Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39: Mì tương đen


Tác giả: Xích Tố Quân
Edit: Hoàng Thượng + Khoai Tây

Edmund ở tận ngoài vườn hoa mà còn ngửi thấy hương thơm ngập tràn trong không khí, giống y như dịch dinh dưỡng vị mật ong mà cậu ta thích nhất. Nhưng mùi này thơm hơn dịch dinh dưỡng nhạt nhẽo nhiều! Chua chua ngọt ngọt khiến nước miếng của gấu con sắp tràn bờ đê rồi!

Lúc ở trong hình thái động vật, bọn họ sẽ không thể không chịu một số ảnh hưởng, khiến hành vi và tư duy sẽ trở về tương ứng với tuổi tác. Đây cũng coi như một cơ chế tự vệ.

Cho nên lý trí Edmund biết trong nhà là lãnh địa của Tướng quân nhà mình, nhưng vẫn không thể kiềm chế móng vuốt muốn rục rịch.

Muốn ăn muốn ăn! Chia cho tôi một miếng!

Bàn chân múp míp của gấu con dán lên cửa kính, lỗ tai tròn xoe xù lông vẫy lia lịa.

Kích cỡ hiện tại của Edmund rất nhỏ, dù có đứng thẳng dậy thì cũng chỉ có mắt ló qua ngạch cửa sổ. Văn Sưởng nghe tiếng lách cách, quay sang thì bắt gặp cảnh tượng y như trong truyện cổ tích: một nhóc gấu con đang cố gắng nhảy lên ngó vào, tuột xuống vẫn không nhụt chí mà vẫn nhảy tiếp. Đôi lúc mũi của nó lại đụng vào cửa kính, nhưng nó vẫn tiếp tục như thể không biết đau là gì.

【Ủa? Nhà Vĩnh Nhật lại có thú cưng mới này? 】

【Vãi cả thú cưng, ông nhìn kỹ đi, nó là bá chủ lục địa có hình thể khổng lồ sau khi trưởng thành đấy. Sau này nó tát một phát thì có là xương sống bò Niche cũng nát!】

【Dù vậy thì bây giờ nó cũng chỉ là con thú con đứng thẳng người chưa tới cửa sổ.】

【 Cái đầu tròn xoe, lỗ tai tròn xoe, đôi mắt tròn xoe!!! Tôi trúng tiếng sét ái tình rồi!!!】

【Sao streamer nuôi được tận hai con thú hoang vậy! Đã vậy tụi nó còn chung sống hòa bình nữa chứ.】

Văn Sưởng bó tay: "Tôi cũng chịu rồi, nhóc gấu này bị mẹ bỏ rơi, vừa gặp nó đã bám rịt lấy quần tôi. Sau đó tôi về đến nhà thì bị tên báo con dỗi."

【Há há há há há, streamer à, cậu nhìn bên phải cậu kìa.】

Vừa nãy Văn Sưởng chỉ mải nhìn ra cửa sổ, đọc được bình luận này mới sửng sốt nhìn qua, chỉ thấy nhóc báo đang nghiêm túc ngồi nhìn mình với ánh mắt hình viên đạn.

Văn Sưởng lập tức quay xe: "Nhưng nhóc con quả là khoan dung độ lượng, nhóc con đã tha thứ cho hành vi quá đáng này của tôi, nhóc con tuyệt vời ông mặt trời, tôi yêu nhóc con nhất trên đời."

Cậu phun ra một đống lời vàng ngọc, khiến mọi người trong bình luận cười bể bụng trước hành vi hèn hạ này. Văn Sưởng chẳng hề bận tâm mọi người cười chê, chỉ cần dỗ dành được tên nhãi này, bị cười vào mặt thì có sao, cậu vẫn ngạo nghễ đứng trên đỉnh cao đời người.

Từ lâu Nhung Trạch đã nhận ra người định mệnh của mình là quân lừa đảo đi với phật mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy. Nhìn đi, há mồm là nịnh được!

Nhưng mà... anh... anh cũng thích lắm.

Nhung Trạch chảnh chọe cọ chân Văn Sưởng, cái đuôi quấn quanh cổ chân cậu. Ý đồ rõ rành rành, không cho em đi mở cửa.

【Éc, báo con thông minh quá à! Lông cũng mềm nữa!】

【 Xin lỗi gấu con nha, tôi phải hưởng thụ cảm giác mèo bự làm nũng đã!】

Văn Sưởng dở khóc dở cười: "Được rồi được rồi, trước khi nhóc ăn no, ba thề sẽ không cho nó ăn, được chưa?"

Nhung Trạch chỉ dụi đầu mình vào Văn Sưởng, rồi nhìn ra cửa sổ bằng ánh mắt cảnh cáo.

