Chương 52: Trả lời 🔞
[Do anh chịch chưa đủ sướng sao?]
Ánh trăng nghiêng đổ dịu dàng, trải sương đầy đất.
Khương Nam Vũ chưa bao giờ nhận thức rõ ràng về sự thật này đến vậy ——
Cậu đang bị một nam nhân, không phải là chồng hợp pháp của cậu, chiếm giữ từng tấc từng tấc một.
Nhưng chẳng bao lâu sau, cậu đột ngột nhận ra một sự thật còn khiến cậu đau khổ hơn.
Cậu hoàn toàn chưa hề nghĩ đến việc từ chối.
Hơi thở Liên Tiêu rất dồn dập, mút mạnh môi lưỡi của Khương Nam Vũ, mồ hôi từ thái dương chảy xuống chóp mũi, rồi lăn xuống khóe môi Khương Nam Vũ, hòa vào nước bọt, dục vọng bám siết như làn sương ẩm ướt, lượn lờ trong không khí, trói chặt họ lại với nhau.
Cặc bự cương cứng bừng bừng cọ cọ dưới háng nóng hôi hổi, những đường gân cu đan xen nhau, thớ gân gồ lên rõ ràng, quy đầu bóng lưỡng nở lớn tiết ra từng dòng dịch nhầy, đầu cu nghiền nát từ hột le run rẩy trên mu lồn rồi chà xuống hai mép bướm mềm mại, thúc mở lỗ bướm chật khít, lại rút ra, rồi lại nhồi vào, rồi rút ra.
Rãnh nông dưới quy đầu trêu chọc miệng lồn mềm mỏng, nước dâm ấm nóng xối ướt sũng niệu đạo nho nhỏ, men theo căn cặc dữ tợn chảy xuống.
Cánh mũi Khương Nam Vũ phập phồng, nằm trên giường dùng cánh tay đè chặt đôi mắt mình, bị cơn nứng khó nén trong cơ thể thiêu đốt nóng bừng cả người, nhưng lại cứ khư khư cắn môi không chịu phát ra tiếng thở gấp.
Liên Tiêu cúi người hôn xuống bờ môi bị cậu cắn hằn ra dấu răng sâu, thương tiếc thè đầu lưỡi liếm láp, lại trầm giọng hỏi cậu: "Nam Nam, em biết trong đêm lần đầu tiên...là anh hay là anh trai anh không?"
Toàn thân Khương Nam Vũ run rẩy dữ dội, cổ họng nghẹn ra một tiếng nức nở như con vật nhỏ kêu khóc.
Cánh tay đè lên mắt cậu lờ mờ có vệt nước ẩm ướt, giọng nói của Khương Nam Vũ khàn khàn nhuốm dần dục vọng: "Là..."
"Là anh."
Dương vật khủng bố hung hăng thúc vào miệng lồn chật hẹp, vách thịt tham lam quấn chặt căn cặc co bóp bú mút, còn quen thói gặm cắn không buông, Khương Nam Vũ cảm giác mình như bị lắp đầy hoàn toàn, như thể bị lưỡi dao bằng thịt bấu xé.
Chi bằng bị hắn bấu xé thành hai nửa, còn hơn là đối mặt với tình thế bế tắc tàn nhẫn này.
"Ngay từ lúc bắt đầu các anh đã..." Khương Nam Vũ nghẹn ngào nơi chóp mũi, nhưng lại không nhịn được rên ra những tiếng yêu kiều, mập mờ từ sâu trong cơ thể, "Ưn... đồ khốn, hư a——"
"Còn em thì không hư." Liên Tiêu òn ọt rút cặc ra, lại ưỡn eo gồng lực đâm vào, "muốn vứt bỏ bọn anh."
Hắn chịch rất mạnh, tiếng nước trong lúc giao hợp ở phía dưới không ngớt bên tai, cẳng chân Khương Nam Vũ bị cọ cho ửng hồng, xương hông đều không khép lại được, một bên đầu gối bị nam nhân tóm trong lòng bàn tay gập xuống, nắm chặt đến nỗi da chân của cậu đều hằn ra vết đỏ.
Nhưng nụ hôn rơi xuống thì lại triền miên như vậy, như một tấm lưới tinh mịn mềm mại, quấn khư khư lấy cậu, Liên Tiêu hôn cậu, liếm cậu, từ khóe mắt, khóe môi kéo dài đến cổ và sau tai, tất cả toàn là dấu hôn ướt, Khương Nam Vũ như thể bị thủy triều nhấn chìm.
