Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Vợ của anh trai


Ghi chú:Salu chính, với Ailu

Cái chết của nhân vật⚠️

NTR, bị ép buộc, bạo lực, tối tăm, bịt mắt, bị cầm tù, những lời lẽ tục tĩu

---------------------------

"Là...Là Ace sao?" 

Cậu bé bị bịt mắt và tay bị chói,cậu tránh hơi nóng bên tai. Một đôi tay rắn chắcôm lấy vòng eo thon thả của cậu từ phía sau. Người đó từ chối nói. Trong căn phòng rộng lớn, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở ngày càng gấp gáp của Luffy. Và tiếng tim đập đều đặn của người đàn ông phía sau truyền đến từ phía sau lưng cậu.

Vài tháng qua, Ace cùng Luffy đã sống trong nhà của Sabo. Sabo là một chàng trai trẻ lịch sự và hiền lành, cùng tuổi với Ace. 

Họ lớn lên cùng nhau. Mặc dù họ lớn lên ở những nơi khác nhau, nhưng họ vẫn có mối quan hệ rất tốt.

 Luffy chỉ nghe Ace kể một số giai thoại của họ sau khi gặp Ace. Chuyến thăm này là lần đầu tiên Luffy gặp Sabo.

Sabo thực sự rất dịu dàng.

 Anh ấy sẽ cẩn thận chuẩn bị những món ăn yêu thích cho họ, và căn phòng cũng được trang trí trước giống như nhà của họ. 

Nhưng Luffy hơi sợ chàng trai trẻ hay cười này, nhất là khi Sabo cười với cậu, tóc Luffy dựng ngược lên, như thể bị một con thú dữ nhìn chằm chằm, nhưng may mắn là Sabo hầu như không giao tiếp với Luffy, điều này khiến Luffy cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Luffy không biết Ace và Sabo làm gì. 


Luffy chỉ biết rằng họ có thể mua cho cậu rất nhiều đồ ăn ngon, sống trong một ngôi nhà cao và lộng lẫy, thường xuyên ra ngoài nhưng luôn bị thương. Lúc này, Luffy không bao giờ hỏi han, mà chỉ ngoan ngoãn ôm Ace và lắng nghe nhịp tim của anh để xoa dịu tâm trạng lo lắng của mình.

Cuộc gặp gỡ giữa Ace và Luffy giống như khởi đầu của một cuốn tiểu thuyết bi kịch.

 Ace bế Luffy đầy sẹo và đưa cậu về nhà khi cậu ra ngoài. Luffy mất đi những ký ức trong quá khứ, và người đầu tiên cậu nhìn thấy khi mở mắt ra là Ace. Anh ấy giống như một chú chim thoát khỏi vỏ bọc của mình, và cậu nhận ra Ace, một chàng trai trẻ ấm áp và vui vẻ.

Sau vài tháng hòa thuận, hai người trẻ tuổi đã phải lòng nhau. Ace luôn khoe rằng cuộc gặp gỡ của anh với Luffy là một sự kết hợp hoàn hảo. Họ ngọt ngào như một đôi chim uyên ương, và không gì có thể chia cắt họ. Nhưng cho đến một tháng trước, Ace đã ra ngoài và không bao giờ trở lại.

Cậu đã bị nhốt trong căn phòng này một ngày một đêm, vì cậu muốn chạy ra ngoài tìm Ace, nhưng Sabo không cho cậu đi.

 Cậu không biết hôm nay đã bao lâu rồi, cậu không thể nhìn thấy hay ra ngoài, và bị trói vào giường như thế này. Cho đến khi có người bước vào, cậu có phải là Ace không?

 Luffy hy vọng rất nhiều rằng đó là Ace.

"Ace, anh đã trở lại chưa? Anh có thể nói chuyện với em không?" cậu bé cố gắng hỏi. Người đàn ông hôn lên dái tai nhỏ của Luffy trong im lặng, và Luffy quay đầu tránh nó.

