Chap 36: Buông
.....
Sau khi lời cầu hôn lãng mạn bị từ chối, hai người bắt đầu cuộc chiến tranh lạnh đầu tiên từ sau khi kết hôn đến nay. Chaeyoung ngồi trên bãi cát, còn Lisa thì ngồi trong xe, nhìn chiếc nhẫn trong tay mình, nghĩ về những sắp đặt trong nhiều ngày nay, Lisa bất giác bật cười, Lalisa Manoban đã quá tự tin với mình rồi, tưởng con gái trên thế giới này đều sẽ một lòng một dạ với mình giống như Mi Yeon sao, Park Chaeyoung vừa thông minh lại có tài hoa, Kim Jisoo lại là tình yêu đầu tiên của cô ấy, cho dù Lisa có tốt với cô ấy thế nào thì cũng không thể nào thay thế được cảm giác mà tình yêu đầu tiên mang đến đâu. Những việc dịu dàng trước đó Park Chaeyoung làm có lẽ chỉ là một biểu hiện của sự tự ti khi cô ta không thể nói chuyện thôi, vậy mà Lisa lại khờ khạo tưởng rằng cô ta yêu mình. Lalisa Manoban, phải tỉnh rồi. Lisa đang suy nghĩ thì có điện thoại gọi tới. Thì ra là So Hyun.
- Unnie, hai người khi nào mới về vậy, bây giờ cũng gần 1 giờ rồi, ngạc nhiên của unnie chắc cũng show xong rồi chứ.
- Unnie về ngay, em bảo ba mẹ đừng lo lắng.
- Unnie, cũng đừng vội quá, hiện giờ đang mưa lăm răm, đường có hơi trơn, lái xe cẩn thận nha. Bye.
Được So Hyun nhắc nhở, Lisa mới phát hiện trên kính cửa xe có nước mưa, nãy giờ mình ngồi trong xe nên không có cảm giác. Còn Chaeyoung? Có phải Chaeyoung vẫn ở ngoài bãi biển không. Lúc nãy còn đang giận, bây giờ lại không tự chủ được mà lo lắng cho cô, những ngày này, quan tâm Chaeyoung đã trở thành một bộ phận trong cuộc đời của Lisa.
Ra đến bãi biển, quả nhiên Chaeyoung còn ở đó, nhìn cô ôm hai tay trước ngực, biết cô lạnh. Lisa cởi áo khoác ra khoác lên người cô.
- Chúng ta về nhà thôi! - Lisa đỡ Chaeyoung đứng dậy, nhưng Chaeyoung lại trả áo lại cho Lisa, rồi viết gì đó trên điện thoại.
"Tối nay em về nhà ba." Chaeyoung gửi tin nhắn đó cho Lisa rồi đi khỏi bãi biển, Lisa bất giác bật cười, Park Chaeyoung, không ngờ em còn cố chấp hơn Li, không nể mặt seobang chút nào cả.
Thấy Chaeyoung lên taxi, Lisa gọi điện cho người nhà của cô để họ đón cô. Sau khi thấy cô an toàn vào nhà, Lisa mới lê thân xác mệt mỏi của mình về nhà. Về đến nhà, ba mẹ đều đã ngủ, chỉ còn em gái đang vừa xem phim truyền hình vừa đợi mình về.
- Unnie, chị dâu đâu? - thấy vẻ mặt uể oải của Lisa, So Hyun có hơi bồn chồn.
- À, em biết rồi, có phải ngạc nhiên của unnie lớn quá làm chị dâu hoảng sợ rồi phải không. Thật ra là ngạc nhiên gì vậy?
Tuy có hơi đau lòng, nhưng Lisa không muốn người thân nhìn thấy gì.
- Hôm nay chị và chị dâu của em cùng về nhà cô ấy tham gia Family dinner, và còn cho cô ấy ở nhà với người thân đêm nay nữa, cái này có gọi là ngạc nhiên không?
