16
Tuy rằng bề ngoài Park Chorong không có hành động gì cụ thể đối với Jung Eunji nhưng không có nghĩa là cô không có ý định này. Sau khi trải qua một số chuyện, cô càng để tâm đến Jung Eunji hơn. Một người càng bí ẩn càng làm cho cô cảm thấy hứng thú nhưng hiển nhiên Jung Eunji không phải dạng có thể chơi đùa, mà Park tổng cũng chưa muốn buông tay chịu trói cho nên tạm thời vẫn là đem Jung Eunji 'dưỡng' ở bên cạnh, vừa có thể thưởng thức vừa có thể giám sát, tại sao lại không làm ?? Chỉ là cô không lường trước được giữa đường lại lòi ra một Oh Hayoung, làm đảo lộn hết kế hoạch 'vỗ béo' của Park tổng. Cô muốn theo đuổi cậu, nhưng lại e ngại cho nên chần chừ không hạ thủ, chờ cô lo xong, Jung Eunji đã thuộc về người khác. Mà kết quả này, Park Chorong đương nhiên là không muốn nhìn thấy. Vậy nên, thà giết lầm còn hơn bỏ xót, Park Chorong quyết định câu dẫn Jung Eunji tới tay rồi tính tiếp.
Jung Eunji ngồi ở trong xe, nghĩ đến chuyện của Park nhỏ, nghĩ đến Park Chorong, lại nghĩ đến Oh Hayoung, chỉ cảm thấy toàn bộ đều là một giấc mơ, tỉnh dậy mới phát hiện chỉ là ảo giác. Nhưng là cảnh tượng chân thật như vậy làm sao có thể là mơ đây..
Đối với trường hợp của tiểu công chúa, Jung Eunji cũng đã tìm hiểu một chút nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì. Chỉ nghe nói, Park nhỏ đang học bài thì ngủ quên sau khi tỉnh dậy lại không thấy Park Chorong và Jung Eunji cùng một chỗ, hai người cũng không yêu nhau như ở tương lai. Về phần làm sao trở về, Park nhỏ đoán rằng phải làm cho hai người đến với nhau. Cho nên Park nhỏ đặc biệt quan tâm chuyện giữa Jung Eunji và Park Chorong, chỉ sợ cả đời này biến thành linh hồn lang thang khắp nơi aa..
Cho nên, Jung Eunji áp lực rất lớn. Cậu cũng không muốn vì những yếu tố bên ngoài thúc đẩy mà phải cưỡng ép tình cảm, đặc biệt là với một người thay bồ còn nhanh hơn thay áo như Park Chorong. Có phải tương lai mắt cậu có vấn đề nên mới yêu thích cô không aa ???
Park Chorong không trực tiếp đi đến địa điểm dùng cơm mà rẽ vào một tiệm salon, hay còn gọi là 'cửa hiệu cắt tóc' mà chỗ này cũng không chỉ có mỗi làm tóc. Đây là một trung tâm thẩm mỹ, bên trong còn phối hợp bán quần áo, đương nhiên quần áo ở đây bên ngoài thị trường không có bán, nghe nói tất cả đều là hàng nhập khẩu từ Anh hoặc tự thiết kế theo yêu cầu của hội viên.
Jung Eunji ngạc nhiên, không phải chỉ là ăn một bữa cơm thôi sao, còn phải đi làm đẹp hả ???
Park Chorong quen thuộc dẫn Eunji vào trong, bên trong sớm đã có người đứng sẵn để tiếp đón:
- Park tiểu thư, quần áo của chị đã chuyển đến. Chị có muốn thử không ? - Người nói là một nam thanh niên, nhìn sơ liền thấy là một mỹ nam.
- Apple, giúp cậu ấy cắt tóc. Tôi đi thử đồ. -Park Chorong chỉ chỉ Jung Eunji ở phía sau, dặn dò xong liền đi lên lầu.
Jung Eunji giật giật khóe môi, bị tên tiếng Anh của cậu trai này làm chấn động không nhẹ, một nam thanh niên mà gọi là 'Táo'.
