Chap 67: Ngày sinh nhật của Stinger (H)
Đúng một ngày sau, các loại thuốc kích thích sản nhũ được tung hàng loạt ra khắp các quầy thực phẩm chức năng trong trung tâm thương mại và ở ngoài các tiệm thuốc. Các loại thuốc tráng dương, cải thiện sức khoẻ,... cũng lần lượt ra mắt. Không ai tin nổi rằng những nhãn hiệu hấp dẫn, những hướng dẫn sử dụng rõ ràng, chất lượng sản phẩm cao khiến doanh thu các sản phẩm tăng vọt, trừ những người trực tiếp điều hành khâu sản xuất và phân phối.
"Không có gì hạnh phúc hơn khi chúng ta đã làm tốt như thế này." Kuroto nói.
"Hy vọng sẽ cao hơn, nhưng cần cố gắng cao hơn." Kiriya đáp.
Và rồi đến buổi chiều lúc 5 giờ, Marvelous và Joe đã làm hoà với nhau, và kể cả Baron. Kuroto cũng qua hoà giải với Emu và Parad, đồng thời cũng qua chơi với Hiiro cũng là chồng Emu.
"Nè, có thấy sữa của Emu ngon không?" Kuroto hỏi Parad.
Parad: "Uống rồi. Tôi cũng chẳng tin nổi rằng anh lại chế ra cái thứ thuốc kỳ quặc đã khiến Emu nhà tôi xịt sữa từ ngực như vậy. Nhưng cũng ngon nhỉ."
Kuroto: "Tốt quá rồi. Chừng nào muốn uống sữa của Emu thì qua liên hệ với tôi để tôi bán thuốc."
Parad: "Tôi lạy ông, ông tha cho thằng nhỏ."
Cùng lúc đó, Basco đi tán dóc với Scorpio.
"Sau khi H với Gokai Blue, tui mới nhận ra hôm nay tui yếu sinh lý kinh hồn." Basco nói.
"Mấy thằng mình ai cũng bị liệt dương hết rồi. Có làm gì cũng vậy thôi." Scorpio đáp.
Basco: "Hèn gì sau khi làm xong tui đuối kinh khủng."
Scorpio: "Coi chừng cậu bị mất sức."
Basco: "Mà sao hôm nay tui cảm thấy thèm khát dữ quá nè."
Scorpio: "Tự xử đi, có ai rảnh đâu mà xử giùm."
Basco: "Lời như đồn."
Trong nhà của Lucky, bảy cậu Ian, Nagi, Souji, Chiaki, Yamato, Keiichiro và Kairi đang đứng trong phòng khách. Họ đi dự tiệc sinh nhật của Stinger.
"Lâu kinh hồn." Nagi nói.
Ngay sau khi được cả chục phút chờ mòn mỏi, bảy người được một phen hú hồn. Lucky đi ra, trên người mặc một bộ đồ vest đen dính toàn bụi trắng. Nhưng bộ đồ này chẳng hề làm cậu kém sang, mà lại khiến vẻ đẹp của cậu dễ nhìn và gợi cảm hơn.
"Sao anh lại mặc bộ đồ này vậy? Thế này là sao?" Nagi hỏi.
"Anh biết anh đẹp mà. Người đẹp thì mặc đồ chân lấm tay bùn cũng đẹp thôi." Lucky cười.
"Ảo tưởng sức mạnh dễ sợ. Oyasuminasai." Hai mắt Chiaki lim dim.
Đột nhiên, cổ họng Lucky phát ra một tiếng rên khá lớn, nhưng không phải là rên vì mệt mỏi, mà là vì cái cổ áo. Cả 7 cặp mắt của 7 anh em nhà chống đạn liếc nhau trông khó hiểu.
"Nói rồi mà, áo bẩn mặc vào ngứa người lắm cơ." Ian nói.
"Mấy bạn sao nhìn mình dữ vậy? Bột trắng hồi nãy là mình đang làm bánh sinh nhật cho ông xã đó. Tại làm không quen tay nên bột văng tùm lum nè." Lucky nói.
