Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Những đứa trẻ chưa lớn

-Chúng ta đi đâu đây?

Giữa không gian im tiếng, Juyeon khó chịu phá vỡ, tay chống vào thành cửa sổ. Jennie bị mắc kẹt giữa hai người con gái vô cùng xinh đẹp, vì Juyeon có thói quen ngồi sau rồi. Vậy là cả ba nhét vào băng ghế sau. Bác tài xế nhà Juyeon cũng lắc đầu , đợi câu trả lời của Jennie.

   -Soo, em không đi làm việc sao?- Cô chống tay, quay ngoắt sang nhìn Jisoo đang ung dung, vẻ mặt có chút vui vẻ.

   -Không. Nay em được nghỉ.- Nó nhún vai, quay sang nhìn cô, cười lấy lòng.

   -Juyeon, em muốn đi đâu?- Cô bật cười nhìn nó, tay xoa xoa cằm nó , eo ôi, kiểu như nựng thú cưng í.

   -Jennie ,tuỳ chị.- Juyeon mỉm cười, đưa tay xoa đầu cô.

   -Ê, nè, ai cho cậu xoa đầu bảo bối nhà tớ vậy hả?- Nó hầm hừ, tay gạt phắt tay Juyeon đang an toạ trên mái tóc cô.

   -Ủa sao em xoa đầu chị được mà không cho Juyeon xoa vậy?- Cô chớp mắt nhìn. Câu nói này làm Juyeon bật cười, nhìn khuôn mặt như đưa đám của nó... Chơi lâu như vậy, Juyeon giờ mới nhận ra Jisoo rất dễ ăn dấm chua..

   -Yeobo ah~~.- Hai tay nó vòng qua ôm cô, vờ nũng nịu.

   -Yeobo , sao chị bênh người ta chứ, Seobang rất thương tâm nha..

Bác tài xế ớn lạnh người. Trên đời này có lẽ chỉ có cô mới khiến hai tảng băng di động này trở nên hiền hoà mà... Chỉ nghĩ tới , bác đã sởn hết gai ốc rồi. Ôi, cảm tưởng như tính mạng của mình đang bị đe doạ vậy...

   -A, vậy được rồi. Chúng ta sẽ đi ăn trưa -  Cô xem đồng hồ, 10h rồi mà..

   -Bác ơi, tới SYP.

   -SYP ? Yeobo, cái đó là chỗ nào vậy?- Nó ở đây đã lâu nhưng chưa bao giờ tới đó cả. Không lẽ còn chỗ nào mà nó không biết hả ta...

Juyeon cũng hơi ngạc nhiên, nơi đó không phải là cửa hàng của cô giáo Kim JiWon sao?

   -Đến rồi ạ.-Bác tài xế khẽ khàng.

Nó bước xuống, đưa tay đỡ cô. Juyeon nhanh lẹ theo sau. Cô cười tươi như ánh mặt trời. Nhìn lên biển hiệu cửa hàng, khẽ cười ngọt ngào, rồi cất giọng lên:

   -Mẹ ơi, SunYoung tới đây.

À, hoá ra đây là cửa hàng nhà cô sao? Ủa mà sao nó không biết ta. Có lẽ vì nơi này hơi xa trung tâm... Juyeon ngơ người, SunYoung, cô là con gái của cô JiWon sao?...

   -SunYoung, sao con không về nhà mà tới đây?- JiWon cười hiền, người còn mang tạp dề bước ra ngoài.

   -Cô giáo.-Juyeon phấn khởi.

   -Ôi trời, Juyeon... Con nhóc này, giờ mới chịu về sao hả?- JiWon tỏ rõ vẻ vui mừng, hai người ôm nhau. JiWon là cô giáo dạy cho Juyeon mọi thứ, những lúc Juyeon nhớ mẹ, đều là cô giáo xuất hiện..

   -Hai người đó quen nhau sao, Soo?- Cô đưa ánh mắt nghi ngờ.

   -Em không biết.- Nó cũng lắc đầu rồi chợt nhớ mình thất lễ quá rồi.

-Chào bác gái.

