Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 9

11 giờ đêm, Tạ Vân Phàm nhắn tin cho anh chàng cày thuê: "Chơi đến tầng mấy rồi?"

Hồ Phi: "Vừa qua tầng bốn. Sếp ơi, mê cung của anh có tổng cộng bao nhiêu tầng vậy?"

Tạ Vân Phàm đáp: "18 tầng."

Đối với một game offline, 18 tầng mê cung không phải là nhiều. Nếu phá đảo quá nhanh thì người chơi cũng sẽ thấy chán, Hồ Phi nghĩ vậy liền hỏi: "Độ khó của 18 tầng có tăng dần không ạ?"

Tạ Vân Phàm: "Có. Cậu có phát hiện lỗi nào không?"

"Hiện tại thì chưa, tôi đang đi tầng thứ năm."

"Vất vả cho cậu rồi. Tôi đi ngủ trước đây, nếu phát hiện lỗi thì ghi lại vị trí, ngày mai báo cho tôi một thể."

"Ok, sếp ngủ ngon!"

Tạ Vân Phàm đặt điện thoại ở chế độ "Không làm phiền", rồi lên lầu tắm rửa đi ngủ.

Kiếp trước cậu đột tử vì làm việc quá sức, nên bây giờ cậu rất coi trọng giờ giấc sinh hoạt, đặt báo thức lúc 11:30 tối để ép bản thân nghỉ ngơi đúng giờ mỗi ngày.

Cậu mới 20 tuổi, còn cả khối thời gian để từ từ làm game, không cần phải vội vàng cuốn vào vòng xoáy cạnh tranh.

Tạ Vân Phàm đã đi ngủ, nhưng Hồ Phi lại càng chơi càng hăng.

Dân cày game thức trắng đêm là chuyện thường. Trước đây anh ta chơi cùng khách một trận xếp hạng chỉ được trả 15 tệ, trừ đi phần trăm của studio, anh ta chỉ nhận được 10 tệ.

Ông chủ trả cho anh ta 2000 tệ phí test, tương đương với 200 trận chơi cùng.

Đây là một mối làm ăn lớn, anh ta nhất định phải hoàn thành cho tốt. Biết đâu ông chủ hài lòng, sau này lại tiếp tục tìm anh ta để test nội bộ thì sao? Một game trước khi ra mắt chẳng phải cần test đến bảy, tám lần sao?

Đây chính là "chén cơm" dài hạn!

Hồ Phi vực dậy tinh thần, vừa vẽ bản đồ vừa tiếp tục đi trong mê cung, đảm bảo đi hết mọi ngóc ngách để tìm kiếm những lỗi có thể tồn tại.

Sáng sớm hôm sau, Tạ Vân Phàm nhận được tin nhắn của Tiểu Hồ cày thuê.

"Sếp ơi, ở góc trên cùng của tầng sáu, người chơi sẽ bị kẹt, vào rồi không ra được. Còn tầng tám đi đến góc sẽ bị văng game, tôi đã đánh dấu vị trí cho anh rồi."

Chương trình phiên bản đầu có lỗi là chuyện bình thường. Đừng nói là một mình cậu, ngay cả game do hàng trăm lập trình viên chuyên nghiệp của các hãng game hàng đầu trong nước làm ra cũng có đủ loại lỗi.

Game nào cũng phải qua quá trình sửa đổi liên tục mới dần hoàn thiện.

Tạ Vân Phàm ghi lại vị trí của mấy lỗi đó rồi nói: "Cảm ơn, đợi tôi sửa xong phiền cậu test lại lần nữa. Sau này có thể sẽ phải tăng tần suất test, tôi trả lương theo tháng cho cậu được không?"

Hồ Phi hào hứng xoa tay: "Không thành vấn đề!"

Ông chủ nói là làm, thật sự đã gửi thêm lì xì cho anh ta theo đúng thỏa thuận "tìm một lỗi thưởng 200 tệ". Nắm chắc "chén cơm" dài hạn này, sau này anh ta không cần lo về thu nhập nữa.

Chiều hôm đó, studio âm nhạc Đinh Đông gửi cho Tạ Vân Phàm một vài hiệu ứng âm thanh bản nháp để cậu nghe thử xem có hợp yêu cầu không.

Phải công nhận, các loại hiệu ứng âm thanh cháy khét, chiên rán, lột da được làm rất chân thực.

Tạ Vân Phàm hỏi: "Hiệu ứng âm thanh là do các cậu tự thu thập à?"

