Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 66: Ngày tình thú của các nam thần lấp lánh - phần 3 (H, NP, SM)

Ngày 24 tháng 01 năm 2020.

Lưu Bá Trạch ở Trung Hoa đang livestream, Pikotaro ở Nhật Bản cũng vậy. Các nhân vật đình đám làng livestream toàn cầu cũng đang múa may quay cuồng trước màn hình. Lúc ấy là buổi sáng sớm tầm 6 giờ sáng theo múi giờ Trung Quốc, tương đương với 7 giờ sáng theo múi giờ Nhật và Hàn, 5 giờ sáng theo múi giờ Đông Nam Á.

"Mệt mỏi ghê. Mà thôi cũng uể oải vô cực." Lưu Bá Trạch than thở.

Lưu Bá Trạch muốn livestream tiếp lắm nhưng nghĩ mình nên nghỉ ngơi nên đành tạm nghỉ.

Ngày 24 tháng 01 năm 2020. 10 giờ sáng theo giờ Nhật.

"Này, em đứng yên đấy." Có tiếng kêu la của Tametomo trong nhà của hội Kiramager.

Tametomo nắm chặt tay, nhắm về cái bụng thon gọn có ngấn cơ của Juru. Anh đấm bụng cậu một nhát đầu tiên rất mạnh khiến cậu nhảy dựng lên.

"Ui..." Mặt Juru nhăn nhó.

"Thế này là sao?" Tametomo đấm thêm một cái nữa vào bụng Juru làm cậu quằn quại một cách đáng quan ngại.

Juru bị đấm một cái làm cậu ngã cắm mặt xuống nền. Rầm! Tametomo thấy cái mông cậu nhô lên mà mặt mũi tối sầm.

"Câu dẫn anh sao hả tiểu hồ ly? Chờ đi." Tametomo nhếch mép cười.

Anh lật cậu nằm ngửa, nắm lấy tay trái đấm vào bụng cậu liên tục, tay phải thọc vào cửa hậu cậu bới móc liên tục khiến cậu bứt rứt không yên.

"Anh à... anh đánh em nhiêu đây đủ rồi. Tối nay tới lượt anh." Juru nói với Tametomo.

"Ôi trời ơi, em dám chắc không?" Tametomo hỏi.

"Chắc chắn. Mấy đứa bạn của em có kể bí kíp SM cho lên đỉnh rồi." Juru nói.

"Hầy, một đám người ngoài lắm chuyện." Tametomo khịt mũi.

Sở dĩ Tametomo có thể phát ngôn lời nói tưởng chừng như bất cần đời ấy, là vì Juru đang hoàn toàn trần truồng và bị dây trói bó khắp mình. Hơn nữa, Juru đang chơi SM với Tametomo trong vai trò của một tiểu nô lệ phục tùng chủ nhân của mình.

"Đứng dựa vào tường ngay. Tối nay em làm gì thì là việc của em, anh không cản." Tametomo nhượng bộ cho Juru.

Juru tưởng thật liền ngoan ngoãn đứng yên dựa lưng vào tường. Tametomo đấm vào ngực Juru, mặt Juru đờ đẫn đến mụ mị vì có cảm giác kích thích rất kỳ lạ. Tametomo tát nhẹ vào mặt Juru, nhưng cậu vẫn lờ đờ vật vờ như kẻ mất hồn. Biết ngay Juru đang phê, Tametomo thúc thêm năm cú đấm nữa vào bụng Juru, mỗi cú đấm vào bụng là một tiếng rên nhẹ phát ra từ miệng cậu. Khoảng cách giữa hai người chừng 10cm, nên tầm đánh của Tametomo rất gần để đủ lực đấm.

"Ư... hự..." Juru cất tiếng kêu khẽ khi bị Tametomo đấm vào ruột.

