Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 16

"Dâm đãng." Triệu Đương Dự thầm rủa trong lòng, nghĩ đến dáng vẻ quyến rũ chết người này của tiểu mỹ nhân là do ba hắn dạy dỗ ra, lòng hắn ùng ục trào lên một trận chua chát. Ngoài mặt, hắn vẫn bình tĩnh làm bộ quan tâm: "Ninh Ninh, sao mặt em đỏ thế? Có phải không khỏe không? Anh đưa em lên xe xem sao nha?"

"A...... Không...... Không có." Hạ Ninh xấu hổ đến mức không nói nên lời. "Anh Đương Dự có phát hiện ra không? Anh có nghĩ mình là đồ dâm đãng không? Hu hu hu......"

Vì là lối đi VIP, không có ai cản trở, cộng thêm việc thể thuật của Triệu Đương Dự đạt cấp A, trong lúc Hạ Ninh còn đang tự trách mình chảy nước dâm làm ướt đẫm quần mà xấu hổ đến độ đầu óc trở nên trống rỗng, hai người đã lên xe bay của Triệu Đương Dự. Các cảnh vệ từ xa thấy thiếu gia nhà mình ôm Hạ thiếu gia rời đi, liền rất chi là yên tâm phóng xe tản đi. Họ càng không hề biết rằng thiếu gia mà họ tin tưởng đang bắt cóc tiểu mỹ nhân của Nguyên soái, chuẩn bị cắm cho ba mình một chiếc sừng cao vút. Họ có bị coi là đồng phạm không nhỉ?

"Ninh Ninh, sao ướt hết thế này? Lại đây, buông tay ra, anh xem có chuyện gì." Triệu Đương Dự nổi lòng lang dạ thú, bị dáng vẻ xinh xắn đáng yêu của Hạ Ninh mê hoặc đến mức mất hết lý trí. Dương vật dưới háng hắn cương cứng đến đau nhức, giờ hắn không còn rảnh để lo lắng gì nữa, chỉ muốn chịch một trận thật đã đời.

"Hu hu hu" Ảnh quả nhiên phát hiện ra rồi, xấu hổ quá đi.

Cửa kính xe tối màu che khuất tầm nhìn của Hạ Ninh, cậu không dám nhìn thẳng vào mặt Triệu Đương Dự, cũng không nhận ra ánh mắt thâm trầm như sói của hắn lúc này. Không gian chật hẹp bùng nổ hormone nam tính đến cực hạn, khiến Hạ Ninh rơi vào trạng thái mơ màng.

Tay nhỏ gắt gao che quần, bỏ thì không được, không bỏ cũng không xong. Tiểu mỹ nhân rất rối rắm, vì quá tin tưởng hắn ta mà hoàn toàn không nhận ra nguy hiểm sắp ập đến.

Ánh sáng tối đi không ảnh hưởng gì đến thị lực của Triệu Đương Dự, thể chất cấp S không phải là hư danh. Nhìn tiểu mỹ nhân rên rỉ trên ghế, Triệu Đương Dự cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa. Hắn nhấn nút, ngả ghế Hạ Ninh ra, mạnh mẽ kéo cánh tay mềm như bông của cậu ra, cúi người áp sát xuống......

Hạ Ninh bị một loạt hành động này dọa sợ ngây người. Cậu muốn lừa gạt bản thân rằng anh trai chỉ muốn kiểm tra cơ thể cho mình. Nhưng giây tiếp theo đã bị Triệu Đương Dự ra tay khiến cậu không thể lừa dối bản thân được nữa.

Triệu Đương Dự vùi mặt vào nơi ngọt ngào bên dưới của Hạ Ninh, mũi hắn cọ xát lên hạ bộ rồi hít sâu. Hương thơm dâm mỹ ngọt ngào khiến hắn muốn phát điên.

"Triệu Đương Dự, anh khốn nạn...... Hu hu...... Khốn nạn......"

