Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21: Điên cuồng

Scotch và Bourbon rời đi không bao lâu.

Shareikawa liền tới rồi.

Không có cảnh hoành tráng như những gì Kawaori Rino tưởng tượng giống như một số phim về cảnh sát và xã hội đen có tiếng phô trương rầm rộ, hula-la-la và hàng chục vệ sĩ mặc áo đen mở đường.

Nếu không phải vì thanh niên kia đứng lên, hô một tiếng: "Ông Sharei, tôi đều đã mang tiền đến rồi."

Kawaori Rino thậm chí còn không nhận ra rằng ông già xấu tính đó chính là Shareikawa, người đứng đầu thế hệ thứ hai của tập đoàn Sharei.

Shareikawa thoạt nhìn trông gầy gò và ốm yếu, nếp nhăn trên mặt có chút xanh xao trước thanh niên pháp y da trắng lạnh lùng, cả người trông hốc hác tiều tụy như không sống được bao lâu.

Phía sau ông ta là bốn anh chàng mặc đồng phục màu xám bạc. Với khả năng bắt sóng nhạy bén của mình, Kawaori Rino nhận ra rằng bốn anh chàng này hẳn là vệ sĩ riêng của Shareikawa.

Nếu là đã có vệ sĩ, ghé vào bên cạnh cửa sổ để nghe lén cũng quá ngốc đi.

Vermouth nói bên người Shareikawa luôn có một đám vệ sĩ là bộ đội đặc chủng người Philippines bảo vệ liên tục, những năm gần đây Kawaori Rino cũng có một số giao dịch với những người làm nghề này.

Kỳ thật cũng chỉ là vài tên bảo vệ hời hợt bình thường.

Nếu chỉ có một người thì tốt rồi, nhưng ở đây lại có bốn người...... Nhưng có lẽ sẽ hơi khó đối phó với bốn người, và cô cũng không mang theo súng.....

Nhưng dù sao Kawaori Rino cô cũng không phải dạng ăn chay.

Với kinh nghiệm nhiều năm trong đội hành động, cô đã thành thạo các phương pháp ẩn nấp của riêng mình.

Kawaori Rino xoay chuyển đôi mắt, trong đầu nảy ra một kế.

Cô di chuyển dọc theo khung cửa sổ về phía bức tường phía nam.

Có rất nhiều hệ thống giám sát khắp【 Trung tâm nghỉ dưỡng · Đêm Tường Vi 】, nhưng chúng sử dụng giám sát góc cố định và tầm nhìn cố định, rất dễ dàng che giấu dấu vết chuyển động của một người trong một điểm mù. Tức là duy trì và giám sát đường ngang giống như Spider Man, đi theo đường trần nhà.

Nếu nhân viên ở trung tâm này có thể nhìn lên khi đi dạo xung quanh và ngẩng đầu lên, họ có thể nhìn thấy một cô gái kẹp hai chân trong lối đi hẹp vì cơ thể dẻo dai và mềm mại nên cô ấy có thể duỗi thẳng chân và di chuyển về phía nhà vệ sinh nữ bằng tay và chân theo đường thẳng.

Cửa phòng vệ sinh bày một bàn ăn con. Mà trong phòng vệ sinh, đứng trước gương có một nữ phục vụ đang trang điểm lại trông tinh xảo xinh đẹp.

Hôm nay Shareikawa tới.

Mỗi lần như thế này, cơ bản đều là tìm người nói chuyện, còn sẽ tìm mấy nữ phục vụ giá trị nhan sắc cao cùng đi.

Đương nhiên, tiền boa được đưa cũng rất cao.

Hầu hết những người tới 【 Đêm Tường Vi 】 làm việc ít nhiều đều là ôm tâm thái như vậy.

Tiền lương là có hạn.

Nhưng tiền boa thì không có hạn mức.

Nữ phục vụ nhìn đôi môi của mình căng mọng hồng hào, vừa lòng mà vỗ vỗ mặt một chút, duỗi tay kéo cổ áo trước ngực để lộ ra đường cong bộ ngực hoàn mỹ.

Khoé mắt cô nàng thấy một bóng đen xẹt ngay sau lưng, sợ tới mức hét to một tiếng: "Ai đấy?"

Mới vừa quay đầu lại, còn không có kịp nhìn xem đó là ai, bỗng nhiên cảm thấy cổ mình đau xót, tầm nhìn của cô ngay lập tức chuyển sang màu đen và cô ngất đi.

Kawaori Rino giơ tay đập xuống, đem cô nàng đánh ngất sau đó lại kéo vào phòng vệ sinh ở tận trong cùng.

