Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14 : Bị vai chính làm tình một cách bệnh hoạn

ĐÃ BETA

Chương 14 : Bị vai chính làm tình một cách bệnh hoạn - bắn tinh vào trong người , bị nước tiểu rót lớn bụng.

"Ư ư ư..."

Hai người chen chúc trong phòng vệ sinh chật hẹp, Giang Ngọc Châu quần áo chỉnh tề, một chiếc áo choàng xếp ngay ngắn bên ngoài chiếc sơ mi trắng ôm lấy cơ thể tam giác ngược hoàn hảo của hắn, chiếc áo khoác vest đen hắn cởi ra treo trên móc cửa.

Còn Lương Thanh U đã gần như trần trụi, chiếc áo trên cởi gần hết nút lỏng lẻo khoác trên người, vai ngọc nửa lộ, ngực trần lộ nhũ hoa, dưới thân chỉ còn chiếc quần lót nhỏ xíu bao lấy mông cũng bị Giang Ngọc Châu cưỡng ép cởi ra vo tròn nhét vào miệng cậu, chặn lại rất nhiều tiếng rên rỉ.

Lương Thanh U ngồi trên nắp bồn cầu, đầu ngửa ra sau dựa vào két nước, hai tay giơ quá đầu, bị một chiếc cà vạt buộc chặt vào ống nước phía sau, hai bàn chân đặt hai bên bồn cầu, mở rộng hình chữ M.

Cái huyệt ướt át giữa hai chân đã bị liếm láp một phen, trên bề mặt toàn là vệt nước sáng bóng. Giang Ngọc Châu ngồi xổm xuống dùng tay tách hai cánh môi âm hộ cậu ra, lộ ra cái tiểu huyệt hồng hào đang khép mở mấp máy như muốn dụ dỗ ai đó tiến vào làm chết nó.

Ánh mắt Giang Ngọc Châu si mê nhìn nơi đó, không kìm được hôn hôn cái miệng nhỏ kia, lại liếm liếm âm hạch, Lương Thanh U khó chịu lắc đầu, phát ra tiếng khóc ô ô từ cái miệng bị nhét đầy quần lót.

"Anh trai, khóc to quá sẽ bị người khác phát hiện đó."

"Ưm ưm ưm..." Cậu lập tức sửa thành khóc nức nở nhỏ tiếng.

Nhưng ngón tay thon dài của Giang Ngọc Châu lại vuốt ve cái tiểu huyệt ướt át của cậu, hắn nắm lấy cái âm hạch đã sưng lên vì bị chơi đùa, dùng lòng bàn tay thô ráp cọ xát, mang đến cho cậu khoái cảm không thể trốn thoát.

"Bị véo le đĩ sướng lắm đúng không? Anh trai run rẩy dữ dội thật đấy, anh xem cái tiểu huyệt này cũng đang không ngừng co rút lại, là muốn ăn dương vật to của em sao?"

"Ô ô... ư ư ư... Uhm , ừm ...uh..."

Lương Thanh U khóc thút thít lắc đầu, cơ thể quả thực như lời hắn nói, khi le đĩ bị hắn vừa nắm vừa véo thì run rẩy dữ dội, ngay cả nước bọt trong miệng bị nhét quần lót cũng chảy ra từ khóe môi.

Giang Ngọc Châu vừa rút chiếc quần lót ra khỏi miệng cậu, cậu liền nức nở cầu xin: "Đừng như vậy, A Ngọc... a a a... đừng véo..."

Huyệt của cậu không ngừng chảy nước làm ướt hết hạ thể, khiến Giang Ngọc Châu rất nhiều lần không nắm được le đĩ , không khỏi trừng phạt mạnh tay nhéo nó đến sưng tấy sung huyết, hắn từng chút từng chút dùng móng tay cái véo vào cái âm đế nhạy cảm .

"Ô ô ô... a a a!! Không chịu nổi nữa... mau dừng lại đi, cầu xin em, tha cho anh đi..."

Mặc cho cậu khóc đến gần như hỏng mất, ngón tay Giang Ngọc Châu càng được một tấc lại muốn tiến một thước tấn công vào giữa hai chân cậu, đầu ngón tay thô ráp nhanh chóng khuấy đảo trên môi âm hộ và le đĩ của cậu, quấy đến mức dâm thủy phát ra âm thanh dính nhớp đáng xấu hổ.

