Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

17

Kể từ hôm đó Ngu Thư Hân như trở về những ngày tháng vô âu vô lo khi chưa gặp Triệu Tiểu Đường.

Sáng đến trường đều đặn, còn rất chăm chỉ học hành. Nói cách khác là điên cuồng học, Chu Khả quen biết Ngu Thư Hân bấy lâu cũng chưa bao giờ thấy Ngu Thu Hân như vậy. Số lần Ngu Thư Hân đến thư viện gần đây có thể cộng lại bằng bốn năm Chu Khả đặt chân tới đó.

Ngu Thư Hân ở nhà đóng cửa phòng xem phim một thời gian, vừa ăn vừa cười, cười đến chảy cả nước mắt, Ngu Thư Hân vẫn tiếp tục cười. Nhưng thật sự là buồn cười như vậy sao?

Hai, ba ngày liên tiếp rủ Chu Khả đi khắp thành phố để giải khuây, để quên đi một cái tên Triệu Tiểu Đường từng bước vào đoạn cuộc sống vốn dĩ không nên có đó.

Đương nhiên Triệu Tiểu Đường cũng không ngừng xuất hiện trước mặt Ngu Thư Hân.

Triệu Tiểu Đường đến trước con đường mà Ngu Thư Hân hay đi để đến trường đợi ở đó, Ngu Thư Hân liền đi con đường khác.

Triệu Tiểu Đường đến trước giảng đường chờ Ngu Thư Hân tan lớp, Ngu Thư Hân liền ngồi lì không ra, tiếp tục xem như không thấy. Triệu Tiểu Đường bước tới phía Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân thu gom cặp sách nói chào một tiếng với bạn học liền đi nhanh về. Triệu Tiểu Đường định đuổi theo, nhưng lại cũng không dám đuổi theo.

Triệu Tiểu Đường chờ Ngu Thư Hân ở nhà ăn, Ngu Thư Hân liền không ăn nữa. Triệu Tiểu Đường thấy vậy đành phải bỏ đi đặt đồ ăn bên ngoài, lúc đó Ngu Thư Hân mới trở lại gọi một suất cơm.

Triệu Tiểu Đường đến thư viện đọc sách cùng Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân liền làm thẻ mượn sách về nhà đọc.

Triệu Tiểu Đường đi theo Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân liền bỏ chạy.

Triệu Tiểu Đường đánh bóng rổ, Ngu Thư Hân cũng không đi xem.

Triệu Tiểu Đường chạy theo Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân liền dừng lại không chạy nữa. Chuyển hướng chạy ngược lại phía Triệu Tiểu Đường. Vừa chạy ngược lại vừa nói: "Chúng ta không thể nào đi chung đường được nữa, có cố đến mấy cũng vậy thôi." Rất có hiệu quả, Triệu Tiểu Đường thật sự không còn chạy theo nữa.

Có một lần Triệu Tiểu Đường đùng đùng sát khí tìm đến Ngu Thư Hân hỏi: "Chị chuyển hướng đến trường, chuyển lối đi thường ngày chúng ta vẫn gặp nhau, thấy em liền đi đường vòng, ngay đến cả chỗ làm cũng đổi ca để khỏi phải gặp em. Chị trốn em, em biết." Triệu Tiểu Đường lại nói tiếp: "Như vậy là quá tàn nhẫn với em, em chỉ muốn gặp chị thôi, chỉ đơn giản là muốn gặp chị. Em biết chị không chấp nhận được em, vậy em có thể chờ, em có thể từ từ xây dựng lại từ đầu. Một mình em sẽ gánh thay phần của chị, đến khi nào chị cam tâm tình nguyện cùng em chống đỡ tình cảm này thì thôi."

