Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Muốn Ôm Em

Tập 10 đã diễn ra nhiều sự kiện không thể lường trước
Một niềm tin của anh đã bước trên con đường khác
Kim Bảo
Em Châu's
Bây giờ là Trung Anh

Trong tâm trí anh chắc đang nghĩ rằng mình là người leader tệ nhất

Team Soobin là team bước ra cuối cùng
Không còn những giọt nước mắt rơi
Biểu cảm của mỗi thành viên trong team đều khó nói thành lời

Hồng Cường bước ra miễn cưỡng
Đông Quan lại ôm anh
"Không sao"

Không phải cảm giác này

Thế Vĩ lại động viên Lâm Anh
Nhưng
Mắt luôn dõi theo nét mặt Hồng Cường
eyes don't lie

Anh đã kìm nén cảm xúc của mình đến nhường nào
Bức tường anh có vững chắc bao nhiêu
Anh cũng sẽ sụp đổ khi đến nơi này

Hồng Cường ngồi trên sofa mặt căng thẳng nhìn ra cửa kính
Đường phố phủ ánh đèn chìm trong màn đêm
Mặc dù đã nhìn hằng ngày, hôm nay lại thấy xa lạ
Cho dù có chuyện gì xảy ra cuộc sống sẽ luôn vận hành

Thế Vĩ quỳ xuống đối diện với anh

"Sao
Muốn khóc hả"

Không cầm cự được nữa
Khi những giọt nước mắt không muốn âm ỉ trong cơ thể mà dâng lên
Hồng Cường gục đầu lên vai Thế Vĩ
Khóc ngẹn

"Anh làm tốt lắm"

"Em bẩn
Đi tắm nhé"

Mèo nhỏ gật đầu mệt mỏi
Thế Vĩ một tay nhắc bổng bước vào nhà tắm

"Em là thằng khốn"
"Sao anh còn ôm em"

Có con Mèo mắng người mà vẫn ôm chặt lấy cổ người ta
Còn người bị mắng thì cười

"Ăn này đi he"
"Không muốn ăn"
"Tại không biết coi gì
Em bắt đại"

😾liếc
Thế Vĩ người thèm được mắng
Mới thấy Mèo khóc xong còn bắt tập 10 cho coi

"Ăn dô
Ông kẹ bắt bây giờ"
"Cái này ghê quá à"
👉🥕

Có bé Mèo coi TV còn được đút ăn
Thế Vĩ chăm kĩ quá

😼nhìn Thế Vĩ

"Anh được em chiều riết hư
Đừng có nhìn em kiểu đó"
"Đạo diễn kêu diễn như vậy"
"Nồm xẹt bây giờ"

Gần tới cảnh mà anh không muốn xem nên Thế Vĩ đã chuyển sang cái khác
Hồng Cường hôn lên trán anh

"Thúi
Ăn chưa có lau miệng gì hết"
"Ngủ sofa đi"
"Em dám nói chuyện với tôi như vậy hả"
"Ghê quá"

22h
Thế Vĩ đã tắt màn hình máy tính
Thấy Hồng Cường nằm bấm điện thoại say mê mà không để ý giờ giấc
Anh đi lại giựt lấy điện thoại

"Giường là để ngủ
Không phải để bấm điện thoại"
"Hả"

Tắt điện thoại
Nằm xuống cạnh Hồng Cường

"Buồn thì phải nói với anh"

"Em
Buồn"

"Nếu em được chọn vocal
Em đã có thể
Thể hiện cá tính của riêng em
Hát cho mọi người nghe"

"Em cũng không biết nữa
Main vocal của riêng anh là được rồi
Anh là main dance của em"
...
"Ôm anh"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com