Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60: Cún con 🔞


[Phải là của họ]

Chịu nỗi được không?

Chuyện có liên quan tới Khương Nam Vũ, là Liên Tiêu không biết chữ "chịu" này viết như thế nào.

Dường như Liên Dự cố ý khiêu khích hắn, không đủ sướng khi chỉ dùng tay của Khương Nam Vũ để thỏa mãn cặc bự tham lam của mình, cúi đầu ngậm môi cậu, cạy ra răng môi cậu một cách không ngại ngần, bựa lưỡi quấn lấy đầu lưỡi nhỏ núc vào trong miệng.

Trong đêm tối trầm lắng, Liên Tiêu trơ mắt nhìn đầu lưỡi nhỏ đỏ mềm của Khương Nam Vũ thè ra khỏi môi, bị Liên Dự ngậm lấy vừa mút vừa hút, nước bọt lóng lánh tràn ra từ khóe môi.

Khi đôi môi hé mở, thậm chí có một hàng nước bọt đong đưa nối liền giữa hai môi của họ, lại bị Liên Dự núc đầu lưỡi liếm lấy, đút vào trong miệng đỏ tươi của Khương Nam Vũ.

Khương Nam Vũ mê man rên rỉ ra tiếng, chỉ cảm thấy lòng bàn tay như đang nắm chặt một cục đá lửa cứng ngắc, trong lúc sục lên sục xuống gần như muốn phun lửa, người đàn ông trước mặt hôn cậu tới mức sắp thở không nổi, gốc lưỡi khi đang mút tới mút lui dâng lên cảm giác tê dại khó tả.

Nhưng ga trải giường bằng lụa thật lại quá mức trơn mịn, người đàn ông như một ngọn núi trầm tĩnh, hoàn toàn không thể lay chuyển được chút nào, tay Khương Nam Vũ chống trên ngực anh nhưng lại đẩy khiến bản thân trượt ra sau một chút, đụng vào một ngọn núi lửa đang cháy âm ỉ khác.

Ngọc mềm thơm ấm, tự mình sa vào bẫy, sợi dây trong đầu Liên Tiêu đứt "phựt" một tiếng.

Bàn tay to của hắn nắm eo của Khương Nam Vũ như bị nam châm hút xuống, nắn bóp liên tục hai má mông mềm múp không buông như thể bị bỏ bùa, trong vài giây đã lột sạch quần áo từ trên xuống dưới của Khương Nam Vũ, phân nửa bàn tay đã nhét vào trong khe mông sâu thẳm, bụng ngón tay sượt qua lỗ đít hồng hơi sưng.

Thật khó để nói liệu Khương Nam Vũ ngất xỉu trong đó có nguyên do bị chịch nhừ người mà ra hay không, ít nhất bây giờ hai cái lỗ vẫn chưa hết sưng, lúc này vừa mới chạm vào, thì đã chịu không nổi cái cảm giác ran rát như thiêu đốt ấy, cậu ngửa đầu thở hổn hển, khóe mắt trào ra một chút nước mắt.

Liên Dự vén mành che mặt ra, lạnh lùng liếc về phía sau sắc như đinh đóng cột, hôn vào đuôi mắt Khương Nam Vũ, ngón tay vuốt ve cằm cậu vừa sờ vừa dỗ: "Đừng khóc, bé cưng."

"Ưn..." Trên lông mi của Khương Nam Vũ thấm hai vệt nước, cổ họng lẩm bẩm những tiếng rên khe khẽ không rõ, cọ nhẹ lên môi anh như muốn làm nũng để được cưng, nức nở ư ư ư.

Liên Dự thè đầu lưỡi liếm nốt ruồi nhạt nơi khóe mắt cậu, tỉ mỉ hôn xuống chóp mũi, khóe môi cậu, thấm đượm sự dịu dàng và lưu luyến.

Nhưng cặc bự dưới háng lại càng ngày càng sưng, cương cứng ngắc như cái bàn ủi, quy đầu nở lớn chĩa thẳng vào bụng dưới phẳng lì của Khương Nam Vũ, thân cặc gồ lên những đường gân xanh cuồn cuộn nóng hôi hổi ủi lên dương vật nhỏ non mềm hơi cương, bàn tay to ôm lấy hai cây thịt chà chà sục sục chung với nhau một cách cợt nhả, ngay cả chất nhầy rỉ ra cũng trộn vào nhau chảy xuống ào ào, khe hở giữa các ngón tay đầy những vết nước nhớp nháp trơn trượt.

