CHƯƠNG 11
10. Mơ ?
" Anh còn yêu em không ? "
Im lặng
" Anh còn yêu em không ? "
Im lặng
" Này !! Anh có còn yêu tôi không ?"
" Còn "
" Tút tút tút tút tút .... " - Gia Tú dập máy từ lâu nhưng Bách vẫn áp điện thoại vào tai , mong giọng nói của nàng cứ lưu mãi trên màng nhĩ mình .
" Anh yêu , sao lại ngồi thừ ra đấy ? " - Nhã Lan vòng tay choàng quanh vai Bách từ phía sau .
" Anh đang cố nhập vào tâm trạng nhân vật ."
" Anh thôi vẻ mặt nghiêm trọng ấy đi , diễn ngọt ngào với em một chút để nhân viên đoàn phim chụp lấy kiểu ảnh chúng ta tình tứ ở hậu trường còn PR cho phim ."
" Chụt ! " - Bách quay sang hôn má Nhã Lan . " Em muốn thế đúng không ? "
Nhã Lan vờ ngượng ngùng , buông Bách ra và ngúng nguẩy đi tìm nhân viên trang điểm . Nhìn theo cô , lòng anh bỗng thườn thượt .... Nếu là Gia Tú , khi anh hôn má phải nàng , nàng sẽ đưa má trái ra cho anh hôn tiếp , sau đó lại đưa trán ra , cứ thể cho đến khi nàng chán được hôn thì thôi . Nếu là Gia Tú ...
Cách tốt nhất để quên một cô gái là yêu một cô gái khác . Nhưng Bách vẫn tìm để Nhã Lan để quên Gia Tú biết đâu anh may mắn thuộc một phần ngoại lệ . Mà nếu không may mắn được tình yêu , anh vẫn được những cái khác . Anh là ca sĩ ngôi sao , Nhã Lan là đại minh tinh và họ sẽ là đôi uyên ương trong mơ . Yêu Nhã Lan là chiêu vô cùng hiệu quả giúp tăng độ phủ sóng mặt báo của cả hai . Yêu Nhã Lan đem đến hiệu nhiều hợp đồng quảng cáo , đóng phim béo bở . Yêu Nhã Lan là một âm mưu .
Cái đêm Gia Tú đột ngột đến nhà , Bách đã có đáp án cho bốn năm chờ đợi : Nàng chưa từng dứt yêu anh . Nhưng cái tình thế lập cập ấy cùng những thay đổi của nàng , của anh , đã khiến hai người tự dưng lại diễn một vở tuồng chia tay rất chói . Nhưng nếu không chia tay , thì phải làm sao ?
Bách tưởng đã có thể khoát nhấc Gia Tủ khỏi cuộc sống , đơn giản và gọn gàng như bứt một mảnh ghép ra khỏi khối hình xếp . Nhưng khi cha mẹ anh nhận được thiệp mời dự lễ đính hôn của nàng , anh đã không chịu đựng được nổi . Anh lập tức công khai yêu Nhã Lan , đi trước nàng một bước và rồi ... Khi nhìn nàng tình tứ khiêu vũ với hôn phu , anh đã hát gợi nàng nhớ về chuyện cũ năm xưa . Anh nhìn thấu nàng như ghé mắt trông xuyên một giọt nước . Trái tim nàng cao ngạo mà mềm nhũn , chỉ cần anh đâm nàng bằng cả yêu thương và oán hận thì nàng sẽ khắc khoải về anh cả đời .
Đúng như Bách tiên liệu , Gia Tú không chịu đựng nổi . Sau lễ đúng hôn , cứ vài ngày nàng lại gọi cho anh chỉ để hỏi một câu - " Anh còn yêu em không ? " . Cái phần khao khát yêu thương trong nàng vẫn vẹn nguyên như xưa . Nàng là hoa , tình yêu của anh là đất . Hoa được bung xoè rực rỡ chính nhờ dinh dưỡng của đất . Cuộc sống ngột ngạt chốn cung vàng điện ngọc đã rút mòn nhựa sống khỏi nàng . Một đóa hoa khát sống như Gia Tú sẽ biết tự lần đến nguồn năng lượng .
Không như Bách tiêu liệu , anh cũng không chịu đựng nổi . Mỗi lần nghe giọng nàng , anh lại đờ đẫn . Những lúc nhìn Nhã Lan , anh chỉ muốn cắt gương mặt Gia Tú từ những tấm hình trên báo ra mà dán lên mặt cô ấy . Những điều Nhã Lan làm anh luôn thần so sánh Gia Tú . Anh đã một tay đâm nàng , một tay bóp cổ chính mình .
Bách hé cửa , khe hở chỉ vừa đủ rộng cho ánh sáng đèn hành lang đổ một vệt sáng vào nhà thì một giọng nói mềm và lạnh vang lên từ giữa căn phòng tối . Giọng nói nữ nhân kết tinh từ chuỗi âm thanh quyền uy .