 "Em sẽ không chạy trốn nếu anh quay lại. Tháo tay em ra, và cả khăn bịt mắt nữa, em muốn gặp anh." Cậu bé hỏi.

Người đàn ông tháo sợi dây thừng trên cổ tay cậu bé, nắm lấy đôi bàn tay gầy gò của cậu và hôn lên những vết đỏ trên cổ tay cậu một cách xin lỗi. Nụ hôn lan đến ngón tay, người đàn ông ngậm những ngón tay thon dài của cậu trong miệng, trêu chọc đầu ngón tay cậu bằng lưỡi. Đầu lưỡi cố tình lướt qua những ngón tay nhạy cảm, khiến tai cậu bé đỏ bừng.

Người đàn ông có thể nắm lấy cổ tay cậu bé bằng một tay. Anh ấn hai cổ tay bắt chéo lên đầu cậu bé, sau đó hôn mắt, mũi, má cậu và cuối cùng hôn môi cậu, chặn mọi câu hỏi của Luffy.

Nụ hôn này khác với những nụ hôn thường ngày của Ace. 

Ace luôn nồng nhiệt như lửa. Anh thích cảm giác mãnh liệt khi ân ái, và hôn giống như đang đấu vật. 

Anh luôn quấn môi và lưỡi mình với Luffy, lướt qua phần thịt mềm trong miệng, cắn đôi môi mềm mại của Luffy, cướp lấy hơi thở của Luffy, và luôn hôn Luffy cho đến khi cậu thở hổn hển và mắt cậu tối sầm lại trước khi buông cậu ra. 

Nụ hôn này giống như chết đuối.

 Người đàn ông nhẹ nhàng liếm môi Luffy, đầu lưỡi khám phá trong miệng, không buông ra mọi nơi, vừa đủ để quét qua vòm miệng nhạy cảm, nán lại khiến Luffy choáng váng và phụ thuộc vào người khác.

Người đàn ông cởi quần áo của Luffy trong khi hôn cậu. Cậu bé bị ép dưới người đàn ông như một con cừu. Anh kiên nhẫn hôn mọi bộ phận trên cơ thể Luffy, và nán lại ở hai núm vú cho đến khi chúng đỏ và sưng lên.

 Luffy vặn eo trong trạng thái kích thích, nhưng người đàn ông từ chối chạm vào bên dưới cậu.Ace chưa bao giờ tra tấn anh như thế này trước đây, bởi vì Ace luôn là người không thể kiềm chế trước, và thường xuyên hơn là Ace bóp vào trước khi anh kịp bôi trơn và mở rộng đúng cách, khiến cả hai thở hổn hển vì đau.

Ngón tay của người đàn ông đi vào một đốt ngón tay, kiên nhẫn nới lỏng và mở rộng cho đến khi lỗ mềm ra và dịch ruột chảy ra. Người đàn ông đưa ngón tay thứ hai vào, và hai ngón tay mò mẫm trong phần thịt mềm mại cho đến khi chúng ấn vào chỗ đó.

 Luffy siết chặt chân, và gã đàn ông nhanh chóng chọc vào chỗ đó. Luffy cong eo chịu đựng khoái cảm cho đến khi Luffy rên rỉ và xuất tinh, và gã ta dừng lại.

Gã  nhào nặn lỗ thịt và đưa vào, từ từ xoa bóp bên trong, khiến dương vật của Luffy lại nhô lên, rồi anh ta tăng tốc độ thúc vào. Mỗi lần chạm vào điểm đó, khoái cảm chạy dọc theo xương sống lên não, và Luffy cảm thấy choáng váng như thể bị ngâm trong nước ấm hàng giờ. 

"Sao anh không nói, Ace?" Luffy hỏi trong trạng thái xuất hồn.

Ace nói rất nhiều trong lúc quan hệ, và anh ta không ngần ngại sử dụng tiếng thở hổn hển và rên rỉ trầm thấp và đầy nam tính của mình. Đặc biệt là khi anh ta nói một số từ tục tĩu khiến mọi người đỏ mặt, nó đặc biệt gợi cảm.

