12
Sáng hôm sau
Ngón tay cậu nhóc tóc đen có chút động đậy,cậu từ từ nhấc mi mắt lên một cách nặng nề.Khuôn mặt cậu hiện lên một nét mệt mỏi,cậu nhớ lại chuyện hôm đó nước mắt cậu lại rơi.
Lúc này cậu mới nhận thấy tai trái của mình có gì đó nặng nặng,Harry liền nhìn qua thấy người mình yêu đang ngủ trên lòng bàn tay mình.Dù đang rất buồn nhưng cậu vẫn nở một nụ cười khi nhìn thấy cảnh này.Cậu lấy tay phải xoa đầu anh yêu của mình,anh cảm thấy được tác động từ cậu liền bậc đầu ngồi dậy.
-"Mèo nhỏ em dậy rồi,cuối cùng cũng dậy rồi.Em ngủ 2 ngày rồi,em biết anh lo lắm không"Anh kích động nắm chặt tay cậu,nước mắt hạnh phúc không ngừng chảy xuống hai gò má trong có vẻ đã gầy đi của mình.Cậu im lặng nhìn anh một hồi lâu,không khó để cậu nhận ra anh yêu của cậu đã gầy đi,đầu tóc rối bù,nhìn hốc mắt thăm quần của anh lòng cậu không khỏi đau đớn.
-"Đỡ em ngồi dậy"cậu chỉ nói một câu gọn gàng như vậy.Anh ngoan ngoãn đỡ cậu ngồi dậy còn kê một cái gối sao lưng cho cậu dựa nữa.
-"Anh nói xem anh đã không ăn mấy bữa rồi,không ngủ bao lâu rồi sao nhìn tiều tụy đi vậy"giọng cậu êm dịu nhẹ nhàng,cậu đưa tay lên ôm lấy mặt anh lau đi nước mắt cho anh.
-"Harry sao này không cho phép em rời xa anh nữa,em nhất định không được đi lung tung nữa"anh ôm chầm lấy cậu,ôm thật chặt.
-"Vâng"cậu đáp lại cái ôm ấm áp của người mình yêu.
-"Dray tên đó đâu rồi"giọng cậu lạnh hẵn đi,anh có thể cảm nhận được từ lời nói của mèo nhỏ nhà mình sự lạnh lẽo,sự hận thù.
-"Ba anh và ba em đã sử lý rồi,hắn cũng bị đuổi học rồi em không cần lo"Anh xoa xoa nhẹ lưng bé yêu của mình,nhẹ nhàng trấn an cậu.Anh biết cậu vốn không phải người yếu đuối,cũng không phải vô dụng,cũng không phải dễ khóc nhưng cậu của bây giờ luôn khiến mọi người hiểu lầm thành như vậy.Nếu muốn trách chỉ có thể trách mọi người đã cưng chiều cậu quá khiến cậu trở nên như vậy thôi.
-"Dray,hôn em đi"cậu chui ra khỏi cái ôm của anh,nhìn thẳng vào mặt anh nghiêm túc nói.
-"Bảo bối,em chắc không em đang khá yếu đấy"anh không biết bảo bối của mình muốn làm gì nên hỏi lại cậu.
Cậu không nói gì chỉ ôm lấy anh áp môi mình lên trên bờ môi mềm mại của anh,quả thật anh đã khá bất ngờ nhưng mất chừng 2 giây anh đã hoà nhịp cùng cậu,anh đưa tay ấn đầu cậu vào chỗ nụ hôn thêm sâu.Lưỡi tiến đến miệng cậu cậy mở lớp phòng bị không hề đề phòng gì của cậu,anh tìm đến chiếc lưỡi bé nhỏ rụt rè của cậu.Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau,anh uống lấy hết mật ngọt từ miệng cậu tiết ra,anh ngậm mút môi cậu khiến cậu chịu không nổi phải rên lên vài tiếng nghe thật ái muội.Anh hôn đến khi cậu gần hết dưỡng khí thì mới chịu buông tha cho cậu.
Cậu mất hết sức lực dừa vào lòng anh anh,anh ôm lấy cậu.Nhẹ nhàng vuốt lưng bé con nhà mình.