Hạ Ninh có mơ không ngờ người mà cậu coi là anh trai thế mà lại muốn cưỡng hiếp mình. Cậu tức giận đến mức khóc nấc lên. Vì được giáo dục tốt, cậu không tìm được từ ngữ nào trong đầu để chửi mắng, mấy câu tục tĩu duy nhất cậu biết là do Triệu Tông trêu chọc cậu mà dạy. Cái miệng nhỏ nhắn chỉ có thể mắng "khốn nạn", nhưng lại càng kích thích người đàn ông bên dưới.

"Bảo bối, đừng khóc. Anh yêu em nên mới thương em. Anh sẽ làm em thoải mái, sướng đến tận mây xanh." Triệu Tông tuy từng kết hôn, nhưng vẫn là người khá đứng đắn. Khi làm tình với Hạ Ninh, phần lớn chỉ có chịch thô bạo là chính, thỉnh thoảng mới nói vài câu cợt nhã.

Còn Triệu Đương Dự ở phương diện này thì hơn hẳn ba mình. Hắn không chỉ kỹ thuật cao siêu, mà những lời trêu ghẹo làm đối phương đỏ mặt tía tai cũng tuôn ra như suối.

"Hu hu...... Anh...... Vô liêm sỉ...... Ưm a......" Tiếng mắng của Hạ Ninh đột nhiên thay đổi. Ra là Triệu Đương Dự quá nóng vội, thấy cái quần ướt át kia liền không muốn mất thời gian cởi ra, trực tiếp dùng lưỡi liếm. Chim nhỏ của Hạ Ninh đang yên giấc liền bị kích thích cũng ngẩng đầu lên, như cổ vũ cho cái lưỡi kia.

"Ưm ngứa...... Anh...... Không cần...... Đừng...... Liếm...... Liếm nữa mà... Hức hức"

Miệng thì nhóp nhép liếm láp, tay cũng không rảnh rỗi. Bàn tay của Triệu Đương Dự do luyện tập thể thuật quanh năm mà rất thô ráp, dần luồn vào vạt áo sơ mi, cảm nhận làn da mềm mại như đậu hũ non, càng kích động hơn mà sờ loạn cả lên. Thấy chiếc áo sơ mi kia vướng víu, hắn mất kiên nhẫn, không chút lưu tình mà xé toạc chiếc áo thủ công tinh xảo đi, làn da ấm áp trắng nõn của Hạ Ninh tiếp xúc với khí lạnh trong xe, run rẩy không thôi, cậu không kìm được mà cọ cọ vào bàn tay nóng hổi......

Như thể hài lòng với sự lấy lòng theo bản năng của tiểu mỹ nhân, Triệu Đương Dự cuối cùng cũng rời khỏi bé chim nhỏ bị liếm đến cương cứng hoàn toàn của Hạ Ninh. Đôi mắt đào hoa của hắn dán chặt vào tiểu mỹ nhân đang mê loạn vì tình dục, cảm thấy thành tựu vô cùng.

Hạ Ninh cảm thấy khoái cảm tê dại bên dưới đột nhiên biến mất, vừa vui mừng vừa hụt hẫng, vô thức rên rỉ vặn vẹo cái eo nhỏ, hai đầu vú đỏ tươi nổi bật trên làn da trắng nõn cũng lắc lư theo chuyển động của eo, quyến rũ Triệu Đương Dự liên tiếp nuốt nước bọt. Kế hoạch lướt qua rồi dừng của hắn hoàn toàn thất bại. Có muốn trách hắn cũng phải đợi hắn sau khi hành sự đã.

Nghĩ vậy, hắn không chút do dự cúi người ngậm lấy một bên đầu vú, liếm, mút, cắn, xoắn, kéo, dùng mọi thủ đoạn.

"A...... A...... Triệu Đương Dự...... Đừng...... Liếm...... Anh...... Anh tránh ra...... A......" Hạ Ninh cảm thấy hồn mình sắp bị cái lưỡi to lớn đáng ghét này hút đi. Cậu rõ ràng muốn đẩy đầu Triệu Đương Dự ra, nhưng lại vô thức ấn hắn vào ngực mình.