"Nhưng chị căn bản không cho em cơ hội đó. Chị chỉ muốn vứt bỏ em thật nhanh." Triệu Tiểu Đường cúi đầu nhìn Ngu Thư Hân bao nhiêu nỗi niềm mấy ngày vừa qua như muốn nói ra hết: "Ngu Thư Hân, chị tàn nhẫn lắm." Sao lại đối xử với em như vậy, không phải đã từng nói rất thích, rất yêu em sao.

Ngu Thư Hân móng tay bấm vào lòng bàn tay, in lên đầy vết hằn nói: "Tàn nhẫn thì tôi vẫn phải học hỏi học muội Triệu Tiểu Đường đó. Với lại tôi đã làm gì đâu nào? Người tôi không muốn gặp sao tôi phải ép bản thân mình phải gặp? Nực cười."

"Chị rõ ràng biết em và Trương Nhất Nhất bây giờ không còn loại quan hệ đó, em cũng không còn thích cô ta vì sao phải làm như vậy? Muốn rời đi thật nhanh, muốn cắt đứt quan hệ với em đến như vậy sao, đến mức phải làm như vậy?" Triệu Tiểu Đường nắm chặt tay thành nắm đấm, gân xanh trên trán đã bắt đầu ẩn hiện: "Đẩy em cho người khác, chị thật sự không đau lòng sao?"

Chuyện Triệu Tiểu Đường nói chính là chuyện mà Ngu Thư Hân và Trương Nhất Nhất gặp nhau mấy hôm trước. Nói qua nói lại một vài câu liền cãi nhau, Ngu Thư Hân trong lúc tức giận, mặt không đổi sắc tỏ vẻ chán chường nói: "Triệu Tiểu Đường đó tôi căn bản không cần nữa rồi, cậu có muốn lấy thì tự đi mà lấy. Đừng kéo tôi vào chuyện của các người nữa."

Chuyện đó không may bị nghe lén, một đồn mười, mười đồn trăm. Những người quen biết bọn họ đều biết Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân đã chia tay.

Điều Triệu Tiểu Đường tức giận không phải vì Ngu Thư Hân nói ra chuyện như vậy mà là vì nếu như thế mối quan hệ của bọn họ càng không thể quay trở lại ban đầu, càng ngày càng xa nhau. Trong khi chỉ có một người muốn tiếp tục duy trì.

Ngu Thư Hân đột nhiên bình tĩnh lạ thường nói: "Nhưng đó là sự thật mà, không phải sao?"

Triệu Tiểu Đường dường như cũng mệt mỏi với những ngày dằn co vừa qua, bỏ lại một câu liền đi mất: "Chị có thể vứt bỏ em, nhưng em chưa bao giờ có ý định từ bỏ chị. Vì vậy đừng vội vàng giao em cho ai khác. Em thật sự không chịu được chị làm vậy với em đâu."

Ngu Thư Hân cảm thấy chán nản. Đau không? Đau chứ. Sao lại không đau, một người từng thương nhiều đến như thế, bây giờ có khác gì người xa lạ đâu. Nhưng không làm vậy thì Ngu Thư Hân không biết bản thân mình phải làm gì nữa. Tổn thương nhau như thế chi bằng từ bỏ nhau, có lẽ sẽ rất đau nhưng vết thương lâu ngày cũng sẽ lành lại. Nhưng nếu Triệu Tiểu Đường cứ xuất hiện như thế, Ngu Thư Hân không chắc mình có thể kiên trì được bao lâu, rõ ràng là còn yêu. Tại sao lại phải đi đến bước đường này.

Gần đây phiền muộn của Ngu Thư Hân rất nhiều, chưa xong chuyện này lại đến chuyện kia. Khưu Trạch liên tục xuất hiện, ngày càng nhiều. Quan tâm chăm sóc Ngu Thư Hân như những ngày đầu theo đuổi Ngu Thư Hân trước đây. Nhưng Ngu Thư Hân biết bản thân mình không còn cảm giác rung động với người này nữa. Đương nhiên mặc cho anh ta làm đủ trò, đều không để vào mắt.

