Chương 1
Ban công của một hộ gia đình ở tiểu khu có nuôi một bé chuột cảnh, bé chuột cảnh có bộ lông vàng mềm mại , ánh mắt đen nhánh ngập nước, mỗi ngày đều ôm một hạt dưa ngồi ở cái lồng nho nhỏ chủ nhân cho mà cắn.
Bé chuột không phải thực vội vã ăn hạt dưa kia, nó chính là ngồi, không có việc gì nhìn trời, xem bên dưới lầu người đến người đi, chờ nhớ đến mới lộ ra cái miệng đầy răng nanh cắn hạt dưa một chút. Bé chuột này của chúng ta là một con chuột cảnh bất thường, nó phi thường có cách điệu, nó thích nhìn trời xanh mấy trắng bay bay, ô tô chạy phía dưới , vui chơi giải trí loại chuyện này, nó cho tới bây giờ sẽ không để ở trong lòng. Theo như việc này cho thấy, đây là một bé chuột thờ phụng sự sành ăn.
Ngày nào đó, bé chuột như bình thường cúi đầu cắn hạt dưa ngắm hoàng hôn, thình lình bị thanh âm giá áo ngã xuống ở góc tường làm hoảng sợ.
Nó xoay người sang chỗ khác xem, ặc! Ở góc tường thế nhưng có một con chuột to lớn bự con đang đứng!
Bé chuột lăng lăng nhìn tên chuột cống kia, hồi tưởng lại lời chủ nhân không lâu trước đã cùng bác sĩ thú y nói qua . Chủ nhân nói trong nhà có chuột, mỗi ngày ở nhà gây sóng gió, muốn bác sĩ thú y tìm ít thuốc độc chết nó. Sau lại cũng không biết như thế nào hai người cũng chưa nhắc lại chuyện độc chết tên chuột đó. Bé chuột nghĩ, khiến chủ nhân phiền lòng hẳn là tên chuột này rồi.
Chỉ thấy tên chuột lớn kia đứng ở bên cạnh giá áo, toàn thân đen lúng liếng , hai lỗ tai dựng thẳng lên, đôi mắt nhỏ như hạt đậu, hai mắt chặt chẽ đắc nhìn chằm chằm vào bé chuột cảnh.
Bé chuột trong lòng cũng có chút sợ hãi , nhưng nghĩ đến chính mình hiện tại có một lồng sắt chắc chắn bảo hộ, trong lòng có lo lắng cũng tất nhiên không thể sợ hãi .
Bé ưỡn ngực lên, dũng cảm cùng tên kia đối diện.
"Nè, vật nhỏ, nhóc trong tay cầm hạt dưa còn ăn hay không a? Không ăn liền đưa cho ông đây!" Tên chuột đen kia đột nhiên nói với bé một câu, tuy rằng ở trong tai của nhân loại chúng ta chính là một chuỗi thanh âm "chít chít chít".
Bé chuột vừa nghe liền nhíu mi,"Anh là đến trộm thức ăn của tôi sao?" Bé chuột có điểm nghi hoặc, nhìn hạt dưa đang cầm trong móng vuốt, lại nắm chặt một chút, tuy rằng chính mình hiện tại không đói bụng, nhưng đợi từ từ sẽ đói .
"Nếu không phải tên kia đem những thứ có thể ăn gì đó đều tiêu diệt sạch sẽ , ngay cả cặn cũng không còn, anh mày cần ăn hạt dưa của nhóc sao?! Hơn nữa, cái gì kêu trộm chứ? Cái gì kêu trộm, anh mày là cướp!"
Bé chuột "Nga" một tiếng, dùng vài giây thời gian biết rõ ràng "Tên kia" Chỉ là chủ nhân nhà mình, lại tìm vài giây lý giải một chút lời nói của tên này,"chít" một tiếng bật cười. Nguyên lai tên chuột béo này đói bụng nha! Ha ha......
Bé chuột cười nhạo trắng trợn rước lấy tên chuột đen trợn mắt.
"Anh béo như vậy, đói vài ngày không thành vấn đề." Bé chuột cười đến ở trong vụn gỗ lăn một vòng sau đó bò ra, từ lồng sắt vươn ra một cái đầu, nói với chuột đen to kia.
"Ông đây đã đói bụng vài ngày nhóc biết không? Còn phải mỗi ngày nhìn nhóc chuột ngốc ôm hạt dưa ở trước mặt khoe ra!" Chuột đen chít chít chít kêu vang , cuối cùng bé chuột nghe thấy tên chuột kia vuốt cái bụng của mình nói "Vốn không gầy như vậy. ", buồn cười lập tức lui về lồng sắt, ở trên vụn gỗ lăn vài vòng, ghé vào lồng sắt nhìn chuột đen cười.
"Uy, anh mày nói này vật nhỏ, còn không mau đem hạt dưa giao ra đây, bằng không......" Chuột đen lộ ra hai cái răng cửa sắc nhọn,"Cắn chết nhóc luôn!"
Bé chuột hiện tại cũng không sợ hãi , lui từng bước ra sau, hướng về phía tên đen kia nhe răng,"Tôi cũng có!" Nói xong vừa cười vừa lăn lộn.
Chuột đen tức giận , một vật nhỏ như vậy mà dám vô pháp vô thiên ! Nó "Cọ" một tiếng nhảy lên ban công, ngăn chặn cửa của chiếc lồng sắt nhỏ.
Trời như thế nào lập tức tối xuống? Còn đang lăn bé chuột nghi hoặc nghĩ, quay đầu nhìn xem, bị tên chuột đen mắt lộ ra hung quang dọa sợ tới mức lập tức lẻn đến bên kia lồng sắt.
Bé chuột dán tường, lấy lòng cười cười với tên kia, một chút qua đi, run run rẩy rẩy đem hạt dưa hai tay dâng lên, còn thật mất mặt nấc một cái.
Chuột đen tiếp nhận hạt dưa nho nhỏ, hừ lạnh một tiếng,"Coi như nhóc thức thời!"
"Hì hì hì......" Bé chuột cười cười làm lành.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com