Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12

Chiếc ghế đối diện trống rỗng, Quang Hùng nhìn một bàn đầy thức ăn cơ hồ chưa hề động đũa, hai mắt anh nhìn thẳng, giống như người mù cầm đũa gắp đại vài thứ, đưa vào trong miệng chậm rãi nuốt. Anh không dám cúi đầu gắp thức ăn, anh sợ nước mắt sẽ không khống chế được mà rơi xuống, cũng không dám ăn quá nhanh, sợ không cẩn thận sẽ đem nước mắt trào ra khỏi hốc mắt.
Một buổi cơm trưa ăn thật lâu, đến đồ ăn đều trở nên nguội lạnh, Quang Hùng vẫn còn máy móc gắp lấy đưa lên miệng. Tối hôm qua nghe được Đăng Dương nói muốn mình ở lại, niềm vui sướng từ kia lời nói cũng khó có thể hình dung, đối với việc có thể cả ngày đều được ở cùng với cậu, trong lòng Quang Hùng ngập tràn vui sướng chờ mong. Vậy mà hiện tại chỉ còn một mình ở trong căn nhà trống rỗng, anh không biết ăn cơm xong anh nên làm cái gì, nên cố gắng kéo dài thời gian ăn
Hai má phình to, thậm chí có cảm giác muốn nôn, miệng cố gắng cũng không nhét thêm được thứ gì, Quang Hùng cuối cùng buông đũa xuống, chậm rãi nuốt thức ăn trong miệng. Đứng lên sờ sờ bụng, hẳn là ăn nhiều lắm, phải vận động cho xuống cơm mới được.
Dọn dẹp xong bàn ăn, cũng quét dọn bếp sạch sẽ, Quang Hùng dọn tới phòng khách, phòng làm việc, phòng ngủ. Tuy rằng mỗi tối sau khi cùng Đăng Dương hoan ái, Quang Hùng đều thu dọn chỉnh tề, nhưng bây giờ anh còn nghiêm túc tỉ mỉ sửa sang lại, mỗi một ngóc ngách trong phòng đều không bỏ sót.
Cuối cùng là cả người mệt mỏi ngã ngồi trên sofa, Quang Hùng ngẩng đầu ngơ ngác nhìn lên vách tường, nhìn kim đồng hồ không ngừng quay đều, đến khi sắc trời ngoài cửa sổ đã hoàn toàn bị màu đen bao phủ.
Đã đến thời gian làm cơm chiều, Quang Hùng đứng lên đi vào trong bếp. Đăng Dương không có nói sẽ về ăn cơm, hơn nữa cậu thật sự là có hẹn với khách hàng, hay là bởi vì chuyện của Hoàng Nam nên tâm tình không tốt, tùy tiện tìm đại một cái cớ đi để đi ra ngoài. Quang Hùng không biết, nhưng anh cố chấp kiên trì, nếu Đăng Dương nói cậu có hẹn vơi khách hàng, vậy nhất định là có hẹn với khách hàng rồi
Tuy rằng bàn chuyện với khách xong tám chín phần sẽ đến nhà hàng ăn cơm. Nhưng Quang Hùng vẫn lo lắng Đăng Dương đột nhiên trở về, tâm tình cậu vốn không tốt, bữa trưa cũng chưa có ăn bao nhiêu, buổi tối bụng sẽ càng thêm khó chịu, hay là làm một ít thức ăn có lợi cho dạ dày lại dễ hấp thu. Đúng rồi, Đăng Dương rất thích ăn cháo, anh còn nhớ rõ lần đầu nấu bữa sáng cho cậu chính là món này, một chén cháo trắng không thêm thứ gì nhưng cậu lại ăn đến ngon miệng, hiện tại đã mua đường phèn, thêm vị ngọt tự nhiên chắc chắn sẽ làm cậu thích.
Đun nồi nước đến sôi, đem gạo vo sạch đổ vào, vặn nhỏ lửa từ từ nấu nhừ. Chỉ trong chốc lát, mùi hương nồng đậm liền từ trong nồi nhẹ nhàng bay ra, Quang Hùng cong nhẹ khóe môi, trên mặt nở một nụ cười tự nhiên. Vì người mình yêu thương mà nấu ăn là một loại hạnh phúc, dù chỉ là một chén cháo. Quang Hùng đã đem chính tình yêu của mình dành cho Đăng Dương gởi vào trong đó, chỉ có điều, cậu chỉ nhấm nháp được hương vị mặt ngoài của món cháo mà thôi.

Đăng Dương lấy chìa khóa mở cửa, vừa vào nhà liên ngửi được mùi cháo bay đến, đi vào phòng khách, đèn trên bàn trà phát ra thứ ánh sáng màu vàng nhẹ nhàng, toàn bộ căn phòng đều hòa trong không khí ấm áp vui vẻ. Càng tới gần phòng bếp, mùi hương càng thêm ngào ngạt hơn, Quang Hùng đứng ở trước bếp hết sức cham chú khuấy cháo, thậm chí ngay cả tiếng bước chân càng ngày càng gần của Đăng Dương anh đều không nghe thấy.
