Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 5: Mạng Lưới Rình Rập và Ánh Sáng Từ Quá Khứ

Sau cuộc gặp gỡ định mệnh trên đỉnh tòa nhà Vĩnh Lạc, tâm trạng Lăng Phong trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Sự ngang ngược và coi thường của Phạm Minh Toàn không khiến y tức giận, mà lại khơi gợi một nỗi lo lắng sâu sắc. Kẻ phàm nhân đó, bằng cách nào đó, lại nắm giữ những thông tin về "linh khí" và "tu luyện", thậm chí còn có thể kích hoạt được một loại "nguyên năng" thô sơ. Điều này chứng tỏ Phạm Minh Toàn không chỉ là một tài phiệt tham lam, mà còn là một mối đe dọa tiềm tàng, có khả năng khuấy động sự cân bằng của cả thế giới này nếu hắn tiếp tục khai thác sức mạnh mà hắn không hiểu rõ.Lăng Phong không còn xem thường thế giới phàm nhân này nữa. Công nghệ của họ, tuy không thể so với pháp bảo hay trận pháp của Giới Tu Chân, nhưng lại có những ưu điểm riêng biệt: tốc độ, khả năng lan truyền thông tin, và sức mạnh hủy diệt trên diện rộng. Hơn nữa, Phạm Minh Toàn không đơn độc. Hắn có một tập đoàn khổng lồ với tài nguyên vô tận và một mạng lưới tình báo có thể vươn đến mọi ngóc ngách của xã hội. Việc y có thể thoát khỏi tòa nhà Vĩnh Lạc một cách thần kỳ chỉ là một lời cảnh báo, không phải chiến thắng.Trong những ngày tiếp theo, Lăng Phong cảm nhận rõ ràng hơn những "con mắt" đang dõi theo mình. Chúng không phải là những kẻ tu luyện có thể cảm ứng bằng thần thức, mà là những thiết bị công nghệ cao ẩn mình trong camera giám sát, trong những chiếc xe ô tô đỗ ven đường, hay thậm chí là trong chiếc điện thoại cũ mà Lan Hương đã cho y. Y nhận ra, việc "ẩn mình" trong thế giới hiện đại không hề dễ dàng như ở Giới Tu Chân, nơi y chỉ cần lập một cái trận pháp ẩn nấp là đủ. Ở đây, mỗi hành động đều có thể bị ghi lại, phân tích.Để tránh liên lụy đến Lan Hương, Lăng Phong quyết định tạm thời rời khỏi quán phở và ngôi nhà trọ mà cô đã giúp y thuê. Y viện cớ phải đi tìm việc làm mới ở nơi xa, lấy lý do không muốn làm phiền cô. Lan Hương dù lo lắng nhưng cũng hiểu cho hoàn cảnh của anh, chỉ dặn dò anh phải giữ gìn sức khỏe và giữ liên lạc. Ánh mắt buồn bã của cô khi chia tay khiến Lăng Phong cảm thấy một sự mềm yếu lạ thường trong lòng. Y tự hứa sẽ không để cô gặp bất kỳ nguy hiểm nào vì mình.Lăng Phong bắt đầu hành trình "ẩn mình" trong lòng thành phố. Y lợi dụng sự phức tạp của hệ thống giao thông công cộng, những con hẻm chằng chịt, và sự đông đúc của các khu chợ để thoát khỏi sự theo dõi. Y đổi điện thoại, mua một bộ quần áo mới đơn giản hơn, và dần dần học cách giả trang thành một người bình thường không ai chú ý. Y di chuyển qua các quận, tìm những công việc thời vụ không yêu cầu giấy tờ tùy thân: bốc vác ở chợ đầu mối, dọn dẹp ở công trường xây dựng, hoặc bán vé số dạo. Những công việc này tuy vất vả nhưng lại giúp y hòa nhập vào dòng chảy của xã hội, đồng thời cung cấp đủ tiền để y sinh tồn.Vào ban đêm, Lăng Phong không còn dám tu luyện lộ liễu ở công viên nữa. Y tìm đến những khu vực ít người qua lại hơn, những nơi mà linh khí dù yếu ớt nhưng lại có phần thuần khiết hơn. Một trong số đó là nghĩa trang cổ kính nằm gần một khu rừng nhỏ ở ngoại ô. Nơi đây mang theo sự tĩnh mịch, u buồn, nhưng những cây cổ thụ và bia đá lâu năm lại tỏa ra một chút linh khí rất nhẹ. Y cũng tìm đến những ngôi đền, miếu cổ kính, nơi có hương khói hàng trăm năm, và cảm nhận được năng lượng tâm linh đã tích tụ qua thời gian.Trong một lần lang thang đó, Lăng Phong vô tình phát hiện ra một sự thật kinh ngạc. Y đang đi ngang qua một khu phố cổ đã bị bỏ hoang, nơi những ngôi nhà mái ngói rêu phong xen lẫn những bức tường đổ nát. Bỗng nhiên, một luồng linh khí mạnh hơn hẳn những gì y từng cảm nhận được trên Trái Đất bùng lên, khiến chân nguyên