-A, Jisoo hả con? Mấy đứa đến ăn phải không? Vào đi.. Vào đi..- JiWon vui vẻ ra mặt, tay kéo cả Juyeon và Jisoo vào.

   -Ơ mẹ...- Cô xị mặt.

   -Nhóc con, vào đi..-Mẹ cô nháy mắt.

   -SunYoung, lại với anh hai nào?-Chan Yeol bước ra, anh mặc một chiếc áo pull, trông thật nam tính, hình xăm đầy người. Cô đã nghĩ Chan Yeol không cần biết võ, gặp côn đồ nhìn anh như thế này cũng sẽ chạy hoảng loạn cho coi. Nhưng đừng nghĩ Chan Yeol hống hách nha. Là một người đặc biệt thương em, ngoài nghệ thuật xăm mình và cô... Chan Yeol trước giờ chưa quan tâm điều gì hơn.. Anh trân trọng cô như bảo bối..

   -Chan Yeol oppa .- Cô rất thích Chan Yeol, từ nhỏ Chan Yeol đã vô cùng nuông chiều cô. Như cách bước nhào vào lòng anh, hai tay ôm lấy cổ Chan Yeol.

   -Oppa có nhớ em không hả?

Nó hơi khó chịu, dù biết là anh em nhưng đừng có thân mật như vậy chứ. Juyeon vui vẻ nói chuyện với cô giáo, đã lâu lắm rồi...

   -Nhớ em, nhớ SunYoung của anh chết đi được.-Chan Yeol cười lớn, quay người lại phía cô, hơi cúi xuống.

   -Lên nào, anh cõng SunYoung bé bỏng của anh đi chơi nha.

   -Hahaha ..- Cô không chờ gì nữa, leo thoăn thoắt lên lưng anh. Chan Yeol cõng cô dong dong khắp nhà, cô chỉ đi đâu sẽ đi đó.

Jisoo đen mặt. Thật là nó muốn bay vào đấm cho Chan Yeol đáng chết kia vài đấm? JiWon nhìn nó có vẻ khó chịu , liền bật cười.

   -Jisoo, con không để ý đó chứ, từ bé Chan Yeol và SunYoung đã rất thân nhau.

   -Dạ.- Nó tuy trả lời như vậy nhưng trong lòng thì... Á, bực bội à...Tại sao lại đi tới nơi này chứ....

Juyeon bật cười nhìn con bạn đang tá hoả, cũng đưa mắt nhìn cô đang cười đùa với Chan Yeol trong sân vườn. Thật ra, nụ cười của cô.. Thật dễ chịu...

Jisoo, Juyeon và mẹ cô ngồi nói chuyện. Rất lâu sau, Juyeon xung phong giúp cô giáo nấu bữa trưa. Nó lập tức bước nhanh ra ngoài vườn thì thấy một cảnh tượng khiến máu nóng của nó dâng cao... Chan Yeol đang hôn Jennie, còn cô thì nằm ngủ ngon lành.. Nghe thấy tiếng động, Chan Yeol không lấy làm bất ngờ, chỉ nằm xuống bên cạnh cô, vòng tay qua ôm cô.

   -Cô ra đây làm gì?

   -Anh có phải anh trai của Jennie không vậy?- Nó gầm nhẹ, sợ bảo bối nhà nó tỉnh giấc. Nó đưa tay gạt phắt tay Chan Yeol ra với một lực mạnh, khăng khăng ôm cô vào lòng.

   -Ư..ư..-Bất ngờ khiến cô mơ màng.

   -Ngoan, ngoan..- Jisoo vội vàng vỗ về, ôi mẹ ơi, ai tin được nó là Diêm Vương mặt lạnh nữa đây...

   -Haha.. Cô đang ghen sao?-Chan Yeol bật cười, hai tay chống vào nền cỏ,ánh nhìn phóng khoáng.

   -Thử bạn gái anh rồi tôi hôn , anh thấy sao?- Nó hằn học, tay vẫn không ngừng vỗ về cô.

-Anh không có bạn gái, "em rể" à. Anh chỉ yêu SunYoung thôi.-Chan Yeol cố tình chọc tức nó.

