🫐 Chương 25 🫐: Khóc cái gì? Không thoải mái sao?
Editor: Thảo Anh
Lộ Ngôn Quân nắm chặt tay cô, từng chữ như bị ép ra từ cổ họng, trong mắt lộ rõ sự chiếm hữu và điên cuồng không hề che giấu: "Vợ biết tính anh thế nào mà."
"Đừng để anh nghe thấy những lời anh không muốn nghe từ miệng em nữa." Nếu không, hắn cũng không dám chắc mình sẽ làm ra những chuyện gì khiến cô sợ hãi.
Hắn siết chặt tay cô, lực mạnh đến mức Ninh Tri Đường không thể thoát ra, dù cô đau thì hắn cũng không buông tay: "Anh buông tôi ra! Đau quá!"
Lộ Ngôn Quân kéo cổ tay cô, ép cô tiến lại gần mình một bước, ôm lấy eo cô, cơ thể hai người gần như dán chặt vào nhau. Biết rõ lời đe dọa nào mới có tác dụng với cô, hắn chưa bao giờ sợ Ninh Tri Đường sợ hãi mình.
Vì vậy, sự điên cuồng của hắn cũng được thể hiện trước mặt cô một cách không kiêng dè: "Ngoan một chút, đừng nhắc đến những cái tên không nên nhắc, đừng nói những lời không nên nói."
Đừng cố chọc giận hắn, đừng luôn làm hắn tức giận, em ngoan ngoãn một chút, nghe lời một chút, thuận theo một chút, dù có phải móc tim móc phổi ra cho em, Lộ Ngôn Quân cũng bằng lòng.
Người vừa giây trước còn sắp không kiềm chế được cảm xúc của mình, lúc này nhìn Ninh Tri Đường bằng ánh mắt dịu dàng vô cùng, tràn đầy cưng chiều, dù cô có làm mình làm mẩy thế nào, dù có tát hắn thêm một cái nữa, hắn cũng bao dung vô hạn, trong mắt không hề có chút tức giận nào.
Bất chấp sự giãy giụa của cô gái trong lòng, jắn ôm cô đi thẳng vào phòng.
Lộ Ngôn Quân sải bước dài, ném người trong lòng xuống giường rồi đè lên, những nụ hôn cuồng nhiệt phủ kín khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cô, bịt kín mọi sự phản kháng và giãy giụa trong miệng cô. Đôi môi mỏng thở ra hơi nóng, mang theo sự si mê và cuồng nhiệt vô tận, tấn công mãnh liệt vào khoang miệng mềm mại của cô.
Ánh mắt hắn tràn đầy khát khao, bày tỏ vô hạn sự say đắm dành cho cô.
Cô trốn, hắn đuổi, cũng không cho phép cô rời mắt, giữ chặt hai tay cô trên đỉnh đầu, bất chấp ánh mắt oán hận của cô, lưu lại những dấu hôn nóng bỏng trên cổ và xương quai xanh của cô.
Hắn mở miệng, dùng răng cắn mạnh vào làn da mềm mại dưới miệng, cho đến khi những giọt máu nhỏ đỏ tươi rỉ ra, rồi lại thè lưỡi liếm sạch. Mùi máu nồng nặc hòa quyện với mùi hương cơ thể của cô lan tỏa trong khoang miệng, trở thành thứ kích thích ham muốn của hắn.
"Anh có thể cho em tất cả mọi thứ, trái tim của anh, thân xác anh, tất cả những gì anh có, kể cả mạng sống của anh, nhưng tại sao em lại hết lần này đến lần khác muốn chia tay với anh vì người khác vậy chứ!"
Tại sao trong thế giới của cô, người khác luôn quan trọng hơn hắn.
Trong lồng ngực Lộ Ngôn Quân bỗng dâng lên một sự kích động khó chịu đựng, ý nghĩ muốn tàn phá khiến hắn mất kiểm soát đâm vào cơ thể cô gái bên dưới, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, không chút thương tiếc. Bên tai toàn là tiếng nức nở, tiếng rên rỉ đau đớn tột cùng của cô.
