Phần 19
Gã đứng thẳng bên mép giường, vừa tầm dương vật ngay cửa mình Phương. Cô cầm lấy dương vật gã. Nãy giờ bú lồn cho Phương chắc gã cũng nứng lắm, cô thấy đầu khấc của gã cũng tiết ra quá trời chất nhờn trong suốt như lồn mình. Phương nắm đầu khấc, dụi dụi vào mép lồn dùng cả hai chất dịch trong veo đó làm ướt cả đầu khấc của gã và lồn cô. Cô nói:
– Rồi đó… anh nhét vô đi… mà nghe lời tui nha… bữa nay nhét vô từ từ thôi…
Năm Khùng im lặng làm đúng ý Phương. Một tay gã chống nạnh, tay kia gã cầm dương vật đút vào âm hộ của cô. Phương hơi ngã người ra sau để cho âm đạo nằm thành một đường thẳng cho gã tiện đút dương vật vào. Năm Khùng đẩy dương vật vào theo hướng song song với mặt giường. Hàng của gã to lớn, đẩy vào chèn cái lỗ bé xíu của Phương, nong nó ra hết cỡ.
Cô trân mình, giữ chặt lấy cổ của gã để chào đón thằng em “khổng lồ” của gã viếng thăm em gái nhỏ của Phương sau bao ngày xa cách. Mẹ ơi, cu gì mà bự dữ thần… mới nhét vào thôi mà Phương đã đổ hết cả mồ hôi háng ra rồi. Cô thở hổn hển, từ từ cảm nhận độ to của cây hàng. Sướng quá là sướng… thiệt chả bỏ công trời mưa trời gió xách háng chạy từ Thứ Mười Một vào tận cái nơi hẻo lánh này tìm cu của gã.
Chưa có người đàn ông nào của Phương lại có thứ vũ khí khủng khiếp như gã khùng này… Phương nghĩ chắc mình sẽ ghiền cái gã này luôn mất. Gã đẩy vào tận tử cung của Phương, đến khi hết đường mới chầm chậm kéo con cu ra. Phương ôm cổ gã, thở phập phồng, rên rỉ đều đặn trong khi gã khùng thong thả nhìn ngắm cô… kéo rồi lại đẩy cây hàng của gã vào lồn cô. Như vô thức, gã đưa tay ôm eo cô để chuyển động của phần thân dưới của gã nhịp nhàng hơn. Thấy cô rên rỉ, gã hỏi:
– Làm gì bữa nay cô rên dữ vậy?
Cô cười khổ, mắng gã:
– Khùng quá… người ta sướng… người ta mới rên…
– À… ra là vậy…
Mắng gã xong Phương mới chột dạ, chửi gã vậy thì mang tội chết, gã khùng thiệt cơ mà. Cô định xin lỗi gã nhưng ngó bộ thái độ chắc gã cũng chẳng để tâm. Bữa nay gã đứng sững, chuyển động nhịp nhàng ra vào lồn cô hết sức chuyên nghiệp, không kém gì những bạn tình kinh nghiệm của cô chút xíu nào… không kém… thậm chí là hơn nữa đó chứ… có ai có cu bự được như Năm Khùng vậy đâu… Gã đẩy cô một lúc lâu… nhìn gã đứng có vẻ không thoải mái nên cô bèn nghĩ ra một cách. Cô nói:
– Anh Năm… anh ra ghế kia ngồi đi…
– Ơ… sao vậy?
– Tui chỉ anh chơi kiểu khác…
Gã thích thú rút cu ra. Phương đẩy gã ngồi xuống ghế. Cô quỳ xuống đất dùng miệng mút dương vật của gã. Thân dương vật gã ướt nhèm khí dâm của cả gã và Phương. Cô đứng dậy, áp ngực vào đầu gã. Hai tay cô luồn vào tóc gã dúi đầu gã vào ngực cô. Năm Khùng bất giác ngoạm vào vú cô một cái làm Phương hét lên nho nhỏ. Cô không mắng gì gã, chỉ tát yêu vào má một cái rồi thò tay xuống giữ cho dương vật gã đứng thẳng, còn cô thì từ từ hạ gối xuống làm cho âm đạo của cô rơi thẳng xuống bao lấy dương vật của Năm Khùng.
