Chap 17
Kỳ Duyên không chủ động liên lạc Minh Triệu, chẳng qua là cô đang đợi. Cô biết giữa cô cùng Minh Triệu sẽ không cứ như vậy kết thúc, bởi vì cô biết Minh Triệu để ý cô, từng thời điểm chung đụng cũng có thể nhìn ra được là Minh Triệu quan tâm cô. Cô không vội, cô cho Minh Triệu thời gian, khi trái tim của một người phụ nữ có biến hóa, cuộc hôn nhân tự mình cho là ổn định sẽ tự sụp đổ. Kỳ Duyên cười, lần này Hoàng Anh thật sự giúp cô một chuyện lớn, giới thiệu cho cô một người phụ nữ tốt như vậy, tự nhiên cô sẽ không bỏ qua. Chỉ tiếc trên đời chỉ có một Minh Triệu, Kỳ Duyên là người rất không hậu đạo, thế nên sẽ cướp từ trong tay của Hoàng Anh, không có biện pháp, ai bảo cô gặp được đây? Hiển nhiên Hoàng Anh cũng không biết ý tưởng của Kỳ Duyên, hắn lại hẹn Kỳ Duyên ra. Bây giờ hắn muốn gặp Kỳ Duyên, cũng không thể lấy những đích lý do khác để hẹn, mà là muốn lấy lý do thương thảo kế hoạch. Khi Hoàng Anh thấy Kỳ Duyên, trong mắt hiển nhiên rất nóng bỏng. Tựa hồ, phụ nữ càng khó lấy được, lại làm cho người ta càng rối rắm khó bỏ.
"Mỗi lần cũng sớm hơn so với tôi"
Thấy Hoàng Anh, Kỳ Duyên mỉm cười nói, Hoàng Anh còn đến nơi hẹn còn sớm hơn cô. Cô đi tới, Hoàng Anh liền phong độ đứng lên kéo ra cái ghế giúp cô, đợi cô ngồi xong hắn mới trở lại vị trí của mình. Bình thường mà nói, Hoàng Anh thật đúng là một người đàn ông tốt. Đáng tiếc, vợ anh, tôi vẫn là muốn cướp, Kỳ Duyên vì Hoàng Anh mặc niệm ở trong lòng. Hoàng Anh cười cười, cũng không trả lời nhiều, nhưng thật ra là trong lòng có chút khẩn trương, nghĩ đến mình nên theo đuổi Kỳ Duyên thế nào. Kỳ Duyên không phải là một phụ nữ bình thường, là phải nói thẳng đây? Hay là từ từ đi? Trong lòng Hoàng Anh cũng không dám, hiểu biết của hắn về Kỳ Duyên quá ít, nhiều hơn cũng chỉ là liên quan tới một ít tin đồn về Kỳ Duyên mà thôi. Hắn có chút không rõ về sở thích của Kỳ Duyên, cho nên không dám tùy tiện xuất thủ. Hơn nữa, hắn còn phải cố kỵ Minh Triệu ở trong nhà. Nếu mà Kỳ Duyên cùng Minh Triệu cũng có thể nằm vào trong ngực của mình là tốt. Hoàng Anh không khỏi tiếp tục suy nghĩ kỳ quái.
Trong khi Hoàng Anh chìm đắm trong suy nghĩ của mình, phục vụ đã rót rượu cho Kỳ Duyên. Là loại mình thường uống, Kỳ Duyên bưng ly rượu lên lay động một cái, nhấp một ngụm, đối với Hoàng Anh cười nói:
"Nghĩ gì thế?"
