Chương 68: Dấu vân tay
Chờ đến khi Kawaori Rino tới.
Hiện trường đã đều được xử lý không sai biệt lắm.
Hành lang trong biệt quán rắc rối phức tạp, lúc trước xây dựng đã được Boss cải tạo riêng theo hướng mê cung, bên trong có rất nhiều cơ quan thiết kế đều có thể thay đổi phương hướng giống với quỹ đạo của xe lửa.
Có người ngoài muốn lẻn vào tuyệt đối là không có khả năng.
Trừ phi...... Là thành viên bên trong có vấn đề.
Nhưng bên trong biệt quán có rất nhiều phòng, trong đó nhiều nhất chính là phòng chế tạo thiết bị và phòng thí nghiệm nghiên cứu thuốc của tổ chức.
Mê cung, trong mắt người Hy Lạp đại biểu cho luân hồi và tái sinh.
Bước vào bên trong giống như bị mắc kẹt trong một đường hầm, không bao giờ có thể thoát ra được.
Chỉ để tìm thấy điểm cuối của mê cung này. Khi đó mới có thể thực sự được tái sinh.
Kawaori Rino vừa tiến vào liền nhìn đến sắc mặt không quá tốt của Vermouth, cô ta đứng ngay cửa biệt quán trong tay cầm điếu thuốc lá, hướng về phía Kawaori Rino nói "Orianko, sao cô tới chậm như vậy?"
"Vô nghĩa, tôi không có xe." Kawaori Rino duỗi tay kéo kéo quần áo của mình, nhìn Copper Dog bên cạnh đứng ở trong một góc tán gẫu với một người đàn ông trung niên cường tráng.
Là Rum.
Nghe được giọng của Kawaori Rino, Rum quay mặt đi tới, lộ ra con mắt vốn bị bịt mắt che khuất đi, chứa đầy thâm ý nhìn thoáng qua Kawaori Rino.
Kawaori Rino nhìn ông ta như đại quân tiếp cận, cô mở miệng trước "Làm gì làm gì làm gì, ông bày ra cái bộ dạng hung thần ác sát này là muốn làm cái gì?"
Rum đi đến trước mặt cô thì dừng lại, trên người mặc bộ vest màu đen cao lãnh khiến cho khuôn mặt chữ điền đặc biệt lạnh lùng, tướng mạo khi tâm tình không tốt sẽ phi thường đáng sợ.
Khi còn nhỏ, Kawaori Rino không thích cùng ông ta nói chuyện nhất.
Mỗi lần một mở miệng đều là cái loại tư thái cao cao tại thượng này.
"Orianko, cô gần đây đang làm gì?" Rum thanh âm nghe tới không hề hữu hảo.
Kawaori Rino cảm thấy thật buồn cười "Tôi đang làm gì còn phải hội báo cho ông sao? Thượng cấp lãnh đạo của tôi hiện tại đâu phải là ông, ông ở chỗ này bắt chó đi cày quản nhiều chuyện làm gì?"
Nói xong, cô lại hướng tới Copper Dog đứng ở phía sau híp mắt hừ nhẹ "Hay là nói, có người lại tới cáo trạng tôi?"
Copper Dog súc súc đầu, một bộ "Cô đừng nhìn tôi, tôi cái gì cũng chưa nói", trốn phía sau Rum.
Vermouth hút thêm một điếu thuốc, sau khi hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói "Được rồi, đều bị cảnh sát đuổi tới trong nhà, các người còn có tâm tư ở chỗ này đấu võ mồm?"
Kawaori Rino nhìn nhìn cửa bí mật khắp bốn phía.
Bình thường các cửa bí mật trong biệt quán đều là trạng thái khép kín, cũng là vì phòng ngừa có hồng phương lẻn tiến vào.
Chợt đến vừa thấy, nơi này giống như là một cái đại sảnh tiếp khách bình thường, nơi nơi đều dùng hoa văn sứ trắng trang trí, đèn tường đều vô cùng tố nhã.
Giờ này khắc này đứng ở chỗ này có mấy người ăn mặc quần áo đen có vẻ quá mức áp lực.
Kawaori Rino nhấp nhấp miệng, ở dưới cái nhìn chăm chú bên mắt trái của Rum, cảm giác bản thân như là đối tượng bị nhìn trộm, cô hừ một tiếng "Công an sao? Làm sao mà xác định được? Kia còn có thể là bị đột nhập? Nhìn dáng vẻ phòng vệ của tổ chức lại muốn đổi một nhóm người, đều là lũ rác rưởi không có đầu óc."
Vermouth kỳ thật cũng không phải rất chắc chắn.
Thời điểm cô nhận được điện thoại, hai cái kẻ đột nhập đã trốn thoát ra ngoài, là Gin giao thủ với bọn họ.
"Hai kẻ đó tuyệt đối đã lên kế hoạch vô cùng kĩ càng tỉ mỉ mới có thể thành công tiến vào, hơn nữa sau khi vào được thì chuẩn xác đến được phòng thí nghiệm." Vermouth nói, cô ta nhẹ nhàng hít một hơi thuốc, khói trắng tản ra đem màu son tím trên môi dính lên phần đầu lọc điếu thuốc, biểu tình có chút trầm trọng, "Nếu không phải có tình báo đặc biệt, bọn chúng tuyệt đối đã đắc thủ."