Giờ chỉ có Phương nhịp nhàng chuyển động trên người Năm Khùng, còn gã chỉ thoải mái ngồi trên ghế hưởng thụ. Con cu gã vẫn chui ra chui vào lồn cô đều đều. Thấy gã chưa biết, cô nắm lấy hai tay gã biểu cứ thoải mái sờ soạng người mình. Gã khùng thích thú sờ khắp nơi, nhiều khi bóp vú cô đau điếng, ngắt núm vú của cô nữa nhưng Phương phê quá… chẳng để ý gì được nữa.
Phương cử động bắp chân và đùi đứng lên rồi lại ngồi xuống làm cho dương vật của Năm Khùng hết nằm trong rồi lại chui ra ngoài âm đạo. Cây hàng của gã to, dài nên Phương có rút ra cũng không bao giờ hết. Chất dịch nhờn từ trong âm đạo của cô tiếp tục tiết ra chảy ướt cả vùng lông cu dưới háng của gã. Phương nhấp nhổm trên người Năm Khùng điên cuồng, mồ hôi ướt đẫm cả trán. Một lúc sau cô còn đặt cả hai chân lên ghế, vẫn tiếp tục cử động như trước nhưng bây giờ hai đùi chị không còn bị hai chân gã làm vướng víu cho nên dương vật của Năm Khùng có thể vào sâu trong âm đạo cô. Cô thở dốc, nói với Năm Khùng:
– Sao… chơi vậy sướng không?
Năm Khùng gật đầu, cười mãn nguyện:
– Tui thích quá… chơi vậy đã quá…
– Thưởng cho anh đó… mấy bữa trước nè… hic… rồi hôm qua nữa… anh toàn xuất hiện đúng lúc… toàn cứu tui không hà… hự… bữa nay… để tui làm anh sướng… nha… hự…
Cô nói một hơi, vừa nói vừa nhịp gã chẳng nghe thấy gì. Người cô nồng mùi mồ hôi, lưng cô ướt đẫm, mái tóc cô cứ hất qua hất lại. Năm Khùng chưa bao giờ thấy Phương ‘nóng’ như vậy cả. Gã đâu có biết tư thế làm tình này sẽ làm người phụ nữ rất mau mệt vì phải hoạt động nhiều. Nói xong Phương lại tiếp tục nhún người trên ghế càng lúc càng nhanh. Miệng cô mở ra, đầu ngửa dần ra sau. Lúc đầu Phương còn nhấp nhô được, về sau mệt quá… hai đùi cô căng cứng… cô chỉ còn biết chà sát lồn mình trên hạ bộ gã khùng, sàn sẩy qua lại. Cô thở hắt ra nói:
– Tui mệt quá anh Năm ơi… hết sức rồi… anh đỡ tui ra đằng kia nằm đi…
– Ờ…
Năm Khùng đáp gọn lỏn, gã dùng tay luồn vào khe chân của cô, vòng ra sau ôm lấy mông cô rồi đứng dậy. Dương vật gã vẫn cắm phập trong lồn Phương. Cô bị gã nhấc cả người lên, chỉ còn biết ôm chặt lấy cổ gã như đứa trẻ con bám lấy cổ người lớn, còn chân thì móc vào cánh tay Năm Khùng treo người lên. Gã mạnh mẽ nhấc bổng cô đặt trở lại giường.
