Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39 : Kết thúc viên mãn

Tiểu Mộc Mộc cũng rất lém lỉnh nha, lựa ngày nào ra không lựa lại lựa đúng với ngày kỷ niệm yêu nhau của y và cậu mà chui ra.

Đang "yêu" đến cao trào, thì đột nhiên bụng Mặc Mặc đau dữ dội. Nhưng cậu không hề nghĩ chính là tiểu bảo bối đang vòi ra ngoài a, vì dự sinh còn đến 1 tuần. Chỉ nghĩ rằng bản thân đau bụng đi ngoài bình thường.

"Cốc...cốc"

"Mặc Mặc, em sao vậy ? Em ở trong nhà vệ sinh gần cả tiếng đồng hồ rồi đó. Em đây là đang trốn bổn đại gia "tiến" vào bên trong em sao"

"Anh im miệng đi, đừng có nói nhảm ở ngoài nữa. Em đau bụng quá"

Y ở bên ngoài nghe vậy liền lo lắng xông vào, đã thấy Mặc Mặc đau đến quằn quại, mặt cậu ướt đẫm mồ hồi.

"Hay... hay em là sắp sinh rồi ?". Y vừa đỡ cậu lên, vừa lo lắng nói.

"Chắc...chắc là...vậy. Aaaa! Đau đau!!!!". Cậu liên tục dùng ngón tay cào cáu vào người y.

"Anh đưa em đến viện liền". Y cứ như mất cảm giác đau khi bị cậu cáu vào người, mà chỉ lo lắng nhìn người trước mặt đau đến khó chịu như vậy.

"ĐAU ! ĐAUUU. LẦN SAU LÂM BÁ NHIÊN ANH PHẢI LÀ NGƯỜI SINH CHO TÔI!!!!". Cậu hét đến ầm ĩ cả bệnh viện, nhưng không sợ bị ảnh hưởng đến người khác. Vì đến bệnh viện mà Lâm tổng đây còn dám bao trọn mà...

"Được được, anh sinh anh sinh, không để em sinh nữa, bà xã"

Đẩy Mặc Mặc vào phòng sinh mà y ở ngoài đứng ngồi không yên, cứ đi đi lại lại suốt. Mọi người cũng có mặt đông đủ ở đây. Từ gia đình y, papa Mặc Mặc, cả chị của cậu nữa a. Còn có An Cầm và Hồng Lập, cả bác sĩ Chương hôm nay cũng có mặt để cổ vũ bác sĩ Hàn và Mặc Mặc.

Sau hơn 3 tiếng đồng hồ phẫu thuật, cuối cùng đèn bên ngoài cũng tắt, Mặc Mặc cả tiểu Mộc Mộc đều được đẩy ra ngoài. Còn đang là da kề da.

"Nhiên, cậu đang khóc hả ?". Hồng Lập thấy y quệt tay ở vùng mắt để lau nước mắt, liền trêu y.

Y hôn lên trán Mặc Mặc đang nửa tỉnh nửa mê :

"Cảm ơn em, bảo bối. Em vất vả rồi, Mặc Mặc của anh"

Sau đó, y mới quay sang nhìn đứa bé trai nhăn nheo, nhỏ bé vừa ra đời đang được đặt lên người Mặc Mặc.

"Sao nó không đẹp giống em gì hết vậy ?"

"..."

3 năm sau

"Mộc Mộc, tiểu bảo bối của papa đang làm gì đó"

"Mộc Mộc là...là đang ăn đồ của papa nhàm"

Cậu bước đến ẵm đứa nhỏ lên :

"Là papa làm không phải nhàm"

"Nhạ"

Cậu cạ cạ mũi vào vào trán Mộc Mộc :

"Mộc Mộc ngốc là dạ không phải nhạ biết chưa"

"Dạ~"

Đột nhiên, từ phía sau lưng cậu có một vòng tay to lớn ôm chặt :

"Vợ yêu, đang làm gì đó"

"Anh còn hỏi ? Anh giữ con kiểu gì mà để con bò từ trong phòng ra đây vậy"

"Anh là đang để con tự lập"

"Con chúng ta 3 tuổi !". Cậu quay đầu xuống lườm y.

"Được được, là lỗi anh, anh sẽ không để Mộc Mộc chạy nữa"

Y giơ giơ tay trước mặt tiểu Mộc Mộc đang say xưa liếm liếm bịch sữa chua trái cây, mà vừa nãy Mặc Mặc mới làm cho y.