- Vị tiểu thư này, nên xưng hô như thế nào ạ ? -'Bé Táo' dẫn Jung Eunji đến ghế ngồi, nhìn vào gương tựa hồ đang suy nghĩ nên cắt tóc cho cậu như thế nào.
- Jung Eunji. -Eunji kỳ thực dị ứng với từ 'tiểu thư' này, nhưng ở những nơi xa hoa này, nếu không gọi 'mỹ nữ', thì là 'bà chủ' hoặc 'phu nhân', mà cậu càng không ưa mấy danh xưng kia cho nên cậu đành chịu đựng một chút.
- Jung tiểu thư muốn cắt tóc như thế nào ?
- Tùy cậu, cậu thấy hợp thì cắt. -Jung Eunji tháo mắt kính, nhắm mắt lại để hắn tùy tiện phát huy sở trường.
'Bé Táo' chuyên phụ trách tạo mẫu tóc, tóc của Park Chorong cũng là do hắn làm. Mà đối với hội viên Park hắn cũng đã quá thân thuộc, cong, hoàn toàn là cong nhưng mà phong tình vạn chủng, phong lưu thành thói quen. Đây cũng không phải lần đầu Park Chorong dẫn theo người đến làm đẹp, cho nên nhân viên ở nơi này nhìn nhiều cũng quen. Bất quá là chuyện riêng của khách, bọn họ muốn cũng không quản được. Mà hắn cũng là gay cho nên gặp Park Chorong như gặp được đồng minh. Chỉ là Park Chorong thay bồ quá nhanh cho nên bọn họ cũng chú ý nhiều hơn người khác.
Jung Eunji đương nhiên không biết 'bé Táo' đang nghĩ gì, nếu không cậu hẳn sẽ trừng chết cậu ta.
'Bé Táo' thấy Jung Eunji cởi mắt kính, liền cảm thấy trước mắt sáng ngời, nhưng chỉ là trong chốc lát vì sau đó Jung Eunji nhắm mắt lại, không quan tâm chuyện xung quanh. Bởi vì cậu là con lai, cho nên đôi mắt và diện mạo so với người bình thường có điểm khác biệt, tháo mắt kính càng nhận thấy rõ ràng. 'Bé Táo' cảm thấy đôi mắt kia thực sự rất đẹp, sâu thẩm mà sáng ngời. Nếu là tình nhân mới của Park tiểu thư, vậy thì vẫn nên phối hợp thân phận một chút. Tóc của Jung Eunji hiện tại khá dài, nếu như vậy tóc ngắn sẽ hợp nhất, đôi mắt kia cũng sẽ không bị che khuất. 'Bé Táo' quyết định tạo ra một hoàn mỹ công phối hợp với hình tượng mỹ thụ của Park Chorong. Tựa hồ cũng đã định hình sẵn mẫu tóc cho Jung Eunji, cho nên sau khi quyết định, cây kéo trong tay 'bé Táo' liền như con bướm bay bay lượn lượn.
Không cần mở mắt ra, Jung Eunji cũng có thể cảm nhận những sợi tóc đang bay lượn trong không trung, cảm giác nặng nề trước đó chậm rãi giảm bớt. Đôi mắt màu lam che giấu sau lớp kính tựa hồ chậm rãi bị bóc trần.
- Xong rồi. - Nhìn thành quả trong gương, 'bé Táo' cũng bị tay nghề của mình làm cho chấn động.- Jung tiểu thư, chị cảm thấy thế nào ?
Trời ơi, cái này là muốn tiễn cậu đi gấp sao ?