Hoàng Anh bị Kỳ Duyên kéo trở lại hiện tại, trong mắt nhất thời có chút bối rối, tựa hồ ý nghĩ trong lòng bị Kỳ Duyên xem thấu. Nhưng mà rất nhanh cũng giấu đi một chút hốt hoảng, cười trả lời:
"Tôi đang suy nghĩ, có phải gần đây cô lại có động tác gì hay không, Minh Triệu cô ấy thay đổi rất lớn, cuộc sống, trở nên thú vị hơn nhiều, không còn khô khan như vậy"
Hoàng Anh cũng bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng cùng Kỳ Duyên đụng một cái. Tâm tình Minh Triệu sinh ra dao động, loại dao động này để cho hắn sinh ra một ít kích thích mới. Hắn cảm thấy, đây mới là cuộc sống hắn muốn, trong bình tĩnh giấu giếm một ít mãnh liệt. Cuộc sống, quá bình tĩnh, liền mất đi mùi vị. Mặc dù Hoàng Anh không biết Kỳ Duyên làm cái gì đối với Minh Triệu, nhưng mà nếu như có thể cùng Kỳ Duyên trở thành tình nhân, như vậy, nhất định cuộc sống sẽ càng thêm kích thích đi.
"Anh cảm thấy tôi lại làm cái gì? Nói cho tôi một chút, cô ấy có phản ứng cùng biến hóa gì?"
Kỳ Duyên cười nhạo ở trong lòng, nếu để cho Hoàng Anh biết cô cùng vợ hắn lên giường, xem hắn còn có thể nói ra mấy chữ thú vị này hay không. Tuy nhiên, cô tự nhiên không thể để cho Hoàng Anh biết, hơn nữa, cô hỏi cái này cũng có chút ý định khác. Quả thật Kỳ Duyên rất muốn biết thay đổi gần đây của Minh Triệu, cô đã nhiều ngày không thấy Minh Triệu. Cô biết Minh Triệu kể từ sau lần trước nhất định là trong lòng Minh Triệu có rất nhiều giãy giụa, cho dù Minh Triệu rất muốn coi như là một cuộc ngoài ý muốn, nhưng mà Jiyeon hiểu Minh Triệu, biết dù cho Minh Triệu cố gắng thế nào, đều không thể coi một cuộc hoan ái kia là ngoài ý muốn.
Tuy nhiên, Kỳ Duyên cũng sợ, sợ cho Minh Triệu thời gian quá lâu, để cho Minh Triệu càng tránh càng xa. Cho nên cô muốn từ chỗ Hoàng Anh lấy được nhiều tin tức của Minh Triệu hơn. Thật ra thì Kỳ Duyên không muốn gặp Hoàng Anh, nhưng mà vì Minh Triệu, cô còn là đáp ứng lời hẹn của Hoàng Anh. Ánh mắt của Hoàng Anh nhìn cô càng ngày càng có cái gì không đúng, nhưng mà cô cũng chỉ coi như không nhìn thấy. Cô cũng muốn xem một chút Hoàng Anh có ý ngoại tình hay không, nếu như có, cô cướp Minh Triệu thì càng là tình thế bắt buộc.
"Gần đây tinh thần cô ấy có chút hoảng hốt, có lúc cười khúc khích, có lúc dáng vẻ lại rất khổ não, ánh mắt nhìn tôi mang theo càng nhiều dò xét hơn, còn có một chút đau đớn. Nói tóm lại gần đây tâm tình cô ấy có chút xuống thấp, nhưng mà, về phương diện kia, cũng nhiệt tình hơn so với trước kia. Chẳng qua là, để cho tôi cảm giác có chút không đúng. Tuy nhiên, nói tóm lại, tôi rất thích sự biến hóa của cô ấy"
Hoàng Anh nhớ lại biến hóa của Minh Triệu, phát giác mình đạo diễn vở kịch này, quả nhiên đưa đến hiệu quả rất lớn. Minh Triệu biến hóa càng lớn, nói rõ tình cảm đối với hắn càng sâu, càng không bỏ được hắn. Như vậy hắn sẽ không sợ sau này thật sự phát triển cùng Kỳ Duyên trở thành tình nhân, Minh Triệu sẽ không tiếp thụ nổi rời xa hắn.
"Có cái gì không đúng?"