"Thật kỳ lạ là tại sao hai người có thể làm bánh sinh nhật cho nhau được nhỉ?" Keiichiro buột miệng.
"Hả? Tất nhiên phải vậy chứ. Mừng sinh nhật cho người mình yêu thương thì chí ít ra cũng cho một món quà gì đó chứ, đâu nhất thiết là lúc nào cũng phải biếu phong bì dâng quà cáp tận tay." Lucky nói.
"Mà anh lại quá lớn so với tụi em để làm thụ, em thấy anh làm công hợp hơn." Kairi nói.
"Mà anh đã là vợ người ta rồi, sao có thể đi lăng nhăng với ai được. Mấy em đừng thả thính anh nha, anh có ghệ rồi đó." Lucky nói.
"Anh không cần biết em có là gì đi nữa, anh vẫn yêu em." Stinger đi ra với chiếc bánh sinh nhật trên tay.
"Ủa, cái này em làm đó anh." Lucky nói với theo.
Do bước chân quá nhanh, Stinger bị trượt chân té sấp mặt xuống đất, cái bánh kem bay thẳng vào mặt Lucky khiến bộ đồ vest dính bột mì trắng của cậu dính bệt một đống kem nhão nhét, ngay cả khuôn mặt cũng toàn là bột vụn bánh nướng với kem.
"Hả? Cái bánh khoá môi với tiểu thụ của anh? Anh ghen lắm rồi đó."
Stinger loạng choạng ngồi dậy chạy qua chỗ Lucky, rồi cũng bị ngã sấp mặt nhưng lại đè lên người Lucky trong một tư thế hết sức đáng ngại. Đầu Stinger đè lên bụng Lucky, rất gần với hạ bộ cỡ một ngón tay.
"Á... anh làm gì vậy?" Lucky nhăn cái mặt lấm lem toàn là kem.
"Lần sau sinh nhật anh em khỏi cần làm bánh kem cho anh làm chi cho mệt, lần này em vất vả rồi." Stinger chống tay ngồi dậy.
"Mọi người vất vả rồi." Stinger nói với bảy khách mời.
Khi cả nhóm của Ian vừa đi khỏi, Stinger mới rướn môi lên người Lucky từ bụng lên tới miệng. Vẫn biết rằng có mặt Kairi, nh ưng Stinger vẫn mặc kệ.
"Anh nói gì cơ?" Lucky hỏi.
"Em chính là bánh kem của anh. Ngày nào em cho anh ăn tới bội thực rồi nè, nhưng càng ăn anh lại càng mê." Stinger chạm tay vào vòng một rắn chắc của Lucky.
"Hả? Anh đừng nói là anh sẽ... á... làm ơn... đừng mà... á.... á....đừng..." Hai tay Lucky đập liên hồi trên nền và cố giãy giụa như bị một bàn tay vô hình nào đó nắm chặt.
"Đừng dừng lại phải không em? Anh rất thích từng bộ phận trên cơ thể em, cho nên hãy biết yêu thương bản thân và đừng tự mình chuốc khổ luỵ nữa nếu muốn được người khác yêu thương, em ạ." Stinger liếm sạch một lớp kem trên mặt Lucky, tay phải vuốt ve bụng cậu và tay trái bóp ngực trái cậu liên hồi.
"Dạ nghe... anh... á... em nghe lời anh mà.... á... ư... ư... ưm... nhẹ tay thôi... em... đau quá... không chịu nổi nữa... hự... hự... á...!" Lucky rên rỉ, tay chân huơ loạn xạ.
"Lầm bầm cái gì đó? Chửi anh hả? Hôn cho chừa nè. Mồm mép gì đâu mà nói nhiều như khướu vậy đó." Stinger nhét lưỡi vào yết hầu người yêu, hai tay càng xoa bóp nhiều hơn và mạnh hơn.
"Dạ... em chừa rồi... buông em ra... đau... hức... hức... đừng làm nữa... đau... á... đau ở đây này... đau lắm cơ... hức... á... á... Anh ơi... buông em ra... a-a-a..." Từng sợi gân tay của Lucky co quắp lại như bị ai rút, hai bàn tay bất lực câu quanh cổ Stinger một cách cam chịu để anh chàng kia muốn làm gì thì làm.