Đinh Hoài An méo mặt gõ chữ: "Đúng vậy, chúng tôi thu âm trong nhà bếp. Giết gà, rán cá, chiên bánh gạo, hôm qua làm đến nửa đêm, suýt nữa thì đốt luôn cả bếp~"

Tạ Vân Phàm: "..."

Đinh Hoài An nói tiếp: "Tiếng la hét cũng là chúng tôi thu trong phòng thu. Giọng nữ là của sư tỷ Mộ Thanh, giọng nam là của tôi, chúng tôi đã thu mấy phiên bản, anh có thể chọn thử."

Đúng là làm khó các cậu rồi.

Tạ Vân Phàm mở file âm thanh, tiếng la hét thảm thiết khiến cậu tê cả da đầu — không tồi, studio âm nhạc này rất có triển vọng, hoàn toàn làm theo yêu cầu của cậu.

Tạ Vân Phàm rất hài lòng: "Hiệu ứng âm thanh rất tuyệt. Nhạc nền cần sáng tác độc quyền, có thể giao cho tôi trước tháng 12 được không?"

Đinh Hoài An đảm bảo: "Không vấn đề gì!"

Âm nhạc sẽ được giao trước ngày 1 tháng 12, hạn chót của bên đồ họa là ngày 10 tháng 12. Tạ Vân Phàm dự định sẽ chính thức phát hành game này vào đầu năm sau, tốt nhất là kịp kỳ nghỉ đông.

Vào nghỉ đông, hội học sinh sinh viên sẽ có thời gian chơi game, nếu có thể lan truyền trong cộng đồng sinh viên, cậu sẽ không phải lo về lượt tải game.

Dĩ nhiên, vào kỳ nghỉ đông thì thị trường cạnh tranh rất khốc liệt. Các hãng lớn sẽ ra mắt game mới, các game kinh điển cũng sẽ tung ra các phiên bản mở rộng, phụ bản mới để giữ chân người chơi cũ. Liệu 《Mê Cung Địa Phủ》 của cậu có thể mở ra một con đường máu giữa vòng vây đó hay không vẫn còn là một ẩn số.

Nhưng cậu rất tự tin vào game này — dù sao thì phong cách của nó cũng rất đặc biệt, không có sản phẩm nào tương tự trên thị trường. Chỉ cần làm cho tốt, danh tiếng chắc chắn sẽ không tệ.

Trước khi phát hành, cậu còn phải dành thời gian để xin cấp phép.

Một tựa game, trừ khi bạn chỉ làm để tự giải trí, còn một khi muốn công khai cho người khác tải về thì bắt buộc phải có "giấy phép phát hành", giống như sách xuất bản cần có "mã số xuất bản" chính quy vậy.

Ở kiếp trước, việc cấp phép game do Tổng cục Phát thanh, Điện ảnh và Truyền hình phụ trách, và quy trình kiểm duyệt vô cùng nghiêm ngặt.

Ý tưởng game này của cậu bị sếp gạt đi, ngoài lý do ông ta cho rằng game khó kiếm tiền, còn một nguyên nhân quan trọng khác là việc kiểm duyệt quá khó khăn.

Ở thế giới của cậu, những game mang phong cách kinh dị, máu me rất khó qua cửa kiểm duyệt.

May mắn là quy tắc kiểm duyệt game ở thế giới này thoáng hơn rất nhiều. Tạ Vân Phàm đã tìm hiểu trước đó, ở đây có hệ thống kiểm duyệt tự động và chế độ phân loại cấp bậc nghiêm ngặt.

Game loại A là game dành cho mọi lứa tuổi, người già trẻ em đều có thể chơi, chủ yếu là các thể loại giải trí, trí tuệ. Game loại B có thể xuất hiện một lượng nhỏ yếu tố máu me, bạo lực, và áp dụng giới hạn "chống nghiện" đối với người chơi dưới 16 tuổi.

Game loại C thuộc nhóm "game được kiểm soát nghiêm ngặt", người chơi dưới 18 tuổi bị cấm đăng ký, chỉ người trưởng thành mới được chơi, và quy mô của loại game này cũng thoáng hơn.

Game của Tạ Vân Phàm, khả năng cao sẽ bị xếp vào loại C, tức là "18+".

Cậu làm game này vốn không phải để hù dọa trẻ con, mà hướng đến đối tượng người chơi là những người trẻ trên 18 tuổi, cùng các streamer và nhà sáng tạo nội dung đam mê thể loại kinh dị, gay cấn và đầy thử thách.