"Tình báo đặc biệt?" Kawaori Rino bắt giữ đến mấu chốt chữ, "Ai báo?"
Talisker sao?
Vermouth búng búng thuốc lá, khóe miệng tươi cười hơi lạnh lẽo "Tình báo từ một người đàn ông đã chết."
"......" Kawaori Rino.
Cái bà già này lại nói cái gì kỳ cục nữa vậy?
Sau đó.
Vermouth với Rum đều không nói, Boss gửi tin báo cho bọn họ, bảo bọn họ đem Kawaori Rino đưa tới hội nghị này.
Mấy năm gần đây cơ thể của Boss đều không tốt lắm.
Biệt quán không chỉ là nơi tụ tập của các thành viên trung tâm ở Tokyo, cũng là viện điều dưỡng chuyên biệt của Boss.
Trải qua cả đêm lăn lộn.
Bên ngoài đã biến thành ban ngày, nhưng bởi vì trong biệt quán đều không có lắp cửa sổ, cho nên chỉ có thể dựa vào đèn treo trên vách tường mới có chút ánh sáng mờ mờ.
Loại ánh sáng này phảng phất như có thể tắt bất cứ lúc nào, chiếu vào bóng dáng của Vermouth và Rum ở phía trước.
Xuyên qua một cái đường đi.
Kawaori Rino sau khi nói chuyện với Rum và Vermouth, đại khái đã biết nửa giờ này đã phát sinh chuyện gì.
Thực sự vô cùng vừa vặn.
Thời gian kẻ xâm nhập tiến vào trùng với thời gian Scotch tách khỏi cô ở khách sạn.
Có thể nói là cách nhau không đến mười phút.
Mà hai người kia phối hợp cực kỳ ăn ý, hẳn là trước khi lấy được tình báo vị trí phòng thí nghiệm trong biệt quán đã chuẩn bị tốt để qua trạm kiểm soát.
Kawaori Rino ở trong lòng nói, này còn không phải là thời điểm lần trước đi tới tổ chức Sharei, tên Bourbon kia có được dấu vân tay của cô hay sao?
Phỏng chừng là không biết chờ đến khi nào cho nên mượn cơ hội xông vào.
Nhưng là...... Nếu thật sự là hai người bọn họ.
Rốt cuộc bọn họ muốn đánh cắp thứ gì chứ?
Bên trong phòng hội nghị chỉ có sáu người.
Boss, Gin.
Còn lại chính là Kawaori Rino, Vermouth, Rum và Copper Dog.
Kawaori Rino ngồi ở trên sô pha đen bên tay phải của Boss, khiêu chân bắt chéo dựa lưng vào sô pha, vài vị đang ngồi đoan trang khác trên mặt đều không nói một lời.
Biểu tình của bọn họ, ở dưới dánh sáng của đèn tường có chút sởn tóc gáy.
Dựa theo địa vị ngày trước ở tổ chức mà nói, Copper Dog không thể xuất hiện ở nơi này, nhưng lần này không biết vì sao lại đem Copper Dog gọi tới đây.
Kawaori Rino một bộ cà lơ phất phơ, nghe Boss răn dạy mấy cái thành viên chủ chốt một chút đều không được việc.
Nội dung đơn giản cũng chính là chuyện mười lăm năm trước tổ chức thiếu chút nữa bị cơ quan tình báo Canada đánh sập, đem chuyện phát sinh hôm nay làm một cái ví dụ, hơn nữa hạ một cái mệnh lệnh chết.
Bắt buộc.
Phải tìm cho bằng được hai tên dám xâm nhập vào biệt quán tối ngày hôm nay.
Bên trong yên lặng giống như chết hết, chỉ có thanh âm khô khốc khàn khàn của Boss không ngừng nói chuyện.
Kawaori Rino nghe đến cuối, mới nghe được chuyện làm mình cảm thấy hứng thú.
"...... Vì cái gì kẻ báo thông tin cho chúng ta lại là thành viên trong tổ chức đã bị 'Eien Yoru' độc chết? Các người ai có thể giải thích rõ ràng cho tôi được không đây?"
Kawaori Rino ngồi thẳng, vẻ mặt cô bát quái mà nhìn Ông Trùm "Ha? Kẻ nói cho tổ chức tối ngày hôm nay sẽ có người đột nhập là một thành viên trước đó đã bị 'Eien Yoru' giết chết?"
Boss không có nhìn về phía Kawaori Rino, trên mặt ông mỗi một cái nếp nhăn giống như là sa mạc khô cạn, tản ra một loại khủng bố màu xám trắng.
