Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#19

Mark đứng bên khung cửa sổ, ngoài trời là bầu trời đêm. Có thể nhìn thấy hàng cây bên đường đung đưa mạnh vì gió.

"Dạ vâng, con sẽ đáp chuyến bay sớm nhất tới đó... Ba mẹ yên tâm đi, con không sao. Ba mẹ cứ lo việc cho xong xuôi đi ạ."

"..."

"Không ạ. Tối nay con ngủ bên nhà DongHyuck."

Mark cúp máy, không giấu được thở dài. Chuyện là về gia đình của Mark và họ hàng, cần có mặt đầy đủ mọi người để giải quyết. Bây giờ chỉ là Mark không biết nói với DongHyuck như thế nào. Nhưng nếu không nói cho cậu ấy biết thì cậu ấy sẽ chắn chắn rất giận.

Cất điện thoại vào túi, Mark xách một túi đồ sang nhà ai đó ngủ 'ké'.

Dường như thành thông lệ, lần nào ba mẹ Mark đi vắng nhiều ngày thì Mark sẽ lại xách đồ to đồ nhỏ sang phòng DongHyuck. Mark rất thích giường của DongHyuck vì nó rất mềm, mặc dù là giường của nhà Mark cũng mềm nhưng không biết sao giường nhà bên kia lại có sức hút đến vậy.

Mark đi ra cửa hàng tiện lợi gần đó mua sữa và bánh quy ăn vặt đem lên phòng DongHyuck. Gặp ba mẹ của DongHyuck, Mark chào hỏi rồi đi lên phòng của DongHyuck.

Mark gõ cửa.

"Mark-hiong???"

"Uh..."

DongHyuck chạy ra mở cửa.

Cậu ấy đang mặc áo ở nhà bằng cotton, màu xanh, nhìn có vẻ rất thoải mái, trên áo là hoa văn xe hơi đồ chơi.

"Hello." Mark nói, đẩy cửa đi vào, ngồi xuống giường mở bịch lấy sữa cho mình và DongHyuck. "Em uống sữa không?"

"Có." DongHyuck kéo ghế từ bàn học sang ngồi đối diện Mark, tay nhận hộp sữa từ tay Mark. "Sao anh nhìn buồn rầu vậy? Có chuyện gì sao??"

DongHyuck cắm ống hút vào hộp sữa, tay mở gói bánh bích quy mà mình rất thích.

"Ừm. Tuần này, sau trận đấu vào thứ Bảy, anh phải đi Canada một chuyến."

"Sao lại phải đi Canada, mà còn gấp gáp như vậy?" DongHyuck hỏi.

"Chuyện gấp, các bác bảo rằng cả gia đình đều phải có mặt. Chắc có lẽ là chuyện thừa kế. Thật không biết sao mà luật sư không chịu công bố trừ phi có mặt đầy đủ con cháu. Anh họ của anh đang khám bệnh tình nguyện ở tận Châu Phi cũng phải đáp máy bay về ấy sớm nhất có thể."

DongHyuck thở ra. "Haizzz, như vậy phải đi là đúng rồi." Miệng cắn cắn ống hút. "Mà có gì đâu mà anh buồn dữ vậy. Qua Canada sướng thế mà."

"Không phải." Mark cười không nổi, tay cho bánh quy vào miệng. "Không biết sao lại không muốn đi như thế này."

"Hay em đi chung với hiong nha??" DongHyuck nói.

"Hả ...?!" Mark ngạc nhiên, tròn mắt.

"Hahaaha... Em giỡn đó. Làm sao mà đi được." DongHyuck cố chọc người nào đó cười nhưng sau khi nghe câu nói đùa của DongHyuck, Mark lại càng rầu rĩ thêm.

"Đúng thật là không muốn đi một mình." Mark cúi đầu nói. Mark không thích họ hàng của mình lắm, không vì lí do gì đặc biệt, chỉ là cảm thấy ngay cả ba mẹ DongHyuck là người dưng nhưng vẫn yêu thương Mark, còn bọn họ, không có gì lưu luyến ngoài việc mang danh là họ hàng thân thích của nhau.

"Đi với anh đi, anh sẽ xin cô chú giùm cho. Ở đó một mình buồn lắm." Mark ngước mặt nhìn DongHyuck.

"Aww ... Mark muốn đi với mình." DongHyuck trêu ghẹo, giả vờ ngượng ngùng.