Mặc dù trang phục trên người người phụ nữ này trông giống như của Kawaori Rino, với chiếc áo sơ mi màu đỏ thêu hoa tường vi và chỉ vàng nhưng lại có cảm giác hoàn toàn khác nhau.

Bộ quần áo cô ấy mặc mỏng và xuyên thấu đến mức gần như có thể nhìn thấy đường viền áo lót của cô ấy từ bên ngoài.

Nhưng bộ trên người Kawaori Rino lại có thêm một lớp lót được may bên trong.

Kawaori Rino đưa tay chạm vào. Viền của lớp lót trông rất thô. Nhìn không giống như được may bằng máy mà là may ngẫu nhiên bằng tay. Kể cả đường viền cổ áo, người phụ nữ này hận không thể rạch đến tận rốn nhưng đường viền cổ áo của Kawaori Rino đã được khâu bằng chỉ đỏ sát lại đến gần ngang xương quai xanh.

"?"Kawaori Rino sờ sờ quần áo của mình, lại sờ sờ quần áo của người phụ nữ kia.

Có vấn đề sao?

Kawaori Rino không cảm thấy Vermouth sẽ tốt bụng giúp cô chỉnh lại bộ quần áo hơi hở hang của mình thành bộ bình thường.

Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu có người khác đang chuẩn bị cho nhiệm vụ này...... Scotch? Bourbon?

Cảnh sát biết may quần áo sao?

Kawaori Rino tưởng tượng không ra.

Cô lười quan tâm nhiều như vậy, sau khi nhốt người phụ nữ kia vào phòng vệ sinh cuối, sửa sang lại quần áo rồi đi ra ngoài, đẩy bàn ăn về phía "Tuyết hải thính".

Kawaori Rino lôi kéo xe đẩy, bánh xe lăn ở trên gạch men sứ phát ra thanh âm lạnh lẽo.

Thanh âm này rất giống như xe đẩy xác chết hướng tới nhà xác.

Khi đến cửa Tuyết hải thính, Kawaori Rino phát hiện toàn bộ vệ sĩ đã bị đuổi ra ngoài và đứng như thần giữ cửa.

Mà cửa lớn Tuyết hải thính lại đóng chặt, hoàn toàn ngăn cách hai người ở bên trong.

Lúc Kawaori Rino tới, mấy tên vệ sĩ mặt không đổi sắc tâm không loạn nhìn về phía trước, căn bản còn chả liếc mắt đến Kawaori Rino một cái.

Đây là phẩm chất mà một vệ sĩ bình thường nên có.

Không bị phân tâm bởi những thứ khác.

Kawaori Rino đem xe đẩy ngừng ở trước mặt bọn họ, cao giọng nói: "Tôi tới phục vụ đồ ăn."

Bốn tên vệ sĩ kia đại diện một người đi ra, mở món ăn kiểm tra một chút, phát hiện không có gì vấn đề liền đi đến cửa lớn nói vào trong phòng, đợi đến bên trong cho chỉ thị mới đem cửa mở ra để Kawaori Rino đẩy xe đẩy đi vào.

Sau khi bước vào, Kawaori Rino nhìn thấy Shareikawa và chàng trai trẻ kia ngồi mặt đối mặt, ở giữa là một vali trên mặt bàn.

Vali đã mở ra, bên trong chứa đầy những tờ tiền Yên Nhật.

Kawaori Rino không để ý đến chiếc váy nên đã di chuyển xe đẩy vào giữa hai người, tập trung toàn bộ ánh mắt vào người đàn ông mà Shareikawa gọi là Kanda Sosu.

Kawaori Rino một lần đem đồ ăn từ xe đẩy để trên mặt bàn, một bên nghĩ.

Kanda?

Họ này khá hiếm thấy......

Ở Tokyo hình như có một bệnh viện ngoại khoa rất nổi tiếng, hình như tên là bệnh viện Kanda......

Vị pháp y này tên là Kanda Sosu.

Kawaori Rino không kìm được lại nhìn thoáng qua chàng trai tẻ tuổi ngồi ngay ngắn bên kia bàn.

Có vẻ như tâm trạng anh ta đang không tốt.

Đôi mắt phượng nheo lại hơi nheo lại, ở đằng sau lớp kính trong suốt không có bụi mang theo ý lạnh lùng: "Cả gốc và lãi tổng cộng 50 triệu yên, đều ở đây."

Không tốt.

Là hơi thở nguy hiểm!

Qua khóe mắt, Kawaori Rino thoáng thấy những đầu ngón tay của anh ta đang chà xát mép túi bên trái.

Kinh nghiệm nhiều năm đảm nhiệm vị trí số 1 trong tổ hành động đã khiến Kawaori Rino rất chú ý đến những hành động chi tiết nhỏ bé này.