-"Dray em yêu anh"cậu vòng tay ôm lấy eo anh nhẹ nhàng nói một câu,tuy ngắn gọn nhưng nó làm anh rất vui.
-"Cục cưng anh cũng yêu em"
Trưa hôm đó tại Đại Sảnh Đường.
Harry cùng anh đi vào,họ đã chỉnh lại bản thân mình.Cả hai toát vẻ cao quý,không hiểu sao Harry lại không còn hào đồng như trước cậu lạnh lùng với mọi người trừ 4 người bạn kia.
-"Harry,Draco tới đây"Pansy đứng lên vẫy tay khi thấy hai người bước vào.
-"Pansy lâu quá không gặp rồi,bồ và mọi người khoẻ chứ"Harry cười với mọi người rồi ngồi xuống nói.
-"Mọi người vẫn khoẻ,chỉ có bồ thôi tụi mình lo cho bồ gần chết"Ron lấy cái bánh ngọt mà cậu thích bỏ vào đĩa cho cậu.
-"Cậu ngủ tận 2 ngày Hermione và Ron lo cho cậu lắm"Blaise rót cho hai cậu bạn mới tới của mình ít nước bí đỏ.
-"Harry mình yêu cầu bồ trở lại bình thường,không lạnh lùng như vậy nữ mình không thích một Harry như vậy mình thích cậu trở về như trước"Hermione nghiêm túc nhìn cậu nói một tràn.
-"Mình vẫn vậy mà"Harry cười cười ăn cái bánh Ron lấy cho.
Pansy định lên tiếng nhưng bị Draco chặng lại,anh lắc đầu muốn mọi người để yên cho mèo nhỏ nhà anh ăn.Cậu đã ngủ hai ngày rồi chắc chắn là rất đói,anh không ngừng lấy đồ ăn cho cậu đến nổi đầy cả dĩa rồi vẫn muốn lấy.
-"Thôi nào Dray em ăn không hết,anh cũng mau ăn đi nhìn anh ôm đi rồi ôm không thích"cậu cắt một miếng thịt đút cho anh.Tất nhiên ai kia cũng vui vẻ nhận lấy miếng thịt đó từ người yêu bé bỏng của mình.
Tối hôm đó tại phòng Drarry.
Anh và cậu đang ngồi đối diện nhau trên giường.Cậu định nhào vào lòng anh nhưng bị anh cản lại.
-"Ngồi yên đó anh có chuyện muốn nói với em đây,em yêu"anh nhìn cậu bằng cặp mắt cực kỳ nghiêm túc,giọng nói cũng gằng lên nhưng lại không làm cho cậu thấy sợ lại khiến cậu cười.
-"Phụt Dray em ngồi ngay rồi anh mau nói đi,em muốn ôm ôm hôn hôn cơ"Cậu cười rất tự nhiên nghiên đầu làm nũng.Anh quả thật không thể phủ nhận từ khi Mèo con nhà anh tỉnh dậy thì bám người cực kỳ và người đó chính là anh,và dáng vẻ làm nũng thường ngày với gia đình và 4 người bạn giờ cũng chỉ dàn cho mình anh.
Anh cũng rất vui nhưng anh càng muốn thấy cậu của lúc trước hơn.
-"Harry nah muốn em trở lại hoà đồng với mọi người,vui vẻ chạy nhảy,nô đùa.Đi chơi đùa với Diggori,Wood, Longbottom,Cho Chang ai cũng được tuy dù anh sẽ ghen nhưng mà thà nhìn em như vậy còn hơn nhìn em lạnh lùng không cười như bây giờ.Em có thể đi chơi Quidditch với Diggori và Wood,có thể trò truyện với Cho Chang cũng có thể chạy giỡn với Longbottom nhưng em phải nhớ không được ôm hay gần gũi quá với họ vì anh sẽ ghen lắm đấy"Anh nói hết những suy nghĩ trong nguyên ngày hôm nay nói với cậu.
-"Phụt...ha...hahaha...ha"Harry ôm bụng nằm lăng lốc trên giường cười như thắng được trận Quidditch vậy.
-"Em...sao em lại cười"Draco đỏ mặt khi thấy người yêu anh cười như được mùa khi bản thân nói hết suy nghĩ ra.