Cuối cùng ba ngón tay hắn hợp lại đột ngột thăm dò vào bên trong cái tiểu huyệt kia, bắt đầu khuếch tán trong âm đạo chật hẹp theo các hướng khác nhau, móng tay cào vào lớp thịt non mềm mại.

"Ưm ưm ưm... sướng quá...ha .ha ..hức ...sướng quá..."

Lương Thanh U vừa cảm thấy thoải mái vừa không chịu nổi khoái cảm quá mãnh liệt, cái mông không ngừng vặn vẹo muốn lùi về sau.

Giang Ngọc Châu khẽ cười một tiếng, ngón tay lần mò sâu hơn rồi tấn công mạnh mẽ hơn, ba ngón tay mạnh bạo đâm sâu vào cửa huyệt vài cái tàn nhẫn, rồi dùng sức khuấy đảo điên cuồng dâm thủy nhớp nháp dính dính bên trong.

"Bỏ cuộc... ư ư ư.."

Lương Thanh U hai mắt mơ màng ngửa đầu dựa vào tường , sướng đến nước miếng chảy dài xuống cổ, trông vô cùng dâm mỹ.

Giang Ngọc Châu cũng không nhịn được đưa tay cởi quần mình, một vật dữ tợn bừng bừng khí thế dựng thẳng lên từ khóa quần, những đường gân xanh đáng sợ quằn quại quanh thân.

Trong nhà vệ sinh công cộng có thể có người bước vào bất cứ lúc nào, hai người chen chúc trong buồng cuối cùng này mà làm chuyện dâm loạn. Dù Lương Thanh U cố gắng kìm nén tiếng rên rỉ sung sướng, nhưng tiếng da thịt chạm nhau, tiếng chất lỏng hòa quyện vẫn bị khuếch đại trong không gian tĩnh lặng, nếu có người bước vào chắc chắn sẽ đoán được chuyện gì đang xảy ra bên trong.

"Ách a a a... sâu quá..."

Lương Thanh U bị hắn nắm lấy hai chân nhấc bổng lên, mông gần như không chạm đến bồn cầu, toàn thân lơ lửng, điểm tựa duy nhất là cái côn thịt thô to vô cùng đang đâm sâu vào tiểu huyệt.

Giang Ngọc Châu động eo cực nhanh, xương hông thúc mạnh khiến mông cậu bị va đập biến dạng, "bạch bạch bạch" đập vào bồn cầu đến đỏ ửng, nơi giao hợp không ngừng bắn ra chất lỏng. Dương vật to lớn chống cửa hoa huyệt , đầu khấc đâm sâu vào trong, rồi lại hoạt động trong thịt non rút ra, rồi lại cắm vào lần nữa.

"Ô ô ô... bị đâm sâu quá... ha a... ha a... ư ư sướng quá..."

Sướng đến mức Lương Thanh U chủ động vặn vẹo mông vuốt ve cái dương vật to lớn mang lại khoái cảm cho cậu, cái lỗ nhỏ mấp máy quấn chặt lấy nó. Giang Ngọc Châu nắm lấy cổ chân cậu càng thêm tàn nhẫn thúc mạnh, dương vật to lớn hung hãn ra vào trong cái mông ướt át nhầy nhụa của cậu, cảnh tượng cặp mông trắng nõn kẹp lấy dương vật tím đen khiến người nhìn hạ thân nóng bừng.

"Anh trai đừng kêu dâm đãng như vậy, người khác nghe thấy đấy."

Giang Ngọc Châu không nói cho cậu biết rằng trước khi vào, hắn đã để bảng "Đang bảo trì" ở bên ngoài. Bình thường sẽ không có ai vào, nếu có người vào thì càng kích thích.

Lương Thanh U lại không nghĩ như vậy, cậu vẫn sợ bị người ngoài phát hiện mình làm chuyện này ở nơi này. Đây là nơi phồn hoa, tỷ lệ gặp người quen rất cao.