"Lên sa trường với anh em hổ báo lắm mà, mà sao lên sa giường em như cừu vậy? Làm như anh yêu hai người khác nhau vậy đó." Stinger thủ thỉ bên tai Lucky, gỡ áo sơ mi của cậu từng nút một.
Hai mắt Lucky ngấn lệ, miệng thì vừa thở hổn hển vừa rên rỉ nghe như thở gấp do vận động thể lực quá nặng, trán và hai bên má thì phủ một lớp mồ hồi láng bóng cộng thêm mấy lớp bánh kem khiến anh chàng soái ca xinh trai này trông chẳng khác gì vừa chạy bộ mấy vòng ngoài sân luyện tập đã đập vào mặt 6 tấn kem make-up dày cộm.
"Trời ạ, cường thụ của anh sao giờ thành hoàng tử lọ lem vậy nè? Đã nói là cái gì làm được thì tự làm, không được thì nhờ người ta làm giùm." Stinger mở thắt lưng và nút quần của Lucky và tuột cái quần bê bết bột mì và bánh kem xuống.
Stinger cũng cởi luôn cái áo thun và cái quần khaki ống dài. Anh đè thân hình cơ bắp trần trụi lên người Lucky, nhưng trớ trêu thay, Stinger chỉ cao 1.82m và Lucky cao hơn 2cm nên khi hai người đứng chạm ngực vào nhau thì Stinger phải đứng hơi nhón chân hoặc Lucky phải đứng hơi dạng háng trông rất mất thẩm mỹ.
"Làm tình nguyện hết mình nhé, mỹ thụ vịt chân dài của anh." Stinger cũng tuột phăng chiếc quần nhỏ của mình. "Trai đẹp giờ tụi nó yêu nhau hết rồi, ít đứa chịu cặp bánh bèo lắm."
"Ưm..." Cổ họng Lucky bị nghẽn lại.
Rồi cả hai lột phăng hết những thứ còn lại và bắt đầu làm cảnh nóng với nhau. Ở ngoài kia, Kairi bám đuôi chồng cùng đám bạn của chồng.
"Nhiều khi muốn đi ăn uống cùng bạn bè, sợ nhất là dắt vợ đi theo." Keiichiro nói.
"Chắc rồi." Kairi đáp.
Keiichiro: "Anh không sợ vợ đi theo lôi anh về nhà, mà là sợ vợ hốt hết mấy thằng bạn của anh rồi kéo vào nhà nghỉ phá trinh."
Kairi: "Sao biết hay vậy?"
Keiichiro: "Nhìn đám bạn bè của em đi kìa, hồi xưa thì phong lưu lắm, giờ thì đứa nào đứa nấy oanh liệt hết rồi."
Kairi: *cười rụng nụ*
"Stinger... Ahh..." Lucky thở một hơi nặng nhọc.
Stinger đưa dị vật vào hậu huyệt Lucky, cặp chân dài của cậu được anh giữ quanh hông.
"Lucky... ngôi sao siêu phàm... Shishi Red..." Lucky rên rỉ khi Stinger đâm sâu vào cúc huyệt.
Tốc độ đâm ra đâm vào của Stinger tăng dần. Lucky càng lúc càng rên mấy tiếng rất khoẻ rất to.
"Anh thao chưa mạnh mà em đã phi nhanh như tên lửa siêu thanh rồi. Đọc lại coi, đừng quá nhanh cũng đừng quá chậm, đọc tự nhiên và từ từ, cứ như em hay làm trên bục thuyết trình hay trên chiến trường và đừng quá hoảng sợ. Ngàn mũi dao quân thù đâm vào em còn chả nhằm nhò gì mà." Stinger động viên, càng lúc càng thao cúc mạnh tay hơn.
"Nếu kẻ địch dùng dục hình tra tấn em, hãy cố giữ bình tĩnh và đừng run sợ. Nhục hình của chúng không làm em nao núng, thì mấy trò tra tấn tình dục của chúng làm gì được em. Nhưng khi em làm tình nguyện với anh hay các bạn khác thì không cần phải vậy đâu. Anh chỉ tập cho em thôi." Stinger nói.
