Chap 59
Nhìn trong gương thân ảnh tràn đầy thanh xuân, Minh Triệu thật sự có chút không thể tin, cái này bản thân đã từng là thành thục lạnh lùng sao?
Nghiêm túc mà nói thì Minh Triệu so với Kỳ Duyên lớn hơn đến tám tuổi, nhìn cứ như đang đi vào cái tuổi xế chiều, mặc dù áo khoác trên người có đẹp cỡ nào, nội tâm cũng không tránh khỏi trầm lặng một chút.
Phía sau Minh Triệu đang có người nhìn cô cười khúc khính, đánh thức suy nghĩ Minh Triệu, lòng chút ấp áp, nghĩ đến bỏ quên đi cái tên Phạm Tổng gì gì đó, chân chính làm một Phạm Đình Minh Triệu đầy thanh xuân.
Minh Triệu trút hết tâm tư cho việc ngụy trang của Kỳ Duyên để không bị phát hiện. Nào ngờ, càng ngụy trang Kỳ Duyên càng thêm hấp dẫn, đặt biệt thu hút đối với những cô gái trẻ.
Hai người bước ra khỏi nơi mua sắm, Minh Triệu đột nhiên muốn dẫn Kỳ Duyên đi xem phim giống như những đôi vợ chồng bình thường. Hai người cứ như vậy ăn mặc sang trọng, cử chỉ thân mật, đi trên đường, không tránh khỏi tiếng xầm xì của người đi lại.
Lúc này một nhóm khách du lịch từ phía sau đi tới, trong số đó có vài người nhìn Minh Triệu cùng Kỳ Duyên, có chút hứng thú cùng xôn xao.
Một giọng người lên tiếng.
"Wao, không nghĩ đến ở đây cư nhiên lại thoáng như vậy, hai nữ nhân cũng có thể cùng nhau, họ trông thật xứng đôi a"
"Đúng vậy, đúng vậy"
Nghe được lời khen ngợi, Kỳ Duyên vui vẻ quay đầu hướng đám người kia phất phất tay.
"Cảm ơn''
Cho đến khi đoàn người đi xa, Kỳ Duyên mới quay đầu lại nhìn Minh Triệu nở nụ cười sáng lạng, cười đến hai con mắt cũng híp luôn, lộ ra hàm răng trắng nhỏ xinh xắn, nhìn dáng dấp Kỳ Duyên ngây thơ như vậy mà khi nảy còn dám làm chuyện kia.
Minh Triệu bất đắc dĩ thở dài, tuy rằng nghe người khác nhận xét như vậy, trong lòng Minh Triệu cũng thấy vui vẻ, thế nhưng Kỳ Duyên lại bài ra cái bộ dáng này thực sự khiến Minh Triệu không nói nên lời.
Đến rạp chiếu phim, đây thực sự là nơi cần thiết cho những người yêu nhau, một hàng dài chừng tám đến mười cặp tình nhân đang chờ mua vé. Minh Triệu để Kỳ Duyên đứng một bên đợi, một mình tự vào xếp hàng mua vé, nhưng không nghĩ đến lúc Kỳ Duyên đứng một mình liền bị vài nữ sinh trẻ tuổi bao quanh, líu ríu bên Kỳ Duyên như đang nói cái gì đó. Hơn thế còn có một nữ sinh, cư nhiên nắm lấy tay Kỳ Duyên ôm vào trong ngực, làm cánh tay Kỳ Duyên trực tiếp với nơi rất ư nhạy cảm, mà vị đương sự nhà ta lại không hề cảm giác có một điểm nào sai sót, vẫn tủm tỉm cười cùng mấy nữ sinh kia vui vẻ trò chuyện.
Minh Triệu xiết chặt tay đang cầm vé đến nhăn nhúm, trong lòng thầm nghĩ tiểu tử nhà mình đúng là rất được hoan nghênh a.
Ánh mắt hiện lên một tia nguy hiểm, hướng về phía Kỳ Duyên đi đến.
"Duyên...''
Minh Triệu lộ ra nụ cười nhẹ, nhất phó ôn nhu dáng dấp, nhanh nhẹn đi đến giống như làn gió xuât mát.
''Hihi, v...''
Cười hìhì hướng Minh Triệu muốn chào đón, lại nhớ đến Minh Triệu từng căn dặn, khuôn mặt tươi cười liền hạ xuống, do dự nhìn Minh Triệu.
Minh Triệu ánh nhìn bỏ qua mấy nữ sinh kia, khóe miệng hơi cong, nhẹ nhàng gật đầu như thầm cho phép Kỳ Duyên gọi theo cách riêng của hai người.
Kỳ Duyên liền lộ ra lại bộ mặt tươi cười, nhào đến bên người Minh Triệu, vui vẻ gọi.
"Vợ"
Hoàn thành việc chủ quyền, Minh Triệu lúc này ánh nhìn chuyển sang mấy nữ sinh kia, nhìn thấy đám người họ không cam lòng liếc nhau giận dữ bỏ đi ngay sau đó.
Minh Triệu đang tươi cười liền đổi thành bộ dáng lạnh lùng, híp mắt hỏi.
"Bọn họ có chuyện gì? Chị vừa mới rời đi một chút, em liền một lúc chọc đến từng ấy người, bản thân em rất được hoan nghênh a''
"Oh, không có, là họ tự tìm đến em nói chuyện''
"Vậy sao? Chị nhìn thấy em cười tươi đến như vậy, nói chuyện gì mà vui đến thế hửm?"