Thấy tiếng cậu trở nên nghẹn ngào, răng cắn chặt môi dưới như cánh hoa, chỉ khi bị thúc mạnh vào chỗ mẫn cảm mới khẽ rên rỉ một tiếng, Giang Ngọc Châu liền bắt đầu liên tục thúc mạnh vào chỗ đó, hết lần này đến lần khác, dùng sức đâm.

"A a..." Lương Thanh U nhiều lần bị hắn đâm đến thất thanh hét lên, đầu óc rối loạn nghi ngờ hắn cố ý, dùng chân đá vào bụng hắn, lại đổi lấy sự hành hạ càng thêm mạnh bạo. Trong cái buồng nhỏ hẹp toàn là tiếng khóc thút thít vì bị hắn hành hạ tàn nhẫn.

"Anh trai, có người đến?" Giang Ngọc Châu đột nhiên nhìn cậu thở dốc liên tục nói.

Lương Thanh U lập tức im bặt, hoảng loạn.

Quả nhiên không lâu sau có người gõ cửa nhà vệ sinh, người đó hỏi: "Xin hỏi có phải Giang tiên sinh ở bên trong không? Quần áo ngài muốn đã mua về rồi."

Là người hầu vừa cầm tiền thưởng hậu hĩnh đến trung tâm thương mại bên cạnh mua quần áo về.

Ngay khoảnh khắc nghe thấy giọng nói xa lạ vang lên, Lương Thanh U vốn đã hoảng loạn càng thêm sợ hãi, hai chân đang mở rộng như bị người khác nhìn thấy chợt khép mạnh lại, âm đạo vì quá căng thẳng mà co rút siết chặt dương vật bên trong, thịt non vẫn không ngừng mấp máy mút mát.

Giang Ngọc Châu không bị ảnh hưởng, mặt lộ vẻ hưởng thụ, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.

"Không...anh bỏ cuộc... cầu xin em..." Lương Thanh U sớm đã biết tính tình hắn thế nào, thấy hắn cười là biết hắn muốn gì. Cậu cố gắng ép giọng xuống thấp van xin, lộ ra vẻ mặt đáng thương.

Nếu bị người ta phát hiện chuyện làm tình đến cao trào liên tục trong nhà vệ sinh công cộng, cậu sẽ cảm thấy xấu hổ như thể phải khỏa thân chạy trên đường vậy.

Người hầu lại gõ cửa: "Giang tiên sinh?"

"Đợi chút." Giang Ngọc Châu khẽ lên tiếng, bàn tay to vuốt đi nước mắt trên mặt cậu rồi đột nhiên che miệng cậu lại, khẽ cười, "Anh trai, anh phải nhịn xuống."

Lương Thanh U lập tức lắc đầu dữ dội: "Ư ư ư!!!"

Cậu không muốn!

Giang Ngọc Châu nhìn vẻ mặt sợ hãi, căng thẳng lại xấu hổ của cậu càng thấy buồn cười, trong lòng dâng lên ác ý lớn. Dương vật bị kẹp chặt càng thêm ác liệt chui sâu vào bên trong, dương vật nóng rực nghiền nát từng tấc thịt non của cậu.

Tiếng khóc của Lương Thanh U càng thêm tuyệt vọng, cuối cùng không chịu nổi sự xâm lấn liên tục vào nơi mẫn cảm tột độ, điên cuồng đảo lộn. Đại não trống rỗng, cậu lên đỉnh, dương vật cũng rung động vài cái rồi tí tách bắn ra một dòng chất lỏng.

"Ha a... a a a a..."

Tiếng nức nở không kìm được tràn ra từ kẽ ngón tay to lớn, cậu đột nhiên co rút, cả người run rẩy dữ dội.

Dương vật to lớn nảy lên dưới sự siết chặt từng cơn của thịt non, mã mắt cũng không chịu nổi áp lực, một dòng tinh dịch nóng bỏng đặc sệt bắn ra như vòi nước cao áp , chất lỏng đặc sệt bắn mạnh vào thành ruột, cậu lại rùng mình một trận.

Khi Giang Ngọc Châu mở cửa, người hầu đã biến mất không dấu vết, chỉ còn một chiếc túi mua hàng treo trên tay nắm cửa. Xem ra là đã biết chuyện gì "mãnh liệt" đã xảy ra trong nhà vệ sinh nên nhanh chóng bỏ đi.