- Unnie, thiệt là sến quá đi, hai người là tình cảm mặn nồng , xa nhau lâu như vậy đáng lẽ phải dùng một bữa tối lãng mạn hay là đi xem phim giờ đêm chứ, sao unnie lại không biết lãng mạn đến thế. - So Hyun vừa nói vừa cười đắc ý.
- Phải, chị không biết lãng mạn, nhưng mà cô nhóc như em thì hiểu cái gì là tình cảm mặn nồng chứ! Đừng có ở đó tự làm mình say nữa, mau đi ngủ đi, ngày mai Minho trông thấy quầng thâm mắt của em là lại cười cho coi.
Nghe câu này So Hyun liền ngoan ngoãn về phòng. Con gái chỉ trang điểm vì người mình thích quả nhiên là không sai chút nào. Bữa tối lãng mạn? Xem phim giờ đêm? Cái mình làm còn lãng mạn hơn thế nữa, nhưng mình làm nhiều như vậy cuối cùng cũng không thể thay thế tình yêu đầu đời đó, Lalisa Manoban, đừng tiếp tục khờ nữa, cuộc sống không phải phim truyền hình, có những sự thật bắt buộc phải tiếp nhận.
Trở về phòng, nhìn chiếc giường trống trải, Lisa không khỏi có hơi thương cảm, một đêm trước khi qua Mĩ, trong căn phòng này có biết bao nhiêu điều ngọt ngào đáng để tưởng nhớ, đi đến bên bàn, chính ngay tại đây, Lisa và Chaeyoung đã có First kiss của họ, nụ cười của Chaeyoung vẫn còn rất rõ ràng trong đầu Lisa, chỉ có hai tuần, tất cả đều trở nên có hơi xa lạ. AMONLD ROCA đang lẳng lặng nằm trên bàn, hiện giờ Lisa không muốn đi tắm, ngồi trên sopha, lột vỏ kẹo ra rồi đưa AMONLD ROCA vào miệng, theo lý mà nói loại chocolate này rất ngọt, nhưng sao hôm nay ăn vào lại đắng như vậy. Nhìn AMONLD ROCA, lại nhớ lại email, nhớ lại cách xưng hô của Chaeyoung với mình, "Fans của Li.", suy nghĩ kỹ hơn, khoảng cách giữa fans và thần tượng mãi mãi cũng không thể vớ tới, cách xưng hô của em có phải là đã ám chỉ kết quả này rồi không? Lisa lại cười mặn đắng.
Còn bên kia, Chaeyoung tắm xong, ngồi vào bàn vi tính, xem lại những bức email của cô và Lisa, nếu như Lisa không bảo cô đi mua AMONLD ROCA, chí ít hôm nay cô sẽ không chút do dự mà tiếp nhận chiếc nhẫn đó, không ngờ mình và Jisoo gặp lại nhau lại là vì Lisa, thật là có hơi nực cười. Thật ra nếu như mình suy nghĩ đơn giản một tí, nhẫn tâm một tí nhận chiếc nhẫn đó, thì đã sao đâu? Cũng giống như Lisa nói vậy, yêu một người thì nên chia sẻ với người đó ngay phút đầu tiên bất kể đó là chuyện xấu hay chuyện tốt, tại sao mình phải nghĩ nhiều như vậy, là sợ Lisa đau lòng vì mình? Kim đồng hồ đã chỉ 3 giờ, Chaeyoung tắt đèn, nằm lên giường, nhưng lăn qua lăn lại vẫn không ngủ được, có lẽ là lúc nãy đã thổi gió chăng, nên bây giờ đầu có hơi đau, nằm trong căn phòng này, lại nhớ về rất nhiều những chuyện lúc xưa, Mẹ, tại sao lúc đó mẹ lại đưa con đến thế giới này? Từ đầu tới cuối, hình như con vẫn chưa được vui qua, con còn khiến cho nhiều người đau lòng, tại sao?