Nghe được chuyện Minh Triệu điên cuồng với Hoàng Anh, Kỳ Duyên nắm chặt ly trong tay mấy phần. Cô nhớ rõ dáng vẻ Minh Triệu điên cuồng cùng cô, cô rất rõ ràng Minh Triệu ở trước mặt cô nở rộ mê người thế nào. Kỳ Duyên bắt đầu ngại, ngại một mặt mê người kia của Minh Triệu bị Hoàng Anh nhìn thấy. Kỳ Duyên ẩn giấu tất cả tâm tình trong lòng, âm thầm hít sâu một cái. Minh Triệu là của cô! Lúc này Kỳ Duyên hận không thể băm vằm Hoàng Anh, chẳng qua là vừa nghĩ tới Minh Triệu hưởng thụ dưới người Hoàng Anh, trong lòng cũng không khỏi đau. Nhưng mà, Minh Triệu cùng Hoàng Anh mới thật sự là vợ chồng, vợ chồng, khó tránh khỏi phương diện kia, nhưng mà, một câu nhiệt tình hơn so trước kia của Hoàng Anh thật sự làm lòng của Kỳ Duyên đau nhói.
"Cảm giác cô ấy đang điên cuồng tìm kiếm một ít thứ, hoặc là muốn che giấu một ít thứ. Dù sao loại cảm giác đó để cho tôi cảm thấy có chút không hiểu được"
Hoàng Anh nhớ lại dáng vẻ điên cuồng của Minh Triệu, thật là cực kỳ đẹp, trước kia hắn cũng không phát hiện Minh Triệu có thể đẹp như thế. Vừa nghĩ tới dáng vẻ Minh Triệu uyển chuyển, Hoàng Anh cảm giác được thân thể của mình có chút biến hóa, hắn nhanh chóng đè xuống tâm tình biến hóa của mình, ngồi ngay ngắn ở vị trí của mình.
Kỳ Duyên vừa nghe, sửng sốt một chút. Trong lòng tụ nhiên đã biết loại không hiểu rõ mà Hoàng Anh nói là cái gì, trong lòng thầm nói ''Minh Triệu nha Minh Triệu, sao cô lại tự hành hạ mình khổ như vậy đây?'' Kỳ Duyên cảm thấy, cô không thể tiếp tục để mặc cho Minh Triệu tiếp tục như vậy nữa, đủ loại biến hóa Hoàng Anh nói, đều là bởi vì cô đi, Kỳ Duyên nghĩ thầm. Cô hiểu Minh Triệu rất rõ, cho dù thời gian chung đụng không nhiều lắm, nhưng mà bất kỳ phản ứng nào của Minh Triệu cũng không thoát khỏi ánh mắt của cô. Kỳ Duyên đau lòng Minh Triệu.
"Haha, nếu đã có cuộc sống anh muốn, có phải vở kịch của chúng ta đến đây chấm dứt hay không?"
Kỳ Duyên nhàn nhạt cười. Bây giờ cô không muốn diễn tình nhân bên ngoài gì của Hoàng Anh, cô muốn cố gắng biến thành tình nhân của Minh Triệu. Nếu như Minh Triệu nguyện ý, biến thành tình nhân của mình cũng có thể.
"Đúng là có thể đến đây chấm dứt rồi, Nguyễn tiểu thư, tôi cũng không muốn tiếp tục diễn nữa, hiệu quả của vở kịch đã đạt đến, cho nên cũng không cần thiết tiếp tục diễn"
Hoàng Anh cũng cười trả lời, sau đó hơi nâng ly rượu lên, kính hướng Kỳ Duyên, tiếp tục nói:
"Tuy nhiên..."
Tuy nhiên cái gì Hoàng Anh không tiếp tục nói hết, mà là mỉm cười nhìn Kỳ Duyên. Thấy Hoàng Anh cười không có ý tốt, trong lòng Kỳ Duyên rất là ghét, nhưng mà cô cũng không phát tác ra, cũng cười đáp lại, nói:
"Tuy nhiên cái gì?"
Nếu Hoàng Anh dẫn vấn đề ra, cô tự nhiên phải phối hợp một cái, thỏa mãn Hoàng Anh cái gì hư vinh trong lòng hắn.
"Tuy nhiên... Tuy nhiên... Nguyễn tiểu thư có biết tại sao tôi không muốn tiếp tục diễn nữa hay không?"