"Đúng vậy, bảo bối à...... Cứ như vậy...... Em phải nhiệt tình vào." Triệu Đương Dự như được khích lệ bởi hành động vô thức của Hạ Ninh, vừa hàm hồ khen ngợi tiểu bảo bối, vừa liếm láp nụ hoa đỏ ửng, nụ hoa đã sưng đỏ đến mức gần như có thể nhìn thấy lỗ sữa.

Nhìn cái lỗ nhỏ như đang châm chọc người kia, đầu lưỡi linh hoạt của người đàn ông biến ảo khôn lường mà trêu đùa nó, hận không thể nhét toàn bộ lưỡi của mình vào trong để thỏa thích trêu chọc.

"Bảo bối, sao chỗ này của em không chảy sữa vậy? Sau này sinh con, chẳng lẽ muốn bỏ đói con anh sao?" Triệu Đương Dự thực sự rất thích trêu đùa tiểu mỹ nhân, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của cậu, hắn lại càng muốn trêu chọc thêm. Khuôn mặt nóng hầm hập kia chắc chắn có thể rán chín cả quả trứng gà.

"Anh...... Nói bậy...... Nói linh tinh...... Ănn hiếp...... Người ta."

"Được được được, là anh nói bậy, bảo bối sẽ không bỏ đói con anh, có phải không?"

"Hức...... Anh..... Hức hức......" Hạ Ninh nói không lại hắn, trước giờ cậu không hề biết cái tên ác ma này da mặt lại có thể dày đến thế.

Triệu Đương Dự thương xót dùng bàn tay to lớn lau lau khóe mắt ửng đỏ của Hạ Ninh, "Ninh Ninh, đừng khóc, anh không đùa em nữa. Nào, nói cho anh biết, vú nhỏ bên cạnh có muốn anh liếm cho một cái, mút cho một cái không?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Ninh đỏ bừng, không nói gì, nhưng bộ ngực trắng như tuyết lại lén lút hướng về phía anh trai nhô ra. Triệu Đương Dự hiểu ý, không chút do dự lại liếm về phía vú nhỏ bị bỏ rơi bên kia. Hắn thực sự yêu thích Hạ Ninh đến tận xương tủy, ngay cả dáng khẩu thị tâm phi này của cậu cũng thấy đáng yêu vô cùng. Nếu Hạ Ninh mở miệng, Triệu Đương Dự sẽ moi sạch tim gan ra cho cậu.

"Thật có tài." Hắn thầm than thở trong lòng.

Đầu vú bị anh trai hung hăng mút kéo, bàn tay thô ráp của hắn cũng không ngừng vuốt ve khắp cơ thể cậu. Những vết chai dày cộm chạm vào người khiến cậu không khỏi rùng mình nhẹ. Khi Triệu Đương Dự chạm đến eo sườn, Hạ Ninh như bị điểm trúng huyệt đạo nào đó, cơ thể đột nhiên run rẩy, cậu nhỏ bên dưới bắn ra một dòng tinh trắng...... Eo sườn là điểm nhạy cảm của Hạ Ninh.

Trong không gian chật hẹp đột nhiên tràn ngập một mùi hương ngọt ngào, người đàn ông đang mút ngực ngon lành nhân như ý thức được điều gì, ngẩng đầu nhìn xuống hạ thân của bảo bối nhỏ nhà mình, liền thấy phía trước quần tối màu của cậu ướt một mảng lớn. Như để xác nhận, Triệu Đương Dự nhanh chóng lột quần của Hạ Ninh xuống.

"Anh à...... Đừng...... Đừng mà...... A......." Hạ Ninh vừa xấu hổ vừa tức giận, hận chim nhỏ của mình không biết kiềm chế. Phải nói rằng thủ đoạn của Triệu Đương Dự rất lợi hại, cơn giận ban đầu của Hạ Ninh vì bị anh trai mình tin tưởng cưỡng hiếp giờ đã bay biến đâu mất.