Buổi chiều Đăng Dương không có hẹn với khách hàng, hôm nay vì muốn dẫn Quang Hùng đi dạo phố, cậu đã từ chối tất cả các cuộc hẹn. Ngay từ đầu cậu là muốn dẫn Quang Hùng đi dạo một vòng, anh thích cái gì liền mua cho anh cái đó, chỉ là không nghĩ tới sẽ trùng hợp gặp được Hoàng Nam

Cùng Hoàng Nam bên nhau năm năm, Đăng Dương yêu năm năm, chiều năm năm, cuối cùng lại chấm dứt bằng việc chia tay. Cậu tuy rằng thương tâm khổ sở, nhưng cũng không có oán hận Hoàng Nam, dù sao nó cũng là bởi vì mẹ bị ung thư, muốn trước khi lâm chung có thể được ẵm cháu mới chia tay với anh, coi như cũng không vui sướng gì hơn mình. Thật ra nếu nói về mánh khóe trên thương trường, cậu dư sức dùng một chút kỹ xảo đem Hoàng Nam về lại bên cạnh, nhưng cậu không làm như vậy, Đăng Dương chỉ là cố gắng cứu vãn tình cảm hai người, không thành công thì cũng đành chịu. Hoàng Nam muốn kết hôn thì cứ kết hôn đi, để lại Đăng Dương chậm rãi tự chữa lành vết thương lòng.

Nhưng hôm nay Hoàng Nam nói một câu "Ghê tởm nhất chính là đồng tính luyến ái", làm Đăng Dương không biết nó đã đem tình yêu năm năm qua của hai người vứt đi chỗ nào!? Là muốn phụ họa cô gái kia sao!? Hay là sợ cô ta biết nó từng là đồng tính luyến ái!? Cô gái kia là bạn gái của nó? Hay là vợ sắp cưới?

Nhưng cô gái kia rốt cuộc có thân phận gì Đăng Dương không quan tâm. Cậu cũng không có vọng tưởng Hoàng Nam là nhìn thấy cậu thân thiết với Quang Hùng mới nổi cơn ghen mà nói như vậy, nếu nó còn để ý đến mình, vậy tại sao lúc trước không kiên trì thêm một chút trong tình cảm của hai người!?
Một câu kia của Hoàng Nam làm Đăng Dương có cảm giác hắn đã phủ định toàn bộ tình cảm năm năm qua của cậu, một cảm giác mất mác chợt nảy lên trong lòng, ngực bị ép đến thở không nổi, cả buổi chiều cậu đều lái xe trên đường một cách vô định. Bóng tối dần dần buông xuống, đèn đêm bật sáng, từng tòa nhà cao tầng đều được thắp sáng bằng ngàn ngọn đèn rực rỡ, càng làm cho Đăng Dương cảm thấy cô đơn hơn. Ngước mắt lên nhìn cửa số một nhà nào đó lộ ra một ngọn đèn ấm áp, cậu đột nhiên nhớ tới, thật ra cũng có một người đang ở nhà chờ mình trở về.

-Có phải cháo gạo nếp không! ? Thơm quá!- Đăng Dương chạy tới phía sau Quang Hùng, ngửi được mùi hương nồng đậm nhịn không được hít mạnh một hơi, cơ thể chồm về phía trước hít hít
-A... Phải!-Đang chăm chú khuấy cháo, ngay cả Đăng Dương về lúc nào cũng không biết, đột nhiên nghe thấy cậu mở miệng nói chuyện, Quang Hùng không kịp đề phòng bị dọa cho giật mình, tay cầm muỗng run lên, nước cháo nóng bỏng trong nồi văng ra một ít.
-Cẩn thận một chút!-Đăng Dương bước về phía trước vươn tay chụp lấy thắt lưng Quang Hùng, kéo anh dựa vào lòng mình, tay kia thì cầm lấy bàn tay đang khuấy cháo của anh
Thình lình Đăng Dương có hành động thân mật làm Quang Hùng cảm thấy mờ mịt khó hiểu, buổi chiều khi ra ngoài chẳng phải còn vì chuyện của Hoàng Nam mà tâm tình không tốt, ngay cả một bàn thức ăn lúc trưa cũng không ăn, tại sao lúc trở về thái độ dường như đã thay đổi hoàn toàn. Quang Hùng trong lòng lo lắng, vừa vặn lại nằm trong cái ôm ấm áp của Đăng Dương, liền không tự chủ hướng về cơ thể phía sau rúc vào càng chặt.
