Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Hoàng hôn

Thời gian trôi nhanh.

Sắc trời hoàng hôn ửng lên giống như lúc cảnh sát tấn công bắt giữ ở lần thứ ba luân hồi.

Có người đẩy cửa ra tiến vào.

Kawaori Rino nghe thấy có tiếng bước chân tiến lại gần, bởi vì phục kích Bourbon thất bại nên bị hắn bắt lại để tra khảo.

Cô ngồi trên mặt đất cả một đêm khiến toàn bộ xương cốt của cô cũng trở nên tê dại.

Cử động một chút thì vết đạn đau đến nỗi khiến cô hoa mắt chóng mặt như tụt huyết áp.

"Cô ổn chứ?" Chàng trai đi đến dừng trước mặt Kawaori Rino, để hòm thốc trong tay xuống trước mặt cô.

Thời điểm Kawaori Rino nâng mí mắt lên, tròng mắt bị ánh hoàng hôn làm chói, mơ hồ nhìn người đàn ông mặc tây trang nửa ngồi xổm trước mặt Kawaori Rino vặn nắp một bình nhựa.

Đó là cái gì...... Hắn muốn làm gì?

Kawaori Rino giống như một con thú mẫn cảm cả người đầy vết thương, máu còn đọng lại trên quần áo, nồng đậm mùi sắt gỉ, hai mắt đầy tơ máu giống như giây tiếp theo sẽ nhảy ra cắn trả.

Nắp bình được vặn, toả ra mùi thuốc đặc trưng.

Vai trái của cô bị trầy một mảng da, máu đông lại đọng ở miệng vết thương ngăn không cho máu tiếp tục chảy.

Có chút ngứa.

"Đừng tới gần tôi!" Kawaori Rino hung dữ nói.

Cô giãy dụa liên tục.

Còng tay cùng mảnh sứ phát ra âm thanh va chạm chói tai.

Scotch ngưng mắt giống như biển sâu cuồn cuộn, đạm bạc phẳng lặng.

"Miệng vết thương cần phải rửa sạch, nếu không sẽ nhiễm trùng. Tôi thường xuyên giúp Bourbon xử lý miệng vết thương nên rất thành thạo, sẽ không làm cô đau."

Hắn nói.

Kawaori Rino gắt gao nhìn chằm chằm mỗi động tác của hắn.

Chỉ cần hắn có bất luận hành vi quá khích nào đó, Kawaori Rino nhất định sẽ giết chết hắn! Nhất định!

Nắm kéo cắt đi phần áo ở bả vai cô, dùng cái nhíp dính thấm thuốc bôi đi vết mau khô, rắc thuốc bột lên vết thương sau đó cố định lại bằng băng gạc.

Scotch biết Orianko không thích tiếp xúc với người khác giới, cho nên hắn sẽ không làm việc gì khiến người ta chán ghét.

Động tác thật nhanh, xử lý cũng rất tốt.

Không có hành động nào thừa thãi.

Vô cùng thân sĩ.

Kawaori Rino đánh giá ở trong lòng.

Hắn thu thập xong đồ vật chuẩn bị rời đi, Kawaori Rino liền gọi lại.

"Scotch, anh mau thả tôi ra, tổ chức sẽ tìm đến tôi, đến lúc đó anh nhất định sẽ chết! Hiện tại anh thả tôi đi, tôi bảo đảm tôi sẽ không tố giác anh......"

Scotch đứng ở cửa, hơi nghiêng người.

Đôi mắt mèo của hắn biểu tình phức tạp, cho đến tận lần thứ năm luân hồi này Kawaori Rino vẫn không hiểu được.

"Vì sao cô muốn giết Bourbon ?"

"Là anh ta muốn giết tôi!" Kawaori Rino kêu to. "Tôi mặc kệ anh tin hay không, tôi thật sự luân hồi ba lần rồi! Hai lần trước đều là anh ta giết tôi! Tôi chỉ là muốn bảo vệ bản thân mà thôi, tôi không muốn chết! Này có gì sai sao?!"