Cảm giác mềm mại ấm nóng bỏng rát ép vào nhau tạo ra tiếng nước "lép nhép", khiến Khương Nam Vũ khẽ run lên, hai bắp đùi nhịn không được kẹp chặt, từ mi mắt tới quai hàm đều ửng hồng, xoắn eo cọ vào lòng bàn tay anh, tận hưởng cơn sướng ngay cả trong khi ngủ.

Mà lúc này, Liên Tiêu cuối đầu dùng môi nhẹ nhàng cọ đầu vai cậu, để xin lỗi vì vẻ cục cằn mới nãy của mình, dè dặt hôn vào sau gáy, men theo nụ hôn trượt xuống hai xương bả vai nhô lên, nhẹ nhàng đến mức như đang hôn lên đôi cánh mỏng manh dễ vỡ của loài bướm.

Dấu hôn màu hồng thẫm nổi bật nở rộ trên làn da trắng mịn, những cánh hoa rơi xuống dọc theo rãnh lưng sâu hõm.

Liên Tiêu ngoạm má mông cậu day nghiến nhè nhẹ, cảm giác ngứa ngáy khiến Khương Nam Vũ nức nở ưỡn eo, nhưng lại đụng vào lòng bàn tay của Liên Dự ở phía trước, bụng ngón tay mang theo vết chai sạn véo lấy quy đầu non mềm chà xát hai phát, cổ họng Khương Nam Vũ mơ hồ rên "ưm a" một tiếng, run chân bắn phụt ra, bụng dưới run cầm cập một cách đáng thương.

Liên Dự cắn môi cậu gần như muốn nuốt cậu vào trong bụng, cặc bự gồ ghề thấm ướt tinh dịch man mát trên bụng dưới mỏng manh, đầu cu đỏ tía phình to nặng trình trịch đánh vào lỗ rốn, để lại một vệt ướt át dâm đãng.

Khương Nam Vũ bị anh hôn cho thở không nổi, từng sợi tóc rối bết lại trên cổ vì mồ hôi, như thể bị quấn đầy gai đen, vừa xinh đẹp vừa quyến rũ, tựa như thiên nga dang cánh bị xiềng xích trói chặt nơi trần thế. Đôi chân dài vặn xoắn như sợi mì, ngón chân vặn lấy ga giường duỗi thẳng rồi đạp mạnh, không biết đang khát khao điều gì.

Nỗi khao khát của cậu khó để nói thành lời vì một giây sau đã được thỏa mãn rồi, một cơ thể cường tráng tràn đầy nhiệt nóng chen vào giữa hai chân cậu.

Đôi môi nóng bỏng cẩn thận ngậm lấy hai mép lồn hơi đỏ, húp lấy húp để trong miệng một cách mạnh mẽ lại khó mà từ chối được, đầu lưỡi quấn lấy hột le phồng lên luồn lách đá lưỡi, tinh tế tỉ mỉ như muốn liếm sạch mỗi một nếp gấp, dùng nước bọt thấm vào từng tấc da thịt.

"Ha——hư ưng ......" Trong phút chốc cả người Khương Nam Vũ từ trên xuống dưới như bị một luồng điện xẹt qua, bắt đầu run lẩy bẩy, nhưng tiếng rên rỉ lại bị Liên Dự ngậm môi nuốt hết phân nửa, lại càng trở nên mơ hồ mập mờ ám muội.

Liên Tiêu liếm húp miệng bướm mềm rục một cách vừa nóng bỏng vừa say mê, nước bọt và nước nhờn hòa vào nhau, đầu lưỡi moi móc hút ra thêm nhiều nước nhờn, hơi thở nóng bỏng phả vào môi lồn, kích thích làm hột le đỏ hỏn nhô cả ra ngoài mu, vừa dâm vừa tục.

Hắn nhay cắn thịt hột le trông như một trái nhỏ chín mọng nước, mơ hồ gọi: "Vợ ơi..."

"Vợ nhiều nước quá, dâm cực."

"Bướm nhỏ vừa hồng vừa mềm, sao xinh thế..."

Khương Nam Vũ như thể nghe được lời hắn nói, mặt nhỏ ửng đỏ lạ thường, xấu hổ kẹp đùi, nhưng lại kẹp lấy đầu Liên Tiêu, không muốn cho hắn rời đi.