-Lúc đầu bao dưỡng anh thật đúng là một quyết định chính xác! Hiện tại có anh bên cạnh, cảm giác thật sự rất tốt!- Cảm nhận được thân thể Quang Hùng đang ỷ lại vào mình, cánh tay đang giữ ở thắt lưng anh nắm vào càng chặt. Câu nói này là thật lòng xuất phát từ trái tim Đăng Dương, bởi vì một câu "Ghê tởm nhất chính là đồng tính luyến ái" của Hoàng Nam lúc trưa mà tâm tình cậu cảm thấy mất mát bội phần, thế nhưng sau khi về nhà, nhìn thấy được ngọn đèn ấm áp trong phòng khách, ngửi được mùi thơm bay lên từ nhà bếp, còn có người đang đứng trước bếp vì mình mà nấu cháo, khiến cho Đăng Dương thật sự hiểu được cảm giác "Về nhà" là như thế nào, đây là điều mà trước kia khi sống cùng Hoàng Nam cậu chưa hề cảm nhận được. Đem trước kia và hiện tại so sánh, cuộc sống thoải mái trước mắt làm tâm tình Đăng Dương chuyển biến tốt đẹp, thái độ đối với Quang Hùng cũng dịu dàng hơn, cằm đặt trên vai anh, quay đầu dùng đôi môi cọ xát nhè nhẹ lên cái má nhẵn nhụi bóng loáng của anh
-Cháo ăn được rồi!-Lời nói dịu dàng cùng hành động thân mật của Đăng Dượng đã đem những lo lắng trong lòng, còn có cả ủy khuất khi cả bàn thức ăn anh làm không được y động đũa, tất cả lập tức liền bị anh vứt ra sau đầu. Nếu không phải tiếp tục nấu tiếp thì cháo sẽ khét, Quang Hùng thật muốn cả đời cứ như vậy mà nằm trong lồng ngực cậu
Đăng Dương nghe lời buông anh ra. Quang Hùng tắt lửa, lấy bát múc cháo, lại từ tủ lạnh lấy ra hai khối đường phèn bỏ vào, đường phèn rất nhanh liền hòa tan trong nước cháo nóng bỏng, Đăng Dương cũng không cần dọn ra bàn ăn liền trực tiếp ăn ngay, cháo rất nóng không dám bưng bát lên, cậu liền ở tại trong bếp, khom lưng múc lên một muỗng đưa vào trong miệng. Muỗng cháo ngọt ngào mềm dẻo ăn vào bụng, làm cho dạ dày kêu vang vì từ trưa chưa có ăn gì nháy mắt trở nên ấm áp thoải mái, Đăng Dương không sợ bị cháo nóng làm bỏng yết hầu, cầm muỗng húp liền mấy miếng
-Còn muốn ăn thêm thứ gì không! ? Nhìn Đăng Dương vui vẻ ăn cháo, Quang Hùng cảm thấy thực hạnh phúc, công sức nấu cháo thật đáng giá. Nhưng lại lo cậu chỉ ăn cháo sẽ không đủ no, liền nghĩ nên làm thêm cho cậu một chút thức ăn.
-Buổi trưa không phải anh nấu rất nhiều thức ăn sao, không cần phiền toái, đem mấy món đó hâm nóng lại là được!-Đăng Dương không muốn buông muỗng, một bên ăn cháo một bên không rõ ràng nói chuyện với Quang Hùng
-A!?-Quang Hùng không nghĩ tới Đăng Dương còn nhớ lúc trưa anh nấu một bàn thức ăn, trong lòng vui mừng như điên, nhất thời không kịp phản ứng ngây ngẩn cả người.
-Một mình anh ăn hết rồi à?-Đăng Dương cắn thìa dùng ánh mắt hoài nghi từ trên xuống dưới nhìn qua cơ thể thon gầy của Quang Hùng một lượt .
-Không... Không phải!-Lời nói của Đăng Dương làm Quang Hùng nhớ tới tình cảnh của mình lúc trưa, một mình đem thức ăn nhét đầy một miệng, lập tức đỏ mặt. Có điều cũng may anh đã đem thức ăn dư gói kỹ rồi để vào tủ lạnh, Quang Hùng mở tủ lạnh định lấy ra, nhưng lại cảm thấy để Đăng Dương ăn thức ăn thừa cũng không tốt lắm, do dự nửa ngày cũng không làm gì tiếp theo.
Đăng Dương lại không để ý đến Quang Hùng, thúc giục anh mau nhanh giúp mình hâm nóng đồ ăn. Tuy có tới mấy loại thức ăn trộn lẫn vào nhau, nhưng hương vị hỗn hợp thập cẩm cũng rất đặc sắc. Đăng Dương ăn sạch một chén cháo, lại múc thêm một chén nữa, bưng cháo đi ra khỏi bếp, đi tới cửa còn nghiêng đầu căn dặn Quang Hùng nhanh nhanh bưng thức ăn ra bàn cơm.
Bời vì lúc trưa ăn khá nhiều, đến bây giờ Quang Hùng vẫn còn cảm giác có chút trướng bụng, nhưng anh lại luyến tiếc cơ hội được ăn cơm cùng Đăng Dương, nên chỉ múc một chén cháo rồi ngồi xuống đối diện với cậu. Ngồi trước mặt Đăng Dương,anh ăn cháo nhưng thật sự so với uống nước lã cũng không có gì khác biệt, múc một muỗng cháo đưa vào trong miệng, anh căn bản không nhận ra được là đắng hay là ngọt. Toàn bộ sự chú ý đều đặt trên người Đăng Dương đang cắm đầu ăn ở đối diện, tuy rằng thức ăn trong miệng là vô vị, nhưng nhìn bộ dáng ăn cơm của Đăng Dương, trong lòng lại tràn đầy ngọt ngào.
Giữa trưa tâm tình anh không tốt chỉ ăn vài đũa cơm, Quang Hùng liền cảm thấy tủi thân, buổi tối tâm tình cậu chuyển tốt ăn như rồng cuốn,Quang Hùng cảm thấy thật ngọt ngào hạnh phúc, tâm tư Đăng Dương chỉ dao động một chút thôi, liền ảnh hưởng đến toàn bộ vui buồn của Quang Hùng

Quang Hùng đợi Đăng Dương ăn uống no,buông đũa xuống bản thân mới ăn hết nửa chén cháo còn lại, giống như thường ngày, anh đứng lên dọn dẹp chén đũa, Đăng Dương đi đến ghế sofa trong phòng khách ngồi xem TV. Lúc Quang Hùng dọn dẹp xong cũng lại ghế sofa ngồi xuống, Đăng Dương đột nhiên nhích lại, cánh tay choàng qua vai của anh
Bởi vì là Thứ bảy, TV có rất nhiều tiết mục giải trí, ngẫu nhiên xem tới những đoạn hài kịch khá đặc sắc, Đăng Dương sẽ nghiêng đầu cùng Quang Hùng thảo luận vài câu, hai người giống như vợ chồng sống chung lâu năm, cùng ăn cơm, cùng ngồi dựa vào nhau xem TV, nói nói cười cười, không khí ấm áp, sự việc của Hoàng Nam ban ngày cũng như quá khứ mà qua đi.