Từng cái đấm của Tametomo cứ giáng liên tiếp vào bụng Juru, tay trái đấm bụng cậu rồi tay phải vuốt họa mi cậu cho cứng lên, cứ một cú đấm thì bù bằng bốn cái vuốt trụ. Nhục bổng của Juru cương lên dần dần, bụng cậu càng thêm đau vì những cú đấm. Tametomo không ngưng quay tay cho Juru nhưng vẫn tiếp tục đấm bụng cậu. Thay vì để tinh khí của mỹ thụ rơi vãi ra sàn nhà và héo khô ở đó, anh mở miệng ra để hứng lấy từng giọt, lưỡi thè ra để nâng niu từng hạt trân châu trắng muốt.

"A... a a a... em sắp ra rồi... sướng quá... a a... a..." Juru rên liên tục khi vừa được xoa bóp vừa được đấm bụng, cậu nhóc của cậu đang sắp phun nước.

Đến khi những giọt bạch bảo ngọc của Juru đã văng vào miệng Tametomo, Juru đã chịu được 800 cú đấm bụng liên tiếp không ngừng. Khi đó đã là 11 giờ trưa theo giờ Nhật.

"Anh đánh rất mạnh đó em. Lực này là đủ để giật sập một bức tường bê tông đấy." Tametomo nói.

"Bớt nổ đi. Anh đánh em muốn nội thương luôn vậy đó." Juru cằn nhằn.

"Thì nội thương thật mà." Tametomo nói.

"Anh đừng dọa em nghe, em sợ chết lắm." Juru rùng mình.

"Thì đó, anh đánh đủ mạnh để em đau thôi chứ không đả thương em cố ý đâu." Tametomo ôm ấp Juru vào lòng vuốt tóc.

Ở nhà của Kairi và Keiichiro, lúc 11 giờ trưa theo giờ Nhật, ngày 24 tháng 01 năm 2020.

"Đau lắm!! Anh Keiichiro!! Đau quá à!" Kairi la lên khi Keiichiro chọc bằng ba ngón tay vào cửa sau của cậu.

"Các ngón tay hư hỏng của anh sẽ dạy dỗ cái mông đàng điếm của em thật tử tế thôi em à, canh me cho đàng hoàng vào. Anh thọc tới đâu em kêu tới đó, rõ chưa?" Keiichiro đáp.

"Ưm... ư ư ư... Em lạy anh... Keiichiro ca ca... em van anh... anh nhẹ tay thôi... a a a... ca ca..." Kairi rối rít kêu ca khi ngón giữa thuôn dài lực điền của Keiichiro ngoáy vào rìa ngoài vách thịt cúc hoa của cậu.

"Hừ, lại còn cầu hoan?!" Keiichiro cứ móc bới cửa sau của Juru và thọc tay vào sâu trong trực tràng làm cậu nhăn nhó giãy giụa.

"Sâu quá... ái... Ui da... đau quá anh... quá đã... a a a a a~~~~ Sâu quá..." Kairi trố mắt nhìn Keiichiro, miệng giật giật như muốn kêu lên nhưng không nổi.

"Thọc tay vào trực tràng chắc đau lắm, đau thấu tận trời xanh." Keiichiro cúi xuống hôn Juru một cái thật đậm sâu.

Kairi bị Keiichiro đè hôn thắm thiết, miệng cậu há ra lấy hơi nhưng bị lưỡi anh chặn kín đường thở, đã vậy mà lưỡi cậu muốn quấn quanh lưỡi anh cũng khó lòng vật lộn với kẻ xâm nhập mặt than vô sỉ đang cố thiết lập quan hệ với mình. Móc trúng trực tràng cậu, ngón tay anh chọc mấy cái cho cậu cương lên và thúc khuỷu vào bụng cho cậu cứng lại.

"Nóng quá~~ Á~~ Nóng quá~~!!! Ứ chịu đâu~~!!" Kairi mè nheo om sòm lên khi Keiichiro ngưng đánh bụng mà lại nhỏ sáp nến nóng lên bụng.

Để làm cho Kairi im lặng, Keiichiro thọc tay sâu hơn vào hoa cúc Kairi đến tận tuyến tiền liệt và ngọ nguậy trong đó. Không ngờ rằng Kairi lại la hét to hơn trước đến mức Keiichiro phải nhét một quả dưa leo dài màu xanh vào miệng cho cậu đỡ kêu than. Những giọt sáp nóng bỏng nhỏ lên da Kairi làm cậu bị bỏng, nhưng cậu có một cảm giác khoái lạc đến lạ thường.

