ĐỨA TRẺ VÀ SỰ THẬT _ P2
Bà Yukiko vội vã lao vào đỡ Ran xuống, bà vừa làm vừa khóc
- Ran ơi, con đừng làm sao nha, mở mắt ra đi mà. Con đừng theo nó mà bỏ ta mà con ơi, đừng bắt ta phải đau lòng thêm nữa, ta không chịu nổi đâu, con mà chết là ta theo con luôn đó Ran à, hu hu.....
Bà ôm lấy Ran gào thét không thôi. Bà làm sao chịu nổi chứ, đứa con trai duy nhất đã ra đi, nay con dâu cũng bỏ bà thì bà còn sống làm gì cơ chứ, sống thì chỉ đau lòng hơn mà thôi.
Yuki nhìn cảnh tượng này mà cảm thấy mình thật đáng hổ thẹn. Ran không khóc không phải vì cô đã đoạn tuyệt với Shinichi, mà là vì cô đang có ý định đi theo Shinichi. Với một người đang chìm trong cảm xúc hạnh phúc vì sắp được gặp lại người mình yêu thì ai lại khóc chứ, đúng không?
"Thưa tất cả mọi người, cảm ơn mọi người vì tất cả. Con cảm ơn ba mẹ ruột vì đã sinh con ra trên đời này, cảm ơn vì đã chăm sóc con khi con suy sụp nhất, con vẫn chưa thể báo đáp 2 người, con thật có lỗi quá, con xin lỗi. Còn ông bà chủ, tức ba mẹ chồng của con, khoảng thời gian được ở bên ba mẹ con thật sự rất vui và hạnh phúc, cảm ơn ba mẹ rất nhiều. Yuki à, xin lỗi em nhé, nhưng chị không thể nhường Shinichi cho em được rồi, chị có một khoản tiền gọi là, tuy chẳng to tát gì nhưng coi như đó là khoản bồi thường nhé. Chị đã nhận ra rồi, cuộc đời của chị chẳng thể thiếu nổi anh ấy vậy nên, chị xin lỗi nhé. Xin được gửi tới tất cả mọi người trong côi nhi viện lời cảm ơn chân thành nhất, cảm ơn vì đã nuôi nấng con, cảm ơn. Lời cuối cùng, xin lỗi và cảm ơn, tất cả mọi người, thứ lỗi cho tôi nhé, vì chẳng thể đền đáp công ơn mọi người đã dành cho tôi. Nếu có kiếp sau, hẹn gặp lại."
- Đó là nội dung tấm phong thư trên quan tài. _ Kaito
Ai nghe xong cũng rớt nước mắt, Riêng bà chủ nghe xong thì bà chẳng khóc nổi nữa, bà ngất đi vì quá đau lòng.
- Mọi người khóc cái gì chứ? Ran đã chết đâu mà lo, chỉ là tạm thời ngất đi thôi mà. May mà phát hiện kịp, không là nguy to rồi.
Tiếng Aoko vang lên cứu vớt bầu không khí ngột ngạt này, trên môi ai cũng nở nụ cười vui mừng.
Kaito nghe xong thì mỉm cười, may quá, may mà Ran không sao, Ran mà có sao thì hắn chết chắc. Hắn xé rách tờ di thư ấy, tung lên và chúng lập tức biến mất.
- Mà sao anh biết Ran định tự tử mà cứu? _ Aoko
- Dễ thôi. Vải trắng là để thắt cổ, phong thư là để viết di thư, còn nhang là để thắp, khấn vái và cầu mong Shinichi sẽ mang Ran theo. _ Kaito
- Khụ....khụ....
Tiếng ho ấy khiến mọi người tập trung vào cô gái đang dần mở ra đôi mắt xinh đẹp, cô gái ấy nhìn quanh, rồi bật khóc
- Tại sao? Tại sao mọi người không cho tôi chết đi, tại sao lại cứu tôi làm gì, hức...hu.....hu, tôi đâu đáng được sống?
- Tại sao chị lại muốn chết? _ Yuki
- Vì Shinichi chết là do tôi, nếu hôm đó tôi chú ý nhìn đường thì đã chẳng bị xe tông và anh ấy đã chẳng phải lao ra cứu tôi. Vậy thì anh ấy chết, chẳng phải do tôi sao?
Một vòng tay ấm áp ôm lấy Ran, vỗ vỗ nhè nhẹ lên lưng Ran, là Yuki
- Lần sau chị đừng dại dột vậy nữa nhé, Shinichi trên thiên đường sẽ không yên tâm đâu đấy. Và anh ấy sẽ chẳng trách chị đâu mà, vì sớm muộn gì anh ấy cũng chết thôi, vì căn bệnh ung thư máu quái ác ấy.
Đến đây bỗng dưng Yuki im bặt, có vẻ muốn nói tiếp nhưng lại không dám, lấm lét nhìn Aoko và Kaito, thấy 2 người đó khẽ gật đầu mới tiếp tục nói.