Bên này Lisa nằm trên giường nhưng không thể nào ngủ được, đêm nay, Lisa đã mở mắt chờ trời sáng. Ngày hôm sau, Lisa dậy rất sớm vì phải về khách sạn chuẩn bị cho buổi họp báo buổi chiều. Đại khái là vì Lisa tới quá sớm, thư ký vẫn chưa đi làm, nên tự pha cafe, không biết tại sao, không muốn xem văn kiện, Lisa khởi động máy vi tính, mở tập tin mà bấy lâu nay vẫn chỉ có Lisa biết, trong đó là hình chụp của Lisa và Mi Yeon, còn có clip, nhiều hình như vậy nhưng Lisa vẫn thích nhất tấm trong phòng của Mi Yeon, họ đều mặt áo thun trắng, quần jeans xanh, sau lưng là trời cao biển rộng, nét ngây thơ, thuần túy của lúc đó là cái mà Lisa không bao giờ tìm lại được nữa, cho dù là với Chaeyoung, hình như cũng không có cái nét đơn giản đó, không biết là không quá yêu hay là quá yêu? Trong lúc suy nghĩ, Lisa lại không kìm được lòng sờ lên màn hình, Yeonie, có phải là Li đã làm sai không? Có phải là em đang đau lòng không?
Đau thì đau, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, Lisa lại bị nhấn chìm trong văn kiện. Một lúc sau thì Taeyeon vào.
- Taeyeon, chìa khóa xe của cậu ở đây, cám ơn nha. - Lisa vẫn làm ra vẻ bình thường, ngẩng đầu lên cười với Taeyeon, nhưng đôi mắt mất ngủ đã bán đứng Lisa.
- Sao rồi, đêm tân hôn vui vẻ chứ? - Taeyeon ngồi đối diện với Lisa, nhìn nét mặt mệt mỏi của Lisa là Taeyeon đã đoán được kết quả, nhưng vẫn lựa chọn giả khờ. Lisa không trả lời Taeyeon.
- Nhưng tớ thấy cậu hình như không vui vẻ lắm, thế nào, Manoban tổng cũng có lúc bị từ chối sao?
- Phải, Chaeyoung đã từ chối tớ. Có lẽ bấy lâu nay là do tớ quá khờ, tớ quá tự tin với mình, nhưng căn bản là người ta không tiếp nhận.
- Chưa bao giờ thấy cậu giận như vậy, xem ra đả kích này không nhỏ, nhưng hình như đạo cụ mà chúng ta chọn cũng không đúng, pháo bông tuy đẹp nhưng ngắn ngủi, không thể lâu dài, không ngờ hai người cũng. - Taeyeon nói xong còn thở dài.
- Nhưng mà vẫn cám ơn cậu và Tiffany, có lẽ tớ và Chaeyoung không phải là người hữu duyên. Đi làm việc đi!
Taeyeon đi rồi thì Sandra vào.
- Manoban tổng, văn kiện này cần ký, Chaeyoung bảo tôi đem qua đây.
Lúc trước phàm là văn kiện cần Lisa ký, Chaeyoung cũng sẽ đích thân đem qua, dường như hôm nay mọi việc đều đã thay đổi. Buổi trưa, hai người không cùng ăn, Chaeyoung nhờ người mua dùm sandwich, còn Lisa và Taeyeon xuống căn tin ăn.
Buổi chiều, hai người nhất thiết phải cùng tham dự buổi họp báo, trước mặt phóng viên đương nhiên họ vẫn phải nắm tay nhau, trong buổi họp báo, nhân vật chính thật ra chỉ có một mình Lisa, Chaeyoung chỉ là để phụ họa, nhưng vì suy nghĩ cho hình tượng của công ty, cô nhất thiết phải ngồi ở đó, ra vẻ chăm chú lắng nghe, chỉ có điều suốt ngày hôm nay cô đều không tập trung.