Quang Hùng trong lòng ngọt ngào, căn bản không thể đem tinh thần tập trung vào tiết mục trên tv, nhịn không được luôn liếc trộm Đăng Dương đang ngồi bên cạnh.
-

Anh làm sao vậy? Nãy giờ anh nhìn em hơi nhiều đấy! Muốn à?-Cơ thể hai người dựa cùng một chỗ, Đăng Dương sớm đã thấy ánh mắt của Quang Hùng liên tục liếc trộm mình, nghiêng đầu sang vẻ mặt trêu chọc nhìn biểu tình của anh, ngón tay nâng cằm anh lên, không đứng đắn mà trêu đùa.
Quang Hùng ngẩn người khó hiểu nhìn Đăng Dương
-Sao vậy?
-Tổng...tổng giám đốc...xưng hô...
-À!-Đăng Dương bật cười hôn cái chóc lên môi anh-Dù gì em cũng nhỏ tuổi hơn,xưng anh cũng đúng mà! Sao vậy? Sao không trả lời câu hỏi lúc nãy của em?
Quang Hùng cắn cắn môi dưới, rồi đột nhiên chồm về phía trước hôn lên môi Đăng Dương

Cậu vốn chỉ định trêu chọc Quang Hùng, không nghĩ tới anh sẽ đột nhiên chồm tới hôn mình. Tuy nói hai người làm tình thường như ăn cơm bữa, nhưng ngoại trừ một lần là Đăng Dương yêu cầu anh chủ động lấy lòng mình ra, còn lại đều là khi bị kích thích, Quang Hùng mới trở nên chủ động một chút, chủ động như lần này thật sự là hiếm có.
Có điều Quang Hùng nếu đã chủ động, cậu cũng không có thời gian nghĩ nhiều như vậy. Cậu tựa vào ghế sofa thả lỏng thân thể, cầm lấy điều khiển tắt TV, nhắm hờ mắt hưởng thụ cái hôn của Quang Hùng

Kỹ thuật hôn của Quang Hùng hiện tại đương nhiên không thể so sánh với lúc bắt đầu, cũng không phải anh cố ý bắt chước Đăng Dương, nhưng mỗi ngày đều bị cậu hôn, kỹ thuật đương nhiên không cần học cũng ngày càng thuần thục. Quang Hùng tạm thời buông môi Đăng Dương ra. Anh tách hai chân ngồi hẳn lên đùi Đăng Dương, hai tay choàng qua cổ cậu, cúi đầu, dùng lưỡi vẽ m một vòng bên ngoài đôi môi, đến khi Đăng Dương bị làm có chút ngứa chủ động mở miệng, đầu lưỡi anh liền chen vào. Học theo động tác của Đăng Dương, không trực tiếp cuống lấy lưỡi cậu mút vào, mà là dùng đầu lưỡi ở khoang miệng của cậu chỗ này liếm một chút, chỗ kia liếm một chút
Đăng Dương bên ngoài hưởng thụ nụ hôn của Quang Hùng, trong lòng lại dần dần nổi lên một ngọn lửa không tên
Hai người đã lâu không có nhắc đến chuyện MB, mỗi ngày sáng tối đều là cơm ngon canh ngọt, nhà cửa dọn dẹp sạch sẽ, cuộc sống hằng ngày đều được chăm lo tỉ mỉ, Đăng Dương cảm thấy Quang Hùng như đã trở thành một phần trong cuộc sống của mình, cử chỉ dịu dàng của anh cũng chỉ dành cho một mình mình, làm cậu dần dần xem nhẹ thân phận MB.
Nhưng hiện tại một nụ hôn thuần thục, lại làm Đăng Dương nhớ tới chuyện này, hơn nữa vừa mới nghĩ tới Quang Hùng cũng có thể hôn người khác như vậy, anh cảm thấy ngọn lửa vô hình trong lòng mình càng cháy càng lớn. Lửa giận hòa cùng lửa tính, bàn tay Đăng Dương đột nhiên ghì lấy sau gáy Quang Hùng, làm cho môi anh dính sát vào chính mình, cuốn lấy đầu lưỡi anh hung hăng mút vào.
Đầu lưỡi bị Đăng Dương mút đến đau nhưng Quang Hùng không giãy dụa cũng không phản kháng, ngoan ngoãn nằm trong ngực cậu, mặc cho cậu thô bạo hôn mình
Thấy Quang Hùng mềm mại ngoan ngoãn, ngọn lửa trong lòng Đăng Dương cũng chậm rãi đi xuống, nghĩ lại thì cũng không phải lỗi của anh, ít nhất hiện tại cậu đang bao dưỡng anh, anh lại làm cậu vô cùng thoải mái, bấy nhiêu cũng đủ rồi, đối với một MB, còn có thể đòi hỏi thêm gì nữa. Đăng Dương nghĩ vậy, động tác cũng liền dịu dàng hơn, bàn tay buông gáy Quang Hùng ra, cũng không thô bạo mút đầu lưỡi anh, mà đổi thành ôn nhu quyến rũ chơi đùa.