Cả khối thịt của Phương chỉ còn biết bành ra khi gã khùng để cô lên giường trở lại. Hai chân cô chàng hảng. Năm Khùng thấy lúc này âm hộ của Phương lộ ra đỏ loét. Cô nằm trên giường, mắt lim dim, miệng thì rên rỉ trong vô định. Năm Khùng gác hai chân cô lên, cầm dương vật bỏ vào giữa hai mép lớn đã banh rộng sẵn sàng. Gã dù khùng nhưng lúc này cũng biết phải làm gì rồi. Gã phóng mình đẩy tới, để cho dương vật to lớn mất hút trong âm đạo Phương. Cô nằm ngửa rên rỉ:
– Đụ tui đi anh Năm… đụ mạnh đi anh… ah… ah… uhm… uhm… cu anh bự quá… ah… anh làm tui sướng quá… uhm… uhm… nhanh nữa đi anh… bóp vú tui đi… đụ tét lồn tui luôn đi anh Năm… mạnh vào… tui ra rồi mất rồi… nắc mạnh lên đi anh ah… ah… chết tui rồi… ah… ah… sướng quá… ah… ah… a… aaaa tui… ra…
Năm Khùng thấy giờ không biết là gã khùng hay là Phương bị khùng nữa. Cô cứ rên rỉ, la như muốn dở căn nhà ra luôn, thần trí chắc còn bất minh hơn cả gã. Dâm thuỷ tuôn ra xối xả trong lồn cô, làm cho dương vật của Năm Khùng dù to lớn vẫn chuyển động ra vào hết sức dễ dàng. Năm Khùng cảm thấy lồn cô co bóp liên tục, ướt nhẹp và trơn lùi làm gã chơi mà sướng vô cùng.
Gã thở hồng hộc, đẩy tới đẩy lui dương vật mạnh mẽ vô cùng. Phương rướn cao người lên, cao nữa. Người cô lên đỉnh chắc cũng mấy chập mà gã khùng vẫn như pha. Cô chưa chịch với ai mà sung sướng như với gã khùng này. Mỗi lần dương vật thọc tới rút ra trong lòng âm đạo của cô làm cô đê mê điên loạn. Hai tấm thân trần truồng bóng nhẫy quằn quại mê ly trên chiếc giường nhỏ bé tội nghiệp.
Những tiếng rên nức nở, tắc nghẽn. Phương trân mình nghiến răng lại, đầu óc quay cuồng. Hai chân cô kẹp thật chặt lấy cổ Năm Khùng làm gã muốn nghẹt thở. Âm dạo cô co thắt bóp chặt lấy dương vật của gã. Năm Khùng sung sướng, chết lịm trong khối tình nóng bỏng. Gã nắc thật mạnh, rồi thở hắt ra, mở cửa cho tinh trùng trắng đục của mình tuôn xối xả trong âm hộ Phương.
Cả người cô rung rinh, trân mình đón nhận những dòng khí nóng ấm của gã đang xịt ra mãnh liệt. Âm đạo cô co bóp dữ dội, nuốt chửng hết tất cả. Xuất tinh xong, cả người gã khùng giần giật, gã đổ xuống người Phương như một bức tượng đồng bị người ta kéo xuống vậy, nằm đè úp lên cả người cô. Mồ hôi, tiếng thở của cả hai hòa quyện vào nhau. Phương sướng quá, quắp hai chân vào mông gã, giữ sao cho dương vật gã vẫn nằm trong lòng âm đạo cô. Cô sung sướng, vuốt ve tấm lưng trần ướt nhẹp của gã. Cả hai nằm im như vậy rất lâu mãi đến khi dương vật của Năm Khùng teo lại, tuột ra khỏi lồn Phương thì mới rời nhau ra.