Tháng 12 phải chạy nước rút, cộng thêm thời gian dự trù để gửi đi kiểm duyệt...

Ra mắt vào kỳ nghỉ đông đã được coi là khá nhanh.

Tạ Vân Phàm lập một "Bảng kế hoạch Mê Cung Địa Phủ" trong phần mềm "Nhà sản xuất game mobile". Mỗi hạng mục có tiến triển gì, cậu đều ghi vào kế hoạch, như vậy có thể nắm rõ toàn cục.

Hiện tại, phần khung sườn cốt lõi của game tiến triển nhanh nhất, đạt khoảng 80%.

Âm nhạc 50%, đồ họa 20%, phần dựng mô hình luôn được tiến hành song song với đồ họa. Các phần khác như hệ thống giao diện người dùng (UI), hiệu ứng vật phẩm, hoạt cảnh chuyển tiếp, kịch bản cốt truyện... cũng đang dần được hoàn thiện.

Tiếp theo, Tạ Vân Phàm tập trung vào việc sản xuất game.

Mọi thứ diễn ra rất thuận lợi, các hạng mục đều tiến triển nhanh chóng. Cứ hai ngày một lần, "căn nhà thô" của cậu lại được lấp đầy bằng những thứ mới, nội dung của mê cung cũng ngày càng phong phú.

Tạ Vân Phàm rất thích cảm giác này, giống như chính tay mình đang tạo ra một thế giới.

Cấu trúc của mê cung cậu đã sửa đi sửa lại nhiều lần, đến phiên bản thứ năm thì việc test đã không còn tìm thấy lỗi nào nữa, hạng mục này cũng là hạng mục đầu tiên đạt 100% tiến độ.

Sau khi được cậu sửa đổi và tối ưu hóa, hành động của người chơi trong mê cung cuối cùng cũng trở nên mượt mà, đồng thời còn được bổ sung thêm nhiều cách chơi với vật phẩm thú vị.

Ngày 1 tháng 12, studio âm nhạc Đinh Đông đã gửi cho cậu bản nhạc nền cuối cùng và toàn bộ hiệu ứng âm thanh. Sau khi nhập nhạc vào game, không khí kinh dị lập tức được đẩy lên.

Ngày 10 tháng 12 là hạn chót của bên đồ họa, hai họa sĩ concept làm việc rất hiệu quả, đã hoàn thành tất cả các bản vẽ đúng hạn.

Mỗi khi nhận được một bản vẽ, Tạ Vân Phàm lại lập tức dựng mô hình 3D và kết xuất bối cảnh.

Việc dựng mô hình và đồ họa luôn được tiến hành song song, vì vậy, sau khi họa sĩ gửi cho cậu bức tranh cuối cùng, chỉ trong vòng một tuần, bản đồ và mô hình nhân vật của game cũng đã hoàn thành.

Hoạt cảnh và hiệu ứng kỹ năng, trong lúc chờ đợi bản vẽ, cậu đã tự làm bằng "trình chỉnh sửa game mobile" đơn giản. Mê cung offline không giống game online, không cần hiệu ứng màu mè hoa lá, chỉ cần phong cách thống nhất với game là được, nên việc sản xuất cũng tương đối đơn giản.

Hệ thống UI, góc dưới bên trái là di chuyển, nhảy, góc dưới bên phải là sử dụng vật phẩm, điều khiển bằng hai tay, phù hợp với thói quen của người chơi game mobile. Menu hệ thống có nền đen chữ đỏ, thống nhất với tông màu chủ đạo của game.

Mê cung không cần quá nhiều cốt truyện, chỉ cần một đoạn hội thoại mở đầu để giới thiệu bối cảnh. Giữa chừng khi người chơi gặp NPC hoặc thua cuộc, hiện lên một vài đoạn hội thoại là đủ.

Khoảng thời gian này Tạ Vân Phàm bận tối mắt tối mũi.

Nội dung game lần lượt được lấp đầy và hoàn thiện. Đến cuối tháng 12, tiến độ các hạng mục trong game của cậu cuối cùng cũng đã đạt 100%.

Tạ Vân Phàm mở file cài đặt game, điều khiển nhân vật đi một vòng trong mê cung, khóe miệng vô thức cong lên một nụ cười — cuối cùng cậu cũng đã hoàn thành tựa game đầu tiên ở thế giới khác!

Cậu rất hài lòng với thành phẩm cuối cùng, hy vọng người chơi ở thế giới này cũng sẽ thích nó.