Edmund vẫn đang bực bản thân quá lùn nên mới không nhìn thấy được Văn Sưởng đang nấu món gì. Cậu ta có mắt như mù*, không bắt được tín hiệu cảnh cáo của Tướng quân nhà mình, vẫn đang nhảy chồm lên.

*gốc 大条, là phương ngữ Quế Lâm, ý chỉ người tự cao tự đại không coi ai ra gì, sau cũng được dùng chỉ người làm việc không dùng não, sơ ý qua loa.

【Khổ thân gấu con quá há há há há, thịt không có mà ăn nhưng vẫn cố chấp.】

【Tôi còn khổ hơn đây này! Báo con ăn xong là đến lượt gấu con, còn lượt của tôi thì chẳng biết bao giờ mới đến!】

【Streamer ăn lẹ đi!】

Văn Sưởng cào cào tóc: "Tôi làm thêm ít mì tương đen nữa, món này ăn với thịt rán là tuyệt cú mèo."

Tinh hoa của mì tương đen nằm ở nước sốt, cậu không chọn làm mì tương đen Bắc Kinh, mà tự pha một loại nước sốt đa năng, có xì dầu, hắc xì dầu, dầu hàu, đường trắng, tương đậu và tương ngọt. Mấy loại gia vị trộn lẫn lộn thành một màu đen sì, trông rất không ngon mắt.

Văn Sưởng không cần đọc cũng biết mọi người đang bảo mình "chế thuốc độc", cho nên cũng không thèm mở khu bình luận lên, bắt đầu sơ chế nguyên liệu một cách thuần thục. Cậu đun chảy một ít mỡ heo, phi thơm hành tỏi rồi cho thịt heo xay đã chuẩn bị sẵn vào. Đến khi thịt heo chuyển vàng, cậu mới cho sốt đã pha vào. Nước sốt đen tuyền vào nồi, lập tức hòa quyện với thịt rang.

Nước sốt trông chẳng có gì đặc sắc, ngửi cũng chẳng có gì đặc sắc, thế mà giờ đây là tỏa ra mùi hương nồng nàn hơn cả thịt heo!

Cư dân mạng kiến thức hạn hẹp bắt đầu quá trình vả mặt đầy hạnh phúc.

【Biết ngay mà, ở đây cái gì trông càng không ngon thì ăn sẽ càng ngon!】

【Oa! Sốt này có bán không? Tôi mua về chấm dưa hấu ăn!】

【Chấm với dưa hấu??? Khẩu vị hơi mặn rồi đấy nhé! Dưa hấu ngọt lịm cơ mà, ngon gấp mấy lần dịch dinh dưỡng của các hãng nổi tiếng!】

Văn Sưởng nấu xong sốt tương đen, vừa mở bình luận lên đọc thì bị cuộc trò chuyện này dọa sợ.

Dưa hấu chấm tương đen????

Van xin mấy người hãy buông tha cho dưa hấu! Buông tha cả tương đen nữa!

Văn Sưởng vội cản: "Đừng đừng đừng mà, tương đen có vị mặn, ăn với mì là tuyệt nhất. Có khả năng mai mốt tôi cũng bán một ít hạt giống lúa mạch, đến lúc đó mọi người có thể thử!"

【Lót dép hóng!】

Pha xong tương đen, phần mì thì lại càng quen tay. Lúc trước Văn Sưởng đã nấu mì một lần rồi, chẳng qua khi ấy cậu chưa mở kênh stream. Bây giờ cậu livestream cán bột, khiến mọi người được một phen trầm trồ.

【Cục bột này ngoan thế, muốn nhào muốn nặn thế nào cũng được!】

【Sờ cũng đã nữa! Iu rùi đóa~】

Mì tươi chín rất nhanh, Văn Sưởng làm dư, chừa một phần cho Tolia, chỗ còn lại cậu chia làm ba. Báo con thấy Văn Sưởng còn chuẩn bị phần ăn cho Edmund, ngẫm nghĩ một lúc nhưng không ngăn cản.

Ừm, đợi đến khi biến về hình người, anh chắc chắn sẽ phân Edmund thêm mấy hạng mục huấn luyện. Dạo này cậu ta ăn lắm như thế, ảnh hưởng đến hình thể và tốc độ.

Văn Sưởng dọn đĩa thịt chiên giòn sốt chua ngọt và ba chén mì ra bàn ăn. Nhìn thấy gấu con vẫn đang cố chấp ngoài kia, cậu thật sự không đành lòng, bèn gắp mấy miếng thịt chiên nho nhỏ, bỏ vào chén mì tương đen. Tuy miếng thịt không lớn, nhưng miếng nào miếng nấy đều phủ một lớp sốt đường óng ánh, trông vô cùng hấp dẫn.

Văn Sưỡng gãi cằm nhóc đen sì: "Có muốn cho bạn gấu vào ăn chung không?"