"Anh nghiêm túc ấy, đi cùng đi. Tụi mình cũng thi xong rồi mà."

...

---

Sáng hôm sau, Mark và DongHyuck dùng bữa sáng cùng cô chú Lee. Mark đang bối rối cắn nĩa, không biết phải mở lời như thế nào.

"Đồ ăn không ngon sao con?" Bác gái lo lắng hỏi.

"Dạ không ạ! Con ... ơ ... con muốn xin phép cô chú việc này ạ..."

"Con cứ nói đi." Bác trai dừng lại lắng nghe lời Mark.

"Con muốn xin cô chú cho DongHyuck sang Canada cùng con vài ngày. Không biết là có được không ạ?"

...

Ba mẹ của DongHyuck ban đầu khá bất ngờ, không nghĩ là Mark lại xin phép chuyện đó, ban đầu Mark nói là ba mẹ mình sẽ đài thọ vé máy bay, nhưng cô chú Lee lại từ chối, họ nói cũng tốt khi cho DongHyuck đi du lịch xa ba mẹ một lần. Mark là một đứa trẻ ngoan và trưởng thành, ba mẹ của DongHyuck thật sự không hề lo lắng.

Mark và DongHyuck sẽ đi chuyến bay thứ Hai tuần sau.

Hôm nay là thứ Bảy, ngày diễn ra trận đấu quan trọng mà cả mấy tuần qua Mark và cả đội chăm chỉ luyện tập.

Diễn biến Team S to the Wag

MarkeuTakeIt: Mấy hiong ngày mai có rảnh không ạ???

10Up: Nguyên ngày luôn. Sao vậy Markeu??

TaeilXoX: Sáng anh học có một tiết à. Có kèo gì à?? =))

HyuckieVisual: Mai Mark hiong đi thi đấu cho trường, giải gì đó lớn lắm ... @@

JeNoJam: Ừa, mai em có đi xem mà Mark hiong.

MarkeuTakeIt: Thank bro~ ;)

JeNoJam: (Y) Đá hay mới xem nha.

10Up: KKKK

CasperJung: Ừm, mai đi được, Johnny chắc cũng rảnh đó.

JohnnySuh: Ồ no, mai anh phải học bù (T A T)

MarkeuTakeIt: Sad ~~

JiPark: Mấy giờ vậy hiong?

MarkeuTakeIt: 9:30 a.m.

JiPark: Okee~~

MarkeuTakeIt: Hiong nào đi nữa không??

10Up: Yess, me !!

CasperJung: Jaehyunnie

TaeilXoX: Mới gọi hỏi DoYoung, mai tụi anh tới xem. ~~

JiPark: Jaemin hiong, Jeno hiong với em nữa ^^

MarkeuTakeIt: Thank you guys so much!!

10Up: (Y)

TaeilXoX: ;)

StrongTaeyong: Ơ có kèo gì à?

10Up: Ôi tội nghiệp con người 400 năm online một lần.

CasperJung: Ồ, coi chừng ngày mai mưa =))

JeNoJam: Mai Mark hiong tham gia giải đấu cho trường đó Taeyong hiong 9:30 a.m.

StrongTaeyong: ... Mai học xong lớp Toán, anh sẽ ghé ủng hộ cỗ vũ Mark.

10Up: Taeyong hiong đánh chữ chậm thật =))

StrongTaeyong: KỆ TÔI

10Up: KKKKK, đừng giận man.

CaperJung: KKKKKKKK

StrongTaeyong: Jaehyunnie cười cái gì??????

CasperJung: <3 <3

HyuckieVisual: Coi đá bóng xong đi đâu đó chơi đi mấy hiong??

10Up: Chỗ cũ đi. Vroom Vroom milkshake đi!

MarkeuTakeIt: Yes (Y)

... 8 người đã xem

---

'Mọi người tăng view cho WE YOUNG đi nà' 

 

:)) Ở một diễn biến khác, một vấn đề nan giải được đặt ra: 'Đây được gọi là đẹp oan nghiệt đó :)) hiểu hôn'

Gà con Chíp JiPark, năm sau chắc chẳng dám gọi là gà con nữa, thành oppa rồi :< Noona thấy hoang mang, em lớn nhanh quá JiPark của noona :<

1moretime: Các chị ghé xem 'WE YOUNG' thường xuyên lên nha !!! 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com