Tác Giả: Ngận Hảo Cật Đích Nhu Mễ TốngNguồn cv: https://truyenhdd.com/truyen/to-tinh-nham-voi-tinh-dich/amp/Editor: DĩmThế loại :1x1,song tính,đam mỹ, heCp: Phương Dã x Cảnh Dao 🔊🔉Mọi thông tin về dịch giả hay link truyện đều được ghi ở phần GIỚI THIỆU TRUYỆN ❎Truyện mang đi chưa có sự đồng ý của dịch giả nên mong mọi người không mang sản phẩm ra khỏi nhà❎Mình chỉ REUP để chia sẻ mọi người cùng đọc chứ không phải EDITOR❎Không thích mời click back . CẢM ƠN Ạ…
Một cuộc hôn nhân đơn thuần chỉ là đôi bên cùng có lợi, hắn cần con, mà cô, thì cần tiền. Trong cuộc hôn nhân không có tình yêu này, cô tưởng rằng chỉ cần mình làm tốt vai trò của một người vợ là được, trước giờ chưa từng nghĩ giữa hai người sẽ có tình yêu. Thế nhưng sau khi kết hôn, hắn lại cứ đem cô sủng tới trời. Em gái cùng cha khác mẹ với cô đánh cô một tát tai, hắn cho người đánh gãy tay cô ta; có người mắng cô là hồ ly tinh, hắn cho người hủy dung người đó; biết cô vẫn luôn thích nhất một quyển sách cổ "Lan Đình Tập Tự", hắn vận dụng quan hệ, đem bản gốc của quyển sách cổ đó về nhà để cô có thể xem thỏa thích; thậm chí, lúc cô bị bắt cóc liền uy hiếp cho nổ cả sân bay nếu như dám để chiếc máy bay của người bắt cóc cất cánh... Cô tưởng rằng, tất cả tất cả chính là bằng chứng của sự sủng ái và ưa thích hắn dành cho mình... Nhưng khi cô hoài thai mười tháng, chịu bao vất vả đau đớn sinh con ra, hắn lại bỏ cô lại cùng một tờ giấy thỏa thuận ly hôn sau đó xoay người rời đi chỉ bởi vì cô sinh ra, không phải là con trai mà là con gái...…
Tác giả: Mạch Ngôn XuyênThể loại: Hiện Đại, Thanh Xuân Đến Trưởng Thành, Gương Vỡ Lại Lành, Thâm Tình, Ngọt, Sủng, Thanh Xuân Vườn Trường, Đô Thị Tình Duyên ▪ Văn án:Lúc Lục Thời Miễn hút thuốc, ánh mắt vừa trầm lắng vừa lạnh nhạt.Đinh Mật nhìn hơn hai năm, cuối cùng có một ngày không nhịn được bước đến: "Này, cho tớ hút thử với."Lục Thời Miễm liếc cô, đưa điếu thuốc qua. Đinh Mật chớp mắt xáp nhanh tới, hôn vội lên môi cậu.Mặt cô thấm đỏ: "Tớ hút gián tiếp là được rồi."_____Sau này, Đinh Mật hỏi anh: "Nghe nói năm đó sau khi chúng mình chia tay, anh uống say bí tỉ ở trong phòng thí nghiệm bị chủ nhiệm khoa bắt được, suýt nữa đã bị kỷ luật?"Lục Thời Miễn cười thoải mái: "Em nhầm rồi, không phải vì em."Thực ra lòng anh hận đến ngứa răng, hừ, đời ai mà chẳng có vết nhơ.Có ai mà chưa từng điên cuồng.…
Editor: Raining☘️☘️☘️Nam chủ bề ngoài băng lãnh cấm dục thực tế lại là tên lưu manh côn thịt lớn tràn đầy sức sống ham muốn thể xác.vs Nữ chủ: Bề ngoài tinh khiết yếu đuối nhút nhát nhưng nội tâm bên trong lại dâm đãng3S, CaoH, 1vs1, yêu qua mạng.Số chương: 16 chương + 1 Phiên ngoại#Raining🍀🍀🍀Truyện chỉ được đăng trên wattpad. Yêu cầu không tự do reup hay chuyển ver khi chưa được sự đồng ý của editor. 😊😊😊…