"Tiểu bảo bối, mau qua đây baba dẫn con đi chơi"

"Ông i, ông i" (không đi, không đi)

"Huhuhuhu, tiểu Mộc Mộc đây là đang không thương Nhiên Nhiên sao ?"

"Ông" (Không)

"..."

Cậu liền phì cười :

"Mộc Mộc, sao con lại không thương baba chứ ?"

"Nhiên Nhiên chỉ thương papa thôi"

"Sao lại vậy được chứ ? Baba thương cả 2 chúng ta mà, baba thương papa theo cách khác, thương Mộc Mộc theo cách khác. Nhưng baba vẫn thương cả 2 chúng ta mà". Mặc Mặc giải thích cho tiểu bảo bối nghe, nhưng không biết cậu bé có hiểu gì không mà chỉ đáp lại :

"Ông ó, buổi tối... buổi tối papa và Nhiên Nhiên đắp chăn lại với nhau, còn cười vui vẻ với nhau, ông ó cho Mộc Mộc chơi chung gì hớt" ( Không có....)

Cậu liếc mắt sang nhìn y, y liền trốn tránh ánh mắt đáng sợ đó, quay sang chỗ khác.

"Mộc Mộc ngoan, không phải như vậy đâu. Baba lúc đó là đang tét mông papa vì papa hư. Còn Mộc Mộc ngoan nên baba mới không đánh đòn con". Cậu phải dùng cách lừa trẻ con này, để giải thích cho Mộc Mộc.

"Tét mông sao ? Sao lại đánh papa của con chứ. Con không thương baba luôn"

Y mới vội giải thích :

"Baba đâu có đánh papa của chúng ta, baba yêu papa muốn chết luôn. Baba cũng yêu Mộc Mộc nữa, Mộc Mộc không yêu baba sao". Y còn bĩu bĩu môi trưng vẻ đáng thương trước mặt Mộc Mộc.

"Ông có ông có, Mộc Mộc cũng yêu ba nữa". Sau đó, nhóc con nhìn sang Mặc Mặc :

"Yêu cả papa luôn"

Y giang tay ôm cả 2 vào lòng, hôn lên cái má bánh bao của Mộc Mộc.

"Quỳ xuống đây cho em !!!!!!"

Y lập tức nghe theo quỳ xuống, khoanh tay lại trước mặt Mặc Mặc.

"Bảo bối, anh xin lỗi, anh sẽ không làm như vậy nữa"

"Ha! Anh nói không biết bao nhiêu lần nữa, anh thấy hậu quả chưa, không biết kiềm chế nè, này thì đắp chăn lại con sẽ không thấy nè". Cậu nói câu nào liền sẽ đánh vào người y một cái.

"Bà xã đại nhân, anh xin lỗi, sẽ không làm nữa. À không không sẽ không làm trước mặt con nữa". Còn giơ giơ 3 ngón tay lên thề thốt.

"Nhiên Nhiên !!! Sao anh lại mất nết đến vậy!!!"

"Nhiên Nhiên, iên iên". Từ trong phòng ngủ, tiểu Mộc Mộc nhỏ bé bò bò ra ngoài.

"Con lại giả vờ ngủ nữa có đúng không ?"

"Papa, papa đừng đánh Nhiên Nhiên của con". Y cười cười thoả mãn bế nhóc con lên.

"Đúng vậy, papa là đang đánh Nhiên Nhiên, đau lắm"

Tiểu Mộc Mộc liền đứng xuống trước mặt y, dang 2 tay ra :

"Tiểu Mộc Mộc sẽ làm siêu nhân bảo vệ Nhiên Nhiên, papa không được đánh người đâu, đánh người là xấu lắm, xấu lắm"

"Hừm !! Rốt cuộc ai là người đẻ con vậy chứ, lần nào cũng là con bênh vực ba, papa thật tủi thân. Huhuhu"

"Ông có, ông có. Mộc Mộc đều yêu 2 cả luôn". Nhìn thấy nhóc con quýnh quáng, mà cả 2 phì cười, xoa xoa đầu nhóc.

"Papa chỉ đùa con thôi, papa và Nhiên Nhiên biết là con yêu cả 2 mà, tiểu bảo bối"

"Nhiên Nhiên cũng yêu cả 2 người nữa"

________________________________

End chương 39

Nhớ hãy xem phiên ngoại nữa a. Còn xem màn tỉnh tò của ai kia dành cho vợ nữa ahhhh~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com