Jung Eunji mở mắt nhìn bản thân trong gương, cũng không tự chủ sửng sốt một chút, đã bao lâu rồi cậu không thấy được bộ dạng chân chính của mình. Eunji cảm thấy, từ giây phút này trở về sau, cuộc sống thành phần tri thức an nhàn bình yên của cậu sẽ hoàn toàn biến mất. Người trong gương mang trong người hai dòng máu, nét đẹp tinh xảo cùng đôi mắt màu lam nhạt. Nếu Jung Eunji có đôi tai dài nhọn, như vậy không hề nghi ngờ cậu giống như một tinh linh bước ra từ Tinh Linh tộc, vẻ đẹp trung tính sắc sảo làm cho người khác choáng ngợp. Tóc ngắn làm cho Jung Eunji bớt đi cảm giác âm trầm, tăng thêm tia thản nhiên.
Jung Eunji nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh, sau đó mở mắt ra cười nói:
- Cảm ơn. Tôi rất hài lòng.
- Không..không cần khách sáo. -'Bé Táo' cảm thấy tự nhiên tim đập thật nhanh, vì sao cái vị Jung tiểu thư này lại là nữ cơ chứ, buồn quá đi!!!
- Jung tiểu thư, Park tiểu thư đang ở spa, chị ấy dặn sau khi làm tóc xong thì dẫn chị đi chọn quần áo. -'Bé Táo' dẫn đến một cô gái diện mạo không tồi để hỗ trợ Jung Eunji đi chọn quần áo.
Jung Eunji nhìn thoáng qua đồng hồ trên tường, cũng đã gần một tiếng đồng hồ trôi qua, chẳng trách bụng cậu cứ cồn cào. Tại sao chỉ vì ăn một bữa cơm thôi mà còn phải có công đoạn này nữa chứ ???
Jung Eunji đã quen mặc tây trang cho nên đối với váy đầm xúng xính, cậu tuyệt đối không ưa thích, nên cậu cũng chưa từng mặc. Vì vậy liền chọn một bộ âu phục màu đen, đương nhiên quần áo đắt tiền so với quần áo bình thường cậu hay mặc đẹp hơn rất nhiều.
'Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân', lời này đúng là không sai.
Hơn nữa Jung Eunji lớn lên vốn là vô cùng đẹp mắt, từ phòng thay đồ đi ra, thiếu chút nữa làm rớt tròng mắt của mấy nhân viên nữ ở đây. Trách không được Park tiểu thư không thích đàn ông, nếu nữ nhân nào cũng được như vậy, bọn họ cũng tình nguyện cong đi.
- Aa, Park tiểu thư!
Nữ nhân viên cửa hàng đang mãi ngắm nghía Jung Eunji cho nên không để ý đến từ trong gương xuất hiện một người mặc đầm dạ hội màu đỏ đang đi đến, liền cảm thấy hoảng sợ. Mà Park Chorong cũng vì tiếng gọi này mà bừng tỉnh, phục hồi tinh thần liền nhìn thấy Jung Eunji khoanh tay nhướng mi nhìn cô.
- Khụ...Bộ này không tệ, vậy lấy cái này đi.
Park tổng giám xấu hổ đỏ mặt, nếu không phải nữ nhân viên cửa hàng lên tiếng, không chừng cô sẽ bộc phát bản tính háo sắc. Thì ra Jung Eunji đẹp mắt như thế, Park Chorong cảm giác như nhặt được báu vật, nhưng trong nháy mắt liền cảm thấy lo lắng. Lúc Jung Eunji chỉ bộc lộ khả năng đua xe thì Oh Hayoung đã muốn nhảy vào, nếu như Oh Hayouung nhìn thấy bộ dạng này của Eunji, chẳng phải cậu ta sẽ quyết tâm truy cùng đuổi tận sao..Mà không chỉ riêng Oh Hayoung, chỉ riêng ngoại hình của Jung Eunji lúc này cũng đã câu dẫn không ít ong bướm bay đến. Nếu hiện tại cô không ra tay, không chừng sắp tới cũng chẳng còn cơ hội.
Bên này Park Chorong mải mê đánh giá Jung Eunji, thì bên kia cậu cũng đang âm thầm quan sát cô.