Một khi Đăng Dương dịu dàng, Quang Hùng càng ngoan ngoãn dựa vào ngực câu. Hôm nay anh chủ động hôn môi không phải muốn cùng Đăng Dương làm tình, mà vì thấy anh ngoài miệng không có lên tiếng, tâm trạng cũng không tệ, nhưng anh biết trong lòng cậu chắc chắn còn vì chuyện của Hoàng Nam mà suy nghĩ
Cho nên Quang Hùng nghĩ mình nên chủ động lấy lòng Đăng Dương, dù sao lúc nãy cậu cũng đã ăn sạch món cháo mình nấu, lại còn nhớ đến lúc trưa mình có làm một bàn thức ăn, điều này làm cho Quang Hùng cảm thấy công sức mình bỏ ra không hề uổng phí, cả người đều vui vẻ
Lửa dục càng ngày càng cao, lúc này vật dưới đũng quần của Đăng Dương đã cương cứng, côn thịt thẳng tắp kề sát thân thể Quang Hùng
Anh biết Đăng Dương rất khó chịu, liền nghĩ muốn giúp cậu khẩu giao. Anh khó khăn rời khỏi nụ hôn của Đăng Dương, ngẩng đầu liền thấy một sợi chỉ do hai người trong lúc hôn tạo ra, Quang Hùng đỏ mặt, dùng đầu lưỡi liếm đoạn chỉ bạc vào trong miệng.
-Sao vậy?-Đăng Dương đang lúc hôn đến nghiện, bất mãn vì Quang Hùng đột nhiên rời môi, bàn tay đè đầu anh xuống, lại muốn hôn lên đôi môi mềm mại ướt át kia.
-Anh... Anh giúp em khẩu giao!-Thừa dịp môi còn chưa bị Đăng Dương ngậm vào, Quang Hùng đỏ mặt nói một câu, cũng đem bàn tay để lên côn thịt cậu, cách lớp quần mà xoa xoa.
-Được!-Đăng Dương đồng ý buông anh ra, sau đó thoải mái dựa lưng vào ghế sofa. Tuy nói cậu rất ngạc nhiên vì sự chủ động của Quang Hùng, vừa chủ động hôn vừa khẩu giao, có điều đối với Đăng Dương mà nói, chỉ cần nhắm mắt hưởng thụ, thì cần gì để ý quá nhiều nguyên nhân.
Quang Hùng trượt khỏi thân thể Đăng Dương, cúi đầu quỳ gối giữa hai chân cậu. Cởi thắt lưng, kéo khóa, cởi quần nhỉ,côn thịt thô dài lâp tức dựng đứng trước mặt, thậm chí trên lỗ nhỏ đã trào ra một ít chất nhầy, làm toàn bộ quy đầu dính nháp một mảng trong suốt.
Nhìn cảnh tượng dâm mỹ này, Quang Hùng không tự chủ nuốt nước bọt nhớ lại cảm giác sảng khoái khi được Đăng Dương tiến vào. Cô thịt cứng rắn nóng bỏng tiến vào hậu huyệt, bên trong bị cọ xát vừa nóng vừa ngứa, từng đợt khoái cảm theo hậu huyệt lan tỏa ra toàn thân, thời điểm tinh dịch nóng bỏng phun vào nơi sâu nhất, cả người đều giống như bị hòa tan... Càng nhớ lại,cả người Quang Hùng càng khô nóng khó chịu, ý thức dường như chỉ tập trung ở côn thịt Đăng Dương, anh mở miệng dùng đầu lưỡi mềm mại liếm lên gốc côn thịt, men theo thân trụ liếm ngược lên đến đỉnh
-A...-Côn thịt bị liếm càng thêm trướng đau, Đăng Dương hơi hơi nhíu mi, thật muốn đem côn thịt ngay lập tức đi vào khoang miệng ấm áp, hoàn hải phát tiết một phen, nhưng lại luyến tiếc đầu lưỡi dịu dàng đang liếm lộng côn thịt, cảm giác ẩm ướt mềm mại, chọc đến tâm tư Đăng Dương đều theo từng cái trượt của đầu lưỡi kia mà dao động không ngừng, thân thể có cảm giác bay bổng, nghĩ phải bắt lấy đồ vật nào đó để bản thân kiên định lại, Đăng Dương sờ soạng sofa lung tung, chạm đến bàn tay Quang Hùng đang khoát trên sofa liền gắt gao cầm lấy.
Tay bị Đăng Dương nắm chặt, cảm giác ấm áp truyền tới đáy lòng Quang Hùng, sau một lần dùng đầu lưỡi liếm từ gốc tới đỉnh, anh hé miệng đem côn thịt ngậm vào trong. Vừa rồi đã làm lỗ nhỏ chảy ra không ít chất nhầy, côn thịt mới vừa được ngậm vào, đầu lưỡi liền nhấm nháp được mùi vị tanh mặn. Quang Hùng cuộn tròn đầu lưỡi nhẹ nhàng đâm vào lỗ nhỏ trên đỉnh, liền cảm giác được bàn tay Đăng Dương đang nắm lấy tay mình đột nhiên căng thẳng, miệng phát ra một tiếng rên, chất nhầy tanh mặn liền theo lỗ nhỏ trào ra. Anh cảm giác mình đã tìm được cách làm Đăng Dương thoải mái, liền cuốn đầu lưỡi tại đó đâm vài cái, một lượng lớn chất nhầy lại tràn ra, nhất thời trong miệng Quang Hùng đều ngập tràn hương vị của cậu
-Hùng... Ngậm sâu một chút...-Cảm giác bị đầu lưỡi đâm vào quy đầu như thế, bản thân Đăng Dương cũng sắp bắn đến nơi, cậu vội vàng dùng tay nhàn rỗi của mình ấn đầu anh xuống càng sâu.
