Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

Trịnh Đan Ny lần thứ hai trong mắt Trần tổng thấy được lửa giận, bề ngoài nàng tỏ vẻ kinh sợ nhưng nội tâm đã sớm cười nở hoa rồi. Nàng chính là muốn hiệu quả thế này, Trần tổng càng tức giận ấn tượng đối với nàng sẽ càng không tốt, như vậy nàng cũng có thể lập tức trở lại bộ phận của mình, bớp đi áp lực như núi mỗi ngày.


Hỗn huyết tỷ tỷ vô cùng kinh ngạc nhìn Trịnh Đan Ny một chút, ngay sau đó nàng nở nụ cười, nàng một tay ôm thắt lưng Trần tổng đem nàng ấy tựa ở trong lòng mình, hướng vành tai của nàng thổi một ngụm hương khí:

"Nhìn không ra, cô cứu binh lần này người mời đến còn rất lợi hại."

Trần tổng muốn đẩy hỗn huyết tỷ tỷ ra, thế nhưng khí lực không bằng nàng ấy, nàng tức giận đến đỏ mặt, trên trán tóc dài tán loạn, dáng vẻ đó nào còn có phong phạm của lão bản cường thế.

Trịnh Đan Ny ở một bên nhìn dáng vẻ của hai người ân ái khó tránh có chút xuân tâm nhộn nhạo, vẫn là chân nhân xinh đẹp hơn. Nàng lại nhìn khuôn mặt trắng nõn của Trần tổng xấu hổ đến đỏ bừng, suy nghĩ nàng ấy hiện tại nhất định rất hưởng thụ, nếu như nàng phá hủy chuyện tốt của nàng ấy, có phải sẽ có thể trực tiếp mang theo hành lý mà rời đi hay không.

Trịnh Đan Ny nghĩ đến là làm, nàng đi đến trước mặt hai người, cười với hỗn huyết tỷ tỷ, sau đó không khách khí mà đưa tay kéo Trần tổng ra.

"Trần tổng, khá hơn chút nào không? Tôi thấy trên máy bay cô khó chịu như vậy, cô hiện tại không thích hợp với không gian bịt kín."

.....

Sắc mặt của Trần tổng tốt hơn một ít, nàng nhìn Trịnh Đan Ny: "Đây là Lâm Gia Bội, tổng phụ trách khu vực Đông Nam."

Oa!

Đôi mắt Trịnh Đan Ny nhìn Lâm Gia Bội toát ra quang mang sùng bái, xem ra không chỉ là có giá trị nhan sắc, cư nhiên còn là một tổng tài bá đạo!

Lâm Gia Bội vốn dĩ nhìn động tác của Trịnh Đan Ny còn tưởng rằng là tình địch đến rồi, nhưng lại nhìn ánh mắt nàng ấy nhìn nàng....

Lâm Gia Bội khẽ cong khóe môi kéo ra một nụ cười, Trịnh Đan Ny nhìn thấy trong lòng nai con loạn nhảy, Trần tổng chăm chú nhìn biểu tình của Trịnh Đan Ny nhìn nửa ngày, mặt không biểu tình mà xoay người đi.

Lên xe, Trần tổng ở phía sau ngủ bù, lần này nàng đến quả thật là vì việc công, của nàng muốn kết thúc đoạn tình cảm hỗn loạn này, sở dĩ lựa chọn Trịnh Đan Ny là vì biết tính hướng của nàng ấy, có rất nhiều chuyện không cần cố sức giải thích, hơn nữa tính cách nàng ấy đơn giản mơ hồ rất có thể trong lúc vô tình giúp nàng giải quyết rất nhiều phiền phức không tất yếu, nàng tính toán không sai, nhưng Trần tổng nàng lại quên một sự thật cuối cùng — Trịnh Đan Ny là một kẻ mê gái.