"Nam Nam à, Khương Nam Vũ ..." Liên Tiêu đan mười ngón tay với cậu đè xuống gối nằm, nhìn dáng vẻ cậu bị mình thúc cho thất thần, lỗ hoa huyệt nho nhỏ bị địt sâu làm nó nở lớn, hai mép lồn sưng lên đỏ hỏn xinh đẹp, bám dính vào thân cặc gồ ghề mặc sức ngốn nuốt, nước dâm bị cu bự mài thành bọt trắng ứa ra một bãi ở dưới háng.
Liên Tiêu cọ bờ môi cậu, nắc hông càng ngày càng điên, nhưng đôi mắt lại đỏ hoe, hàng mi dài ướt đẫm.
"Nam Nam...anh thích em lắm, anh yêu em."
"Em đừng..." Hắn khẽ chớp mắt, nước mắt nện xuống Khương Nam Vũ, Khương Nam Vũ mím môi, nếm được vị mặn.
Liên Tiêu thở hổn hển trong cổ họng, dương vật nóng hầm hập liên tục nhồi vào âm hộ, thúc cặc đâm sâu bên trong lỗ nhỏ, thọc mở lối vào non mềm dập mạnh cặc vào miệng lồn.
"Em đừng không cần anh mà."
Hắn lặng lẽ rơi nước mắt, nhưng cây gậy thịt vẫn hung hăng thúc vào cổ tử cung, hơi thở Khương Nam Vũ chợt khựng lại, đột nhiên nghĩ rằng hắn sắp thọc tới yết hầu của mình.
"Khương Nam Vũ, trả lời anh." Giọng hắn khàn đặc ẩm ướt, "Em đã từng thích anh chưa?"
Trên mặt Khương Nam Vũ toàn là nước, có nước mắt của Liên Tiêu, cũng có ấu vết ướt át do nụ hôn của hắn để lại. Cậu cảm giác mình như một tờ giấy vụn nhàu nát, được Liên Tiêu nhúng vào nước, rồi từ từ trải cậu ra, làm phẳng lại.
Cậu che mắt, không dám nhìn vào đôi mắt đau khổ như biển sâu kia, lòng bàn tay là nước mắt, trên mu bàn tay vẫn là nước mắt, cả người cậu run rẩy không ra hình dạng gì, nhưng lỗ bướm dâm ướt nước lại siết lấy cặc bự thô to càng chặt hơn.
Tim Liên Tiêu nhói lên, cúi đầu liếm môi dưới của cậu, đầu lưỡi tách kẽ răng cậu ra, giọng vừa nghẹt vừa khàn, gần như là dụ cậu nói: "Nam Nam... nói thích đi."
Đầu lưỡi hắn thò vào trong miệng Khương Nam Vũ, móc lấy chiếc lưỡi mềm của cậu quấn quýt, nghiêm túc đến nỗi mồ hôi túa ra trên chóp mũi, cơ chừng muốn thay cậu phát ra tiếng mà hắn muốn nghe.
Nhưng đầu lưỡi nhỏ mềm mại đó lại chỉ biết cứng đờ ở chỗ đó, không nói chuyện, cũng sẽ không hôn hắn.
Liên Tiêu nhắm mắt lại, nước mắt men theo những vệt nước mắt cũ chảy dài xuống.
Khương Nam Vũ không chịu được nước mắt của hắn, vách thịt đột nhiên siết chặt, lỗ bướm dường như co giật hệt như đang run rẩy, cậu thở dốc choáng váng mặt mày, lồng ngực phập phồng, bướm nhỏ co rúm lại ngoạm chặt cu bự đỏ tía.
Nước dâm ấm nóng bắn tung tóe ra ngoài, chảy nhiễu nhệ xuống lỗ đít, đọng lại một vệt nước nhỏ hơi ngứa.
Ngón tay Liên Tiêu vân vê dọc theo vệt nước, đầu ngón tay móc vào trong lỗ hậu mềm mại.
Hắn khàn giọng hỏi: "Anh trai anh chịch chỗ này chưa?"
Khương Nam Vũ cắn môi, không nói gì.
Liên Tiêu cứng rắn gỡ bàn tay đang che mặt của cậu ra, đưa lên môi, hôn vào lòng bàn tay cậu.
"Vậy là, do anh chịch chưa đủ sướng sao?"
Hắn nhìn vào mắt Khương Nam Vũ, nói.
"Chịch cho em sướng, thì em sẽ thích anh thôi, phải không?"
Bên trong nếp uốn mềm mại của lỗ thấm đầy chất nhầy nhớp nháp, không biết là của Khương Nam Vũ, hay là của Liên Tiêu, nói chung là cũng không quá khô, hai ngón tay thọc vào nới lỏng làm mềm lỗ đít, chen ở bên trong huyệt đạo chọc khuấy.
Khương Nam Vũ bị ngón tay của hắn thọc lỗ đít làm toàn thân run rẩy, tuyến tiền liệt của cậu nông mà còn mẫn cảm, thậm chí Liên Tiêu chẳng dám cọ mạnh, cậu run chân sắp bắn.