Quang Hùng cũng ngoan ngoãn đem côn thịt ngậm vào càng sâu bên trong miệng, bởi vì sợ răng nanh làm tổn thương đến da, anh cố ý mở miệng thật lớn, nước bọt không thể nuốt vào chảy xuống ướt. Anh muốn cố gắng ngậm sâu một chút để Đăng Dương thoải mái, nhưng bởi vì côn thịt quá thô dài, quy đầu đã chạm đến chỗ sâu nhất trong yết hầu, khiến hô hấp trở nên khó khăn nhưng côn thịt vẫn chỉ vào được hơn phân nửa, Quang Hùng chỉ có thể dùng môi mút rồi phun ra nuốt vào.
-Hùng...Ngoan.... Sâu một chút... Sâu hơn một chút...-Đăng Dương bị khoái cảm bao phủ, thầm nghĩ làm sao để cho khoang miệng ấm áp kia ngậm côn thịt của mình sâu hơn, liền không quan tâm mà đẩy hông,khiến côn thịt càng vào sâu trong miệng Quang Hùng
Yết hầu bị đầy đến khó chịu, nhưng khi nghe được Đăng Dương khó chịu rên rỉ, Quang Hùng cảm thấy có chút đau lòng, thầm nghĩ hay cho cậu cắm vào chỗ kia của mình đi, ít nhất có thể làm cho côn thịt toàn bộ đều đi vào. Lập tức liền há miệng nhả côn thịt ra, đứng dậy cởi quần, trèo lên sofa dạng chân ngồi chồm hỗm qua người cậu, nâng mông lên nhắm ngay vật cứng rắn thẳng đứng kia trực tiếp ngồi xuống.
-Anh làm cái gì vậy??-Đăng Dương vừa rồi bị khoái cảm làm cho đầu óc mờ mịt, khép mắt đem côn thịt va chạm lung tung trong miệng Quang Hùng, nhưng đột nhiên côn thịt lại mất đi bao vây ấm áp của khoang miệng, cậu kinh ngạc mở mắt, liền nhìn thấy anh nửa quỳ ở trên người mình, đại não mơ màng chưa kịp ý thức anh đang làm cái gì, khẩu khí nói chuyện cũng tăng vọt.
-Anh...Anh chỉ không muốn em khó chịu... A...
Quang Hùng chỉ muốn Đăng Dương thoải mái, nhưng lại bị cậu nghiêm khắc chất vấn, trong lòng có chút ủy khuất, lại bị những lời này dọa tới mức hành động khẩn trương, mông liền gấp gáp ngồi xuống, côn thịt lập tức liền chen vào hậu huyệt khô khốc chưa hề được khuếch trương, đau đớn làm mồ hôi lạnh trên trán anh túa ra, phía trước đã có chút cương trong nháy mắt liền trở nên mềm nhũn. Trong lòng vừa ủy khuất vừa đau đớn, mắt Quang Hùng đỏ lên, nhưng anh lại nhanh chóng cắn môi ngăn không mình phát ra rên rĩ.
-Anh...-Sắc mặt tái nhợt lại cố nén ủy khuất làm Đăng Dương xót vô cùng. Hai người sống cùng một khoảng thời gian, Quang Hùng rất rõ hơn ai hết kích thước vật kia của cậu, hơn nữa cho dù anh là MB, thì càng nên biết không bôi trơn mà ngồi xuống như vậy sẽ đau đớn bao nhiêu, nhưng anh vẫn không quan tâm mà ngồi xuống, chỉ là vì không muốn để cậu bị khó chịu! Quan hệ hai người chỉ đơn giản là bao dưỡng!? Một MB vì tiền tài có thể làm đến mức này sao!?
Đăng Dương nhớ tới lúc trước mình nói muốn ăn cá, sau đó Quang Hùng thật sự đã làm rất nhiều lần món cá, nhưng mỗi lần đều là những món khác nhau, chưng, kho, chua ngọt... Có đôi khi sau khi nấu xong, anh nhìn cậu ăn vài miếng sau đó mới dám thở phào, lấy kinh nghiệm thương trường của mình, không khó để Đăng Dương nhìn ra anh vừa mới học nấu món này. Bình thường Quang Hùng nấu ăn đều rất hợp khẩu vị Đăng Dương, anh không cần dụng tâm thì cậu cũng sẽ không bạc đãi anh. Cần gì cơm mỗi ngày đều biến hóa đa dạng như vậy!?

Đăng Dương biết mình tham luyến cơ thể Quang Hùng, một khi cảm xúc bị kích thích thì không quan tâm đến cảm nhận của anh, chỉ biết hung hăng ở hậu huyệt mà đâm rút, mà Quang Hùng cũng ngoan ngoãn, mặc cho cậu tàn phá bên trong mình, vậy mà chỉ cần Đăng Dương có một chút dịu dàng, anh sẽ ngay lập tức dùng cả thể xác và tinh thần phối hợp, cả người không hề giữ lại bày ra trước mắt cậu
Hôm nay...Đăng Dương đột nhiên nghĩ đến, chuyện mình và Hoàng Nam trước kia cả công ty ai cũng đều biết, Quang Hùng cũng là nhân viên, không có khả năng là không biết. Khi mua quần áo, Hoàng Nam nói "Ghê tởm nhất chính là đồng tính luyến ái",anh chắc chắn cũng nghe được, sau đó sắc mặt Đăng Dương trở nên khó coi nên khi anh thử đồ cậu cũng chưa hề liếc mắt nhìn qua một cái.
