Chương 1
Ở Thiên Đô, chỉ cần nhắc tới cái tên Tập đoàn Đại Mộng thôi là đủ để người ta phải xuýt xoa, trầm trồ, mường tượng ra một thế giới hào hoa, xa hoa, chuẩn chỉnh đến từng milimet — nơi mà những con người quyền lực nhất, xuất thân từ những dòng dõi trâm anh thế phiệt bậc nhất, tụ họp lại để chèo lái một đế chế kinh tế khổng lồ.
Không chỉ giỏi, mấy người đứng đầu Tập đoàn này còn sở hữu nhan sắc cực phẩm. Mỗi lần họ xuất hiện trên truyền thông, dân tình khỏi cần filter, khỏi cần AI chỉnh ảnh, máy quay quay phát nào là bùng nổ phát đó. Gọi là “thánh sống” trong giới thương trường cũng không ngoa. Người ta đồn họ sống chuẩn mực, kín tiếng, thanh cao, là hình mẫu lý tưởng là giấc mộng hồng của bao người.
Nhưng mà... đời vốn chẳng như là mơ.
Thực tế thì... nếu tách riêng từng người ra, có lẽ còn tạm chấp nhận được.
Còn nếu gom lại một chỗ — thôi quên đi, nó hỗn loạn y chang một cái tổ ong vỡ tổ!
Tập đoàn Đại Mộng dù chia chi nhánh khắp nơi, nhưng mối quan hệ nội bộ thì gắn kết hơn keo dính sắt, thậm chí người ta còn đùa nhau rằng
"Không biết Đại Mộng giàu nhờ buôn bán hay nhờ...quan hệ ngoại giao ha"
Điều làm nên cái “thương hiệu có một không hai” của Đại Mộng chính là hệ thống lãnh đạo cực kỳ đặc biệt
Ngoài mặt, truyền thông ca tụng họ là những doanh nhân kiệt xuất, một tập thể lịch lãm, quyết đoán, hội họp nghiêm túc, mỗi quyết định là một bước ngoặt lịch sử. Nhưng nội bộ công ty thì ai cũng biết, mỗi buổi họp chiến lược của ban lãnh đạo thường kết thúc bằng một trận choảng nhau bằng miệng.
Lúc thì hóa sân khấu hài độc thoại, lúc thì biến thành hội chợ... Và đôi khi, họp xong chẳng đọng lại được quyết định gì ngoài một list những câu chửi đầy iu thương.
Chủ tịch Tập đoàn: Triệu Viễn Châu — người nắm quyền cao nhất, có uy tín, có năng lực, có cả nhan sắc nhưng lại... thiếu tính nghiêm túc. Chủ tịch có một thú vui tao nhã là chọc người khác quạo, xong ngồi cười lăn lộn như trẻ con được kẹo. Cái sự hãm của anh đủ để làm bất kỳ buổi họp nào đi từ trang nghiêm sang "trang hài" trong vòng 3 phút.
Phó Chủ tịch: Ly Luân — đại diện của sự điềm tĩnh... trừ những lúc không chịu nổi nữa, sẽ vác ngay cái loa phóng thanh ra gào
"IM HẾT ĐI! CÒN CÃI LÀ TÔI ĐEM CẢ CÔNG TY ĐI TRỘN GỎI THẬP CẨM ĐÓ!!!"
Và lạ thay, câu này lại cực kỳ có tác dụng — không phải vì người ta sợ, mà vì ai cũng tò mò
“Ủa trộn gỏi kiểu gì?”
Tổng Giám đốc: Trác Dực Thần — người có phong thái chuẩn chỉnh nhất, khí chất thiếu gia, nói chuyện điềm đạm, quyết đoán. Nhưng ai cũng biết
Người bị Chủ tịch chọc nhiều nhất chính là y.
Và cũng là người duy nhất có thể "hãm phanh" Triệu Viễn Châu bằng cách đơn giản là cầm kiếm rượt hoặc phi chổi thần chưởng không trượt phát nào.
Phó Giám đốc: Thừa Hoàng — tuổi lớn nhất hội, phong độ lão làng, mặt mũi đẹp trai nghiêm nghị, nhưng trong mấy trò hùa thì chưa bao giờ chịu đứng ngoài, lúc cần nghiêm thì nghiêm, lúc cần hùa thì hùa, độ linh hoạt y như nhân viên văn phòng chọn mood theo ngày
Giám đốc Nhân sự kiêm tài chính - văn phòng - marketing - kế toán: Văn Tiêu
Nói cho sang mồm thế thôi chứ trong công ty ai cũng biết cô chính là chị đại đa năng. Tính cách dịu dàng, nhẹ nhàng, ăn nói nhỏ nhẹ nhưng không có nghĩa là hiền. Nhân viên nào sốc văn hóa muốn nghỉ việc thì chỉ cần nói chuyện với nàng một buổi, về tự động quay lại làm việc tiếp. Còn ai lỡ chậm deadline, chậm KPI thì... cũng không dám không nghe lời nàng đâu, vì ánh mắt dịu dàng của nàng có sức sát thương cao gấp ba lần bảng lương.