Cả hai nằm trên giường thở hổn hển. Năm Khùng nhìn cô với vẻ hạnh phúc lắm. Phương thì mệt gần chết. Cô có chịch với một chục thằng tù cũng không mệt bằng một lần làm tình với gã. Cái gã này, cu gì mà bự… bự thấy phát thèm… chịch có một cái mà Phương tê tái… cỡ chục thằng tù chắc cũng không thể bằng một mình gã. Đang nằm thở dốc, Phương thấy Năm Khùng bật dậy, gã ngồi lên cứ nhìn lăm lăm ngay chỗ háng của Phương.
Cô ngẩng đầu cũng ngồi dậy với tư thế hai đùi vẫn dạng ra, Phương cúi xuống nhìn chỗ bụng dưới của mình xem có gì mà gã khùng cứ nhìn lăm lăm. Giờ hai môi âm đạo của cô như miệng con sò, nhoe nhoét bóng nhờn nước và như hơi sưng hẳn lên. Quả thật lâu lắm rồi Phương mới có lại cảm giác thỏa mãn như thế này. Từ giữa hai mép thịt chỗ đó của cô ứa ra thứ nước trắng đục, dính nhớp nháp, chảy dọc xuống cả ra giường. Năm Khùng cười cười chỉ vào đó, nhe răng nói:
– Tinh dịch…
Phương tròn mắt ngạc nhiên. Cô nói:
– Giỏi quá… bữa nay nhớ rồi hén…
– Cái này… là hồi nãy tui ‘đái’ ra trong người cô phải không?
– Đã nói rồi… không phải gọi là ‘đái’ mà gọi là ‘xuất’ hoặc là “ra”…
– … thôi… nhiều quá… mai mốt mới nhớ tiếp… à… mà cô có muốn tui móc “tinh dịch” ra dùm cô không? Tui nhớ cô cũng thích vậy lắm mà…
Cô nghe gã nói vậy thì mỉm cười. Gã khùng tuy vậy vẫn nhớ chuyện của cô và gã trước kia. Đúng là tính của Phương không chịu được bẩn, cứ mỗi lần chịch xong một cái là phải tắm rửa lại chứ không để lồn mình nhoe nhoét như vậy. Tuy nhiên, bữa nay thì khác, cô nói với gã:
– Thôi để lát nữa đi… anh nằm xuống nghĩ một lát đi… chút muốn móc gì thì móc…
Cú làm tình sướng đã đời của Năm Khùng làm Phương thấy người lâng lâng muốn nằm dài ra nghỉ ngơi, một chút đã. Cứ để tinh dịch chảy vậy chút cũng chả sao, chừng nào cô muốn chơi tiếp thì rủ gã cùng rửa cũng không vội. Cô kéo gã khùng cùng nằm xuống cạnh mình. Để gã cảm thấy tự nhiên, cô còn chủ động nắm tay biểu gã cứ vừa nằm vừa đưa tay sờ vú mình trong lúc nằm nghĩ.
Năm Khùng im im nhưng Phương biểu sao thì làm vậy. Không khí giữa hai người có phần cởi mở hơn sau hiệp làm tình đầu tiên. Phương mỉm cười nhìn gã, đang định hỏi thăm gã thì đột nhiên cánh cửa chính của căn nhà kêu lục cục. Phương hoảng hồn kéo tay Năm Khùng ra khỏi vú mình, ngồi nhổm dậy. Cô chưa kịp phản ứng gì hơn thì cánh cửa chính của căn nhà mở toang, từ bên ngoài một người phụ nữ đi vào.
Năm Khùng cũng ngồi dậy, nét mặt lộ vẻ vui mừng khi nhìn thấy người phụ nữ. Người kia lúc mới vào mặt cũng khá hớn hở, đến khi nhận ra sự có mặt của Phương thì mới thay đổi nét mặt. Cả người phụ nữ kia và Phương đều nhìn nhau trân trân, miệng ú ớ không biết nói gì. Theo quán tính, Phương lấy tay che bớt vú mình lại, ngồi nhổm lên quay mặt về phía vách nhà. Thấy Phương hoảng sợ, Năm Khùng động viên:
– Đừng sợ… đừng sợ…
Phương chưa kịp hỏi gì thì người phụ nữ kia đã lên tiếng:
– Ai vậy anh Năm?