Đang thất thần bỗng Chu Khả chạy vào vỗ vai Ngu Thư Hân cười to: "Mãn nguyện, cmn rất mãn nguyện. Chuyện cậu và Triệu Tiểu Đường chia tay bị loan tin ra là đều do một tay Trương Nhất Nhất sắp đặt đấy." Dừng lại một lát Chu Khả tiếp tục cười nói: "Diễn đàn hóng chuyện của sinh viên trường mình ban đầu những bài viết liên quan đến cậu và Triệu Tiểu Đường liền không cánh mà bay, tối qua mới có một bài bôi nhọ, nói xấu, cười nhạo cậu theo đuổi người ta không được bao lâu liền bị đá. Không biết sao bọn họ lại có được ảnh cậu đang khóc. Mà mình đoán cũng do một tay mỹ nữ, à chắc có cả tra nam giúp đỡ."

"Nhưng là ha ha, bài viết được nhiều lượt xem như vậy lại bóc hơi rồi. Thế không nói, cả diễn đàn của sinh viên chúng ta cũng bị bay màu, nói chính xác là bị hack rồi ha ha ha." Chu Khả vui vẻ kể lại cho Ngu Thư Hân nghe: "Những tài khoản đăng bài viết cũng đều bị hack hết rồi, không biết là cao nhân nào ra tay."

***

Trương Đình Tống ngồi xoa bóp tay cho Phí Minh ở một góc sau sân trường nói: "Hay, làm hay lắm. Không hổ là sinh viên khoa công nghệ thông tin, nói xấu chị dâu à. Đáng đời."

Phí Minh đang cười chợt dừng lại: "Nhưng mà mình chỉ đăng nhập để xoá bài rồi hack 1 vài nick thôi. Mình chưa hề muốn đánh sập máy chủ diễn đàn, với lại cũng chưa biết cách. Ai lại có chung mối thù mà lại cao tay hơn chúng ta vậy."

Triệu Tiểu Đường không biết từ đâu xuất hiện sau lưng cả hai nói: "Mình."

Phí Minh: "Cứ tưởng cậu không quan tâm những chuyện thị phi này chứ, nên bọn mình đã ra tay. Không ngờ Đường chủ không vừa mắt thứ gì liền ra tay tàn độc như vậy." Nhín qua Trương Đình Tống cả hai cùng bật ngón tay hướng Triệu Tiểu Đường.

Trương Đình Tống hỏi: "Cậu với chị dâu chia tay thật rồi hả?"

Triệu Tiểu Đường thở dài gác chân phải lên đùi trái ngồi xuống nói: "Chị ấy không muốn gặp mình, nhìn một cái cũng không cho."

Phí Minh: "Mình nói này, với tính cách của chị Chu Khả nhất định sẽ ủng hộ chị dâu, không chừng còn mai mối cho chị ấy đấy."

Triệu Tiểu Đường nghe vậy đen mặt.

Trương Đình Tống: "Đúng vậy, chị Chu Khả cũng rất khó động vào đấy. Nhưng không sao, họ có hai chúng ta có ba. Với lại bọn mình sẽ cố gắng hết sức tư vấn tình yêu cho cậu."

Triệu Tiểu Đường: "Bằng hai người chưa có người yêu như các cậu?"

Phí Minh và Trương Đình Tống không lên tiếng nữa.

Triệu Tiểu Đường thấy vậy nhìn qua liền trầm mặc, nói: "Có cách thì mau nói."

Không phải cậu khi dễ người không có người yêu sao!??

Phí Minh: "Được rồi vì là anh em với nhau nên bọn mình mới giúp đấy, Trương Đình Tống lại đây."

Cả ba người bắt đầu xì xầm to nhỏ, Triệu Tiểu Đường lắc lắc đầu. Phí Minh và Trương Đình Tống mắt loé sáng gật gật đầu kiên quyết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com