Buổi tối, hai người lại phải đến đài truyền hình tham gia chương trình Weekly của đài KBS, Weekly là một chương trình phỏng vấn rất có tiếng , khách mời đều là những nhân vật nổi bật trong giới thương nghiệp, chương trình này rất ít khi xuất hiện một tinh anh trẻ tuổi như Lisa, đương nhiên Chaeyoung vẫn phải đi theo, chỉ là cô ngồi ở hàng ghế khán giả.
Toàn bộ quá trình quay là 1 tiếng rưỡi, dùng toàn tiếng Anh, dẫn chương trình là Tina Wang tốt nghiệp ngành truyền thông của Đại học Columbia, miệng lưỡi của cô nổi tiếng là lợi hại, rất nhiều danh nhân lên chương trình này cũng có chút không nói lại cô.
Lời mở đầu cho chương trình hôm nay có hơi mang tính thúc đẩy.
Lisa bước ra rồi, dáng người cao ráo, khuôn mặt cuốn hút , nụ cười đầy mê hoặc, những người có mặt bất luận là phóng viên hay khán giả bình thường cũng đều bị người này thu hút.
"Thanks, Tina. Hello everyone, Tôi là Lalisa Manoban. Thực ra tôi không tuyệt vời như Tina đã nói, sự thành công của tôi là nhờ sự giúp đỡ của nhiều người, họ thực sự mới là anh hùng"
"Lisa, bạn thật sự như một model. Ok, chúng ta sẽ bắt đầu thôi......."
Cuộc phỏng vấn được tiến hành rất có trật tự, trên cơ bản Lisa cũng trả lời rất thỏa đáng, thật ra rất nhiều câu trả lời Lisa nói rất mơ hồ không rõ ràng, nhưng những người có mặt lại không ai không tín phục. Lisa đã chững chạc hơn hai năm trước nhiều, và Chaeyoung cũng vậy. Hai người họ thật sự đã học được rất nhiều từ đối phương, nhớ lại những ngày tháng bên nhau, trong lòng Chaeyoung vẫn ấm áp vô cùng, bây giờ không có em, Li vẫn có thể làm rất tốt, hiện giờ có phải đã là lúc em phải rút lui rồi không, ba năm mà Li nói, có lẽ bây giờ là đã đủ. Bất giác cuộc phỏng vấn đã đến giai đoạn cuối, chỉ còn 15 phút cuối cùng là kết thúc, và Tina cũng chuyển đề tài sang cuộc sống của Lisa. Thật ra thì trước giờ Weekly không bao giờ hỏi những câu hỏi liên quan đến gia đình, Tina trưởng thành ở Mĩ, cô vẫn luôn kiên trì vấn đề gia đình là thuộc về chuyện riêng tư của người khác, không nên lấy ra nói trước công chúng, nhưng gia đình của nhân vật chính hôm nay rất đặc biệt, mọi người cũng rất tò mò cho nên nếu hỏi vấn đề cá nhân chắc chắn sẽ giúp cho rating.
"Well, Lisa. Hôm nay, bạn đã đề cập đến vợ mình khá nhiều trong chương trình này. Tôi đoán cô ấy là người quan trọng trong cuộc đời và sự nghiệp của bạn. Theo các báo đưa tin thì vợ của bạn đã không nói được sau vụ bắt cóc. Nhưng hai người vẫn nắm tay nhau ở nơi công cộng và kể cả trong công việc. Bạn có rất nhiều điều muốn nói đúng không, hôm nay cô ấy cũng có mặt tại đây. Bạn muốn nói gì với cô ấy?"
"Cám ơn câu hỏi của bạn. Đây là câu hỏi ngoài mong đợi của tôi. Và tôi nghĩ tôi có thể trả lời mà không cần suy nghĩ. Đây là những lời tôi muốn nói từ tận đáy lòng"
Nói xong câu này, Lisa chuyển hướng nhìn sang hàng ghế đầu nơi Chaeyoung đang ngồi, nhìn cô, tất cả những gì vui, không vui, đau thương đều hiện ra trong đầu Lisa.