Nghe chị này hỏi gã vậy, chứng tỏ chị ta biết Năm Khùng. Phương và người phụ nữ kia chưa kịp nghe Năm Khùng nói tiếp gì nữa thì xuất hiện sự ngạc nhiên thứ hai. Từ ngoài cửa một con chó to lớn đi vào theo sau người phụ nữ kia. Con chó vừa vào nhà đã sủa lên mấy tiếng. Phương nghe tiếng chó sủa thì quay lại nhìn. Con chó im bặt không sủa nữa mà vẫy đuôi. Phương trợn mắt khi nhận ra đó là con Lu. Con Lu vào nhà là nhận ra Phương liền, nó sủa xong thì kêu ẳng ẳng, nhảy cả lên giường lại liếm liếm người Phương. Cô quên hết tất cả, quay lại ôm con chó vào lòng, vuốt ve, Phương hỏi nó:
– Trời ơi Lu… mày đi đâu ra đây!
Hoàn cảnh trớ trêu, éo le xảy ra liên tục. May sao cả Phương, Năm Khùng và người phụ nữ mới mở cửa vào nhà đều hết sức bình tĩnh. Thấy con Lu chạy lại sà vào lòng Phương thì chị kia quay ra kép cánh cửa chính lại. Phương ngồi trên giường cùng với Năm Khùng và con chó, chị kia kéo ghế thủng thẳng ngồi xuống. Trái với suy nghĩ của Phương, chị mới vào không còn hỏi han Năm Khùng nữa mà chỉ quay sang nói chuyện với Phương:
– Em là cô giáo ở ngay khu tập thể kế bên trường THCS Thứ Mười Một phải không?
Phương nghe chị này hỏi thì ngạc nhiên:
– Sao… sao chị biết vậy?
– Chị đoán vậy… hồi nãy lúc chị gặp lại nó ở Thứ Mười Một… chị dắt nó đi nhưng nó cứ chạy lại chỗ khu tập thể đó… nó đứng đó suốt một hồi mới chịu đi theo chị…
– À… ra là vậy… tại… tại mấy bữa nay em cho nó ăn… nuôi nó đó mà…
– Hèn chi thằng nhỏ cứ quyến luyến em miết… mới đầu chị còn tưởng nó giận chị vì bỏ nó nên không thèm đi theo chị nữa chứ…
– Nói vậy… chị là chủ của con Lu hả… hình như… lúc trước chị cũng ở thị trấn phải không?
– Uhm… chị mới chuyển về đây ở dạo gần đây thôi hà…
– Chị yên tâm đi… nó không giận chị đâu… giờ em mới nhớ… trước giờ khi đói nó mới chịu lại chỗ em ăn… xong rồi lại bỏ đi đâu… mới đầu em còn tưởng nó thích đi lang thang… giờ nhớ lại em nghĩ chắc là nó nhớ chị rồi chạy quanh thị trấn tìm chị đó…
– Thật vậy hả em… chị thiệt có lỗi với nó quá…
– Mà sao tự dưng chị chuyển nhà đi… lại bỏ nó lại…
Phương nhắc tới đây, chị này đỏ đỏ mặt, ngượng ngùng nhưng vẫn trả lời cô:
– Chị đó giờ sống có một mình… chị cũng hay ‘cưng’ nó cho khuây khoả những lúc buồn… hổng hiểu sao sau đó hàng xóm xung quanh biết được… họ hay nói ra nói vô này nọ… chị ngại nên mới chuyển nhà đi… rồi tính bỏ nó luôn… nhưng giờ nhớ nó quá nên chị mới thử quay lại thị trấn tìm nó… may mà gặp thằng nhỏ…
– ‘Cưng’ nó… ý chị là… – Phương khúc mắc hỏi.