Scotch nghiêng đầu nói, trong ánh mắt lay động, bình đạm, nhàn nhạt mà nói: "Orianko, tôi nghĩ trải qua ba ngày bị giám sát, cô hẳn là biết cách đối phó với cảnh sát. Ba ngày này cô vẫn luôn dùng những lời nói dối này thì vô dụng với mọi người, nếu cô nhận mệnh lệnh của Rum hay ai khác, hoài nghi thân phận chúng tôi tới phục kích, ngược lại sẽ càng làm cho tôi tin tưởng một chút."

Kawaori Rino bị chọc cười: "Tôi không phải đã chứng minh cho anh thấy sao? Anh xem, tôi biết tên thật của anh là Morofushi Hiromitsu, tôi cũng biết tên họ thật của Bourbon là Furuya Rei, tôi còn biết hai người là bạn từ nhỏ cùng học ở Học Viện Cảnh Sát...... Một năm trước Hagiwara Kenji tử vong. Hiện tại còn lại Matsuda Jinpei ở Đội Xử lý chất nổ, thuộc Lực lượng cơ động, Phòng An ninh, Sở Cảnh sát; còn có Date Wataru ở Nhóm Điều tra tội phạm, Tổ Điều tra số 1, Phòng Hình sự, Sở Cảnh sát...... Hơn nữa tôi nói cho anh biết, mấy người bạn học của anh, một người một năm sau sẽ bị nổ chết ở trên vòng quay mặt trời! Một người bị xe đâm chết!"

Ở lần thứ nhất và lần thứ hai luân hồi, cô đều điều tra qua!

"Cô là đang dùng bạn bè tôi để uy hiếp?" Hắn hỏi lại.

"......" Kawaori Rino.

"Tuy rằng tư liệu của chúng tôi đều đã được cảnh sát xử lý mã hoá qua, nhưng tổ chức vẫn có thể điều tra ra thông qua một vài thủ đoạn dơ bẩn, vẫn có khả năng biết được."

"Được rồi, được rồi, tôi là kẻ điên, sẽ không có người tin lời kẻ điên nói. Cảnh sát thần thánh các anh thì ghê gớm rồi." Kawaori Rino nhận mệnh nhắm mắt, bắt đầu nói bừa. "Giết tôi đi, việc này để tái sinh xong rồi tính."

Đây là cô giận dỗi nói.

Bởi vì Kawaori Rino cũng không biết bản thân nếu lần này chết đi còn có thể sống lại hay không.

Nhưng cô thật sự bị ánh mắt Scotch xúc phạm rồi.

Rõ ràng khi Rum lộ ra ánh mắt không tín nhiệm như thế này, cô cũng chỉ là giận dỗi cùng phẫn nộ.

Nhưng là đôi mắt của Scotch quá mức xinh đẹp, tựa như một con mèo nhỏ vô hại, bị đôi mắt đơn thuần sạch sẽ như vậy hoài nghi.

Thật đúng là làm phiền lòng.

Cũng thật dễ dàng khiến người muốn tự hủy diệt mà.

Scotch thở dài, hỏi câu: "Cô muốn ăn cái gì không?"

"Không ăn!" Đói chết cũng được, vừa vặn nói không chừng còn có thể trọng sinh.

"Cô đã ba ngày chưa ăn gì rồi......"

"Này còn không phải là do mấy người cảnh sát các anh sao? Cái người để đầu đinh đều nói bỏ đói liền bỏ đói, nói đánh liền đánh, quyền uy ngập trời. Vừa rồi không phải còn nói tôi dùng bạn học để uy hiếp anh sao? Đúng đúng đúng, đây đúng là tôi - quạ đen, thành viên trong bóng tối của tổ chức am hiểu chuyện này nhất, anh hiện tại làm bộ làm tịch làm cái gì? Tôi chính là người của tổ chức, tinh thần trọng nghĩa của anh đặt ở sai người rồi, cảnh sát Morofushi vĩ đại."

Kawaori Rino đem một bụng ngôn ngữ thô lỗ ném hết lên người Scotch.

Scotch bị cô mắng, Kawaori Rino cho rằng hôm nay lại đói bụng.