" Đừng bật đèn . Nhanh kép cửa lại ! " - Giọng nói ngưng vài giây như chờ người đang đứng chết trân ở đấy định hình lại , rồi nói tiếp . - " Đừng sợ , ta không phải ăn trộm hay Fan cuồng . Cũng đừng la toáng lên . Sự nghiệp của cô sẽ đi đời , nếu cô hé răng nói cho ai biết về chuyện tối nay . Đây là nhà cô nên nhà dù tối cô vẫn có thể lần đến Sofa chứ ? "
Cánh cửa khép lại nhẹ nhàng . Tiếng bước chân dò dẫm tiến đến bộ bàn ghế đặt giữa phòng khách . Rồi tiếng chân ấy dừng lại bên một chiếc ghế , yên lặng . Một lúc sau , giọng nói uy quyền lại cất lên .
" Hãy nghe rõ , ta không lặp lại . "
"..."
" Có 3 điều quan trọng về Bách mà cô phải nhớ . Một , ước mơ lớn nhất của anh ấy là trở thành nghệ sĩ toàn năng , được biểu diễn những bài hát của chính mình . Hai , chỉ khi có cà phê thì Bách mới đúng thật là Bách , âm nhạc anh ấy viết mới có hồn . Anh ấy uống và phê bằng cốc lớn , thêm nhúm nhỏ đường cho dịu vị đắng . Ba , khi Bách trầm ngâm như tách biệt khỏi vạn vật xung quanh là cảm hứng đang đến . Những lúc ấy , không được quấy rầy , không được đánh động anh ấy . "
" Ta biết , Bách của hiện tại không giống như những điều ta vừa nói . Nhưng ta tin một lúc nào đấy anh ấy sẽ quay về là chính mình của ngày xưa . Cô dõi dành cũng được , chửi mắng cũng được , miễn sao khiến anh ấy quay lại với ước mơ , thôi làm con rối cho mấy ông bầu . Nếu cô trở thành nguồn cảm hứng của anh ấy , ta cũng có thể nén hờn cho qua . "
" ... "
" Ha ! Cô vẫn chưa hết hoảng hốt hay sao mà không trả lời ta ? Nhớ , không ai được biết đến về buổi tối hôm nay . " - Giọng nói sắc cạnh bỗng ngập ngừng . - " Thay ta yêu anh ấy ! "
Vài giây sau , cửa nhà dập lại . Chỉ còn cái suy nghĩ " có phải ta đang mơ " cứ lửng lơ qua qua lại lại .
Cửa nhà mở toang và đèn bật sáng .
" Gin , anh đây rồi ! Em chờ anh dài cả cổ , phai chạy từ Studio về đây . Nhờ anh về nhà lấy cái điện thoại mà anh đi cả tiếng ! " - Nhã Lan lảnh lót hờn dỗi .
Bách vội giấu mặt đi , mắt chớp lia lịa để làm tan những giọt nước mắt đang sôi trong ấy . Rồi anh quay về phía Nhã Lan , ngáp một cái thật to , diễn vẻ ngái ngủ . - " Anh xin lỗi , anh chưa kịp tìm diện thoại cho em thì anh đã lăn ra Sofa ngủ , chắc do mấy ngày nay làm nhiều việc mệt quá . "
" Anh ngủ ngồi à ? " - Nhã Lan nghi ngờ nhìn chiếc ghế Sofa bé xíu chẳng đủ cho một thân người nằm giãn ra trên ấy .
" Ừ . Showbiz đã dạy cho anh thói quen ấy . Showbiz có tập cho em thói quen xấu nào không ? " -Bách đánh trống lảng , hướng cuộc nói chuyện sang một chủ đề vô duyên .
" Hứ , biết thế em nhờ quản lý len lấy điện thoại cho nhanh , chẳng phiền anh ... "
Nhã Lab đã thôi nói từ lâu , đứng quan sát trạng thái đờ đẫn của Bách bằng ánh mắt châm biếm . Ngay từ vai diễn đầu tiên cô đã chết gí mác bình bông đi động , nhưng dù diễn tồi , cô vẫn thừa nhạy bén để biết Bách còn diễn tệ hơn mình . Anh đã cố giấu những giọt nước mắt . Khi một nam nhân vật muốn che đậy những giọt nước mắt yếu đuối , điều cơ bản và đầu tiên anh ta sẽ làm là quay đầu về một hướng khác và chớp mắt liên hồi để ngăn dòng lệ rỉ xuống . - Cảnh này ê hề trong mớ kịch bản mà coi từng đọc .
Tiếng chuông điện thoại ngân nga ra từ trong túi xách khiến tim Nhã Lan thót lại . Cố hấp tấp lục tung túi , rồi cười mãn nguyện khi rút ra cái điện thoại . - " Alo , Nhã Lan nghe . " - Lòng cô nguyền rủa gã trợ lý đã canh giờ gọi điện linh quá .
Vừa nói chuyện , Nhã Lan vừa nhìn Bách , khẽ le lưỡi rụt cổ , ngụ ý " xin lỗi em đoảng quá " . Nhưng ánh mắt Bách vô hồn , không quan tâm . Tâm trí anh chẳng còn chỗ cho sự khiển trách hay nghi ngờ . Anh đang lạc trong rừng cảm xúc khác . Miệng anh lẩm nhẩm một giai điệu lạ .
HẾT CHƯƠNG 10
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com