Tạ Vân Phàm tiện tay gửi file cài đặt cho Tiểu Hồ: "Tiểu Hồ, bản chính thức đây! Phiền cậu tìm 5 đồng nghiệp cày thuê cùng test nhé. Vẫn quy tắc cũ, ký thỏa thuận bảo mật, tìm lỗi kỹ càng, tôi sẽ trả phí test."

Hồ Phi gần đây thường xuyên test game, từ bản 0.1 đến 0.5, đã sớm quen thân với Tạ Vân Phàm. Thấy tin nhắn này, anh ta không khỏi phấn khích: "Tuyệt quá! Bản nhà thô trước đây đã rất hay rồi, đợi ra mắt chính thức, chắc chắn sẽ trở thành một siêu phẩm kinh điển như 《Tháp Mộng Mơ》!"

Game mê cung không có nhiều tựa game nổi tiếng, và 《Tháp Mộng Mơ》 là một trong những cái tên xuất sắc nhất.

Với phong cách đồ họa ngộ nghĩnh đầy màu sắc, thiết kế nhân vật là những thú cưng đáng yêu, game được cư dân mạng bình chọn là "game giải trí chữa lành nhất mọi thời đại", rất được các em nhỏ yêu thích.

Hồ Phi hào hứng nói: "Đợi khi game ra mắt, tôi sẽ giới thiệu cho đứa cháu gái 7 tuổi của tôi tải về đầu tiên!"

Tạ Vân Phàm: "...Thôi không cần đâu."

Hồ Phi thắc mắc: "Tại sao vậy?"

Tạ Vân Phàm úp mở: "Cậu chơi thử là biết ^^"

Hồ Phi thấy đối phương gửi file "Mê Cung Nội Bộ 1.0", vội vàng tải về cài đặt.

Đồng thời, anh ta nhắn tin trong nhóm: "Anh em ơi, có việc rồi! Có một ông chủ làm game cần chúng ta test chi tiết, có phí test, ký thỏa thuận bảo mật, ai muốn thì nhắn riêng cho tôi, 5 suất ai đến trước được trước."

Rất nhanh anh ta đã nhận được vài tin nhắn riêng, liền kéo mấy người này vào một nhóm.

"Hồi đại học tôi từng tham gia test game online, game thủ kỳ cựu, chuyên nghiệp mảng này lắm!"

"Hôm nay vừa hay không có đơn chơi cùng, tôi cũng muốn tham gia."

"Tiểu Hồ, đây là test nội bộ à? Game thể loại gì thế?"

Hồ Phi tự hào nói: "Là game sếp tôi tự làm! Một game mê cung giải trí nhẹ nhàng, dễ thương, tôi đã test mấy lần rồi. Đợi chút, tôi gửi file cài đặt cho mọi người đây."

Thành viên nhóm "Tiểu Hồ" đã chia sẻ một file cài đặt.

Mọi người lần lượt tải về và cài đặt, vừa trò chuyện trong nhóm.

"Cảm ơn Tiểu Hồ đã dắt anh em kiếm tiền."

"Nếu là bản nội bộ, vậy chúng ta là lứa người chơi đầu tiên à? Tự nhiên thấy hơi phấn khích."

"Game mê cung à? Giống 《Tháp Mộng Mơ》 đúng không. Dễ thôi, phá đảo nhẹ nhàng!"

"Game này chẳng phải có tay là chơi được sao?"

"Nào nào, xem ai phá đảo trước." Hồ Phi xắn tay áo, mở file cài đặt.

Game bắt đầu tải.

Bên tai đột nhiên vang lên một đoạn nhạc kỳ quái, âm u rợn người, khiến sống lưng lạnh toát, kèm theo đó là một tiếng hét xé lòng.

"..." Hồ Phi bị tiếng hét làm cho giật mình, nhất thời ngẩn ra.

Sếp ơi, nhạc nền của anh có gì đó không đúng lắm thì phải?

Cùng lúc đó, một anh chàng cày thuê đang tươi cười mở game bỗng văng một câu chửi thề: "Đệt?! Nhẹ nhàng giải trí?!"

Một người khác chỉ vào NPC mặt trắng bệch, khóe miệng rớm máu trong điện thoại, quay sang nhìn Hồ Phi: "Cậu gọi cái này là dễ thương á??"

Hồ Phi ngơ ngác.

Khoan, khoan đã...

NPC mặc áo choàng trắng này, miệng thè ra cái lưỡi dài ngoằng, mặt còn đầy máu?

Chuyện gì thế này? Sếp ơi anh gửi nhầm file cài đặt rồi phải không!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com