"Manoban tổng." thấy Lisa đờ người ra, Tina nhắc nhỏ.
"Yes. Vợ của tôi là người duy nhất là người mà tôi muốn cảm ơn và xin lỗi.. Cũng như dự đoán của các tạp chí hôn nhân của chúng tôi chỉ là một sự sắp đặt mang tính chất thương mại trong kinh doanh. Thành thật mà nói chúng tôi không hề quen biết nhau trước đó và có thể gây tổn thương cô ấy ở mức độ nào đó . Nhưng cô ấy vẫn giúp đỡ tôi với tình yêu và tâm lòng cởi mở của cô ấy. Nhiều người bình thường có thể nghĩ là vợ của một giám đốc công ty phải rất vui. Nhưng tôi không nghĩ vậy. Tôi nghĩ vì tôi, cô ấy đã mất rất nhiều thứ. Tôi tước đi nhiều cơ hội của cô ấy để làm những điều cô ấy thích. Chúng tôi không thể đi du lịch nhiều lần trong năm; chúng tôi không thể đến các nhà hàng bình thường để thưởng thức các bữa ăn tối như những cặp vợ chồng thông thường; chúng tôi đã có những buổi tiệc hay cuộc họp bất tận trong cuộc sống của chúng tôi. Mặc dù cô ấy không thể nói được, tôi vẫn nghĩ rằng tôi vẫn nắm tay cô ấy trên con đường dẫn đến ngày mai. Tôi hy vọng trong tương lai cô ấy có thể tận hưởng cuộc sống của mình theo nghĩa thực, ăn những gì cô ấy thích, làm những gì cô ấy mơ ước để làm, để yêu người mà cô ấy thực sự yêu. I do not care she will no longer hold my hands. Thank you Chaeyoung".
Chaeyoung, đây chính là lời chúc phúc mà Li dành cho em, bấy lâu nay Li đã quá ích kỷ với em, Li không hề suy nghĩ đến suy nghĩ của em, em từ chối Li có lẽ là đúng, em nên đi làm việc mà em thích, sống cuộc sống của em. Lúc trước Li cứ tưởng rằng em ở bên cạnh Li sẽ rất hạnh phúc, nhưng Li đã không hiểu cho cảm nhận của em, điều bây giờ Li có thể làm có phải là buông tay không?
Bên dưới, Chaeyoung đã tràn đầy nước mắt, nhưng nụ cười trên mặt cô lại chưa bao giờ rạng rỡ đến thế, Lisa, cám ơn Lisa, em thật sự đã không tin lầm người, chỉ là em không muốn chúng ta lại bị tổn thương lần nữa, tâm trạng của em Lisa có hiểu không?
"Well, Lisa, câu trả lời của bạn thật sâu sắc. Tôi rất thích câu trả lời này . Thank you. See you next time."
Buổi quay đã kết thúc, Lisa và Tina bắt tay tỏ ý cám ơn xong Lisa đi về phía Chaeyoung, nhưng Lisa bị nhóm phóng viên vây lấy. Phóng viên lũ lượt đặt ra câu hỏi, nhiều nhất vẫn là những câu hỏi liên quan đến câu nói cuối cùng của Lisa.
- Manoban tổng , câu cuối cùng "I do not care she will no longer hold my hands" là ý gì vậy? Manoban tổng có thể giải thích không?
Khoảng cách giữa Lisa và Chaeyoung không xa, nhưng hình như phải một lúc lâu Lisa mới tới được bên cô.
- Manoban tổng làm phiền giải thích một chút được không? - phóng viên vẫn chưa chịu bỏ cuộc.
- Manoban tổng làm phiền, ý của Manoban tổng chúng tôi thật sự không hiểu lắm.
.....
-----
Ố la la:))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com