Ninh Tri Đường đau đến run người, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy vai người đàn ông, hai chân thon trắng bị hắn giữ chặt, ép mở rộng ra. Cảm giác xé rách ở phía dưới như thủy triều dần dần lan ra khắp cơ thể cô.
Hắn căn bản không phải đang làm tình, mà là cưỡng hiếp.
Cô chỉ hơi phản kháng một chút, người đàn ông liền dễ dàng khống chế hai tay cô, dùng những cú thúc mạnh mẽ hơn để đổi lấy sự khuất phục của cô, cũng không cho phép cô nhắm mắt. Hắn luôn cắn môi cô, ép cô mở mắt ra, giữ chặt đầu cô, bắt cô nhìn vào nơi giao hợp của hai người.
Nhìn cánh hoa nhỏ bé của mình bị côn thịt to lớn dữ tợn của hắn ép đến biến dạng, thịt mềm bên trong cũng theo động tác rút ra nhẹ nhàng của hắn mà liên tục lộn ra, nơi giao nhau càng thêm ướt át.
Hắn đâm sâu vào tận cùng, không chừa một chút nào bên ngoài, mỗi lần ra vào, cửa huyệt vốn nhỏ bé bị jắn căng ra to như quả trứng ngỗng, liên tục nuốt lấy côn thịt của hắn.
Tiếng rên rỉ của cô càng lớn, hắn càng thúc mạnh hơn, dang rộng chân cô, lắc hông, liên tục tấn công vào nơi sâu thẳm mềm mại của cô. Côn thịt nặng nề như một thanh sắt nóng cọ xát vào thành trong của cô.
Ninh Tri Đường không chịu nổi kêu lên, những ngón tay bấu chặt lấy ga giường bên dưới: "Đau quá..., đau quá... Lộ Ngôn Quân, đồ khốn nạn..."
Hắn luôn như vậy, mỗi khi nói đến những chuyện bất lợi cho mình, hắn chỉ dùng bạo lực tình dục để đổi lấy sự mềm yếu và khuất phục của cô, trên giường đủ kiểu hành hạ cô, hoàn toàn không quan tâm đến cảm nhận của cô.
Dù cô có đau đớn, hắn cũng quyết không buông tay, không đợi cô kịp hồi phục, hắn lại tùy ý đổi tư thế.
Lộ Ngôn Quân kéo cô lên người mình, để cô ngồi lên eo hắn, không cho cô thời gian để thở dốc, lại đỡ lấy mông nhỏ của cô phối hợp với những cú thúc mạnh mẽ của mình.
Cơ thể cô nhấp nhô, bất đắc dĩ nuốt côn thịt của hắn vào sâu hơn, cách đâm thẳng vào tử cung này, cổ tử cung yếu ớt bị hắn đâm loạn xạ, toàn bộ âm đạo như bị hắn xuyên thủng đến cực hạn, vừa sưng vừa đau.
Bàn tay nhỏ bé của cô vỗ loạn xạ lên vai hắn: "...Không... không cần nữa... tư thế này... sâu quá... đồ khốn, anh buông tôi ra..."
Lộ Ngôn Quân ôm lấy lưng cô, không cho phép cô chạy trốn, cúi đầu cắn mạnh vào bầu ngực trắng nõn căng tròn của cô, để lại những dấu răng mờ nhạt, rồi lại quay sang mút lấy quả mọng bên kia, dùng lưỡi kích thích đầu ngực hồng hào của cô, như muốn mút ra sữa, mạnh mẽ mút lấy.
Đầu ngực bị cắn rách, đỏ đến mức như sắp chảy máu, Ninh Tri Đường bị jắn hành hạ đến mức mềm nhũn, không còn sức phản kháng, nhưng vẫn cắn chặt môi dưới, không chịu thốt ra một lời cầu xin nào.
Toàn thân cô run rẩy không ngừng, trên người chi chít dấu hôn, bộ ngực đáng thương cũng bị người đàn ông mút đến sưng đỏ, có thể nói không còn một mảnh da nào lành lặn.