Nhà họ Thang có 7OTác giả: Bạch Vân ĐóaNhãn: Sinh tử, tình hữu độc chung, nhiều CP, tinh tế, điềm văn, ABO, 1v1, HE.Tổng cộng: 186 chương + 3 phiên ngoạiEdit: Yonn + Beta: @Annhuocnhien30902 (Wattpad)Ngày bắt đầu : 13/01/2021Ngày kết thúc: 2/10/2025Tình trạng: Hoàn thành..............................................................Ở thời đại khan hiếm Omega, Thang gia sinh được 7 cậu O.Anh cả: Mỗi ngày đều ồn ào đòi ly hôn. (C1-C35)Anh hai: Bạn tình vẫn chưa quên bạch nguyệt quang.(*)(C36-C53)Anh ba: Từ xào cp thành đôi chồng chồng.(C54-C82)Anh tư: Cái tên bị tôi bao dưỡng bảo tôi sinh con cho anh ta.(C83-C101)Anh năm: Bị đối thủ một mất một còn đánh dấu sau đó tận hưởng cuộc sống hạnh phúc.(C102-C131)Anh sáu: ALPHA đều là những cái móng heo bự.(C132-C155)Anh bảy: Anh chồng hôm nay lại ghen tuông.(C156-186)Phiên ngoại: C187-C189(*) Bạch nguyệt quang: thường ám chỉ người hoặc vật trong tim vượt quá tầm với, luôn yêu nhưng không thể chạm vào…
Thể loại : Đam mỹ, tình trai, ngọt, ngược, gương vỡ lại lành, lạnh lùng khốn nạn công x nhu nhược, khiếm khuyết thụ, HE, ngược thụ trước ngược công sau. Couple chính : Trần Duật Đằng x Bạch Sở Khiết.Văn án.Bạch Sở Khiết bẩm sinh đã có một bên mắt phải không nhìn được. Lớn lên khi đi học, cậu luôn coi mình là kiểu người xấu xí. Suốt ngày cô độc đến trường. Vậy chỉ một lần vô tình được nam thần của trường giúp đỡ. Cậu lại tương tư thích thầm Trần Duật Đằng.Vậy mà một buổi chiều nắng vàng, Trần Duật Đằng nắm tay cậu đi trên con phố nhỏ. Rồi lại yêu thương nói ra một câu."Anh thích em! Không phải vì nhan sắc, mà là vì em rất đặc biệt. Ông trời sẽ không lấy của ai bất kì thứ gì. Hy vọng em có thể tin tưởng anh"Một câu tỏ tình ngắn ngủi, bọn họ cùng nhau yêu đương vào thời học sinh. Hắn giúp cậu vượt qua tự ti, giúp cậu hiểu được rằng dù con mắt phải có bẩm sinh không thấy được gì thì cậu vẫn là đẹp nhất.Trần Duật Đằng khiến cho Sở Khiết yêu hắn say đắm, vậy mà vào một ngày khác. Cậu lại nghe được hắn nói với đám bạn của hắn, từng lời từng chữ khắc ghi trong tim cậu."Được rồi! Tiền của ông đâu. Tôi đã nói cái tên Sở Khiết đó là một tên dễ dụ mà. Làm cái gì có chuyện tôi yêu cậu ta? Ông đây trong lòng hiện tại vẫn chỉ thích một mình Mễ Lạc thôi nhé. Làm gì có chuyện tôi thích cái tên mù một bên kia chứ, nhìn vào con mắt đục một bên kia đã làm tôi thấy sợ rồi. Lần cá cược này các cậu thua rồi, mau đưa tiền đây"Hoá ra...đôi mắt cậu không đẹp, kể cả ngườ…
Tống An Cửu sinh ra trong gia đình quyền thế nhưng cha mẹ lại ly hôn, không ai quan tâm tới cô, khiến cô tự tạo ra cho mình một lớp vỏ bọc mạnh mẽ, phá phách, cô lại thích học lại lớp 12 không muốn lên đại học. Cũng vì vậy mặc cho cha mẹ phản đối kịch liệt cô vẫn quyết định kết hôn với Phó Thần Thương một người mà cô không quen biết chỉ mới gặp một lần.Liệu cuộc hôn nhân này sẽ đi tới đâu?Trích đoạn nhỏ: (1)"Cầm thú! Tôi còn là học sinh cấp ba!""An Cửu, nếu như vậy tôi còn không có phản ứng, đó chính là không bằng cầm thú! Lại nói em già như vậy còn là học sinh cấp ba?""Lại! Già! Vậy! Còn! Không! Già! Bằng! Anh!"(2)"Hút thuốc lá?""Tuyệt đối không có!""Vị giác tới nơi tới chốn của tôi còn không mất tác dụng! Tiền tiêu vặt tháng này cắt năm trăm.""Tại sao a a a!""Uống rượu cắt một ngàn.""Anh không phải người!""Mắng chửi người một chữ ba trăm.""...""Nếu như để cho tôi thấy được em đi xem mắt, cắt toàn bộ tiền tiêu vặt, mặt khác bồi thường phí tổn thất tinh thần cho tôi ba ngàn đồng, không có tiền tôi cũng không ngại dùng thịt bồi thường.""..."…