Nhung Trạch kiên quyết lắc đầu. Anh lắc đầu đến là mạnh, đến độ nhòe luôn đôi tai tròn xoe.

Chỉ còn hơn một tuần nữa là anh phải về Quân đoàn số 2 rồi. Đến lúc đó, tuy anh vẫn có thể tìm cách tiếp cận Văn Sưởng, nhưng chắc chắn là không thể thân mật như lúc này.

Nhung Trạch không muốn những bữa tối ít ỏi này bị Edmund phá đám. Theo hiểu biết của anh về Edmund, những chuyện mà cậu ta biết, chỉ cần không vi phạm quy định bảo mật, thì hôm sau cả quân đoàn cũng biết!

Cái con gấu này mồm mép tép nhảy ghê lắm!

Thấy nhóc con kiên quyết như thế, Văn Sưởng cũng không muốn làm trái. Cậu bưng mì tương đen ra sau nhà.

Edmund đứng chờ ngoài cửa gần nửa tiếng hạnh phúc đến nỗi nước mắt lưng tròng. Vừa nãy cậu ta thấy Tướng quân nhà mình lắc đầu, còn tưởng không có phần chứ! Suýt thì bật khóc rồi.

Nhưng mà, mưa nào mà không tạnh!

Edmund nắm chặt tay gấu bụ bẫm của mình, tiếp thêm sức mạnh cho bản thân!

Không uổng công cậu ta kiên trì nhảy nửa tiếng đồng hồ! Nhìn đi, thật sự có đồ ngon ăn rồi này!

Edmund vội đến mức không thể kiểm soát được bản năng, đi đứng loạng choạng hệt như mấy bé gấu con bình thường khác. Hình thể của cậu ta vốn cồng kềnh, cái đuôi giống như một cục lông được gắn lên, lắc lư qua lại.

Theo logic bình thường, Edmund đang đứng đối mặt với Văn Sưởng, cái đuôi đáng xấu hổ này sẽ không bị nhìn thấy, nhưng ai bảo cậu ta còn quá nhỏ, đứng bằng hai chân không vững nên phải dùng cả tứ chi. Chỉ trong tích tắc, Văn Sưởng lập tức nhìn thấy cái đuôi xù lông đang lắc lắc qua lại kia.

Quá...... Quá đáng yêu!

Văn Sưởng đưa cái chén trong tay ra, gấu con linh hoạt đón lấy rồi cúi xuống ngậm ngay một miếng thịt chiên.

Đôi mắt nho nhỏ của Edmund sáng rực lên, máu nghiện đường khắc sâu trong gien thức tỉnh!

Sốt chua ngọt bám vào miếng thịt vàng óng, cắn một miếng, giòn tan khiến người khác nhìn mà thèm. Khán giả xem livestream bỗng bị âm thanh đó mê hoặc. Chỉ xem gấu con ăn thôi mà bọn họ đã chấm 99 điểm! Trừ một điểm vì mình chưa được ăn!

Phần thịt chia cho Edmund không nhiều lắm, cậu ta mải mê ăn, chẳng bao lâu sau phát hiện mình đã ăn hết món thịt ngọt ngào đó rồi!

Sét đánh giữa trời quang!

Gấu con đứng dậy, định vào nhà tìm thêm.

Đúng lúc này, Nhung Trạch kè kè bên cạnh Văn Sưởng tiến lên, vung móng đóng sập cửa lại.

Gấu con: !!!

【Há há há há há, cười chết mất, báo con nhỏ nhen thế!】

【Nhóc con: (lạnh lùng) chỗ còn lại là của bố mày, đi ra chỗ khác】

Edmund rất tủi thân, cậu ta còn định nấn ná ở cửa hòng thu hút sự chú ý của Văn Sưởng, ngờ đâu Tướng quân đã dùng đầu đẩy Văn Sưởng về bàn ăn trước rồi.

Gấu con ngơ ngác đứng như trời trồng, giơ móng gãi gãi cái đầu tròn ủm của mình, cuối cùng vẫn quyết định kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Tốt hơn hết là không nên đi thử lòng kiên nhẫn của Trưởng quan!

Nói đi cũng phải nói lại, trong chén của cậu ta vẫn còn có mì! Tuy nó đen sì sì như vỏ côn trùng nhưng mùi rất thơm.

Mắt gấu con bùng lên sự hiếu kì mãnh liệt!

---

*Khoei tey xàm xí: Cái đội quân này đi diễn xiếc tấu hề chứ hỏng phải quýnh giặc đúng hong. Cười chớt khoei mất trời ơi là trời. Cả tướng cả lính thế này thì mất mặt quá đi há há há há há. Mà đen sì ơi nhỏ nhen quá vợ tét mông đấy.


06/03/2024

Hết chương 39.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com