"Dừng lại được rồi." Keiichiro dừng làm việc của mình khi hai mắt Kairi đã ngấn nước.

Thì ra Kairi đau quá nên mới khóc, nghĩa là Keiichiro đã làm hơi quá tay.

Ở nhà của Lucky và Stinger, lúc 11 giờ trưa theo giờ Nhật, ngày 24 tháng 01 năm 2020.

Lúc Stinger tỉnh giấc, anh thấy mình bị trói chặt vào chiếc giường của mình, toàn thân thì không mảnh vải che thân. Hai cổ tay anh bị khoá chặt vào hai góc trên chiếc giường với những cái còng kim loại và hai cổ chân thì bị tương tự. Trong phòng chỉ còn lại một mình anh với Lucky.

"Ối, ối, ối! Đau lắm! Dừng lại cho tôi!" Stinger gào lên khi Lucky móc ra một cây gậy chích điện dài 18cm và một cái que nhọn thông niệu đạo.

"Thật không biết xấu hổ mà. Lucky!" Stinger không kìm được cơn đau khi Lucky nhét que vào niệu đạo mình.

"Chưa được đâu." Lucky cười.

Chiếc que đã lọt vào sâu trong niệu đạo Stinger, và một luồng điện nhỏ từ cây gậy chích điện truyền vào chiếc que làm anh nóng rát với một cú sốc nhẹ.

"Lucky! A~! Lucky! A~! Lucky! A~!" Stinger đột nhiên hưng phấn lên gào lên tên của Lucky khi được cậu chích liên tục.

Từng cái xẹt điện đầy tình thú làm mắt mũi Stinger nhảy vọt lên, nhưng chính lúc nhũ hoa anh đã bị kẹp bằng kẹp thép rồi bị chích điện mới là thứ khiến anh há hốc mồm hắt hơi. Ngay cả tiểu cúc của Stinger cũng đang được một cái dương cụ giả có máy rung mát xa cho dãn ra.

"Cậu muốn thao tôi sao?" Stinger hỏi.

"Ừ. Đúng đấy. Em sẽ đâm anh tới á khẩu rồi nín thở luôn." Mặt Lucky hiện lên một nụ cười suy đồi.

"Trời đất ơi, thiệt tình." Stinger lắc đầu thở dài.

Ở nhà của Souji và Ian, lúc 11 giờ trưa theo giờ Nhật, ngày 24 tháng 01 năm 2020.

Souji nằm trên giường trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Tay chân cậu bị trói lại bằng dây thừng giương ra khắp bốn góc giường. Cậu hoàn toàn không mặc thứ gì cả, và cả một cái quần lót để che bé nhỏ cũng chẳng có luôn. Cậu nằm như thế từ bảy giờ tối đến cỡ chừng chín giờ rưỡi.

"Ian?!" Souji trố mắt nhìn Ian đang tiến lại gần giường.

"Chào bé bông." Ian cười vui vẻ.

"Mou~ Anh đùa em đấy à? Trói người ta giăng ra bốn góc giường thế kia làm cái quần gì?" Souji nhăn mặt.

Ian chỉ trả lời một câu: "Anh muốn nói rằng anh rất thích em, Souji. Anh chỉ muốn tạo một hương vị mới lãng mạn cho em."

"Gì cơ?" Souji sửng sốt.

Ian trèo lên người Souji chạm môi vào môi cậu. Hai chàng trai không áo không quần trao duyên bằng lưỡi cho nhau với một nụ hôn nồng cháy, từng chuyển động của hai chiếc lưỡi trong hai đôi môi kia cứ như một ngọn lửa mồi bắt đầu cho cuộc yêu.

"Anh bày cái trò tinh nghịch kia để làm gì hả?" Souji hỏi.