Chị kia che miệng cười khúc khích khi Phương hỏi vậy, chị ta nói:
– … thì là cho nó liếm nè… cho nó chơi nè… chị nghĩ em cũng biết mà… sao còn hỏi lại chị… em cũng ‘cưng’ con Lu của chị rồi phải không?
Phương nghe vậy thì hốt hoảng đẩy con Lu ra rồi chối:
– Ðâu có… đâu có gì đâu!
Chị kia búng tay cho con Lu nhào lên ghế của mình, chị ta ôm nó rồi cầm bàn chân nó lên:
– Hihi… không có thì vậy chứ mấy dấu quào… dấu sưng đỏ trên người em là của ai… em đừng nói với chị là anh Năm đây quào em nha…
Năm Khùng nãy giờ ngồi hóng chuyện hai chị em nói, vội phân bua:
– Đâu có… tui đâu có quào cổ đâu nha…
Nghe Năm Khùng nói chị kia còn cười nữa, Phương mắc cỡ đáp:
– Thôi mà… chị biết vậy rồi thì đừng cười em nữa… con Lu của chị nó cũng nghịch thấy mồ… nó quào em dữ quá… lúc sau em mới cắt móng chân cho nó đó chứ…
– Uhm… nhìn chân nó là chị biết rồi…
Tới lượt Phương thắc mắc:
– Vậy ra… mấy bữa nay… anh Năm ở đây với chị hả?
Chị kia gật đầu rồi trả lời:
– Chị mới dọn về đây có một mình… không có con Lu nên lúc đó chị cô đơn dữ lắm…
Năm Khùng nghe chị kia nói vậy thì tiếp lời:
– Tui nè… bữa đó… tui đi… tui thấy cổ tắm ở chỗ con rạch hồi nãy đó… rồi tui thấy cổ móc móc cái lỗ giống cô hồi bữa đó – Năm Khùng vừa nói vừa nhìn qua Phương – cái rồi… tui mới chạy lại rủ cổ chơi… cổ thấy tui… cổ sợ… cổ bỏ chạy… tui mới chạy theo tới đây… lúc đầu cổ còn xạo xạo… la tui… chửi tui… rồi sau đó mới để tui chơi đó…
Chị kia nghe thế thì chối:
– Đâu có… lúc đó… anh hiếp dâm tui đó nha… tui… tui xạo hồi nào…
Tới lượt Phương cười lại:
– Hihi… thôi… nghe vậy là em biết rồi… em tin chị mà… lần đầu gặp em… cũng tại ảnh hiếp dâm em đó mà… em hiểu chị mà…
Mới qua mấy câu trao đổi thôi, dù chưa biết gốc gác, thậm chí là tên tuổi của nhau nhưng Phương và người phụ nữ kia nhanh chóng nắm bắt tâm lý của nhau. Lúc chị kia mới đi vào, Phương thấy mình đang khoả thân nên còn sợ, còn che chắn này nọ. Từ lúc cô bỏ con Lu ra thì cô tự nhiên hơn, thoải mái ngồi trên giường, khoe thân hình mình trước mặt người phụ nữ kia. Chị kia nhíu mày khi nhìn thấy chỗ lồn Phương, nhiễu ra tinh dịch trắng đục… chị ta hỏi:
– Vậy ra… nãy giờ em… với anh Năm… ở đây hả? Em ở thị trấn mà… sao tự dưng lại đến đây… bộ… bộ em biết ảnh hả…
Phương ngẫm nghĩ, thấy cũng chẳng còn gì phải dấu diếm, nên trả lời chị ấy thiệt tình luôn:
– Thật ra thì… em biết ảnh cũng một hai tháng trước thôi chị… rồi vô tình một lần gặp lại ảnh. Ảnh có cứu em cũng hai ba lần… em có hẹn gặp ảnh… phần thì do xui xẻo nên không gặp nhau, phần cũng tại em ngại… nên bữa nay mới quay lại đây tìm ảnh…
– Hèn chi… vậy chị cũng hiểu rồi… cha nội này ở với chị hổm rày… ban ngày thì… thì… thì với chị suốt thôi… chỉ tới chiều tối là đi đâu biền biệt tới sáng mai mới về… té ra là ổng đi hẹn với em phải không?