"Bọn họ nói em mặc bộ này nhìn rất đẹp, hỏi em có đúng hay không là đồ đôi, cái còn lại có người mặc rồi sao. Hìhì, em nói với họ cái còn lại người kia mặc nhìn còn đẹp hơn nhiều"
Kỳ Duyên hướng Minh Triệu lấy lòng.
"Vậy sao?"
Xem ra tên ngốc nhà cô không hề phát hiện một điểm không chân chính của người khác, cứ như vậy chặt đứt ý niệm của bọn họ. Minh Triệu cong khóe môi, nhưng lại nghỉ đến cái gì đó lòng liền nặng xuống, không thể cứ như vậy mà cho qua, không chơi sẽ không trêu hoa ghẹo nguyệt, có đúng hay không lần trước giáo huấn còn chưa đủ?
Bộ phim hai người chọn xem là một bộ phim tình cảm mới vừa được phát hành, vì thế mà khán giả xem đa phần là các cặp vợ chồng hoặc tình nhân. Tại lúc phim chưa khởi chiếu, họ ngồi cùng nhau, cử chỉ thân mật trò chuyện.
Trong khi chờ đợi bộ phim mở màn, Kỳ Duyên ngồi bên cạnh Minh Triệu, tay cầm gói bỏng ngô, lâu lâu lại khều khều Minh Triệu đút ăn. Nhìn Kỳ Duyên lúc này dáng dấp không khác một cún con trung thành phục tùng chủ.
Mà đối với sự ân cần của Kỳ Duyên, Minh Triệu vẫn giữ thái độ cương quyết không màn đến, hai tay khoanh trước ngực, vẻ lạnh lùng, mặc cho Kỳ Duyên như thế nào lấy lòng cũng không lay động.
"Vợ, em sai rồi, chị đừng giận có được không?"
Kỳ Duyên kéo kéo góc áo Minh Triệu, mặt ủy khuất nhìn cô.
Minh Triệu khẽ liếc mắt nhìn tên tiểu tử trăng hoa đang cúi đầu nhận sai, bất đắc dĩ nói.
"Lần sau chú ý một chút, đừng để ý đến những người đến gần, mặc kệ là nam hay nữ đều không được''
"Em biết rồi, vợ là tốt nhất"
Hoan hô một tiếng, Kỳ Duyên sắc mặt chuyển biến rất nhanh, vừa nãy dáng dấp còn ủy khuất lúc này đã quăng đi mất, vui vẻ kéo lấy tay Minh Triệu nắm chặt, tựa hồ rất sợ Minh Triệu bỏ chạy.
Nhìn khuôn mặt trở nhanh còn hơn so với trở một quyển sách, Minh Triệu trong lòng không khỏi hoài nghi cuối cùng là thật sự hối lỗi hay chỉ là làm cho có lệ?
Bạn nhỏ của chúng ta được Phạm Tổng đặc xá, tâm tình cực kỳ vui vẻ, vì thế mà càng ra sức ăn bỏng ngô nghe răng rắc, không một chút nào phát giác, bộ dáng này của mình lần thứ hai chính thức làm Minh Triệu như dầu thêm vào lửa, cơn giận âm thầm nổi lên.
Lửa giận thiêu đốt càng ngày càng lớn, bốn phía rạp chiếu phim các ánh đèn đều tắt đi, Minh Triệu híp mắt suy nghĩ, đánh giá vẻ cao hứng bừng bừng của nhóc con nhà mình, nhìn một hồi, trong lòng Minh Triệu liền hạ xuống một kết luận cho Kỳ Duyên, chính là tuyệt đối có lệ. Xem ra tiểu tử nhà cô cũng học được cách biết diễn xuất, thế nhưng cư nhiên lại áp dụng cho chính mình, điều này tuyệt đối không thể tha thứ.
Phim bắt đầu, ánh sáng mờ tỏ trên màn hình làm cho khuôn mặt Kỳ Duyên cũng mờ mờ, nhưng Minh Triệu vẫn có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt nhỏ nhắn kia theo cách riêng của cô. Miệng gợi lên một nụ cười nguy hiểm, không biết lần này Phạm Tổng lại nghĩ ra biện pháp trừng phạt gì nữa a?
Bộ phim kể về câu chuyện của một người đàn ông và phụ nữ yêu và hận dây dưa. Trong phim cũng không thiếu những cảnh sex, mức độ diễn xuất kèm theo chiều sâu bộ phim đã làm cho nó khi vừa phát hành đã nằm trong những hạng mục đề cử giải thưởng lớn. Hơn thế, điểm hấp dẫn nhất trong bộ phim lại chính là tình cảm giữa hai nữ nhân, thu hút rất nhiều các cặp nữ x nữ đến xem.
Minh Triệu suy nghĩ đều đặt ở việc làm sao nghiêm phạt Kỳ Duyên, vì thế mà bộ phim đã chiếu đến hơn phân nữa nhưng Minh Triệu cũng không nhìn đến, mãi cho đến khi...
"Ưm..."
Một tiếng ngâm nhẹ, Minh Triệu suy nghĩ đang phiêu diêu lúc này mới quay về, vừa định thần, liền bị màn hình lớn hấp dẫn. Hình ảnh hai nữ nhân đang dây dưa với nhau cùng một chỗ, thân thể sát nhập nhau, mặc dù đã được kỹ thuật che đi phần trọng yếu, thế nhưng trơn truột tấm lưng cùng với mông căn tròn đều lộ ra ngoài. Minh Triệu cũng phát hiện, xung quanh đa phần hô hấp đều rất gấp.
Kỳ Duyên cũng là một trong số đó, khuôn mặt nhỏ nhắn lúc này đã đỏ bừng, nhẹ nhàng, nhợt nhạt thở hổn hển.
End chap.
********************
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com