Rõ ràng cô không thể chịu đựng được những cuộc hoan ái mãnh liệt và dày đặc như vậy, cô cứ khóc lắc đầu, nước mắt không ngừng tuôn rơi, mỗi tiếng rên rỉ đều mang theo sự bất lực đáng thương và tiếng khóc nức nở.
"Đồ khốn... buông tôi ra... đau quá... đau quá..."
Dù cô có khóc lóc van xin như vậy, động tác của Lộ Ngôn Quân cũng không hề chậm lại chút nào. Hắn như hoàn toàn đắm chìm trong cuộc hoan ái tuyệt vời này, tận hưởng khoái cảm được bao bọc bởi cái huyệt nhỏ ấm áp chật hẹp của cô, hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh và lý trí thường ngày.
Mỗi lần hắn đâm sâu vào, đều cảm nhận được sự run rẩy của cơ thể cô, đường hầm nhỏ hẹp ẩm ướt của cô co rút mạnh mẽ, siết chặt lấy côn thịt của hắn, hoa tâm như có sinh mệnh, nhiệt tình và tham lam mút lấy quy đầu của hắn.
Rõ ràng miệng thì cứ khóc lóc nói không muốn, nhưng phản ứng của cơ thể cô lại vô cùng thành thật.
Lộ Ngôn Quân ngẩng đầu lên, thở hổn hển vài hơi, ưỡn eo đâm mạnh hơn vào mật huyệt đang tràn đầy xuân thủy của thiếu nữ, bất chấp sự cầu xin, tiếng khóc của cô, mạnh mẽ đưa đẩy, hung hăng chà đạp.
Vừa là trừng phạt, vừa là dày vò: "Còn nói chia tay nữa không?"
Cô càng phản kháng, hắn càng hưng phấn, mạnh mẽ mút lấy chiếc lưỡi đang liên tục né tránh của cô, mặc dù hỏi như vậy, nhưng lại không cho cô cơ hội trả lời, những nụ hôn dày đặc rơi xuống môi cô, mút mát, gặm nhấm.
Có lẽ cuộc hoan ái này thật sự quá đau đớn, người bên dưới vẫn đang kháng cự, cô không chịu khuất phục, hắn liền ép cô phải thuận theo, dùng những cú thúc sâu hơn để đổi lấy sự ngừng giãy giụa của cô, bàn tay to lớn xoa nắn bầu ngực mềm mại của cô, bóp nặn thành đủ loại hình dạng.
Ngay khi Ninh Tri Đường nghĩ rằng mình sẽ bị Lộ Ngôn Quân làm chết trên giường, người đàn ông cuối cùng cũng bước vào giai đoạn cao trào, nhưng những cú thúc đột ngột trở nên mạnh mẽ hơn lại khiến cô gần như ngất lịm đi vì đau.
Vì quá đau đớn, móng tay cô bấu chặt vào cánh tay người đàn ông.
Lộ Ngôn Quân cắn môi cô, chậm lại động tác, đợi đến khi bắn toàn bộ tinh dịch trắng đục vào hoa tâm của cô, mới nhẹ nhàng rút ra khỏi côn thịt to lớn đã rong ruổi trong cơ thể cô bấy lâu.
Cái huyệt nhỏ mềm mại bị hắn tàn phá liên tục nhiều lần, đã sớm không còn giữ được hình dạng ban đầu, dù đã rút ra, nhưng vẫn không thể khép lại được, mơ hồ vẫn có thể nhìn thấy thịt mềm bên trong đang co rút, đập nhẹ, còn tinh dịch vừa bắn vào cũng chảy ra từ cửa huyệt, chảy xuống khe mông cô.
Hắn cúi đầu hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lẽo của cô gái, những ngón tay vùi sâu trong cơ thể cô chỉ còn lại phần gốc, khuấy đảo chất lỏng màu trắng bên trong, dường như đang đẩy tinh dịch chảy ra trở lại vào trong.
Lộ Ngôn Quân hút một điếu thuốc bên giường, Ninh Tri Đường dần tỉnh lại. Cô không biết mình đã bị người đàn ông hành hạ bao lâu, mệt đến mức không còn sức nhấc ngón tay, giọng cũng khàn đặc, không còn sức nói chuyện, toàn thân đau nhức vô cùng.