Nhưng ngay lúc này, Liên Tiêu dùng một ngón tay ấn vào niệu đạo mỏng manh của cậu, bợ cặc bự của mình chen vào trong lỗ đít gồng lực thúc hông.
Dương vật nhỏ trước người Khương Nam Vũ bị bịt đến mức đỏ lên, vặn eo nắm chặt cổ tay Liên Tiêu, lẩm bẩm khóc muốn bắn.
Liên Tiêu nhẹ giọng hỏi cậu: "Anh trai anh địt em như thế nào vậy, Nam Nam?"
Khương Nam Vũ gần như không dám tin những gì mình đang nghe thấy, nhưng đôi mắt của nam nhân vẫn còn vương nước mắt lại tràn đầy vẻ nghiêm túc.
Khuôn mặt cậu đỏ bừng nóng ran, cổ họng như bị nhét đầy bông, chặn lại hơi thở của cậu, khiến cậu gần như sụp đổ, cơn cực khoái bị mắc kẹt bên trong dày vò căn bản không suy nghĩ được gì, chỉ có thể không ngừng khóc: "Làm, m từ phía...ưm, phía sau..."
Cuối cùng Liên Tiêu đè lên người cậu, nhìn thẳng vào mắt cậu, cu bự thọc căng lỗ đít mềm nhỏ, nhồi ứ vào bên trong khoang thịt chật hẹp từng chút từng chút một.
"Nhìn anh thật kỹ này, bé cưng." Cây chày thịt nóng hổi nghiền sâu trong tuyến thể, cuối cùng hắn mới buông ra ngón tay đang bịt lỗ niệu đạo trên dương vật của Khương Nam Vũ.
"Anh không phải anh ta, nhìn kỹ rồi chứ?"
Trong một thoáng chốc Khương Nam Vũ căn bản không nghe rõ hắn đang nói gì, đầu óc choáng váng, ong ong hỗn loạn, bụng dưới cậu run rẩy bắn phụt vào tay Liên Tiêu, nhưng khoái cảm bắn ra lại không che giấu được cơn đau trướng, toàn thân đổ một lớp mồ hôi lạnh mỏng.
"Đau..." Cậu cất giọng run rẩy nghẹn ngào: "Đi ra, đau quá..."
Liên Tiêu nghiêng người cúi xuống hôn cậu, nụ hôn nóng bỏng lại dính nhớp, giọng nói cũng mềm đi: "Không đau, bé cưng... sẽ sướng ngay thôi, được không nào?"
Hắn rút ra cắm vào không sâu, đầu ngón tay ấn trên da thịt mỏng manh ở ngoài rìa mép, nếp uốn nhăn nheo bị cu bự thô to nhồi căng thành màu trắng nhợt, Khương Nam Vũ bị hắn dập cặc mạnh tới nỗi sắp nôn mửa tới nơi.
Lỗ đít ít khi bị đụ, so với miệng bướm mềm mại múp thịt, thì nó chặt khít vô cùng, khoang hậu môn gần như ép hút lấy quy đầu trứng đang xâm nhập kia.
Nhưng điểm mẫn cảm của lỗ hậu lại quá dễ chăm sóc, cây chày thịt cứ nghiền qua tuyến thể nhiều lần, rãnh nông dưới quy đầu sượt qua điểm G nhô lên, Khương Nam Vũ không biết cánh tay đã bám víu trên bả vai của Liên Tiêu từ khi nào, tầm mắt mơ hồ, mồ hôi chảy ròng ròng.
Liên Tiêu cảm nhận được sự tiếp nhận của cậu, dương vật thô thiển vội vã đâm lút cán vào trong, từng tầng vách thịt dâm đãng gian nan ngốn nuốt căn cặc, mãi đến khi thúc thẳng sâu vào trong điểm G.
Mỗi lần cặc bự thọc lút vào trong, cả người Khương Nam Vũ run lẩy bẩy, chóp mũi khẽ ngân nga một tiếng mềm mại, cánh tay quấn trên cổ Liên Tiêu, trán kề bên cổ hắn, cuối cùng lộ ra dáng vẻ ỷ lại.
Khoái cảm bành trướng dị thường, dưới háng Khương Nam Vũ ướt thành một vũng, hai mép lồn ướt nóng bám dính vào phía dưới của Liên Tiêu, khi hắn thúc cặc sâu còn túa ra một luồng nước dâm.
Liên Tiêu được cậu kề sát, làm tim đập loạn xạ, kéo eo Khương Nam Vũ ôm cậu ngồi dậy, ấn cả người cậu vào trong ngực.