Sau khi lên xe, Trịnh Đan Ny hay dùng loại ánh mắt thiếu nữ nhìn Lâm Gia Bội, khiến cho Lâm Gia Bội vốn dĩ ai đến cũng không cự tuyệt cũng có một chút xấu hổ.

"Tỷ tỷ, chị biết nói tiếng Hoa sao?"

Lâm Gia Bội mỉm cười: "Tôi ở Trung Quốc hơn mười năm."

Trịnh Đan Ny bật người cảm thán: "Oa, xem người còn rất trẻ tuổi!"

Lâm Gia Bội: "...."

Đầu của Trần tổng giấu ở sau cổ áo.

"Tỷ tỷ, chị thật xinh đẹp, bình thường em chỉ có trong phim Mỹ mới nhìn thấy con lai xinh đẹp như chị."

Lâm Gia Bội nghe xong có chút hưởng thụ:

"Cũng thường thôi."

"Chị là lai giữa huyết thống nào?"

".... Tôi có một phần huyết thống Tây Ban Nha."

"Thực sự thực sự rất đẹp a."

Nhìn nàng nói như vậy, Lâm Gia Bội mị hoặc cười:

"Tôi còn rất nguy hiểm."

"Vì sao?"

Trịnh Đan Ny đã hoàn toàn quên Trần tổng ngồi ở ghế sau và mục đích của chuyến này, nàng chỉ cảm thấy hỗn huyết tỷ tỷ trước mắt thật là mỹ lệ lại rộng lượng đa tình lại giàu có, quả thực là tình nhân trong mộng!

"Em thật đúng là đơn thuần." Lâm Gia Bội cười vươn tay nhéo khuôn mặt Trịnh Đan Ny, khuôn mặt Trịnh Đan Ny lập tức đỏ bừng, nàng cắn môi xấu hổ nói:

"Tỷ tỷ động tác này dường như giống trưởng bối."

Lâm Gia Bội: "...."

Thân thể Trần tổng bị che sau áo khoác hơi run rẩy một chút.

"Em cũng thích nữ nhân?"

Lâm Gia Bội nhìn Trịnh Đan Ny, nàng coi như là duyệt vô số người, nhưng Trịnh Đan Ny là địch là bạn nàng nhất thời vẫn không phân biệt không được, chỉ cảm thấy tiểu cô nương này nhìn như đơn giản thật ra vô cùng sâu sắc, khó trách lần này Trần Kha mang nàng ấy đến.

"Cũng không thể nói như vậy, em còn chưa nói yêu đương."

"Cái gì?"

Lâm Gia Bội kinh ngạc nhìn Trịnh Đan Ny, Trịnh Đan Ny xấu hổ gật đầu:

"Đúng vậy, nhân sinh trước đây trọng điểm của em đều đặt vào việc học tập. Hảo hảo học tập mỗi ngày hướng về phía trước là mục tiêu của em trong hai mươi năm qua."

Lâm Gia Bội nở nụ cười: "Em thật đúng là... Đặc biệt, tướng mạo giống như em, sẽ không thiếu người yêu."

"Tỷ tỷ, hai ta hàn huyên lâu như vậy những lời này của chị thực sự là nói đến trong tâm khảm của em."

.....

Một đường trò chuyện đến khách sạn, hành lý mà Trịnh Đan Ny phải cật lực giúp Trần tổng thu xếp lại bị Lâm Gia Bội một tay xách lên.

Trịnh Đan Ny ngạc nhiên nhìn Lâm Gia Bội, Lâm Gia Bội mỉm cười: "Em cần rèn luyện."

"Rèn luyện cái gì?"

Trịnh Đan Ny nhìn chằm chằm vào Lâm Gia Bội, thực sự rất đẹp rất đẹp a.

Lâm Gia Bội nhướng mày cười tà mị: "Tôi biết một loại phương pháp rèn luyện đặc biệt tốt, em muốn biết sao?"