- Thực ra, em với Shinichi chẳng có gì hết, chưa từng làm gì nhau cả, và đứa bé cũng đều là giả. Khoảng vài tháng trước, anh ấy có những triệu chứng rất là lạ, nên anh ấy đi khám và phát hiện tin động trời, anh ấy bị ung thư máu, và anh ấy chỉ còn sống được không bao lâu.
Đến đây Yuki bất giác thở dài, nhẹ nhàng lắc lắc cái đầu.
- Anh ấy biết rằng nếu anh ấy chết thì mọi người sẽ đau lòng đến chết mất, thế là anh ấy cùng em lập ra kế hoạch này, đầu tiên anh ấy dẫn em về nhà, bịa ra câu chuyện tình một đêm ấy và đứa bé, bị phản bội chị sẽ quá thất vọng mà trở nên ghét bỏ, hận thù anh ấy, còn bà chủ thì chắc chắn sẽ đoạn tuyệt ân tình luôn. Nếu vậy thì anh ấy có chết thì cũng chẳng ai thèm lưu luyến làm gì. Nhưng người tính không bằng trời tính, ai mà ngờ lúc anh ấy đang đi dạo cùng đứa em họ thì thấy chị sắp bị xe tông, anh ấy đến cứu chị nhưng lại chết trước dự đoán. Thật là đau lòng mà. Haizzzz....
- Nè Yuki, mọi điều em nói đều là thật đúng không? Không có lừa chị đó chứ?
- Em đùa chị làm gì..
" Chát".....
Tiếng bạt tay vang lên chua chát, in hẳn lên má Yuki năm vết đỏ hồng.
- Tại sao? Tại sao mấy người biết hết mà chẳng nói lại với tôi lấy một lời? Mấy người có biết lúc ấy tôi đau khổ cỡ nào hay không? Còn mẹ chồng tôi nữa? Bà ấy có tuổi rồi, chẳng lẽ không thể tha cho bà ấy à?
Ran vừa tát Yuki xong thì lại bật khóc, mọi người thật sự bất ngờ với hành động này của Ran. Ran hiện tại quá kích động, con định xông vào oánh nhau với Yuki, may có Aoko ngăn lại
- Tại sao vậy hả? Tại sao cứ thích lừa dối tôi? Sao anh thích lừa em vậy Shinichi? Sao anh không nói cho em biết sự thật ngay từ đầu? Ta vốn có thể cùng nhau giải quyết mọi việc mà. Sao anh không nói? Sao anh không nói hả Shinichi?
Ran ngồi bệt xuống đất, úp mặt khóc hu hu như đứa con nít. Dù cho là anh không thể sống nổi nhưng cũng đừng lừa em và mẹ như vậy chứ, nếu anh nói ra thì chúng ta đã có thể tiếp tục sống vui vẻ cho đến những giây phút cuối cùng rồi, lời nói dối của anh, thật sự đã hại rất nhiều người đó anh biết không hả Shinichi?!?
- Ran à, đừng khóc nữa. Phải chú ý giữ gìn sức khỏe cho cả em và đứa bé nhé.
- Đứa bé? Đứa bé nào hả chị Aoko?
- Trong bụng em ấy, là con của em và Shinichi đó.
Ran nhìn xuống bụng mình, trong đó...là con của cô sao? Lấy tay xoa xoa, cô bất giác mỉm cười, chị Aoko sẽ không lừa dối cô đâu, sẽ không vì muốn cô bình tĩnh lại mà dùng cách này đâu. Vậy thì cô phải cố gắng thôi, vì cô, vì đứa bé, và vì anh nữa đấy, Shinichi ạ.
- Vậy tại sao lúc em vào kiểm tra, tất cả đều chứng minh em có thai và là con của Shinichi? _ Ran
- Anh ấy biết thể nào cũng có kiểm tra nên đều chuẩn bị hết rồi. Anh ấy đưa em một que thử giả có sẵn 2 vạch, đến lúc đó em chỉ cần tráo que thật với que giả, đưa giả cho mấy cô hầu kia là được. Còn về phần xấp tài liệu, Shinichi đã bí mật thay đổi vài thứ trong cái máy, khiến nó ghi sai ấy mà. Tóm lại, mấy trò này đều là của anh ấy hết á. Đừng tát em nữa nha. _ Yuki
- Rồi, chị xin lỗi, từ nay chị sẽ sống tốt hơn, cố gắng hơn vì đứa bé, vì Shinichi.
Ran quyết tâm thay đổi, sẽ cố gắng hơn, nhưng cuộc đời cô chưa chắc sẽ tốt hơn, vì sự trở lại của Kin và Kyoko sẽ lại làm đảo lộn cuộc sống của cô.
**/*/*****×*******
Chap này đã phơi bày hết sự thật về chiêu trò của Shinichi rồi nha. Xin thông báo luôn là HE, chắc chắn luôn, vậy nên m.n yên tâm nhé. Chap này mk hơi bí ý tưởng nên không hay lắm, xin lỗi m.n nha. Truyện vẫn sẽ ra đều, tuần 1 chap, khi nào rảnh quá thì tuần 2 chap.
M.n tiếp tục ủng hộ au nha, nhớ nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com