trong cơ thể y dao động dữ dội.Lăng Phong lập tức dừng lại. Y cẩn trọng dùng thần thức (dù còn rất yếu ớt) để thăm dò. Nguồn linh khí đó không phải từ một di tích, mà từ một người! Một người đang ngồi thiền trong một ngôi miếu đổ nát, lưng tựa vào bức tường hoen ố, mái tóc bạc phơ được búi gọn gàng. Lão già đó mặc một bộ quần áo vải thô, khuôn mặt khắc khổ nhưng ánh mắt lại sâu thẳm như giếng cổ.Lão già đó không phải phàm nhân. Lão là một người tu luyện! Dù linh khí trên người lão cực kỳ yếu ớt, chỉ bằng một tu sĩ Luyện Khí kỳ cấp thấp, nhưng luồng khí đó lại rất thuần khiết, không hề tạp chất như "nguyên năng" của Phạm Minh Toàn.Lăng Phong không dám hành động vội vã. Y ẩn mình vào một góc tối, quan sát lão già. Lão ngồi đó, bất động, như một phần của không gian. Không khí xung quanh lão dường như bị bóp méo, tạo thành một trường năng lượng vô hình, khiến các camera giám sát gần đó đều bị nhiễu. Lăng Phong nhận ra, lão già này đang tu luyện một công pháp cổ xưa, một công pháp có thể đã tồn tại từ thời linh khí còn dồi dào trên Lam Tinh.Sự xuất hiện của lão già này đã mở ra một cánh cửa mới trong tâm trí Lăng Phong. Y không phải là người tu luyện duy nhất ở đây! Vẫn còn những người khác, những người đã kiên trì bảo tồn con đường tu luyện trong hàng ngàn năm, bất chấp sự suy tàn của linh khí. Điều này khiến y nảy sinh hy vọng. Có lẽ, những người này sẽ là đồng minh của y trong cuộc chiến chống lại Phạm Minh Toàn, hoặc ít nhất, họ có thể cung cấp cho y thêm thông tin về lịch sử tu luyện của Lam Tinh.Trong khi đó, Phạm Minh Toàn nhận được báo cáo về việc Trần Hạo "biến mất". Hắn ném chiếc máy tính bảng xuống bàn, ánh mắt đầy giận dữ. "Biến mất? Trong cái thành phố này mà cũng có kẻ biến mất không dấu vết sao?""Thưa Tổng giám đốc, chúng tôi đã kiểm tra toàn bộ camera giám sát, hệ thống định vị, và cả các dữ liệu giao thông. Anh ta như bốc hơi vậy," trợ lý Vũ báo cáo, giọng đầy vẻ lo lắng. "Các thiết bị theo dõi gắn trên người anh ta cũng mất tín hiệu ngay sau khi anh ta rời khỏi quán phở.""Vô dụng!" Phạm Minh Toàn gầm lên. "Hắn ta không phải là một người bình thường. Hắn có những thủ đoạn mà chúng ta không thể lý giải. Có lẽ hắn đã cảm nhận được sự theo dõi của chúng ta." Hắn xoa thái dương, một kế hoạch mới hình thành trong đầu. "Nếu không thể tìm được Trần Hạo một cách trực tiếp, vậy thì hãy tìm những thứ mà hắn quan tâm. Đặc biệt là cô gái tên Nguyễn Lan Hương."Ánh mắt Phạm Minh Toàn trở nên lạnh lẽo. "Hãy theo dõi cô ta. Nếu Trần Hạo còn ở đây, hắn chắc chắn sẽ không bỏ mặc cô ta. Hoặc ít nhất, cô ta có thể là chìa khóa để chúng ta hiểu rõ hơn về loại năng lực mà hắn sở hữu."Lăng Phong không hề hay biết rằng, việc y cố gắng bảo vệ Lan Hương lại vô tình khiến cô trở thành mục tiêu của Phạm Minh Toàn. Mạng lưới vô hình của Vĩnh Lạc đã bắt đầu siết chặt. Cuộc chiến không còn là chuyện cá nhân của Lăng Phong nữa, mà đã liên quan đến những người yếu thế mà y quan tâm.Đêm đó, Lăng Phong trở lại ngôi miếu đổ nát, nhưng lão già đã biến mất. Y cảm nhận được một luồng linh khí yếu ớt còn vương lại, chứng tỏ lão đã rời đi không lâu. Lăng Phong biết, y cần phải nhanh chóng khôi phục tu vi, và tìm kiếm những người như lão già kia. Lam Tinh ẩn chứa những bí mật sâu xa hơn y tưởng.Y ngồi xuống vị trí của lão già, bắt đầu vận chuyển công pháp. Dù chỉ là một chút, nhưng linh khí ở đây tinh khiết hơn rất nhiều, giúp quá trình tu luyện của y hiệu quả hơn đáng kể. Một ánh sáng yếu ớt bắt đầu bùng lên trong đan điền của Lăng Phong, báo hiệu rằng y đã bước vào giai đoạn sơ kỳ của Luyện Khí cảnh. Y biết, đây chỉ là bước khởi đầu, nhưng nó đủ để thắp lên hy vọng trong lòng vị Đại Năng xuyên không.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com