Lúc về nhà anh làm đầy một bàn thức ăn, hai người bọn họ chắc chắn không thể ăn hết, nhưng cậu chưa ăn được hai miếng đã tìm cớ bỏ ra ngoài, cũng không có nói cho anh buổi tối sẽ về nhà ăn cơm, vậy mà buổi tối lúc về nhà vẫn được ăn món cháo ngọt ngào thơm ngát như vậy, sau đó anh còn chủ động hôn môi,giúp cậu khẩu giao, thậm chí muốn trực tiếp dùng hậu huyệt ấm áp làm thỏa mãn côn thịt đang trướng đau khó chịu. Đăng Dương thầm nghĩ, có lẽ Quang Hùng làm hết thảy những thứ này, là vì thấy cậu hôm nay vì chuyện của Hoàng Nam mà tâm tình không tốt, nên mới trăm phương nghìn kế muốn an ủi cậu!?
Trước kia Đăng Dương nghĩ anh đối tốt với mình như vậy là vì anh chưa từng gặp qua đàn ông tốt, cho nên cậu đối với anh dịu dàng một chút, anh lạu đối xử với anh tốt lại gấp bội. Nhưng hiện tại cẩn thận ngẫm lại, Đăng Dương cảm thấy bản thân bỏ ra quá ít, mà cái đạt được lại quá nhiều. Chỉ là vài lời nói hoặc vài nụ cười thân thiện, liền được Quang Hùng gần như đem toàn bộ thể xác và tinh thần báo đáp.
Đăng Dương rất muốn hỏi Quang Hùng một câu "Anh thích em có phải hay không", nhưng lại không dám nói ra. Tình huống này chưa bao giờ xuất hiện trong đời cậu, từ trước tới nay, trên thương trường cậu chưa bao giờ chần chừ do dự, trước kia khi thích Hoàng Nam cũng lâp tức theo đuổi. Nhưng hiện tại cậu lại sợ biết được đáp án của Quang Hùng. Nếu anh nói thích, cho dù anh cái gì cũng tốt, nhưng dù sao cũng là một MB, hơn nữa cậu mới cùng Hoàng Nam chia tay còn chưa được bao lâu, cậu không biết mình có thể tiếp nhận tình cảm của anh hay không. Còn nếu Quang Hùng nói không thích,trong lòng Đăng Dương lại khó tránh cảm thấy mất mát, không thích em thì tại sao lại đối xử tốt với em như vậy, chẳng lẽ chỉ vì muốn em bao nuôi anh!? Anh muốn dùng dịu dàng chăm sóc để đổi lấy tiền tài!?

-Ôm cổ em, em bế anh vào phòng ngủ, bôi trơn một chút sẽ không đau như vậy!-Cuối cùng Đăng Dương vẫn không hỏi, cứ để mối quan hệ của hai người duy trì cân bằng đi, có một số việc không nói rõ ngược lại mới là tốt nhất. Có điều Đăng Dương cũng thật sự bị hành động vừa rồi của Quang Hùng làm cho cảm động,giọng điệu nói chuyện và hành động dịu dàng hơn rất nhiều, đem cơ thể anh nâng lên một chút, để quy đầu vừa mới chen vào chậm rãi rút ra, hai tay ôm lấy thắt lưng anh, chờ anh ôm cổ mình, mới từ sofa đứng lên đi vào phòng ngủ.
Đăng Dương ôm anh vào phòng ngủ sau đó đặt anh lên giường, liền xoay người mở ngăn kéo đầu giường tìm bôi trơn
Lúc nửa người dưới trần trụi tiếp xúc với chăn nệm, một cảm giác mát lạnh làm Quang Hùng rùng mình, nội tâm dần hồi phục lại. Có lẽ do vẫn luôn hiểu lầm Quang Hùng là MB, nên dù Đăng Dương bao dưỡng anh, cũng không muốn để anh vào nơi riêng tư của cậu như là phòng ngủ, ngoại trừ phòng khách và phòng làm việc, nếu cậu vui vẻ sẽ đem Quang Hùng vào phòng anh đang ở mà làm. Nhưng đó là khi tâm tình cậu cực kỳ tốt, chẳng hạn như ký được một hợp đồng trị giá hàng triệu, đối với công ty đem lại lợi ít không nhỏ, nhưng cũng không thể ngày nào cũng có hợp đồng hàng triệu để ký, Đăng Dương và anh sống cùng gần một tháng, cho nên số lần hai người ở phòng ngủ làm có thể đếm trên đầu ngón tay. Hôm nay cậu lại chủ động ôm mình về phòng ngủ, điều này sao có thể không làm anh vui sướng đến thất thần.
-Cởi quần áo nằm xuống đi!-Khi Đăng Dương lấy bôi trơn quay đầu lại, nhìn thấy Quang Hùng nghệch mặt ngồi trên giường, lập tức nhìn cậu cười dịu dàng
Nội tâm đang cao hứng không biết nên làm thế nào thì lại bị nụ cười của Đăng Dương làm cho mê muội đầu óc, Quang Hùng lập tức ngoan ngoãn tự mình cởi sạch, toàn thân trần trụi nằm ở trên giường, còn chủ động tách hai chân ra.
Đ

ăng Dương cũng cởi quần áo trèo lên giường, ngồi vào giữ hai chân Quang Hùng, đang định đổ bôi trơn ra ngón tay, lại nhìn xuống giữa hai chân anh, côn thịt bởi vì đau đớn vừa rồi mà xìu xuống, cậu bỏ bôi trơn xuống,cầm lấy côn thịt của anh an ủi.
