Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 71

      071: Tự mình gặp lại

Trước cửa sổ sát đất là một hàng ba người đang ngồi thẳng, trên tay mỗi người đều có một cái quang não riêng, một cái dùng để lục soát " thần tích bị lãng quên ", một cái tiếp tục tung lưới tìm kiếm nơi hạ lạc của mặt than ở bên phía Tây đại lục, một cái thì ý đồ tìm ra liên hệ giữa nhà họ Lâm và gia tộc Bolton .. .

Mặc dù đã phân công minh xác rõ ràng, nhưng đáng tiếc ba chuyện này đều chưa có cái nào được xử lý tốt, hai canh giờ trôi qua, hắc mao cầu chán đến độ nằm trên đỉnh đầu Thi Nhân ngủ ngáy o o, đến giờ bọn hắn vẫn chưa tìm được manh mối hữu hiệu nào.

"Mặc Thiều, tớ nhớ ra Z quốc có một câu ngạn ngữ, gọi là 'Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt*' ! Tớ cảm thấy, cái này nhất định là do phối trí của chúng ta có vấn đề. "

(Nam nữ phối hợp, làm việc không mệt: ở đây ám chỉ hiệu ứng khác phái, nếu có phụ nữ thì đàn ông sẽ năng nổ hơn )

"À, vậy cậu đi mua bộ nữ trang đến mặc vào? Hay là tôi dùng cách trực tiếp đem cậu thiến sống luôn và ngay nhỉ?"

". . . Tớ biết sai rồi mà hu hu. " Thi Nhân vội vã cúi đầu nhận sai.

Mặc Thiều đem quang não đặt ở trên đùi, duỗi thẳng thắt lưng đã mỏi nhừ, mặc dù kiếm linh có thể không ăn không ngủ không uống, nhưng thời gian dài đều bảo trì một tư thế không thay đổi, vẫn sẽ cảm thấy khó chịu.

Hành tung của mặt than, xác thực không vội vàng được. Còn về tấm bảo đồ kho báu kia, Mặc Thiều cũng cảm thấy bọn họ không thể tìm ra đáp án trong một sớm một chiều được, dù sao nó cũng là bảo bối được các đời gia chủ nhà họ Mặc gia cất giấu từ lâu niên đại cổ xưa, bất quá ngay cả tổ tiên nhà họ Mặc cũng không rõ bảo vật này đến cùng đã chuyện gì.

Nếu muốn tìm ra điểm đột phá, vậy chỉ có thể tra từ manh mối còn sót lại ở trên tay hắn: Liên hệ giữa nhà họ Lâm và gia tộc Bolton, biện pháp trực tiếp nhát chính là, tìm đến hỏi thẳng Caesar Rose, dù sao hắn cũng chính là hung thủ đứng sau màn thảm án diệt án của hai nhà kia, thủ đoạn tàn nhẫn như vậy, dứt khoát lưu loát không hề để lại một người sống!

Nếu như không phải là bởi vì dính đến Lam Nguyệt, Mặc Thiều cũng sẽ không đoán được người làm ra những chuyện này, vậy mà lại là Nhị thiếu gia của gia tộc Rose.

"Mặc Thiều, tớ muốn đi tìm hắn. "

"Cái gì?" Tiểu Mặc Phạm đột nhiên lên tiếng, Mặc Thiều đầu tiên là khẽ giật mình, chờ tới lúc hiểu rõ từ "hắn" trong miệng cậu ta ám chỉ ai, lập tức lắc đầu, bác bỏ đề nghị, "Không được. "

Có lẽ Caesar Rose sẽ nể tình Helan mà cho Mặc Phạm vài phần mặt mũi, tạm thời hắn sẽ không làm khó dễ tiểu Mặc Phạm, bởi vì đối phương rất có thể đã biết được thân thế của Mặc Phạm, thời điểm bọn hắn vừa bước vào thành Loynes liền biết?Hay đã biết trước cả lúc ấy?

Trực giác nói cho Mặc Thiều biết:Vế sau càng có khả năng lớn hơn.

Caesar dù sao không phải hạng người giống như Candela, đủ loại dấu hiệu đều cho thấy: Hắn tâm tư cẩn mật, thủ đoạn tàn nhẫn, tác phong ngoan lệ, càng không thể tin được chính là, hắn rõ ràng đã xấu đến tận xương tủy, trong khi nhìn từ mặt ngoài, hắn lại thập phần đứng đắn, đã thế còn am hiểu lòng người.