Giang Ngọc Châu cầm lấy túi mua hàng đóng cửa nhà vệ sinh lại, vừa quay đầu liền thấy Lương Thanh U hai chân bất lực nằm liệt ngồi trên bồn cầu, phía dưới cái miệng nhỏ bị thao đến hơi sưng đỏ đang từng chút từng chút phun ra tinh dịch đục ngầu. Cảm xúc xấu hổ và tức giận của cậu đều không thắng nổi sự tủi thân, nước mắt to tròn rơi xuống từ khóe mắt.

Hai tay cậu vẫn bị trói vào ống nước, quần áo xộc xệch, trông như một cô gái nhà lành bị kẻ xấu ức hiếp, đáng thương vô cùng.

Giang Ngọc Châu vừa cởi trói cho cậu, một bàn tay đã giáng xuống tát mạnh vào mặt hắn, gò má hắn lập tức hiện lên một dấu tay đỏ ửng.

Hắn nghiêng đầu, không rảnh lo lắng khuôn mặt đau rát mà an ủi cậu: "Đừng khóc, anh trai..."

Lương Thanh U lại tát hắn thêm một cái nữa: " Cậu đừng chạm vào tôi!"

Hai má Giang Ngọc Châu đều bị tát, cả mặt đỏ bừng, nhưng vẫn ngoan ngoãn chịu đựng, tiến lên ôm lấy cậu dỗ dành: "Được được, không khóc, tất cả đều là em sai, em quá thích anh, nên không nhịn được."

"Vốn dĩ là cậu sai, tôi ghét cậu !" Lương Thanh U giãy giụa không thoát khỏi vòng tay hắn, dùng sức đấm đá hắn, một cú không cẩn thận đấm mạnh vào chỗ nào đó trên sàn.

"Tê..." Giang Ngọc Châu đột nhiên đẩy cậu ra, trán đổ mồ hôi lạnh ôm lấy hạ thể.

Lương Thanh U lúc này mới phát hiện mình đánh sai chỗ, vẻ mặt tức giận chuyển thành ngượng ngùng: " Em...Em đáng đời!"

"Anh trai, nếu đánh hỏng rồi thì anh không có hạnh phúc đâu." Giang Ngọc Châu sau khi bình tĩnh lại, môi tái nhợt nói.

Khi thấy Giang Ngọc Châu không bị thương nặng, vẻ kiêu ngạo thường ngày của Lương Thanh U lại xuất hiện. Cậu hừ nhẹ một tiếng và nói:"Thiếu gì đàn ông tốt hơn em chứ, anh không cần em nữa đâu."

Giang Ngọc Châu bình tĩnh nhìn cậu.

"..." Lương Thanh U nhận ra điều gì đó, "Không cần!"

Cơ thể cậu còn chưa ổn định đã bị hắn bắt lấy, khi cái vật kia đâm vào, cậu tưởng rằng lại bắt đầu hiệp hai, thì lại một dòng tinh dịch nóng bỏng và lượng nước tiểu lớn hơn bắn vào, cách lớp bụng cậu cũng nghe thấy tiếng " róc rách " của dòng nước.

Lương Thanh U lại đấm đá hắn, hận không thể đấm trúng chỗ đó một quyền, lại bị hắn có kinh nghiệm hơn bắt được hai tay, chỉ có thể bất lực giận dữ kêu mắng: " Biến thái " .

Cậu bị nước tiểu của hắn làm cho bụng ngày càng to lên . Giang Ngọc Châu ấn nhẹ: "Anh, bây giờ toàn thân anh đều là hơi thở của em, em xem ai dám chạm vào anh."

Lương Thanh U nhổ nước bọt vào mặt hắn: "Chỉ có chó mới đi tiểu đánh dấu lãnh thổ."

"Vâng vâng vâng, em là chó, anh là con chó cái nhỏ của em."

"A!" Lương Thanh U lại lần nữa bất lực giận dữ.

☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️

【Lời tác giả:】

Chơi game quên cập nhật, hắc hắc

Nhớ ra liền mở máy tính gõ chữ

Tôi nhiều lỗi chính tả, xin lỗi nha, giờ đi sửa đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com