào đi tuyên truyền, mang điện mang nước về cho các cháu". Thế nên tui đi làm tui biết, công việc của tui là nhỏ bé nhưng đều đáng giá .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #bựa