Cuối cùng Lucky cũng tự tin nói lại câu nói cũ với giọng nói bình tĩnh hơn như thường lệ dù rằng bây giờ phần cương dương đang giương lên hết cỡ, hai đầu nhũ đang bị Stinger vặn và vò liên tục, cổ họng cứ mở ra một cách gượng gạo để tiếng rên thoát ra trong khi trong đầu cứ phải cân bằng giữa dục vọng với lý trí.
"Nếu như em cứ giữ phong độ như vậy khi bị kẻ thù cưỡng hại tình cho tới lúc kết thúc, chúc mừng em đã thành công. Khi muốn bức cung, những kẻ tra tấn sẽ dùng đủ kiểu khác nhau, từ chửi bậy tới đánh đập, rồi tới luôn cưỡng bức sự trinh trắng. Chỉ cần em không rên la khóc lóc khi bị tra tấn tình dục, địch sẽ không bắt lời khai của em đâu, ngay cả khi hắn là kẻ ác dâm tàn bạo nhất cỡ Mad Gallant trở lại. Em làm tốt lắm, dù mặt hơi đỏ rồi đó. Giờ em giải lao được rồi đó. Bắt đầu rên như cũ được rồi đó, nhưng bị địch tra tấn như này thì cứ giữ nét mặt chai lì cho dù đã xuất xong lâu rồi." Stinger hôn Lucky.
Lúc này Lucky lấy lại sự tự tin và rên nhiệt tình khi bị người yêu thao mãnh liệt. Hai cơ thể bắt đầu xuất những dòng tinh trắng ào ào, rồi mọi căng thẳng trong từng thớ thịt cứ thế theo dòng nước trôi. Riêng Stinger thì tinh khí lại phóng vào trong cúc huyệt đang dãn của Lucky sau khi hứng đủ cú đấm sấm sét của chiếc găng tay dương cương.
Rồi đột nhiên, Stinger nghe tiếng Kairi la lên: "Ui da!"
"Nghe xong muốn tắt lửa teo vòi luôn à. Quỷ sứ." Stinger thò cổ ra cằn nhằn.
Vừa quay đầu xong, Stinger bị Lucky cho một bạt tai đỏ hết cả mặt.
"Anh qua anh rủ Kairi lên giường đi. Dòm con người ta làm gì?" Lucky hỏi.
Cuối cùng, Lucky và Stinger nhìn nhau cười ha hả như mấy đứa trẻ con, rồi mặc lại quần áo mới.
Stinger: "Anh đâu có nghĩ rằng hôm nay chỉ có hai đứa mình ăn sinh nhật thôi nhỉ."
Lucky: "Có tiếng động kìa anh."
Và thế là Lucky ra ngoài nhìn, thì đã thấy nhóm năm người bạn của vợ chồng Kairi đang đứng xen kẽ với mấy tình nhân của Kairi, con số ấy lên đến hai chục người.
"Fan hâm mộ của Kairi sao lại vào đông thế?!" Souji than phiền.
"Để họ vào đi." Ian nói.
Lucky và Stinger chẳng tin nổi rằng tiệc sinh nhật của họ lại trở nên đông đúc vì nhờ có sự đóng góp vô tình của những tình nhân của Kairi, dù thực ra rất ít người trong số họ thật sự biết về đời tư của cậu.
"Kairi nè, fan cuồng của em đông thế này em tiếp đãi sao?" Keiichiro hỏi Kairi.
"Em tự bao cho người ta, mà Lucky bao cho em vì em là khách. Chẳng phải họ cũng là khách của khách hay sao?" Kairi điềm tĩnh.
Trong đầu Stinger liền mọc ra một viễn cảnh trong đó mấy chàng dính thính của Kairi sẽ ngồi yên trên bàn tiệc và cố tặng quà cho anh như thể anh là người họ hâm mộ. Quả nhiên những người này cũng đã biết anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com