Liên Tiêu phì cười, bóp mông cậu ép mạnh lên mặt mình, để đầu lưỡi luồn vào trong lỗ lồn càng sâu, bú mút bướm nhỏ của cậu, đổi lấy tiếng rên ư ử dài lê thê lại dính nhớp của Khương Nam Vũ.

Liên Dự thấy cậu bị bú lồn nhưng lại chẳng lộ ra vẻ mặt đau khổ, mà là một vẻ mặt tràn ngập cơn nứng tình, hàng mi run rẩy, ngay cả hơi thở đều vừa dồn dập vừa hỗn loạn, thậm chí một bàn tay không biết từ lúc nào đã đưa xuống, túm lấy tóc của Liên Tiêu, ưỡn eo vặn xoắn một cách khó cưỡng.

Liền biết cậu đang sướng, trở người ngồi quỳ dậy, bợ thân cặc chọc vào núm vú nhỏ non mềm trên ngực cậu.

Cây chày nóng sưng to tím đỏ khủng bố dán vào một bên vú trắng như tuyết, là một hình ảnh dâm đãng chói mắt, ngay cả trong mắt Liên Dự cũng hơi đỏ ngầu, một tay bợ cặc chĩa đầu cu lên hạt nhũ nhỏ bé non mềm xinh đẹp, khe rãnh mẫn cảm cọ quy đầu vào đầu núm đỏ hồng hết lần này đến lần khác, cọ cho nó cương cứng ngắc như quả anh đào nhỏ.

Đầu cu tròn chặn lại núm sữa cưng cứng, làm hạt núm hoàn toàn kẹt vào trong lỗ tiểu, như bị nó cắn chọc vào thịt núm, cặc bự hưng phấn run rẩy dữ dội, lỗ tiểu rỉ ra chất dịch trong suốt, men theo bầu ngực nhỏ hơi cong chảy xuống.

Liên Dự ngửa đầu hít một hơi sảng khoái, lắc eo đụ một bên vú cậu, bợ căn cặc đỏ tím đánh bạch bạch vào làn da non trắng như tuyết, tinh dịch vung vẩy khắp nơi trên khuôn ngực, sũng nước lấp lánh, còn dùng tay to chúm lấy một bên thịt mềm khác, những ngón tay kẹp đầu núm đỏ thẫm se mạnh, ngắt nhéo cho đã rồi lại nhấn trở về.

"Vú cục cưng nhỏ quá." Anh khàn giọng nói, "Sau này cho chồng đụ vú nhé?"

Những dấu ngón tay màu đỏ nhạt nổi trên khuôn ngực trắng như tuyết, Khương Nam Vũ nhíu đôi mày thanh tú, cắn chặt môi, vặn người loạn xạ, đầu ngón tay nắm tóc Liên Tiêu, trên mu bàn tay gồ lên những đường gân xanh nho nhỏ.

"Hư ưn ......ha, a ——!"

Cậu run giọng hét lên trong mơ hồ, không thể kìm nén được cơn sướng đang dâng lên, tự như một dây cung được kéo căng đến cực hạn, sau trong cơ thể giống như bị cưỡng bức đục khoét ra một khe nứt, xúc cảm mãnh liệt tràn trụa đột nhiên trào ra như thủy triều, ngón chân phấn hồng xoắn chặt lấy ga giường, gồng lên đến mức gần như trắng bệch, sụp đổ bật khóc dâng trào đến đỉnh điểm.

Liên Tiêu cắn nhẹ bú mút vào phần thịt múp nhớp nháp, bất ngờ bị xịt bắn lên mặt, nước lồn dâm ngọt còn mang theo chút vị sữa tanh, hắn liếm khóe môi tặc lưỡi bảo: "Sao lại nhanh thế."

Ngón tay cái của Liên Dự chùi đi giọt nước mắt lăn dài trên má Khương Nam Vũ, cười khẽ: "Sướng vậy à, cún con?"

Khương Nam Vũ mềm oặt người nằm bẹp trên giường, ngực phập phồng dữ dội, như một vũng nước, ngay cả xương cốt cũng mềm nhũn thành bùn.

Liên Dự thấy vậy, dùng hai ngón tay níu chặt chiếc lưỡi mềm trong miệng nhỏ của cậu chơi đùa, còn thò vào trong ấn nặn gốc lưỡi, chơi tới mức cậu chảy nước bọt, ngón tay nuốt không nổi trào ra ngoài hòa lẫn với nước bọt, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì nghẹn.