Trong tiếng ngăn cản của Hạ Ninh, chiếc quần lót tam giác nhỏ màu trắng cũng bị Triệu Đương Dự lột xuống không thương tiếc. Chim nhỏ đang cương cứng, làm căng phồng chiếc quần dài thẳng tắp của cậu, giờ lại nằm ủ rũ dưới bụng nhỏ của tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn đến đáng thương.

"Thật đẹp." Dù trước đây Triệu Đương Dự đã nhìn trộm một lần, dáng vẻ sạch sẽ, trắng nõn nà của Hạ Ninh đã khắc sâu vào trong lòng hắn, và cũng được hắn nhớ lại nhiều lần trong những ngày này. Nhưng khi nhìn thấy lại lần nữa, hắn vẫn không khỏi thốt lên lời khen ngợi từ tận đáy lòng về sự tinh xảo và tuyệt đẹp của nó.

"Không được nhìn." Tiểu mỹ nhân vốn đã nước mắt lưng tròng, giờ lại càng tủi thân, làm bộ muốn khóc.

"Bảo bối à, sao em hay khóc thế? Nếu con chúng ta cũng giống em, chẳng phải sẽ thành một đứa nhỏ mít ướt sao?"

"Hức...... Không phải...... Mít ướt." Hạ Ninh không nhịn được phản bác, nước mắt đã chực trào ở hốc mắt, nhưng cậu quật cường không chịu rơi. Cậu không phải người hay khóc, hôm nay hoàn toàn là bị Triệu Đương Dự dọa sợ đến không biết phải làm sao nên mới khóc. Người ta là thế, khi đang khóc mà có người trêu chọc, dù là chuyện nhỏ nhặt bình thường cũng sẽ khiến họ khóc thêm lần nữa.

Hạ Ninh hoàn toàn không biết rằng mình lại bị Triệu Đương Dự tâm cơ này dẫn dụ, dẫn cậu tới mức bắt đầu bảo vệ đứa con của họ, dù rằng chuyện đó còn chưa đâu vào đâu. Tương lai quả thật có phương pháp khiến đàn ông mang thai, nhưng nếu cậu không đồng ý, thì lấy đâu ra con?

Thấy Hạ Ninh còn có thể tranh luận với mình, Triệu Đương Dự yên lòng. Lần này, hắn không kiềm chế được mà nổi lòng tham sắc dục, điều hắn sợ nhất là thực sự làm tổn thương Hạ Ninh. Nếu tiểu mỹ nhân phản kháng kịch liệt hoặc không hề chống cự mặc kệ hắn làm gì, dù bị dục hỏa thiêu đốt, hắn cũng sẽ không chạm một chút gì vào Hạ Ninh. Vậy là tiểu mỹ nhân vẫn có tình cảm với hắn, chỉ là cậu không nhận ra mà thôi. Vậy tiếp theo, hắn có thể không kiêng nể gì mà một ngụm nuốt chửng cậu không?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Triệu Đương Dự càng thêm thâm trầm, như thể muốn bùng cháy lên hai ngọn lửa dục vọng, khiến tiểu mỹ nhân nhạy cảm chợt rùng mình một cái.

Đôi chân trắng nõn thon dài, có chút mũm mĩm của Hạ Ninh càng nổi bật trên nền ghế da đen tuyền. Triệu Đương Dự không kìm được đưa tay vuốt ve chúng, cảm nhận đường cong tuyệt đẹp và cảm giác trơn tru của da thịt, đôi mắt hắn dán chặt vào hai cánh mông nhỏ nhắn đầy đặn và cái lỗ nhỏ ướt át ở giữa.