-A...-Quang Hùng cảm giác đêm nay Đăng Dương đặc biệt vì mình mà suy nghĩ, đầu tiên là ôm mình về phòng ngủ bôi trơn, hiện tại lại giúp mình an ủi côn thịt, hạnh phúc từ đâu bỗng ùn ùn kéo đến, làm phia dưới nổi lên phản ứng, Đăng Dương mới xoa nắn vài cái, côn thịt của anh liền cương lần nữa
Đăng Dương gấp gáp nhéo nhéo trụ thịt cứng rắn trong tay, khiến cho Quang Hùng buông ra tiếng rên rĩ ngọt lịm, cậu mới vừa lòng buông ra, lấy bôi trơn quét vào ngón tay cẩn thận tiến vào vào hậu huyệt.
-Có đau không?-Đăng Dương một bên đưa ngón tay chậm rãi tiến sâu vào bên trong hậu huyệt một bên nhẹ giọng hỏi cảm nhận của Quang Hùng
-Không... Không đau... Nhanh một chút...-Mặc dù lúc ngón tay vừa tiến vào thật sự có chút khó chịu và đau đớn, nhưng cũng đã sớm bởi vì câu hỏi và động tác dịu dàng của Đăng Dương mà vứt ra sau đầu, Quang Hùng hận hậu huyệt của mình không thể lập tức trở nên ướt át, để Đăng Dương có thể chen vào, không để cho côn thịt của cậu trướng đau khó chịu.
Tốc độ của Đăng Dương nhanh hơn, ngón tay xoay tròn cọ xát bên trong vách tường, đem bôi trơn vẽ loạn khắp mọi chỗ. Sau một hồi, tiếng nước róc rách vang lên, hương vị dâm mỹ ở phòng ngủ nhàn nhạt phiêu tán ra ngoài.
Thân thể trần truồng, hai chân rộng mở, Đăng Dương cúi đầu nhìn người đang nằm trên giường, con ngươi nhuốm màu tình dục nổi lên một chút hơi nước, khóe mắt ửng đỏ, ánh mắt khát vọng kiên trì nhìn lên chính mình, hô hấp dồn dập làm lồng ngực không ngừng phập phồng, đầu ti hồng hào đứng thẳng cũng thuận theo ánh mắt của Đăng Dương mà lay động không ngừng. Cái bụng bằng phẳng bóng loáng, côn thịt thẳng đứng bóng loáng hơi hơi nổi lên gân xanh, quy đầu no đủ xinh đẹp, lỗ nhỏ phía trên đã tràn ra chất lỏng trong suốt, thậm chí còn có một chút theo quy đầu rơi xuống trên bụng, chất nhầy dính nhớp tạo thành một sợi tơ tinh tế kéo dài từ quy đầu đến trên bụng.
Đăng Dương nhìn đến thất thần, ngay cả động tác tay cũng chậm lại. Cậu dùng bàn tay còn rảnh rỗi của mình câu đoạn tơ đó lên, ngón tay lập tức dính đầy dịch nhầy, cậu đưa tay lên vươn đầu lưỡi ra liếm vào, cảm giác khó nói nên lời, dù sao mùi vị của Quang Hùng cũng rất đặc biệt. Đăng Dương đột nhiên muốn nhấm nháp càng nhiều, từ tư thế ngồi xổm thành quỳ vào giữa hai chân anh, ngón tay cắm ở hậu huyệt vẫn hướng sâu bên trong, đầu cúi xuống vươn đầu lưỡi liếm lên quy đầu của anh
-A! Dương! Đừng! Không... Không cần...-Đại não vốn đã lâm vào trạng thái mơ màng, Quang Hùng chỉ có thể ngây ngốc nhìn Đăng Dương liếm vật kia của mình, đầu óc không biết nên phản ứng ra sao, chỉ cảm thấy thân thể càng ngày càng khô nóng, toàn bộ thể xác và tinh thần đều chìm sâu vào tình dục không thể kìm chế. Nhưng khi quy đầu đột nhiên truyền cảm xúc ấm áp và mềm mại, thân thể anh giật mình khôi phục lại, lập tức bối rối giơ tay lên muốn đẩy đầu Đăng Dương ra.
-Sao lại không cần? Không phải lúc nãy anh cũng đã giúp em khẩu giao đó sao!?-Đăng Dương ngẩng đầu nói một câu thì lại cúi đầu, nhưng lần này không hề dùng đầu lưỡi liếm lộng, mà là đem toàn bộ quy đầu ngậm vào trong miệng nhẹ nhàng mút, giống như là muốn từ lỗ nhỏ hút ra được càng nhiều chất dịch để nhấm nháp.
-Dương... Hức....Đăng Dương...Đăng Dương....
Kích động!? Cảm động!? Hạnh phúc!? Hưng phấn!? Quang Hùng thật sự không biết nên hình dung tâm tình hiện tại như thế nào, đại não giống như hỏng rồi, nhưng lại giống như trống rỗng. Đây là lần đầu tiên Đăng Dương giúp anh khẩu giao, cũng là lần đầu tiên trong đời anh được người khác khẩu giao. Chỉ cần vừa nghĩ thứ kia bị Đăng Dương ngậm lấy, cộng thêm bụng truyền đến từng đợt khoái cảm, Quang Hùng không thể  khống chế chính mình, toàn bộ thân thể đều trở nên run rẩy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com