Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Ăn sáng cùng hot boy

Vậy là cũng được ba ngày kể từ lúc Lucy chuyển đến trường mới. Mặc dù vẫn còn nhiều thứ chưa quen, nhưng nhờ có sự giúp đỡ nhiệt tình của các bạn trong lớp, cô bé cũng đã dần ổn định tâm lí.

Trường học trong ký ức của Lucy là một nơi khá nhàm chán, có lẽ vì luôn phải rời đi đột ngột lên từ trước đến giờ cô bé chưa từng có một người bạn thân. Mà nghĩ lại thì làm sao có thể kết thân với ai chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi, và kết bạn làm gì khi cô không thể ở lại lâu một nơi nào đó? Bạn bè càng thân bao  nhiêu thì khi chia tay càng cảm thấy buồn bấy nhiêu. Lucy đã từng suy nghĩ và đặt mình trước hai lựa chọn, có bạn để rồi phải buồn, hay cô đơn để không bao giờ phải buồn. Và cô bé đã chọn là sẽ không bao giờ kết bạn, làm một kẻ cô đơn cũng tốt, ít ra khi đi cũng không có gì phải vướng bận. Rồi không biết từ khi nào cô lại cảm thấy thích sự cô độc. Nó làm cho cô cảm thấy mình được tự do và cô đã kiêu hãnh chấp nhận nó như một phần trong cuộc sống của mình. Đối với Lucy có bạn hay không không quan trọng, điều quan trọng nhất mà cô phải có là sự thích ứng thật nhanh.  Lucy không thể ở lại một nơi quá lâu, vì vậy cô phải làm sao để vui thật nhanh, buồn thật nhanh, nhớ thật nhanh và quên đi cũng thật nhanh.

- Chào buổi sáng, Lucy!

Đang ngồi mơ màng vâng ngậm hút hộp sữa dâu, Lucy giật mình khi thấy Thanh Phong đang bước lại với nụ cười đẹp như thiên thần.

-Sao cậu lại ngồi đây một mình? Cậu đã quen với trường mới chưa Lucy?- Thanh Phong ngồi xuống bên cạnh Lucy, sợi dây chuyền Thánh Giá trên cổ cậu lộ ra lấp lánh trong nắng sớm. Cô bé cảm thấy vui vui. Từ lúc tới đây, Thanh Phong là người tỏ ra quan tâm đến cô nhất và Lucy cũng cảm thấy rất mến anh bạn đẹp trai này.

-Tớ quen rồi,- Lucy cũng đã đi học được 3 ngày rồi mà.

-Lucy ăn sáng chưa? Tớ có hambuger và sandwich chà bông ngon lắm nè. Ăn cùng tớ nhé!- Thanh Phong lục cái ba lô màu xám của mình rồi lôi ra một đống đồ ăn mà cậu quảng cáo đặt trước mắt

- Cảm ơn Thanh Phong! Nhưng tớ uống sữa rồi.

- Lucy thật thà từ chối, tay cầm hộp sữa đưa lên cao lắc lắc.

- Bữa sáng của cậu chỉ có một hộp sữa thôi sao? Thanh Phong hỏi đùa.

-Ừ. Cô nhóc gật đầu bình thản.

Bỏ ăn sáng đã là thói quen từ lâu của Lucy. Ngày trước ở với họ hàng,Lucy  không bao giờ có bữa sáng cả. Cô là thành viên không mong muốn xuất hiện trong nhà nên ai cũng không muốn quan tâm đến cô, cũng có thể họ cư xử như vậy để Lucy bỏ đi nhanh hơn. Cô cũng muốn chẳng muốn đòi hỏi gì cả,chỉ im lặng chấp nhận và tập dần thành thói quen. Khi về nhà chú Khánh, Lucy cũng được họ cho tiền tiêu vặt để ăn sáng, nhưng cô không bỏ đi thói quen cũ của mình. Cô chỉ uống sửa và ngày nào cũng chỉ có sữa mà thôi.

- Cậu đang đùa tớ đấy hả Lucy? Cậu đang ăn kiêng  sao? Sáng nào cũng chỉ uống sữa thôi sao?- Thanh Phong quay sang nhìn cô bé bé đầy kinh ngạc. Cậu chỉ hỏi đùa Lucy ai ngờ lại đúng như vậy.

-Không... tớ uống sữa và vitamin nữa. - Nói nói rồi cô nhóc lấy ra một lọ thuốc bổ vô tư thẩy một viên vào miệng nuốt "ực" trước con mắt ngơ ngác của anh chàng thiên sứ.

Bỏ ăn sáng... Uống sữa.. Rồi uống thuốc. Lucy không biết sữa và thuốc không thể uống cùng lúc sao?

- Lucy ơi là Lucy! Hèn gì mà lúc nào trông cậu cũng ốm nhách, xanh xao như vậy. Cậu còn sống được đế ngày hôm nay cũng là kì tích lắm rồi đấy! Đi với tớ nào!- Anh bạn thiên sứ xách ba lô và kéo tay Lucy chạy tuốt xuống căn tin trường.

- Làm cho cháu một tô cháo cá.  Nhanh nha bác!

Cậu nhóc nhanh chóng chạy lại quầy nói với bác bán hàng rồi kéo Lucy lại một chiếc bàn trống gần đó ngồi đợi. Công nhận nhanh thật. Chưa đầy 2 phút bác gái bán hàng đã niềm nở bưng ra một tô cháo to đùng, bốc khói thơm phức.

-Ngon không? Sau này nhớ ăn uống đầy đủ nhé. Nếu không Lucy sẽ không lớn được đâu.

Nghe Thanh Phong nói Lucy ngước lên tự dưng thấy khoé mắt mình cay cay.

" Lucy bé bỏng!Nếu không ăn uống đầy đủ cháu sẽ không lớn được đâu".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #đỗquyên