Vấn đề này rõ ràng chính là đang hỏi Vermouth, Vermouth vẫn luôn xử lý chuyện của "Eien Yoru", cô ta bóp tắt điếu thuốc lá trong tay, thanh âm hạ thấp rất nhiều "Chuyện này tôi sẽ điều tra rõ ràng. Fukuda trước đây là thuộc hạ của Gin, bởi vì lúc trước bị phái đi tìm kiếm 'Eien Yoru' mà bị 'Eien Yoru' độc sát đã chết một năm, hộp thư liên lạc của hắn vẫn chưa thu về, bỗng nhiên có người dùng IP của hắn gửi tin tức này đến cho Gin...... Tôi cảm thấy trừ bỏ 'Eien Yoru' có thể làm được điều này, hẳn là không còn người khác."
"Eien Yoru" cầm IP của thành viên tổ chức do chính mình từng giết chết, cư nhiên trực tiếp liên hệ tới Gin.
Nói cho Gin buổi tối hôm nay, ban đêm sẽ có người xông vào biệt quán.
Nhưng...... Vì sao?
"Eien Yoru" không phải vẫn luôn tránh thành viên tổ chức hay sao? Vì cái gì sẽ cho tổ chức cái manh mối này? Hắn làm sao biết được hành động hôm nay của công an?
Kawaori Rino trong khoảng thời gian ngắn cả đầu đều bị "dấu chấm hỏi" nhét đầy.
Từ sau khi rời tàu.
"Eien Yoru" không còn xuất hiện ở bên người cô.
Cái gọi là đánh dấu kia, tựa hồ cũng bởi vì từ sau khi xuống tàu mà hủy bỏ.
Vốn dĩ Kawaori Rino nghĩ rằng do bản thân đánh cho tên kia sợ hãi, cho nên mới không dám xuất hiện lần nữa.
Nếu hôm nay kẻ xâm nhập thật sự là Bourbon cùng Scotch, nếu thật là "Eien Yoru" cung cấp tình báo cho tổ chức.
Như vậy...... "Eien Yoru" này có phải vẫn luôn núp ở chỗ tối nhìn chằm chằm cô hay không?
Mẹ kiếp.
Thân phận kia của Scotch......
"Vì cái gì dấu vân tay qua cửa là của ngươi......" Boss bỗng nhiên mở miệng đánh gãy lời nói của Vermouth.
Đồng tử màu xám trắng của ông lướt qua từng người trong phòng, giống như là một thanh đao dài đang mài, ở trên mặt mọi người cọ qua lại.
Mỗi một chút, đều có thể ở cắt lên da thịt của bọn họ.
Cuối cùng.
Boss ánh mắt dừng lại trên người Kawaori Rino.
Kawaori Rino trái tim "lộp bộp" đập mạnh.
Cái hành vi đê tiện đáng chết này, dùng keo silicon đánh cắp dấu vân tay của Orianko tiến vào biệt quán, tuyệt đối là chuyện mà Bourbon có thể làm ra.
Nhưng Kawaori Rino đối với hành động của chính mình luôn luôn cực kỳ nhạy bén, cô trừ bỏ lần đó ở tổ tài vụ đánh nhau với Bourbon một lần, nhưng cũng là nắm cánh tay chứ không phải bàn tay.
Cho tới bây giờ cô chưa tùng tiếp xúc gần gì với Bourbon, trừ phi Scotch......
Nhưng Scotch sẽ không.
Anh ấy tuyệt đối sẽ không dùng dấu vân tay Orianko để mở cửa.
Bởi vì nếu bị phát hiện, tình cảnh của Orianko ở trong tổ chức sẽ rất nan kham, anh ấy cũng tuyệt đối sẽ không cho phép Bourbon làm như vậy.
Điểm này, Kawaori Rino tuyệt đối tin tưởng Scotch.
Giống như...... Ở kiếp thứ tư, tin tưởng Kawaori Rino nguyện ý đi theo, thoát ly tổ chức để trợ giúp cho cảnh sát Morofushi.
Cho nên.
Kawaori Rino dựa lại vào sofa, một bàn tay chống mặt, phía tóc dài bên phải bị cô vén ra sau tai lộ ra mặt đầy tò mò, chờ mong, bát quái nhìn lại Boss thuận tiện còn ngáp một cái.
Boss tựa hồ đối cái phản ứng này của cô thực vừa lòng.
Ông trùm rũ mí mắt chớp chớp, thoạt nhìn càng thêm mỏi mệt, mặt nạ dưỡng khí bị lấy xuống, dùng khăn tay trong túi lau đi phần sương mờ bên trong, lại lần nữa đeo lên trên mặt.
Mấy cái chỉ số của máy cung cấp dưỡng khí bên cạnh, Kawaori Rino cũng xem không hiểu.
Nhưng cái chỉ số kia rõ ràng là căn cứ theo hô hấp của Boss mà phập phồng biến hóa.
Chỉ số xuất hiện màu đỏ đại biểu cho hô hấp của Boss bị yếu đi.
Ông trùm nhẹ nhàng thở hổn hển một hơi, đôi mắt mịt mờ hàn quang mệt mỏi, thẳng tắp hướng về phía Copper Dog.
"Copper Dog, dấu vân tay mở cửa là của ngươi."
"......" Kawaori Rino nhẹ nhàng thở ra.
"!!!"Copper Dog muốn thăng luôn tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com