Hạ Ninh nằm thẳng, không nhìn thấy hành động của Triệu Đương Dự, nhưng cảm nhận được ánh mắt nóng rực như hình với bóng, chậm rãi và tham lam quét qua hạ thân cậu, đặc biệt là dừng lại lâu nhất ở cái lỗ nhỏ không biết xấu hổ kia. Cảm giác ánh mắt này có chút quen thuộc, Hạ Ninh nhớ lại cảm giác bị người ta nhìn trộm khi mới vào Hiệp hội chiến sĩ cơ giáp và thợ chế tạo cơ giáp. Ôi trời, chính là cái tên xấu xa này.

"Người lúc trước...... Là anh đúng không?" Câu nói không đầu không cuối, nhưng cả hai đều hiểu rõ.

"Ai bảo bảo bối quá mê người, cũng không thể trách mỗi mình anh, đúng không?" Triệu Đương Dự bị hỏi giật mình, rồi cười xấu xa, ghé sát tai Hạ Ninh thổi nhẹ, Hạ Ninh ngứa ngáy, không hỏi nổi nữa.

Dù sao cậu cũng không nói lại hắn, cậu tủi thân vô cùng.

Vì tầm nhìn bị hai cánh mông đầy đặn che khuất một phần, Triệu Đương Dự không hài lòng, dùng tay tách rộng hai chân dài của tiểu mỹ nhân, quỳ giữa hai chân cậu, để chúng không khép lại.

"Đừng mà, anh ơi, xấu hổ quá." Tư thế này như thể Hạ Ninh chủ động dang chân ra cầu chịch, tiểu mỹ nhân xấu hổ không chịu được.

Triệu Đương Dự nào còn thời gian dỗ dành bảo bối nhỏ nữa, toàn bộ tâm trí hắn bị cái lỗ nhỏ hồng hào, lúc đóng lúc mở kia thu hút. Hắn không kiềm chế được mà đưa một ngón tay vào, chậm rãi nhưng kiên quyết. Vừa vào trong, ngón tay hắn như bị hàng ngàn cái miệng nhỏ bao vây mút mát, hắn tùy ý thọc vào rút ra, tiếng nước phụt phụt cứ vang lên không ngừng.

"Vừa chặt, vừa nóng, vừa ướt. Bảo bối, em quả là yêu tinh, hôm nay anh sợ là chết trên người em mất."

"Ưm a...... Ha a...... A......."

Ngón tay chai sạn chạm vào điểm mẫn cảm trong lỗ nhỏ, cảm giác tê dại từ bụng dưới lan đến tận tim, Hạ Ninh không kìm được mà ê a rên rỉ.

Triệu Đương Dự đã nhanh chóng tăng lên ba ngón tay. Lớp lớp thịt mềm mại bên trong cắn chặt ngón tay hắn, cảm giác mềm mại mang lại xúc cảm như đang được mát xa cao cấp......

Cảm thấy dương vật của mình sắp hỏng mất nếu không được làm tình với cái lỗ nhỏ của Hạ Ninh, Triệu Đương Dự thấy cái lỗ nhỏ đã hoàn toàn quen với ba ngón tay của mình, bổng nhiên rút mạnh ngón tay ra, kéo theo một vệt nước ướt át, trực tiếp đỡ dương vật tím đen nóng hôi hổi đâm vào.

"A ~~" Một tiếng kêu vút vang lên từ cái miệng nhỏ múp míp của Hạ Ninh. Cậu cong người như một con cá bị kéo lên khỏi mặt nước, đột nhiên run rẩy giật giật. Chim nhỏ vừa mới cương cứng được một nữa lại bắn ra một dòng tinh dịch, vẽ ra một đường cong giữa không trung, rơi lấm tấm trên bụng nhỏ cùng bờ ngực trắng nõn của Hạ Ninh.

Triệu Đương Dự nhìn không chớp mắt cảnh đẹp trước mắt, trong mắt hiện lên vẻ si mê chi sắc. Hắn cảm thấy dương vật của mình bị cái lỗ nhỏ của Hạ Ninh hút chặt, không thể kiềm chế được nữa, hắn bắt đầu ra sức làm thúc đẩy......