Kết quả khi tỉnh lại, trên người nhiều một cái thảm lông mềm mại, bên cạnh bàn dù cô bị còng tay vẫn có thể chạm tới đĩa bánh waffle béo thơm vẫn còn ấm.

Dùng túi giữ ấm cẩn thận mà đóng gói, còn nóng bỏng đâu.

Thèm ăn thật.

Kawaori Rino một bên nói "Scotch nhất định hạ độc ở bên trong", một bên ăn ngấu nghiến.

Thời gian ngược dòng trở về.

Hoàng hôn chiếu lên trên người Scotch ngồi ở đối diện.

Hắn lấy từ chiếc ba lô màu đen ở phía sau một chiếc laptop, cùng Kawaori Rino trao đổi tình hình nhiệm vụ tuần sau cụ thể và tỉ mỉ.

Kỳ thật Kawaori Rino đều nhớ kỹ.

Đơn giản chính là tổ tình báo đã giúp Kawaori Rino chuẩn bị tốt thân phận nhân viên phục vụ ở khu nghỉ dưỡng.

Cô dùng thân phận nhân viên công tác lẻn vào trung tâm nghỉ dưỡng của Shareikawa.

Dùng dấu điểm chỉ bằng silicon lấy dấu vân tay từ trên người Shareikawa, dùng để mở văn phòng của Shareikawa đã phòng trộm phía sau cửa, copy thông tin của Sharei.

Đây là toàn bộ quá trình nhiệm vụ.

Đối với Kawaori Rino mà nói đơn giản giống như là từ trong túi mình lấy ra tiền xu.

Nhưng cô cố ý làm bộ nghe không hiểu, ở một ít chi tiết nhỏ hỏi đi hỏi lại.

"Scotch, nếu Shareikawa là không tới thì làm sao bây giờ?"

"Sẽ không, chúng ta để tình báo điều tra, ngày đó ông ta hẹn một nhân vật trọng yếu ở khu nghỉ dưỡng nói chuyện, nhất định sẽ đến."

"Scotch, nếu Shareikawa không có vân tay làm sao bây giờ? Hiện tại rất nhiều xã hội đen vì giúp ông chủ không để lại dấu vết, đều sẽ lấy axit tẩy bỏ đi vân tay."

"Điểm này không cần lo lắng, nếu ông ta không có vân tay, liền sẽ không đặt chống trộm mở khoá bằng vân tay." Scotch có chút bất đắc dĩ.

Ặc.

Đúng nhỉ.

Kawaori Rino lải nhải một đống vấn đề linh ta linh tinh, nhìn Scotch đối mặt với mình mỗi một cái đều là bộ dáng kiên nhẫn giải đáp, bỗng nhiên cảm thấy như có một loại trả thù tính ý.

Tại anh cùng Bourbon ở kiếp thứ ba bắt nạt tôi.

Cảm giác bị hỏi liên tục anh tự cảm nhận đi!

Hì hì.

Nguyên bản chỉ cần nói chuyện nửa tiếng.

Vậy mà lại bị Kawaori Rino kéo dài tới hai tiếng.

Trong lúc này.

Phong độ cùng giáo dưỡng của Scotch phát huy tới cực hạn.

"Tôi nói không có rõ ràng sao? Nếu có chỗ nào không rõ ràng lắm hãy nói lại với tôi." Hai tay của hắn đáp ở trên mặt bàn, xương ngón tay mảnh khảnh như trúc xanh, móng tay mượt mà được cắt sạch sẽ mà lại ngắn gọn.

Ngón tay như vậy lớn lên đích thực thích hợp làm tay bắn tỉa.

Cũng thực thích hợp trêu chọc phụ nữ.

Kawaori Rino cầm lên ly rượu, vừa định nói "Đương nhiên là có, tôi còn có một đống thứ không hiểu muốn hỏi anh", kết quả phía dưới liền truyền đến tiếng bước chân vững vàng.

Thanh âm của một người đàn ông khác truyền đến.

"Scotch, cậu cũng quá chậm đi, chúng ta nên đi nằm vùng."

Kawaori Rino tay một run run, rượu đổ ra ngoài một nửa.

Là Bourbon !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com