Hoàng Anh cũng không nói tiếp ý tứ phía sau, mà là chuyển sang hỏi ngược lại Kỳ Duyên, làm ra vẻ bí ẩn. Hoàng Anh biết Kỳ Duyên đã nhìn thấu ý tứ của hắn, nhưng mà trên mặt Kỳ Duyên còn mang theo nụ cười, cái này cho hắn dũng khí rất lớn. Hắn quyết định nói ra ý nghĩ trong lòng, hắn vẫn cảm thấy Kỳ Duyên thật thưởng thức hắn, nếu không sẽ không ngồi uống rượu cùng hắn. Kỳ Duyên là ai? Đàn ông bình thường là rất ít người có thể mời được cô. Hoàng Anh suy nghĩ điều kiện của mình, Minh Triệu đối với mình là càng ngày càng yêu, vậy điều kiện của mình tự nhiên không kém, lòng tin tự nhiên gấp trăm lần. Kỳ Duyên đặc biệt như thế nào đi nữa cũng là phụ nữ, phụ nữ, nên hưởng thụ dưới gối đàn ông. Nghĩ như thế, lá gan Hoàng Anh càng lúc càng lớn, Kỳ Duyên hắn tất nhiên bắt lại được.
"Là cái nguyên nhân gì đây? Không phải là bởi vì hiệu quả đã đạt đến sao?"
Kỳ Duyên vẫn là nhàn nhạt cười, trong lòng đã sớm khinh bỉ Hoàng Anh N lần. Đùa bỡn những thứ này cùng cô? Cố ra vẻ thần bí? Quá quê mùa đi, thời điểm cô cùng Minh Triệu chơi còn dùng rất nhiều binh pháp, Hoàng Anh chỉ có chiêu này? Uhm, vẫn là chơi cùng Minh Triệu thật khá một ít. Kỳ Duyên nghĩ ở trong lòng.
"Bởi vì... Bởi vì tôi muốn đùa mà thành thật. Nguyễn Cao Kỳ Duyên, tôi phát hiện, tôi không chỉ là thích em, càng thêm yêu em. Tôi cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, nhưng mà, tôi dám khẳng định chính là, tôi yêu em, cho nên kịch không cần diễn nữa, tôi... Em... Em làm tình nhân của tôi đi"
Hoàng Anh thâm tình hướng về phía Kỳ Duyên nói. Sau đó không biết từ nơi nào lấy ra một bó hoa hồng đỏ tươi rất to. Trong lòng Kỳ Duyên cảm giác được một trận ác hàn. Không nhận lấy hoa của Hoàng Anh, Kỳ Duyên chẳng qua là lắc lắc ly rượu trong tay, cô đã sớm biết Hoàng Anh sẽ có tâm tư như thế, quả nhiên, đàn ông đều không có thứ tốt. Mới vừa rồi lúc nói tới Minh Triệu, Hoàng Anh còn một bộ dáng vẻ tình thâm vô cùng yêu Minh Triệu, bây giờ thời gian chưa đến mấy phút, liền có thể quang minh chính đại cầm một bó hoa nói yêu cô. Thật là tức cười! Kỳ Duyên cảm thấy đây là chuyện buồn cười nhất nghe được trong năm nay!
"Kỳ Duyên cùng tôi chung một chỗ, có được hay không? Tôi nhất định sẽ đối với em thật tốt"
Không thấy Kỳ Duyên trả lời, Hoàng Anh nói một câu thâm tình hơn. Dựa theo điều kiện bản thân của Hoàng Anh, ngoại hình đẹp mắt, trẻ tuổi, phong độ, là người đàn ông có tài, tình nhân trong mộng của các cô gái bình thường đi. Coi như hắn đi đến trên đường lớn hô to hắn là đàn ông đã kết hôn, tin tưởng cũng có rất nhiều cô gái nguyện ý làm tình nhân của hắn, chẳng qua là trong những cô gái này, không bao gồm Kỳ Duyên cô. Kỳ Duyên nhìn Hoàng Anh một cái, sau đó uống hết rượu trong ly, để xuống, động tác cực kỳ ưu nhã, đối với Hoàng Anh cười nói.
"Anh Đỗ, có phải anh suy nghĩ nhiều quá hay không?"
End chap.
*******************
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com