"A...... Anh ơi...... Chậm một chút...... Nhanh...... Nhanh quá   ... Chậm một chút...... Hức a......"

Hạ Ninh không chịu nổi, liên tục xin tha. Nhưng cậu không biết rằng, càng cầu xin, người đàn ông càng làm tàn nhẫn hơn, chịch càng sâu hơn.

Triệu Đương Dự cũng bị cái lỗ nhỏ mềm mại kia hút đến thở dốc nặng nề......

Ban đầu, Triệu Đương Dự cho rằng kỹ thuật của mình rất tốt. Khi nhìn ba mình làm tình với tiểu mỹ nhân, hắn còn nghĩ rằng kỹ thuật của ba quá kém, nếu là hắn thì chắc chắn sẽ làm tốt hơn. Nhưng khi hắn thực sự tiến vào cái lỗ nhỏ của bảo bối, hắn mới biết thế nào là "anh hùng không có đất dụng võ". Để ngăn dương vật của mình không bị lớp thịt mềm mại bên trong hút đến bắn tinh, hắn phải dùng toàn bộ sức lực để dạy dỗ cái đồ nhỏ không biết đủ này, đâu còn tâm trí nghĩ đến kỹ thuật gì nữa.

Nghĩ đến việc trừng phạt, Triệu Đương Dự đột nhiên giảm tốc độ, kiên nhẫn tìm kiếm tuyến tiền liệt của tiểu mỹ nhân. Nếu hắn nắm giữ điểm này, tiểu mỹ nhân chẳng phải sẽ mặc hắn trừng phạt sao?

"Anh nhanh lên đi...... Ưm ngứa......A...... Khó chịu." Hạ Ninh bị động tác nữa vời của hắn làm cho khó chịu, lại bắt đầu thúc giục. Tốt lắm, từ cưỡng hiếp giờ đã hoàn toàn biến thành hợp tác.

"Tìm thấy rồi." Cảm thấy đầu khấc của mình chạm vào một điểm nhô lên cực kỳ mềm mại, Triệu Đương Dự ác độc đâm mạnh vào đó......

"Nhanh...... A~~"

"Đừng...... Ưm...... A......"

Cơ thể chỉ trong thoáng chốc bị Triệu Đương Dự đâm mạnh vào, Hạ Ninh cảm thấy mình sắp một bước đi xa. hồn phi phách tán. Bụng nhỏ cậu run rẩy không ngừng, động nhỏ liên tục cao trào. Dù bị dương vật to lớn của người đàn ông lấp đầy, nước vẫn cứ phun trào ra từ khe hở, đọng lại thành một vũng nước nhỏ lấp lánh ở chỗ giao hợp, tỏa ra mùi hương dâm mỹ ngọt ngào khắp không gian.

"A...... Chết mất...... A." Sáng nay đã bắn một lần, vừa rồi lại bắn hai lần, chim nhỏ đã hoàn toàn hết sạch đồ để bắn. Đầu khấc đỏ ửng bị kích thích phun ra mấy cái bong bóng, nước tiểu tanh tưởi rỉ ra từng giọt......

Triệu Đương Dự bị phản ứng đáng yêu của tiểu bảo bối kích thích đến mức đỏ mắt. Hắn tạm thời buông tha điểm nhỏ kia, thay vào đó, hắn ác độc làm tình, nghiền nát lớp thịt mềm mại bên trong hậu huyệt. Rất lâu sau, từng dòng tinh dịch nóng hổi mới bắn ra.

Hạ Ninh chỉ còn sức run rẩy vài cái rồi hoàn toàn bất lực......

Vì Triệu Đương Dự tốt bụng dẫn đường, giúp Hạ Ninh tiết kiệm rất nhiều thời gian, nên họ vẫn còn rất nhiều thời gian......

Chỉ khổ cho đám cảnh vệ phải lòng vòng đi theo xe bay của Triệu Đương Dự. Quá nhàm chán. Phong cảnh đế đô khi nào lại đẹp đến thế?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com