Năm Khùng nghe vậy thì gật gù:
– Đúng đó… nhưng cổ xạo… toàn không tới không hà… làm tui kiếm muốn chết…
Phương nghe vậy thì cúi đầu… nhưng cô cũng nói với Năm Khùng:
– Thì bữa nay người ta đúng hẹn rồi nè… đâu có xạo đâu… được chưa…
Chị kia nghe thế cũng cười theo, chị ấy đứng lên, loay hoay dọn dẹp gì đó rồi nói:
– Mà tính ra em cũng gan quá đó nha… dám từ thị trấn xuống đây tìm ảnh luôn… rồi còn đi theo ảnh tới đây nữa… bộ không sợ…
Phương nghe vậy thì thở dài:
– Em cũng không biết nữa chị… cứ gặp ảnh là em mụ mị đầu óc hết… lúc vô đây… nhìn nhà chị ngăn nắp như vậy em cũng nghi nghi rồi… nhưng…
– … nhưng phê quá rồi… nên không để ý phải không… hihi…
Phương nghe thế chỉ còn biết đỏ mặt ngồi làm thinh thôi. Cô lườm mắt nhìn Năm Khùng. Chị kia quay lại nhìn Phương rồi nói:
– Thôi… dù sao thì bữa nay gặp nhau ở đây coi như mình có duyên… chị cũng cảm ơn em bữa giờ chăm sóc con Lu dùm chị nha…
– Dạ… không sao đâu chị… tại nó cũng… cũng dễ thương mà…
– Em ở đây chơi với chị… thủng thẳng hãy về nhé… đợi xíu chị đi tắm cái rồi mình ăn cơm… em… em ăn uống gì chưa?
– Dạ rồi chị, em ăn no từ lúc ở thị trấn rồi… chị cứ tự nhiên… đừng ngại…
Chị kia quả nhiên rất “tự nhiên”, Phương vừa nói xong thì chị ấy đã đứng đó, kéo sột, tự lột sạch quần áo của mình ra, khoe thân hình trước mặt Phương, Năm Khùng và con Lu… Phương nhìn vóc dáng chị ấy thì xuýt xoa:
– Wow… thân hình chị… chị đẹp quá…
Dưới ánh đèn vàng vọt, cả thân hình chị ấy nổi bật lên. Bộ ngực lớn vun đầy, săn chắc, chỗ mu lồn cũng được cắt tỉa gọn gàng. Chị ấy nghe Phương khen thì cười:
– Em đừng chọc chị… nhìn em… tướng còn ngon hơn chị nhiều… chắc vậy… nên anh Năm ảnh thèm, đêm nào cũng đi tìm em…
Chị ấy nhìn qua Phương rồi chợt đề nghị:
– À… hay là… em đi tắm chung với chị không?
Phương nghe nói thế còn ngần ngại, nhưng chị ấy cứ giục:
– Đi đi… chị em mình sẵn hỏi thăm nhau luôn…
Mới gặp nhau đây thôi mà Phương cũng nghĩ chắc tính tình chị ấy cũng rất hợp với mình nên cô gật đầu. Phương nhổm dậy khỏi giường đi theo chị ta. Năm Khùng cũng đòi đi theo nhưng hai chị em khuyên gã ta nằm đó nghỉ ngơi dưỡng sức đi. Năm Khùng nghe lời cả hai nên leo lên giường nằm luôn. Chị kia dắt Phương đi ra phía sau, đi về phía con rạch hồi nãy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com