Sau khi véo đầu lưỡi trơn trượt, rút ngón tay ra, cậu lại ngoan ngoãn thè đầu lưỡi đuổi theo liếm ngón tay, nhìn mà khiến tim Liên Dự nóng bừng, cặc bự chà trên khuôn ngực non mềm đâm thẳng tới bờ môi đỏ thắm, đầu lưỡi nhỏ còn thè ở bên ngoài, thỉnh thoảng liếm sượt qua đầu nấm phình to đỏ tím.

"Shh ——" Liên Dự hít một hơi, quỳ người đút nguyên quy đầu nở lớn nhét vào trong miệng cậu, cảm giác bú mút ướt át nóng bỏng làm anh nóng lên trong từng xương tủy.

"Sao cún con bú cặc giỏi thế."

"Sướng không?" Liên Tiêu liếc nhìn anh, bợ cặc chọc khuấy lỗ lồn nóng hổi mềm rục, vừa tuốt vừa dùng đầu cu chặn ngay miệng bướm ướt dầm dề cọ cặc, chà tới chà lui mài không biết bao nhiêu lần, từng luồng nước dâm ướt nóng nhớp nháp ọc ọc phụt bắn ra ngoài, làm ướt đẫm gậy thịt cương cứng sưng tím, hắn thở ồ ồ không ngừng vì phê.

Hắn nhếch khóe miệng, cố ý khịt mũi cười: "Đương nhiên là do tôi dạy giỏi rồi, lúc chị dâu nhỏ liếm cặc cho tôi, anh trai yêu dấu của tôi còn chả biết còn đang mộng xuân ở đâu rồi nữa cơ?"

Một câu này làm Liên Dự nóng máu ngay lập tức, nhưng lại không biết là bởi vì do cơn nứng tục tằn phóng đãng, hay là do cảm giác tội lỗi trái đạo đức tối tăm, hoặc là cả hai đều có.

Sự thật rằng cặp song sinh đạt được sự thỏa mãn trên cùng một người chưa bao giờ trần trụi và rõ ràng đến thế, nóng đến mức khiến máu trong người của cả hai như thể sôi lên sùng sục.

Họ không ai bảo ai mà tăng nhanh tốc độ, nhưng còn kiềm chế lại không dám chịch tới cùng.

Khuôn mặt của Khương Nam Vũ ửng hồng, cơ thể còn run rẩy đáng thương trong dư vị của cực khoái, một cây chày bự nặng trình trịch chen không sâu vào trong đôi môi cậu, quy đầu to tròn thọc vào miệng căn bản không khép lại được, chặn đầu lưỡi lại thúc lên hàm trên, các thớ gân gồ lên mài môi khiến nó ửng đỏ ẩm ướt, thêm một cặc bự dữ tợn thô to giống nhau y chang đang nghiền lỗ bím thọt đầu cu đi vào một chút xíu, lại moi móc miệng lồn rồi rút ra, "ọt ọt ọt" bị nước dâm bắn cho một bãi lộn xộn.

Không khí trong phòng dinh dính lại nhầy nhụa, trong từng hơi thở ra hít vào dường như đều quyện lẫn thứ mật sền sệt đặc sánh như siro, hơi thở ồ ồ cùng tiếng rên rỉ nhỏ bé yếu ớt xen lẫn nhau, rơi trên thảm, bị hút vào mạch nước ngầm sâu thẳm không thể nhìn thấy, nhưng cũng không có cách nào tách rời.

Cuối cùng sau hai tiếng rên rỉ dài nghẹn ngào vang lên gần như cùng lúc, khắp người Khương Nam Vũ bừa bộn nhớp nháp.

Trên khóe môi là nùng tinh tanh nồng, bắn thẳng một đường xuống ngực cậu, trên đầu núm đỏ tươi đều dính chất dịch màu trắng sữa, như thể tiết ra sữa tươi, dưới háng thì bấy nhầy, hai mép lồn đỏ hỏn mềm rục lật ra ngoài, miệng lồn nhoe nhoét tinh dịch, theo từng nhịp thở, hòa vào nước dâm chầm chậm chảy xuống.

Người này... phải là của họ.

Liên Dự và Liên Tiêu một trái một phải kề sát Khương Nam Vũ, ôm chặt cậu, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn khó tả.

Là bé cưng của họ, cún con của họ.

Phải thuộc về hai người họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com