Tư thế ngồi khiến cho lỗ đít dâm bị đâm mở hoàn toàn, quy đầu to bự cứ thế giã sâu bên trong, Khương Nam Vũ hoàn toàn rơi vào lồng ngực hắn, khuôn mặt nhỏ ẩm ướt kề trên bả vai hắn, mơ hồ rên rỉ một tiếng.
Liên Tiêu bợ mông cậu bắt đầu đụ địt, hai cánh mông tròn trịa mát lạnh bị bàn tay hắn nhào bóp lỗ mãng thành đủ kiểu, cu bự thô to đỏ tía hì hục rút ra cắm vào ở giữa hai cánh mông trắng nõn, hộc ra dâm dịch dính nhớp, nguyên cây thịt bị thấm ướt bóng loáng ánh nước.
Khương Nam Vũ bị cơn sướng quá mức làm chấn động khiến ý thức chập chờn trôi nổi, cũng không nhịn được khẽ nức nở, tiếng rên ư ư ư kèm theo từng cú nắc dữ dội của Liên Tiêu, trước mắt cậu mờ đi, chỉ có độ nóng quen thuộc và khuỷu tay rắn chắc là chỗ dựa của cậu.
Bướm thịt múp míp bị lông mu thô ráp của nam nhân cọ xát đỏ ửng, cậu muốn khép chân lại, khàn giọng tủi thân rên rỉ bảo "đau", Liên Tiêu chỉ đành phải đưa một tay ra cắm vào lồn nước phía trước cho cậu, hai ngón tay đâm thọc vách thịt phát ra tiếng ọt ọt ọt, dưới hông cũng liên tục hẩy cặc dập lỗ đít không ngừng.
Liên Tiêu cúi đầu hôn lên vành tai cậu, dùng đầu lưỡi ướt mềm liếm cậu, hỏi cậu là ai đang chịch cậu.
Khương Nam Vũ nhắm mắt lại, vành mắt đỏ hoe, hột le bị ngón tay hung hăng nhéo rồi thả bật trở về, lỗ thịt sưng tấy đỏ hồng đang ăn nuốt cu bự tổ bố của nam nhân bị nhét đầy ứ ự.
Cậu khóc lóc thê thảm, bắn đầy chất lỏng nhầy nhụa cả người, hiện thực của sự dâm đãng trần trụi bày ra trước mắt cậu, như là căn phòng bệnh được ánh trăng sáng tỏ chiếu rọi này.
Cậu khàn giọng nói: "Liên Tiêu...là Tiêu Tiêu."
Trong phòng bệnh của bệnh viện không có mấy thứ như bao cao su, động tác giã cặc lao tới đích của Liên Tiêu gần như là điên cuồng, như con sói tóm được con mồi, thân hình mạnh mẽ cơ bắp quấn chặt chiến lợi phẩm của hắn, dù có vùng vẫy cũng không nhả ra.
Phía dưới của Khương Nam Vũ bị hắn đụ cho tê rần, sau vô số lần đâm rút, cu bự cương cứng bừng bừng giật giật trong lỗ đít, vách thịt bị kéo căng hoàn toàn, dịu ngoan ngậm quy đầu nở to, nuốt lấy nùng tinh đặc sệt bắn phụt mạnh vào bên trong.
Cảm giác lỗ hậu bị tinh dịch xâm nhập vừa là lạ vừa khiến cho người ta dễ nghiện, miệng lồn trống rỗng trong lúc lên đỉnh cắn mút ngón tay thon dài của nam nhân, run rẩy vì đói khát.
Liên Tiêu hơi hẩy hông đưa đẩy cặc vào lỗ huyệt trong lúc xuất tinh, ngón tay vẫn thọc bên trong bướm thịt mềm rục xoay tròn móc khảy, đầu ngón tay hung hăng cọ xát ngay chỗ mẫn cảm, cơ thể dâm dật lại không chịu nỗi nảy lên lần nữa, vách thịt như không cầm được phun ào ào luồng dâm dịch nóng ấm.
Cơ thể này đã hoàn toàn bị chịch quen rồi, bị đụ triệt để.
——bởi hai người.
Khương Nam Vũ vặn vẹo chân, thất thần ngước mắt lên, ánh mắt hoàn toàn mất tập trung.
Liên Tiêu cúi đầu hôn môi cậu, trầm giọng hỏi: "Em chịu yêu anh chứ?"
Não hoàn toàn bị chiếm đoạt bởi sự kích thích lúc ban đầu, Khương Nam Vũ không còn tâm trí để bận tâm đến bất kỳ rối ren nào, chỉ có thể nghe thấy tiếng gào thét của ái dục và khát khao lớn nhất trong lòng.
Cậu hé đôi môi run rẩy, cuối cùng trả lời.
"Em luôn yêu anh."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com