Loại người này, vừa vặn là kẻ khó đối ứng nhất.

Nếu để Caesar làm quân vương cai trị dưới chế độ quân chủ phong kiến thời xưa, Caesar tuyệt đối có thể đem tâm thuật đế vương vận dụng đến tự nhiên trôi chảy, xưng vương xưng đế đều không thành vấn đề.

Mặc dù trong khoảng thời gian gần nhất này tiểu Mặc Phạm đã tiến bộ lớn bao nhiêu, biểu hiện hoàn mỹ đến mức nào đi nữa thì ở trong lòng Mặc Thiều, nó thủy chung vẫn chỉ là một đứa bé cần mình chiếu cố che chở.

"Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, đây là do cậu chưa tiếp xúc với Lam Nguyệt, nếu như gã động thủ, cậu đã biết phải đối ứng như nào chưa?"

"Mặc Thiều em đi cùng anh nhé?" Tiểu Mặc Phạm mím môi, thật tình suy tư một hồi, đề nghị.

". . ." Mặc Thiều hơi quýnh lên, nếu hắn nói cho tiểu Mặc Phạm, khi mình đụng độ Lam Nguyệt, đến tự vệ cũng thành vấn đề, căn bản là không thể bảo hộ cho nó, liệu có thể hay không rất mất mặt?

Vấn đề này còn chưa đưa ra được kết luận, liền có người thuận tay giúp Mặc Thiều hạ quyết định luôn -- chuông cửa bỗng chốc vang lên.

Tiểu Mặc Phạm cộc cộc cộc chạy đi mở cửa, sau khi thấy rõ người tới là ai, vô ý thức muốn quay đầu nhìn phản ứng của Mặc Thiều, cuối cùng vẫn nhịn xuống, nó hợp thời điều chỉnh lại giả bộ vờ kinh ngạc, nghiêng người sang một bên, đối gã thanh niên tóc vàng nhạt anh tuấn khẽ gật đầu: "Caesar tiên sinh, mời. "

Gia hỏa này tới làm cái gì? Mặc Thiều thần sắc không vui quay người, đồng thời đẩy đẩy Thi Nhân, Caesar là một mình tới, cũng không có mang theo Lam Nguyệt, từ một loại phương diện nào đó mà nói: Đối phương cố ý bày ra vẻ yếu thế, xem như biến tướng thừa nhận việc hắn ta biết rõ sự tồn tại của Mặc Thiều và Thi Nhân.

Vì không muốn khiến bọn họ bị bối rối, Caesar để Lam Nguyệt lưu lại bên ngoài.

"Tôi nghĩ, nhóc hẳn phải biết quan hệ giữa hai bên là gì. " Caesar tùy ý hướng ghế sô pha ngồi xuống, động tác chuẩn mực giống như một pho tượng, toàn thân trên dưới trong lúc lơ đãng tản mát ra một cỗ khí thế vương giả khiến người khác vô pháp coi nhẹ, cặp mắt màu lam thâm thúy kia lẳng lặng nhìn chăm chú lên tiểu Mặc Phạm, phát hiện đối phương không có ra vẻ mờ mịt hoặc kinh hoảng, đáy mắt hắn rõ ràng hiện lên vẻ hài lòng.

"Ân. " tiểu Mặc Phạm ứng tiếng, Caesar dù sao không giống Candela dễ dàng lừa gạt như vậy, lúc đối mặt với một đối thủ cường đại đến độ áp đảo mình, có đôi khi thản nhiên so giả ngu sẽ hữu dụng hơn.

"Tôi muốn nhóc theo tôi qua bên kia một chút, chuyện này liên quan tới của mẹ nhóc. " Caesar trực tiếp nói thẳng ra ý đồ khi đến, khi nhìn thấy bản nhân Mặc Phạm, hắn quả thật đã làm điều tra tương đối tường tận, tuy nói gừng càng già càng cay, nhưng hắn so với lão Rose còn muốn khôn khéo, nhạy cảm và quả quyết hơn nhiều.

"Tốt. " Tiểu Mặc Phạm gật đầu, "Ngài muốn nói cái gì? Ta nghe. "

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com