 "Luffy, sao em chặt thế."

 "Rít... Em khong chịu thả lỏng cho dù anh có đụ mạnh đến thế nào." 

"Anh thực sự muốn đụ em đến chết trên giường."

 Lúc này, Luffy sẽ cười, ôm cổ Ace, cắn tai anh ta và nói "Vậy thì chết với em đi, Ace."

 Sau đó, Ace sẽ giống như khi họ đang chơi trò cưỡi ngựa và nhìn Luffy vặn eo, với đôi mắt đỏ hoe và nghiến răng, nói rằng Luffy là con đĩ nhỏ của anh ta, cho đến khi Luffy khóc.

"Ace, Ace..." Luffy bắt đầu khóc không biết từ lúc nào, và những giọt nước mắt không ngừng chảy xuống, thấm ướt chiếc khăn bịt mắt. Cậu nhớ Ace đến nỗi cậu sẵn sàng nắm lấy bất kỳ cọng rơm nào. 

Cậu cứ nức nở, như thể cậu sắp khóc đến chết. Người đàn ông dừng lại, sau đó đẩy hàng mạnh chục lần và vội vã xuất tinh vào cơ thể Luffy. Người đàn ông lau nước mắt trên mặt cậu bằng tay.

"Suỵt... Đừng khóc, Luffy." 

Giọng nói của Sabo, dịu dàng và tàn nhẫn, vang lên bên tai Luffy. Luffy im lặng một lúc: "Sabo, đồ khốn nạn."

 Luffy nghiến răng và nói từng từ một, những lời tục tĩu mà cậu học được từ Ace cuối cùng cũng có ích. Mặc dù giọng khóc và giọng khàn khàn khiến câu nói này nghe giống như một lời thì thầm giữa những người yêu nhau hơn.

Sabo thực sự cười khẽ,

"Ace không kể cho em nghe về cuộc đời của cậu ấy sao?"

" Có đấy."

Luffy đập đầu vào Sabo, khiến Sabo quay ngoắt lại. Luffy như một con thú nhỏ điên loạn. Anh ta tháo khăn bịt mắt và nhấc Sabo ra khỏi người mình. 

Với đôi mắt đỏ ngầu, anh ta đấm vào khuôn mặt đẹp trai của Sabo. 

Trước khi cú đấm thứ hai đến, Sabo đã giữ chặt nắm đấm của Luffy. Anh ta đấm vào bụng mềm mại của Luffy, và Luffy cong lưng đau đớn, ôm bụng và ngã xuống giường.

Xương mày của Sabo bị cú đấm của Luffy làm gãy, máu chảy xuống cuối lông mày và xương gò má. Sabo không để ý đến vết thương và bước về phía Luffy với nụ cười thường ngày của mình.

 "Em thật là không nghe lời, Luffy."

Sabo trói cổ tay Luffy vào đầu giường, véo cổ Luffy như một con thú đã thuần hóa và ấn cậu xuống giường. Bằng tay kia, anh ta nâng eo Luffy lên và lại quan hệ với cậu và lại dùng tinh dịch vừa rồi như chất bôi trơn để dễ dàng tiến vào.

Luffy, người không thể thoát ra, đã áp mặt vào gối, và chỉ có thể nguyền rủa anh ta một cách mơ hồ và dữ dội, "Mẹ kiếp,Sabo."

"Anh địt em đến chết đấy, Luffy." Sabo đáp lại bằng cách đẩy eo anh ta sâu hơn. Sabo cúi xuống hôn và cắn tấm lưng mịn màng của Luffy, để lại những vết răng sâu trên bả vai mỏng manh của anh ta, khiến Luffy thở hổn hển vì đau đớn.

 "Tôi đã địt em, và toàn bộ cơ thể em phủ đầy những vết của tôi. Ngay cả khi Ace quay lại, cậu ta sẽ không muốn em đâu." Sabo nói vào tai Luffy, giống như lời thì thầm của một con quỷ. Luffy nguyền rủa anh ta bằng đôi môi run rẩy, nhưng những lời nói bẩn thỉu mơ hồ đó bị ngắt quãng do va chạm dữ dội, và những âm thanh như vậy chỉ có thể kích thích Sabo trở nên phấn khích hơn.