Biết trước rằng Souji sẽ nổi giận, Ian liền hôn lên cổ cậu cho cậu bớt sợ. Nhưng ai ngờ rằng nụ hôn của Ian khiến Souji nổi da gà. Ngay cả khi được hôn xương quai xanh, cậu vẫn còn thấy rùng mình.

"Em vẫn còn sợ anh sao? Anh đâu có ác lắm đâu." Ian nói.

"Anh cởi trói cho em đi, em thấy khớp tay khớp chân em mỏi lắm rồi." Souji nài nỉ.

"Từ từ đi em." Ian vuốt tóc cậu.

Hai ngón tay trái của Ian bắt đầu thọc vào miệng Souji mân mê lưỡi cậu rồi vuốt cằm cậu. Souji thở dốc từng hơi ngắt quãng, trong đầu cậu rối bời cả lên. Hai lá phổi cậu co lên co xuống vì quá sợ, nhưng vì Ian làm nhẹ nên cậu mới sợ hơn. Từng nhũ hoa của cậu được hai ngón tay mỹ miều của anh chà chà day day đến khi cứng ngắc.

Ở nhà của Right và Hikari, lúc 11 giờ trưa.

"Khít quá cậu ạ..." Right và Hikari cùng nhau rên rỉ.

Hai con người trần trụi đứng sát nhau mặt đối mặt, nhũ hoa người này bị kẹp chung một sợi dây với nhũ hoa của người kia. Ngay cả hai côn thịt của họ bị nhốt lồng kim loại và nhét que thông niệu đạo cũng vẫn phải chạm nhau vì bị một cái cùm nối hai cái lại bằng cách còng cái này với cái kia. Một cái dương cụ giả hai đầu hình chữ U với một đầu cắm vào cúc của Right và đầu khác cắm cúc của Hikari; vật thể này giữ chặt họ lại với nhau không rời. Ngay cả cổ họ cũng mang đai da có móc xích, nhưng cổ hai người được nối xích với nhau khiến họ không rời nhau ra. Trong những bộ đồ gồm vài ba cái đai da đen quấn quanh vai nách phơi trần ngực bụng, cùng với những cái đai da quấn quanh bắp đùi, nhìn họ không khác gì cặp đôi đồng chí keo sơn có họa cùng chia có phúc cùng hưởng.

"Chúng ta đã thành hai trong một rồi." Hikari hôn Right.

Thế là hai người cùng đấm bụng lẫn nhau. Một cú đấm từ tay của Hikari vào bụng Right thì một cú khác từ Right vào bụng Hikari. Họ không thể tách rời nhau ra được, vì nếu có một trong hai người thoát ra ngoài thì người kia bị đau.

"Không bắn được." Right nói với Hikari.

"Tôi cũng thế." Hikari gật đầu đồng cảm.

Thì ra Hikari và Right đang SM lẫn nhau kiểu 'thấu hiểu đối phương', tức là đặt mình vào hoàn cảnh người khác để hiểu sướng khổ của họ trong khi họ nhìn mình mà tự vấn lại chính họ. Hai chàng trai không thâm nhập lẫn nhau được, vì đã có chiếc dương cụ giả hai đầu hình chữ U chăm lo phần sung sướng được thao cho họ. Chiếc gậy hình chữ U ấy, một người ở đầu bên này ngồi thì người ở đầu bên kia cảm thấy thốn mông vì bị thọc, cho nên hai người có ngồi thì cùng ngồi, có đứng thì cùng đứng, ngay cả khi quỳ hay nằm cũng phải đối diện nhau.

"Yakumo và Kinji cũng chơi kiểu này này. Để họ hiểu nhau hơn và bớt sân si nhau hơn." Right nói.

"Nagi thì đang cưỡi ngựa với Takaharu trong nhà rồi, không SM nhau đâu. Với lại thì cậu ấy thích nhẹ nhàng thanh thủy nên không làm bạo lực đâu." Hikari nói tiếp.

Đến 13 giờ trưa, buổi chơi tình ái của các cặp công thụ nhà Super Sentai kết thúc khi mọi người ai nấy đều tích cực chuẩn bị đi du lịch mùa xuân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com