Công việc của nàng tuy rằng bận rộn, nhưng bình thường cũng luyện tập yoga, chạy bộ vân vân, thân thể vẫn cường tráng hơn nữ nhân bình thường rất nhiều.

Trịnh Đan Ny vừa nhìn ánh mắt này của Lâm Gia Bội đã nghĩ sai lệch, mặt nàng trong nháy mắt trướng đến đỏ bừng: "Em biết."

"Em biết?"

Lâm Gia Bộitrong mắt sáng ngời, thông minh như vậy? Trần tổng một mực trầm mặc theo sao không hề lên tiếng lại đột nhiên mở miệng:

"Nàng nhất định là nghĩ cô đang nói đến vận động trên giường."

Khuôn mặt Trịnh Đan Ny hoàn toàn biến thành tôm luộc, Lâm Gia Bội kinh ngạc nhìn Trịnh Đan Ny một chút, nửa ngày, đưa tay kéo nàng vào trong lòng:

"OMG! Em thực sự quá không tưởng tượng nổi! Hảo khả ái! Tôi thích!"

Trần tổng: "....."

Trịnh Đan Ny: "....."

Mãi cho đến hành lý dọn vào phòng, Trịnh Đan Ny mới vô cung lưu luyến tiễn Lâm Gia Bội về trong xe, sau đó nàng mới trở lại khách sạn.

Trong phòng, Trần tổng cau mày tựa ở trên ghế, nàng là có chứng ưa sạch, trước khi ngủ phải tắm, nhưng hiện tại thân thể quá mức suy yếu, nàng cần hòa hoãn một chút.

Trịnh Đan Ny vào phòng liền bắt gặp Trần tổng nhíu mày, nàng nhỏ giọng đi trở về đại sảnh, hỏi quản lí địa chỉ của nhà hàng, sau đó đi lấy menu gọi vài thứ cho Trần tổng.

Chờ lúc nàng trở lại phòng, Trần tổng đã tắm rửa sấy tóc mặc áo ngủ cầm trong tay một ly rượu đỏ nhìn ngoài cửa sổ.

Trịnh Đan Ny chăm chú nhìn bóng lưng của nàng một lúc, nàng nhỏ giọng nói: "Trần tổng, tôi mang thức ăn về."

Trần tổng quay đầu, nhìn nàng:

"Tôi nghĩ cô đã đi cùng Lâm Gia Bội rồi."

"A?"

Trịnh Đan Ny mở nắp hộp cháo, nghi hoặc nhìn Trần tổng, tuy rằng hỗn huyết tỷ tỷ lớn lên xinh đẹp, nhưng nàng cũng không cần phải đi cùng.

Trần tổng buông ly rượu tiếp nhận cái muỗn Trịnh Đan Ny đưa đến, nhìn nàng một cái:

"Cô không phải vẫn luôn xem phim Mỹ sao?"

"Đúng vậy, làm sao vậy?"

Trịnh Đan Ny càng thêm buồn bực, Trần tổng nhàn nhạt nói: "One Night Stand." (Tình một đêm)

Trần tổng cho rằng nàng nói câu này là nhắc nhở Trịnh Đan Ny phải có đề phòng nhất định đối với Lâm Gia Bội, dù sao người là nàng dẫn đến, tiểu cô nương lại không rành thế sự, xảy ra chuyện gì trong lòng nàng cũng sẽ không yên.

Nhưng Trịnh Đan Ny là ai?

Cách suy nghĩ của nàng luôn luôn không giống với người thường.

Nàng vô cùng khiếp sợ chăm chú nhìn Trần tổng nửa ngày, bất khả tư nghị nói:

"Trời ạ, Trần tổng, cô cùng Gia Bội sẽ không phải là như vậy mà quen biết đi?"

......

Một ngụm cháo không nhịn xuống mà phun ra, Trần tổng hoảng loạn đi lấy khăn tay lau miệng, nhân sinh lần đầu tiên cảm thấy xấu hổ thiên quân áp đỉnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com