-"Cục cưng em không ngờ anh lại ghen với họ,thì ra lần trước anh giận em vì chuyện này"Harry dời đầu nằm lên đùi anh,đưa tay lên ôm hai má anh cười hả hê.
-"Em sẽ trở lại bình thường nếu anh muốn thôi rồng nhỏ của em"cậu ngồi dậy ngồi gọn trong lòng anh dụi đầu vào hõm cổ anh thì thầm thật nhỏ nhưng đủ anh nghe.
-"Được rồi,giờ em muốn đi tắm anh đến phòng bếp kêu gia tinh làm cho em hai ly sữa nóng đi"cậu đứng dậy nhảy xuống giường còn không quên hôn lên má anh một cái rồi nhanh hóng chạy đến tủ đồ của cả hai.
Anh cũng vui vẻ rời khỏi phòng thông thả đi tới phòng bếp nhưng ở phòng bếp anh lại gặp Cedric Diggori,anh không tránh né hay cáu gắt mà lại chào hỏi.
-"Chào anh Diggori"Draco đưa tay ra muốn bắt tay với anh chàng áo choàng màu vàng này.
-"Chào em Malfoy"anh cũng vui vẻ bỏ trái táo xuống giỏ bắt tay với cậu.
-"Có thể cho tôi xin một trái táo xanh không"Draco nhìn Cedric lịch sử nói.
-"Được cứ tự nhiên,nhưng nhớ uống sữa hay ăn cái gì đó trước khi ngủ nếu không bụng em sẽ gặp rắc rối đấy Malfoy"anh vui vẻ lấy cho cậu một trái táo.
-"Cảm ơn anh đã nhắc nhỡ,tạm biệt"Dray nhận lấy trái táo tạm biệt Cedric đợi gia tinh làm nóng hai ly sữa nhận lấy rồi rời đi.
Về đến phòng,anh đẩy cửa vào trên tay chỉ còn hai ly sữa trái táo đã không còn giờ thì chắc nó đã trong bụng anh rồi.Trước mắt anh là Tiểu bảo bối của anh đang nằm sắp trên giường tóc vẫn còn ước ve vẩy hai cái chân đọc một cuốn sách và điều quan trọng là cậu chỉ mặt một cái áo sơ mi rộng thùng thình vào quần ngắn thôi,quan trọng hơn là cái áo đó là của anh.Anh bỏ hai ly sữa lên bàn đi tới lấy cái khăn lau tóc cho cậu,nhìn hai cái chân trắng trẻo thon thả ve vẩy lên xuống thật là quyến rũ.
-"Cục cưng sao lại mặc như này rồi?"anh nhẹ nhàng lau tóc cậu dịu giọng hỏi.
-"Mặc như này thoải mái"cậu bình tĩnh đọc sách trả lời câu hỏi của anh.
-"Vậy sao lại mặc áo của anh?"Anh lại tiếp tục hỏi,nhưng lần này anh không lau tóc nữa mà hôn lên tóc cậu tham lam hít lấy mùi hương của cậu.
-"Áo Dray có mùi hương của anh mặc rất thích"Cậu trở người ngồi dậy nhìn anh.
-"Anh không thích như này sao?"Harry nghiên đầu chốp chốp mắt long lanh nhìn anh hỏi
-"Không có anh rất thích,có điều..."Anh đỏ tại trả lời câu hỏi của cậu rồi định nói gì đó nhưng nhớ đến hai ly sữa thì đứng dậy cầm đến cho cậu.
-"Có điều gì ạ?"Harry thấy anh đưa ly sữa thì nhận lấy rồi nhìn anh hỏi.
-"Muốn biết thì uống sữa đi rồi anh nói cho bé yêu biết há"anh cầm ly sữa của mình một mạch uống hết rồi nói với bé cưng đang ngồi đó.
-"Ò"cậu ngoan ngoãn nghe lời uống hết ly sữa rồi đưa cho anh.Thấy trên mép môi cậu ít sữa anh liền hôn cậu.
-"Dray này,đáng ghét"Cậu đỏ mặt nhìn anh đang đứng cười khoái chí.
-"Mau nói đi"anh đi lại giường cậu liền chui tọt vào lòng anh cọ cọ má mình vào má anh kêu anh nói.
End.
Đố mấy bồ nói gì.
Nhớ bình chọn và bình luận cho mình nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com