Thấy cô tỉnh lại, Lộ Ngôn Quân lại kéo cơ thể mềm nhũn như nước của cô vào lòng.
Hắn ôm cô gái mềm yếu bất lực ở trên người, nâng cánh mông trắng nõn của cô lên, cắn răng chịu đựng côn thịt lại lần nữa chìm ngập vào trong cơ thể cô, bàn tay mạnh mẽ đem cô khe mông hướng ra phía ngoài mở ra, để nơi giao hợp của hai người địa không hề che lấp, để có thể thấy lẫn nhau rõ ràng hơn.
Bên trong cô vẫn còn rất ẩm ướt, lại bị chơi mở hoàn toàn, vì vậy hắn chỉ cần ưỡn eo là có thể đi vào nơi sâu nhất của cô.
Cửa huyệt bị hắn đâm hồng nhuận không thôi, đã vô cùng sưng đỏ, dương vật đâm sâu vào lôi ra không ít tinh dịch.
Hơi tỉnh táo lại một chút, Ninh Tri Đường lúc này càng cảm thấy dày vò đến muốn chết đi được, nhưng cô không thể trốn thoát, sức lực của hắn quá lớn, trói chặt cô lại không cho cô chút không gian phản kháng nào, ngay cả sức lực đẩy vai hắn cũng trở nên yếu ớt.
Thấy cô khóc đến nghẹn ngào, Lộ Ngôn Quân mới chậm lại động tác, dùng lưỡi liếm sạch nước mắt trên mặt cô.
Hắn dỗ dành cô như dỗ trẻ con, nhẹ nhàng lắc lư cơ thể cô: "Khóc cái gì? Không thoải mái sao?"
Lộ Ngôn Quân chính là một kẻ điên, cố gắng xóa sổ tất cả những người thân cận với cô, còn muốn dày vò thể xác lẫn tinh thần cô như thế này, đêm dài dằn vặt này, Ninh Tri Đường không biết đến khi nào mới kết thúc.
Cơ thể cô đau quá, đau khắp nơi khiến cô chỉ muốn khóc, đặc biệt là nửa thân dưới, gần như đã đau đến tê dại, cảm giác bị hắn lấp đầy và mạnh mẽ xuyên qua xé rách mỗi lần, khiến cô từng muốn ngất đi.
Lộ Ngôn Quân đặt cô trở lại giường, từ phía sau nâng cao mông cô, bàn tay to tách ra hai mông mềm mại, dùng dương vật của mình di chuyển đến tiểu huyệt sưng đỏ của cô, sau đó nhắm ngay khe hở màu hồng phấn rồi một lần nữa đâm vào.
Hắn rút ra hoàn toàn, rồi lại hung hăng đỉnh vào, khiến cô gái hét lên một tiếng thảm thiết, toàn thân đau đến run rẩy, nắm chặt lấy bàn tay đang đặt trên eo mình: "Đau quá...".
"Anh đã nhẹ nhàng rồi mà, vợ không cảm thấy sao?" Lộ Ngôn Quân cúi đầu áp môi vào tai cô, lần này lực đâm rút quả thực nhỏ hơn trước rất nhiều.
Hắn siết chặt cánh tay ôm chặt người trong lòng, nâng mông lên mạnh mẽ rút ra đâm vào vài chục cái, rồi lại một lần nữa bắn vào trong cơ thể cô.
Lúc rút ra, tiểu huyệt non nớt của cô gái đã bị giày xéo đến dâm mị không chịu nổi, cửa huyệt dính đầy dịch thể của hai người, bị tàn phá đến giống như một cánh hoa úa tàn.
Bên trong không còn bị ngăn cản, tinh dịch màu trắng không ngừng bị ép ra từ cơ thể Ninh Tri Đường, chảy ra ồ ạt, kéo theo những sợi tơ nhỏ giọt xuống ga giường.
Cô bất lực ngã quỵ trong vòng tay người đàn ông, hoàn toàn ngất lịm đi.
2473 words
24.08.2025
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com