Park Chorong mặc một chiếc váy dạ hội đỏ rực, thắt lưng tinh tế ôm lấy vòng eo thon thả, váy dài ôm sát vào thân thể, tôn lên đường cong hoàn mỹ. Cái này gọi là 'trước tấn công, sau phòng thủ', quả nhiên là dáng vẻ của yêu nghiệt. Park tổng giám đã tháo kính râm, mà đôi chân mày kia cũng dài ra không ít, chỉ là còn hơi ngắn, bất quá Park Chorong dùng bút vẽ qua ngược lại càng thêm yêu diễm, cũng không cảm thấy giả. Jung Eunji không thể không thừa nhận, Park Chorong quả thật là một đại mỹ nữ hiếm có khó tìm, giống như dạng nữ chính xinh đẹp lại tài giỏi hay xuất hiện trong mấy quyển tiểu thuyết. Cũng không thể trách vì sao có nhiều người lại chấp nhận bỏ nhiều tâm tư chỉ để lấy lòng cô.
Park tổng giám thấy Jung Eunji cứ đứng ngốc một chỗ, tự nhiên đi qua ôm lấy cánh tay của cậu, hai người đứng cạnh nhau thật giống một đôi tình nhân. Jung Eunji nhìn Park Chorong không chớp mắt, dựa vào diễn biến này thì cậu đã muốn từ thành phần tri thức biến thành một tiểu bạch kiểm...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Park Chorong mặc váy đương nhiên là không thích hợp để lái xe, cho nên trọng trách này liền bàn giao qua cho Jung Eunji. Theo lời chỉ dẫn của Park tổng, xe dừng lại tại bãi đỗ của một nhà hàng Pháp nổi tiếng ở Seoul.
Jung Eunji một thân âu phục phong độ đi xuống giúp Park Chorong mở cửa xe, sau đó đem chìa khóa giao lại cho nhân viên bãi xe. Về phần Park nhỏ, có trời mới biết con bé lại chạy đi chỗ nào chơi rồi.
Món Pháp trong mắt Jung Eunji tóm lại chỉ có thể mô tả bằng một vài chữ.
Một là, quý.
Hai là, rất quý.
Ba là, cực kỳ quý.
Bốn là, đắt tiền muốn chết.
Món Pháp tuy tinh xảo nhưng mà quá ít, cũng giống với đồ ăn Nhật Bản. Bất quá, nguyên liệu nấu món Pháp đều là loại tốt, dựa theo lời phục vụ ở đây nói, nguyên liệu đều được chọn lựa kỹ càng, sáng nay vừa được chuyển từ Pháp về bằng đường hàng không. Nhà hàng này làm ăn cũng tốt, mặc dù mới hơn 7 giờ, mà tất cả các bàn trong nhà hàng đều đã full chỗ. Nếu không phải do đặt bàn trước từ sớm, đoán chừng phải chờ thật lâu mới đến lượt.
Park Chorong cùng Jung Eunji sau khi trải qua một trận làm đẹp tỉ mỉ, vừa đi vào trong liền thu hút vô số ánh mắt. Park tổng theo thói quen tự tin ngẩng cao đầu, cô cũng chưa từng có ý nghĩ sẽ giấu diếm giới tính của mình, cho nên chỉ cần ở trên thương trường thì ai cũng biết Park Chorong thực chất là cong. Mà đến nhà hàng này dùng bữa cũng không phải người thường, nhìn vào Park Chorong cũng liền hiểu, thì ra là Park tổng giám và tình nhân mới.
Bất quá lần này chất lượng cũng thực sự rất cao nha, tốt hơn rất nhiều so với đám người trước đó.
Nét đẹp quyến rũ của phương Tây hòa với nét giản dị Á Đông, cùng đôi mắt màu lam làm tăng thêm vẻ thần bí, toát ra một loại anh khí bức người. Cho dù Park Chorong mệnh danh đại mỹ nữ, đứng bên cạnh Jung Eunji cũng trở nên thất thế.
Kỳ thật, Jung Eunji cho đến bây giờ cũng chưa từng lộ vẻ tầm thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com