Sau khi Luffy xác nhận điều này, anh ta nghiến răng và từ chối phát ra âm thanh. Âm thanh duy nhất trong phòng là tiếng nước xèo xèo và tiếng va chạm của da thịt. 

Sabo buông eo Luffy ra và để Luffy nằm bất lực trên giường. Anh ta lật Luffy sang một bên, dang rộng một chân của Luffy, đặt vào tay anh ta và lại đụ với cậu.

Luffy không thể không rên lên, và Sabo đưa tay véo núm vú sưng tấy của Luffy và vặn mạnh chúng. "Ah..." Luffy hét lên trong đau đớn và khoái cảm.

 "La lên đi, Luffy, giống như khi em ở dưới thân Ace, tiếng rên kiểu đó xuyên tường còn rõ hơn cả tiếng chuông báo thức đấy." Sabo cắn tai Luffy và nói. Luffy thoát khỏi miệng Sabo và quay đầu trừng mắt nhìn anh ta dữ dội.

Cây xúc xích của Sabo lại sưng lên khi bị nhìn chằm chằm, "Đồ biến thái, đồ cặn bã." Luffy mắng anh ta rồi hét lên vì  tăng anh ta đọt nhiên tăng tốc độ thúc. 

"Ace! Ace!" Luffy bắt đầu hét lớn tên Ace. Nụ cười trên khuôn mặt Sabo biến mất, và đôi mắt hẹp của anh ta nhìn chằm chằm vào mắt Luffy. Anh ta véo má Luffy và ra lệnh, "Gọi tên tôi."

"Ace! Ace! Ace Ace!" Luffy nhìn Sabo với vẻ khinh thường và gọi Ace thậm chí còn mạnh hơn. Sabo véo eo anh và đụ anh mạnh hơn.

 Cả hai đang cạnh tranh với nhau. Sabo địt càng mạnh, Luffy rên rỉ tên Ace càng lớn.

Cho đến khi cuối cùng Sabo cắn vào cổ Luffy và xuất tinh. 

Trò chơi lố bịch này dừng lại. 

Sabo liếm những vết răng đã rỉ máu, như thể đó là một món ngon tuyệt đỉnh. Luffy hoàn toàn kiệt sức. Cậu run rẩy và thở hổn hển. Cậu đã hét quá lâu, và tim cậu nhảy như thể sắp nhảy ra ngoài.

 "Cút đi!" Luffy lên tiếng sau khi hơi thở của cậu trở nên ổn định hơn. Sabo thực sự đã đứng dậy. Cậu mặc quần dài rộng rãi và áo sơ mi, nhưng cậu không tháo sợi dây thừng trên tay Luffy.

"Hãy suy nghĩ kỹ đi, Luffy. Tôi có thể cho cậu mọi thứ mà Ace có thể cho cậu... Tôi cũng có thể cho cậu những gì anh ấy không thể cho cậu."

 Sabo nói khi bước ra ngoài.

Luffy quay đầu đi và không nhìn anh hay trả lời. Khi Sabo mở cửa, Luffy đột nhiên khàn giọng nói: "Ace đâu rồi?"

Sabo dừng lại và im lặng một lúc.

 Sau đó, trước khi đóng cửa, anh nói: "Ace đã chết." 

Nó giống như một tiếng thở dài, nhẹ và rung rinh như thể sợ làm phiền giấc mơ của ai đó."Bang——" Cánh cửa đóng lại.

 Sabo dựa vào cửa, lắng nghe tiếng than khóc phát ra từ cánh cửa, anh ngẩng đầu lên và lấy tay che mắt, để nước mắt chảy xuống.

------------------------

2310 từ.Dài vcl,fic trung nên mình dùng gg dịch :)

Phần nào cấn thì mọi người góp ý cho mình sửa nhe,love u

23:43 pm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com