Bộ phận An ninh: Bùi Tư Tịnh và Bùi Tư Hằng
Nếu nói về trật tự, hai người này là cột trụ giữ nền.
Bùi Tư Tịnh — đại tiểu thư Bùi Gia, gương mặt lạnh như băng, thần thái cao lãnh, sở trường bắn cung, đam mê Văn Tiêu tiểu thư bất chấp mọi hoàn cảnh.
Bùi Tư Hằng — em trai ruột, người chuyên đi theo bảo vệ chị gái, EQ cao, ham học, tinh tế, dịu dàng, và có cái khả năng đáng nể: chị gái gọi đâu, có mặt đó, ai đụng tới chị, bay đầu liền.
Đầu bếp kiêm chủ căn tin: Anh Lỗi
Sở hữu vũ khí lợi hại nhất công ty — miệng nói chuyện tấu hài. Ai đi ăn chung với anh thì y như rằng, dù tâm trạng có tệ cỡ nào, cũng sẽ tha hóa thành một phiên bản nói xàm 2.0. Nhưng lúc công ty gặp chuyện, cái người tấu hài này lại lật mặt cực nhanh, ngầu tới mức ai nhìn cũng phải gật gù công nhận
"Anh Lỗi, đỉnh thật!"
Và cuối cùng, phòng y tế – "Bác sĩ" nhí: Bạch Cửu
Đứa trẻ duy nhất trong công ty, mới 12-13 tuổi, gương mặt xinh xắn như búp bê sống, tính cách vừa đáng yêu vừa sâu sắc. Y thuật không thể khinh thường, nhỡ ai xui xẻo đau ốm thì chỉ cần tới phòng y tế, gặp ánh mắt long lanh của nhóc con này thôi là đủ... quên luôn cả đau
Và thứ hai là Tập đoàn này không có giới hạn ngành nghề.
Không hề có khái niệm “chuyên sâu một mảng” hay “lĩnh vực cốt lõi”. Đại Mộng đi theo trường phái:
> "Cái gì người ta làm ra tiền — tụi tôi cũng làm. Cái gì chưa ai làm ra tiền — tụi tôi làm thử."
Từ nông nghiệp đến công nghiệp nặng, từ xưởng thủ công nhỏ lẻ cho tới trí tuệ nhân tạo, blockchain, công nghệ sinh học — Đại Mộng đều có mặt, thậm chí có cả những lĩnh vực... không ai nghĩ sẽ tồn tại trong một tập đoàn kinh tế:
Nuôi cá cảnh.
Bán bơm xe máy dạo.
Trồng cây cảnh, bonsai mini.
Sản xuất đồ gỗ thủ công, làm từ cái ghế tới... quan tài (rồi cái này làm gì vậy mấy anh chị:)) )
Mở nhà hàng, quán café, khách sạn, resort ven biển, homestay rừng núi, farmstay đồng cỏ.
Có xưởng may quần áo, có chuỗi cửa hàng thời trang, có studio chụp ảnh cưới, có phòng tổ chức đám cưới trọn gói, và nếu ai cần đám cưới nhưng không có ái nhân thì còn có sẵn luôn... đội hình chú rể, cô dâu đóng giả.
Nếu cần xây dựng dự án bất động sản — có đội ngũ xây dựng riêng.
Nếu cần sản xuất bánh trung thu handmade — có nguyên dàn nhân viên nhào bột nướng bánh, đóng hộp ship tận tay.
Nếu muốn mua cà phê — có quán café chuỗi thương hiệu.
Nếu muốn uống rượu vang — có xưởng rượu riêng, thậm chí sẵn sàng cho thuê nguyên vườn nho sống ảo.
Nếu muốn nghỉ dưỡng sang chảnh — có resort ven núi, villa sát biển, homestay có bếp nấu.
Nếu buồn đời muốn trồng rau nuôi gà — có luôn nông trại Đại Mộng Farm.
"Chỉ cần bạn có nhu cầu, Đại Mộng sẽ có dịch vụ."
Thậm chí tới cả việc... bắt yêu trừ ma, lập đàn siêu độ, viết bùa trấn trạch, xem phong thủy — công ty cũng có phòng ban riêng, bảng giá rõ ràng, bảo hành theo tháng.
Và dường như chính vì cái tâm niệm “có tiền là làm” đó, Đại Mộng mới giữ được phong độ... điên rồ suốt mấy chục năm trời, dù ngành nào cũng nhảy vào, mà cái nào nhảy cũng sống sót thần kỳ.
Công ty khác có chiến lược dài hạn, còn Đại Mộng có một thứ kinh điển hơn:
Chiến lược thích ứng tâm trạng lãnh đạo và nhu cầu xã hội theo từng giờ.
Vậy nên...
Sáng nay công ty mở quán cà phê.
Trưa mở chuỗi nhà hàng lẩu.
Chiều đầu tư khu nghỉ dưỡng.
Tối rảnh quá... kéo nguyên team đi săn yêu, vân vân và mây mây
Trừ những nghề trái lương tâm ra thì còn lại nghề nào cũng có tên Tập đoàn này
--------------------
Chap sau là những ngày vui vẻ cùng Tập Đoàn Đại Mộng ha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com