Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

416-417

Chương 416: Thiện ác có báo, giờ thìn đã đến (2)

Ver: _La_Jeon_

Vừa nói liền cầm điện thoại của mình ra cho cô xem một vài tấm hình: "Cô nhìn một chút, anh ấy ở nơi này, có bạn bè nói chuyện phiếm, còn có thể cùng mọi người tham gia các hoạt động, còn có thể kéo đàn violon. Tốt biết bao! Loại bệnh này của anh ấy, rất sợ cô độc. Anh ấy ở nơi này, càng nhiều bạn càng có lợi cho bệnh tình. Vì vậy, tôi đề nghị nên để anh ấy ở bệnh viện điều dưỡng."

"Được, cảm ơn cô!" Lisa thành khẩn nói cám ơn. Có một người có trách nhiệm như vậy chăm sóc Tiểu Jeno, cô thật sự rất yên tâm.

Y tá khẽ gật đầu, sau đó vội vàng đi.

Nhìn La Jeno ở trong phòng nhạc kéo đàn violon, Lisa nói: "Tiểu Jeno rất thích kéo đàn violon, không bằng chúng ta báo danh một lớp học cho anh ấy?"

Lúc này La Jeno đang chuyên chú kéo đàn. Tiếng đàn du dương, êm tai...

Đàn violon màu nâu gác trên vai trái anh ấy, mày anh khẽ cau lại, mắt nhắm hờ, ưu nhã kéo đàn, biểu tình vô cùng chuyên tâm. Anh ấy thỉnh thoảng mở mắt ra, trong mắt tràn đầy tình cảm, cả người anh đều đắm chìm trong âm nhạc duy mỹ.

La Minwon nhìn La Jeno, gật đầu một cái: "Báo đi, Tiểu Jeno thích kéo đàn, vậy để nó đi học đi. Có lẽ như vậy, bệnh tình sẽ tốt hơn."

Lisa mở điện thoại di động, lên internet tìm một vài trung tâm dạy đàn violon.

Cô vui vẻ chỉ vào một trang mạng trong đó nói: "Chú, chú nhìn xem, trung tâm này cách đây rất gần! Hơn nữa có hoàn cảnh tốt nhất, chúng ta đưa Tiểu
Jeno đến nơi này đi."

La Minwon nhìn chằm chằm điện thoại di động, trên viết: "Một giờ học 100 đồng...một tuần học một lần."

"Tốt vô cùng, cũng không đắt."

Lisa lại lên internet tìm giá đàn violon, cô muốn mua một chiếc đàn tốt một chút cho Tiểu Jeno.

La Minwon nhìn màn hình, cả kinh đôi mắt trợn to gấp đôi.

Chỉ thấy cô đang nhìn một cây đàn Amati có hoa văn lông hổ bằng gỗ sam...phía dưới ghi giá: 20680!

Hơn hai mươi nghìn!

"Đắt như vậy?" La Minwon chần chừ một chút nói: "Mua một cái vừa phải là được, nó kéo được gì chứ!"

Lisa lại nói: "Muốn mua thì mua tốt một chút, cháu có tiền lương và tiền nhuận bút. Không sợ lãng phí." Cô còn muốn mua một cái tốt hơn, nhưng tiền tích góp trong tay chỉ có hơn hai mươi mốt nghìn. Mua xong cây đàn này, chỉ còn lại hơn ba trăm đồng...

Cô nhìn trên internet một chút, không chút do dự tắt đi, bởi vì chất lượng trên internet như thế nào, cô không nhìn được trực tiếp, tốt nhất vấn nên đến cửa hàng đáng tin xem mua.

La Minwon thở dài một tiếng nói: "Bây giờ cháu phải gánh vác tiền chữa bệnh cho Tiểu Jeno, còn phải nuôi chú, áp lực thật sự quá lớn."

"Không sao, người một nhà chúng ta vui vẻ là được rồi, tiền tài là vật ngoài thân." La Lisa ngẩng đầu nhìn chú, nở một nụ cười rực rỡ với ông ta: "Chú, người yên tâm đi! Cháu có tiền." Vừa nói vừa ôm cánh tay Jungkook nói: "Chờ đến khi cháu không có tiền, cháu tìm chồng cháu xin."

Jeon Jungkook giơ tay lên, cưng chiều xoa mái tóc của cô.

La Minwon biết cô nói đùa, cô còn chưa từng đưa tay xin Jeon Jungkook tiền. Trong lòng La Minwon càng áy náy...Trước kia ông ta là một phiền toái, mà bây giờ con trai ông ta, cũng mang đến phiền toái cho cô...

La Minwon rất khó chịu.

Trong đầu nghĩ, mặc dù ông ta mới ra tù, nhưng có tay có chân, anh ta hẳn nên tìm chút việc để làm.

-------oOo-------

Chương 417: Vợ là để cưng chiều (1)

Ver: _La_Jeon_

La Minwon nhìn chung quanh một vòng, nói: "Không biết viện điều dưỡng này còn thuê người làm việc lặt vặt hay không, chú có thể đến đây hỗ trợ kiếm chút tiền, còn có thể thuận tiện chăm sóc Tiểu Jeno một chút."