Nhiều khi, anh chàng giây trước đang trò chuyện và cười đùa với bạn, giây sau đã có thể rút dao găm ra khỏi túi, chẳng hạn như một tên cảnh sát tóc vàng da đen nào đó.

Kawaori Rino thấy được trong túi anh ta.

Thấy được hình dáng nhô lên một thứ vuông vức!

Không sai.

Chính là máy ghi âm.

Từ cuộc trò chuyện vừa rồi giữa Shareikawa và Kanda Sosu, Kawaori Rino cũng có thể đoán rằng gia đình Kanda rất có thể đã vay tiền của Shareikawa.

Những tập đoàn đen này bắt đầu bằng việc tham gia vào các hoạt động như cho vay nặng lãi, gây quỹ bất hợp pháp và lừa đảo. Lãi suất cho vay cũng cao khủng khiếp.

Anh chàng pháp y đẹp trai này bị ngốc sao.

Cũng dám ghi âm lại?

Có sự ác ý trong không khí.

Ác ý này đã đạt đến điểm đóng băng sau khi Shareikawa lên tiếng.

Shareikawa nhìn vali đựng tiền dày cộm, mí mắt rũ xuống nhếch lên cười, "Cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ, cậu Kanda Sosu. Không ngờ chủ bệnh viện lại giàu có đến thế, lại thu được 50 triệu yên trong một khoảng thời gian ngắn như vậy."

"Tôi hy vọng việc tống tiền cha tôi của ông sẽ dừng lại và chấm dứt hành vi quấy rối gia đình chúng tôi bởi các thành viên trong băng nhóm của ông." Ánh sáng lờ mờ chiếu lên đường viền của thấu kính mỏng trên ống kính sống mũi của Kanda Sosu, gây ra cảm giác ớn lạnh.

Bên đòi nợ.

Scotch có phổ cập qua cho Kawaori Rino.

Băng đảng Yakuza bao gồm ba bộ phận.

【Bên đòi nợ】-- Đặc biệt chịu trách nhiệm về cờ bạc, thu tiền và quấy rối.

【Phòng quản lý】-- Chủ yếu dùng để quản lý các cơ sở kinh doanh lân cận, thu phí bảo vệ và các việc khác.

【Liên đội】-- Đều là những tên côn đồ chịu trách nhiệm về các vụ việc liên quan đến bạo lực.

Bọn người kia thủ đoạn thực ti tiện.

Chúng sẽ dùng mọi thủ đoạn ghê tởm để quấy rối người vay và gia đình họ.

Suy cho cùng, việc cho vay nặng lãi được cho phép trong thế giới ngầm, nhưng chúng không được pháp luật bảo vệ và phải dùng phương pháp riêng của mình để đòi nợ.

Cho nên, mấy bang đảng này vì đòi nợ khẳng định đã làm rất nhiều chuyện quá mức đây.

Kawaori Rino thầm nghĩ.

50 triệu yên nha, thế nhưng lại có thể dễ dàng kiếm ra nhanh như vậy.

Làm nghề pháp y đãi ngộ rất cao sao?

"Cậu chỉ là một tiểu bối, nói chuyện cần phải tôn trọng một chút. Cái gì kêu lừa bịp tống tiền? Rõ ràng là cha của cậu đã tự nguyện vay tiền của tôi vì vấn đề với chuỗi vốn của bệnh viện Kanda. Chúng tôi cũng có mối quan hệ cho vay bình thường. Nhưng cậu là người duy nhất khiến tôi khá ngạc nhiên khi vị bác sĩ pháp y nhỏ bé lại có thể góp được nhiều tiền như vậy trong một khoảng thời gian ngắn." Shareikawa đặt tay lên bàn và mỉm cười với Kanda Sosu. "Sau này nếu cần, hoan nghênh đến gặp tôi lần nữa."

Kanda Sosu hừ nhẹ một tiếng, đôi mắt tối sầm và dần dần lạnh lùng đứng dậy khỏi vali đựng tiền và chuẩn bị rời đi.

Có vẻ như thông tin anh ta muốn đã được ghi lại.

Không thể để anh ta đi được.

"Ầm".

Kawaori Rino có chút mất tập trung. Đĩa ăn trong tay cô không vững vàng, nước sốt salad trong đó vừa vặn vương vãi lên cánh tay của Shareikawa.

Ông già trông ốm yếu này cực kỳ nhanh nhẹn. Ông ta thực sự là một thủ lĩnh băng đảng đã nắm quyền trong nhiều năm.