   - Đừng nói là anh yêu em gái mình. Kể cả anh là anh trai chị ấy, tôi cũng không tha đâu.- Nó gầm nhẹ , đưa lời đe doạ.

   -Anh trai không thương em gái thì thương ai đây... -Chan Yeol bỡn cợt.

   -Tìm ai đó mà thương . Bực mình..-Nó đưa tay chắn ánh mặt trời chiếu vào mặt cô.

   -Đùa thôi. Chỉ là thói quen hồi nhỏ..-Chan Yeol bước vào nhà, anh tin rằng người con gái kia sẽ không làm bảo bối của anh tổn hại...Chỉ là hồi nhỏ, mỗi khi thức dậy hay đi ngủ, Chan Yeol cũng sẽ hôn Jennie.

   -Đùa con khỉ..- Nó cúi xuống nhìn cô, có hiểu, có hiểu... Nhưng mà cũng bực mình lắm.. Nó tham lam cúi xuống hôn cô, như muốn xoá tan vệt môi hôn đáng ghét kia...

Phì

Chan Yeol bật cười nhìn thái độ của Jisoo... Thật đáng yêu...

   -Mẹ ơi, có đồ ăn chưa vậy?

   -Đợi mẹ tí. Mà con mới ăn xong mà..-JiWon cau mày nhìn Chan Yeol.

   -Haha... Juyeon, lâu lắm mới nhìn thấy em...-Chan Yeol bước tới bắt tay chào Juyeon.

   -Anh... Em rất nhớ anh đó... 

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

   -Oap..- Cô đưa tay che miệng ngáp, thoải mái quá...

   -Chan Yeol ...

   -Cái gì? Chan Yeol á?- Nó nheo mày , bực bội, không nương tay mà đốc thúc cô ngồi dậy trong khi nãy giờ nó không dám đụng đậy vì sợ cô tỉnh giấc, để rồi khi thức dậy gọi tên người con trai khác..

   -A, Seobang...- Cô cười ngây ngô, hai tay vòng qua cổ nó, khoe khoang...

   -Em thấy khóm hồng kia không, là chị trồng đó, thật đẹp phải không?

   -Thật đẹp.-Không biết nó nói cô hay là nói khóm hồng nữa vì mắt hắn cứ dán vào khuôn mặt xinh đẹp của cô, chỉ cần cô nói hai tiếng "Seobang" .. cỗ bực bội lúc nãy đột nhiên tan biến.. Nó cúi mặt xuống, định ngậm lấy cánh môi anh đào quyến rũ của cô thì...

   -Con nhóc kia, định lợi dụng hả? Mau vào ăn đi..-Chan Yeol nín cười, chả hiểu sao anh lại thích chọc giận nó nữa..

Việc tốt không thành, mặt nó trở nên đáng sợ. Chan Yeol được liệt vào danh sách những người khó ưa trong đầu nó...

   -Đi thôi..-Giọng nhỏ mềm mại, cô nắm tay nó kéo vào nhà.Thoải mái, dễ chịu thật...

Bàn ăn hôm nay có vẻ rất vui vẻ thì phải, Juyeon đã rất lâu mới được hàn huyên với cô giáo. Chan Yeol nhìn nó đang nhìn mình với vẻ hằn học lại bật cười. Cô thì vô tư chả biết gì chỉ lo gắp ăn thôi.

   -Ăn đi Soo- Cô thấy nó không đụng đũa liền gắp một miếng chả cá đưa lên tận miệng.

   -Em biết rồi.- Nó giật mình, một cảm xúc vui sướng trong lòng, cúi xuống ngậm lấy miếng chả ,tay vẫn nhất quyết không rời tay cô.

   -Mẹ à, hai người quen nhau sao?- Cô nhai nhồm nhoàm, vẻ mặt thoả mãn.

   -À, trước đây Juyeon là học sinh của mẹ..- JiWon vui vẻ nói.

-Mà con đó, con gái con nứa ăn uống thế sao hả? Có ngày ế chồng nghe chưa?

   -Eo ôi... Sợ thế... Giờ con có là ăn mày thì cũng có chồng nhá, phải không Seobang?- Cô quay sang mỉm cười với nó, hai mắt long lanh như cún con.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #jensoo