Lisa cầm tay ông ta nói: "Chú...không cần người đi ra ngoài làm việc, con bây giờ có tiền lương. Hơn nữa, con còn có thể vẽ manga, quyển manga này của con đã bán bản quyền rồi, chờ ngày con nộp bản thảo lên trên, đối phương liền đưa tiền cho con. Chú không cần quá bận tâm! Đi thôi, chúng ta đi chọn cho Tiểu Jeno một cây đàn."

Lisa kéo La Minwon đi ra ngoài, Jungkook vẫn nhìn hai người bọn họ không nói gì. Vào lúc này, anh ta đột nhiên nói: "Hai người đi mua đàn đi, tôi có chút việc phải làm."

Lisa nhìn anh ta một cái.

Đột nhiên ý thức được, Jungkook chắc là muốn an bài một công việc cho chú...

Cô vội vàng đi đến bên cạnh anh ta, lầm bầm nói nhỏ: "Anh không cần giúp chú thay em, em không muốn chú ấy khổ cực như vậy. Thật sự..."

Jungkook cười một chút: "Em cũng biết anh sẽ an bài công việc cho chú sao?"

Lisa mím miệng một cái, nhìn chằm chằm vào ánh mắt anh ta nó: "Anh cho rằng như vậy em sẽ không biết sao?" Cô giơ ngón tay lên, vẽ một vòng trên ngực anh ta nói: "Ở nơi này em đang dần dần lớn lên."

Jeon Jungkook để tay lên trán cô, rồi xoa xoa tóc cô: "Em đi đi, anh sẽ không an bài công việc cho chú. Anh có việc khác."

"Được rồi." Lisa khẽ hôn lên môi anh ta, khoát khoát tay: "Anh đáp ứng em rồi nha!"

Jungkook gật đầu một cái để cô yên tâm.

Lisa cùng La Minwon ngồi lên xe đi mua đàn.

Jungkook cười một chút, trong đầu nghĩ: "Trực tiếp mua viện điều dưỡng cho chú, thì không phải thay chú an bài công việc...

Jungkook đi gặp mặt viện trưởng viện điều dưỡng này, cũng nói ra điều kiện phong phú, muốn mua viện điều dưỡng.

Nhưng là, Jungkook đưa ra một điều kiện...

Chính là...phải giữ bí mật!

Cha viện trưởng gật đầu liên tục đáp ứng: "Điều này đơn giản! Lão Cha tôi nhất định giữ kín!"

"Cha viện trưởng, ngài xem hợp đồng một chút, nếu như không có chỗ nào muốn sửa đổi, vậy liền có thể ký tên." Jason mang hợp đồng đẩy đến trước mặt viện trưởng.

Cha viện trưởng xem một chút, có chút cảm thán gật đầu một cái: "Không có gì cần đổi! Điều kiện của các người thật sự quá tốt. Thật sự không dối gạt gì các người, viện điều dưỡng này của tôi cũng sắp không trụ được...Các người đưa ra giá tiền cao như vậy, thật sự khiến tôi...hazz! Thật xấu hổ!" Ông ta băn khoăn nhìn hợp đồng, liên tục cảm khái: "Nhiều tiền như vậy, lão già tôi dùng mấy đời cũng không hết..."

Vừa nói xong, còn có chút do dự không muốn ký tên, dường như nếu ký tên thì chính là lừa người ta vậy.

Lúc này, Jungkook nói: "Cha viện trưởng, ngài không cần áy náy. Tôi mua viện điều dưỡng này, tất nhiên sẽ khiến nó phát triển. Ngoài ra, còn có một việc muốn thỉnh cầu ngài giúp."

Khuôn mặt Cha viện trưởng đầy nghi ngờ ngẩng đầu lên, trợ lý Jason vội vàng giải thích: "Cha viện trưởng, chuyện này sở dĩ phải giữ bí mật, là bởi vì... tổng tài của chúng tôi không muốn để phu nhân và chú của cô ấy biết. Vì vậy...ông vẫn còn phải đảm đương chức viện trưởng. Tiền lương, chúng tôi có thể trả ngài gấp đôi."

"A...thì ra là như vậy!" Cha viện trưởng liền vội vàng nói: "Để cho tôi làm viện trưởng, chuyện này thật tốt! Không cần cho tôi nhiều tiền như vậy, con tôi cũng không có ở bên cạnh, một lão già cô độc như tôi không tìm chút chuyện để làm, lâu dài sẽ rảnh rỗi thành bệnh. Vừa đúng vừa đúng!"

Nói xong liền cầm bút lên, vui vẻ ký tên.

Jungkook nhìn thấy ông ta ký tên liền nói: "Ngài xem trong viện có gì có việc gì thích hợp với chú của tôi không? Ngài có thể tùy tiện an bài một chút chuyện an nhàn cho ông ấy làm không?"

Cha viện trưởng có chút buồn rầu nói: "Nơi này của chúng ta cũng nhiều nhân viên rồi. Không có vị trí nào muốn tuyển người..."

-------oOo-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com