Ông ta giơ tay định tát Kawaori Rino nhưng lòng bàn tay không thành công trước khi chạm vào mặt Kawaori Rino và rơi vào khoảng không.

Kawaori Rino tốc độ càng mau, Cô cúi xuống giả vờ thu dọn đồ đạc. "Ôi, tôi chân tay vụng về quá. Làm sao tôi lại làm đổ thứ này rồi?"

Kanda Sosu nhìn người phụ nữ tóc đen lau chỗ này chỗ kia một cách vụng về.

Cô ấy trông quen quen, hình như chính là người anh đã gặp lúc nãy.

Anh đưa mắt nhìn dọc theo mái tóc đen và khuôn mặt của cô. Cô ấy là một người rất xinh đẹp.

Vẻ đẹp này khiến cô ấy trông quá trẻ, làn da trắng sáng có khí chất đáng yêu và khác lạ.

Thời điểm không mắng người.

Thanh âm nghe tới đều có chứa ngọt ngào.

Shareikawa cũng chú ý đến cô sau khi cái tát của ông ta thất bại, ông ta thậm chí còn không chạm vào tóc cô gái trẻ.

"Cô là số '3203'? Mới tới?" Shareikawa nhìn thấy là một cô gái xinh đẹp, lửa giận cũng vơi đi ít nhiều.

Thiếu chút nữa đánh vào gương mặt xinh đẹp này, nếu đánh hỏng thì thật quá đáng tiếc.

"Đúng là vậy ạ, hôm nay tôi mới tới nhận việc." Kawaori Rino hướng về phía Shareikawa híp mắt cười.

Nụ cười này khiến Shareikawa trong lòng vui mừng, trong mắt đều là bong bóng màu hồng, nụ cười nheo lại. "Cô cũng có tâm tư nhỏ đi, có phải cố ý không?"

Kawaori Rino bắt chước nữ chính trong phim tình cảm, đưa hai tay ra trước người, hạ giọng đáng thương: "Tôi không phải người bất cẩn vụng về, tôi chỉ là nhìn thấy chuyện kinh khủng nên mới.., mới hành động như vậy."

"Chuyện kinh khủng? Là cái gì? Nói cho tôi nghe." Ông già giữ tư thế của ông lớn, rồi nhìn thấy đầu ngón tay của Kawaori Rino chỉ vào vị trí của Kanda Sosu.

"Trong...... Trong túi anh ta, giống như có thứ gì, thoạt nhìn hình như là súng." Kawaori Rino thanh âm thật nhỏ và mỏng manh, đáng thương đến mức tận cùng. "Thật đáng sợ. Tại sao lại có người mang thứ này đến đây? Nếu tôi nhìn thấy nó, sẽ không bị đem đi diệt khẩu đâu đúng không?"

Ôi trời ạ, nhìn cái mặt già này.

Cô thấy buồn nôn quá.

Cô không chỉ có thấy được.

Cô còn nói ra tới.

Kanda Sosu sắc mặt kém đến tận cùng.

Shareikawa là thủ lĩnh đời thứ hai của Sharei, thủ lĩnh đời đầu của Sharei là cha của ông ta.

Là một tổ chức áo đen được thừa kế từ gia tộc, Shareikawa từ nhỏ cũng là trải qua đao súng mới đứng ở vị trí này đây. Khi nghe đến từ "súng", vẻ mặt của ông ta cứng đờ ngay lập tức, và ông ta nhìn vị pháp y với ý nghĩa sâu sắc, "Có thật không?【 Đêm Tường Vi 】 không được phép mang theo những vật phẩm nguy hiểm. Nếu nó rất nguy hiểm, tốt nhất cậu nên lấy nó ra ngoài, cậu Kanda Sosu."

Kanda Sosu đứng dậy và lạnh lùng nói: "Không có gì đâu."

Tuy rằng trong túi không phải súng.

Nhưng nếu bị Shareikawa phát hiện bản thân đang ghi âm cũng không hề tốt đẹp gì.

Anh...... Sẽ bị Shareikawa giết chết!

"Nếu không có gì, vì sao cậu không dám lấy ra tới!" Shareikawa đập một phát xuống bàn, mặt bàn thủy tinh cùng lòng bàn tay va vào nhau phát ra âm thanh ù ù.

Tất cả sự chú ý của Shareikawa đều tập trung vào Kanda Sosu. Ông ta hoàn toàn không để ý rằng cô gái phía sau ông ta đã rút một chiếc khăn lông màu trắng trên bàn ăn, vặn nó trong tay thành như dây thừng và đặt lên cổ Shareikawa.

Sau đó.

Dần dần dùng sức.

"?"Kanda Sosu.

"!"Shareikawa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com