Chương 64: Bí Mật Chung Cực
我们走过去,远远地看到老太婆的面前,竟然真的躺着一个人。
Chúng tôi bước qua, xa xa thấy trước mặt lão bà kia quả nhiên có một người đang nằm.
"小哥?"我心里闪过一丝不祥的念头,随即觉得不可能,不是说他不在这里,是他不可能出现在这里。
"Tiểu Ca?" Trong lòng tôi thoáng có một điềm xấu, lập tức nghĩ:《Không thể nào》Không phải vì hắn có không ở đây, mà là hắn không thể nào xuất hiện tại nơi này được.
这个人完全被裹在黑色的泥浆黏胶里,四周有几条藤蔓一样的东西。胖子把这些撕掉,露出了三条青铜铁链。
Người này hoàn toàn bị khóa lại trong bùn nhão sánh như keo, xung quanh có mấy sợi dây gì đó. Bàn Tử tới gạt hết những thứ linh tinh xuống thì nhìn ra đó là ba sợi xích Thanh Đồng.
就是这三条链子把这人固定在这里,没有被顺着泥浆冲出去。
Đúng hơn là ba sợi xích này đã cố định người kia ở đây, không thể bị cuốn theo bùn nhão đi ra được.
那人蜷缩着身子,看形状非常胖,也不知道是不是一个真人。
Thân thể người kia co quắp, nhìn hình dạng thì vô cùng béo, cũng không biết có phải một người thật hay không.
"什么玩意儿?真的有腹泻神?"胖子道,"把自己泻虚脱了,死在这儿了?"
"Cái quái gì đây? Thật sự là có thần tiêu chảy sao?" Bàn Tử lên tiếng, "Đi chảy tới mệt lả, rồi chết luôn ở đây sao?"
"你的意思是刚才那些东西都是这人生产的?那他得兢兢业业拉了多久。"
"Ý của anh là những cái vừa rồi là do người này làm ra? Vậy hắn phải giữ nó trong bao lâu chứ."
"没听过一歌儿吗?我想再拉五百年。"胖子道。张海杏就叹了口气,看了看天花板,显然对我们无语到极点了。
"Chưa từng nghe qua bài hát đó sao? Tôi thật sự muốn đi ị thêm năm trăm năm nữa*." Bàn Tử đáp. Trương Hải Hạnh thở dài, ngẩng đầu nhìn trần hang một chút, rõ ràng là không còn gì để nói với chúng tôi.
* Bài hát gốc có tên Mượn trời xanh thêm 500 năm (向天再借五百年) có câu Tôi thật sự muốn sống thêm 500 năm (我真的还想再活五百年) Bàn Tử lại chế lại thành Tôi thật sự muốn đi ị thêm 500 năm (我真的还想再拉五百年)
胖子道:"老姐姐你别这样,这些俏皮话不仅不会伤害我们的专业技能,反而还能活跃气氛。"
Bàn Tử nói tiếp: "Bà chị già, chị đừng như vậy, những lời nói dí dỏm sẽ không làm ảnh hưởng tới kỹ năng chuyên nghiệp của chúng tôi đâu, trái lại còn có thể làm bầu không khí sinh động hơn đó."
"少废话,看看是什么东西。"张海杏道,"你们像说相声一样,不累吗?"
"Ít nói nhảm đi, nhìn xem là cái gì." Trương Hải Hạnh nói, "Các anh tự hát kịch* với nhau như vậy không mệt mỏi sao?"
* Nguyên văn là Nói tướng thanh (说相声): Đó là một nghệ thuật biểu diễn nghệ thuật dân gian Trung Quốc xuất hiện ở Bắc Kinh trong thời Đạo Quang của nhà Thanh. Tiền thân của nó là trống hình bát giác. Công việc chính được chia thành bốn môn: nói, học, vui và hát.
"艺高人胆大。"胖子看了我和张海杏一眼,伸手碰了一下那个人。
"Người tài cao gan lớn." Bàn Tử nhìn tôi và Trương Hải Hạnh liếc nhau, vươn tay ra chạm vào người kia một chút.
那人表面没有任何凹陷,是硬的,能感觉到胖子的手用了力气,但是没有任何变化。
Bề mặt người kia không có bất kỳ vết lồi lõm nào, hoàn toàn cứng rắn, có thể cảm giác được tay Bàn Tử phải dùng lực thế nào, nhưng nó vẫn là không có mảy may biến hóa gì xảy ra.
"石化了。"胖子说道,明显是松了口气,"不会是活的,就算是活的也动不了,我们朝他撒尿都行。"
"Hóa đá rồi." Bàn Tử nói, rõ ràng là còn thở phào một tiếng, "Không biết là sống không, nếu là sống thì cũng không nhúc nhích được, chúng ta tiểu lên người hắn cũng được."
"你确定?说不定是金刚葫芦娃。"我的心都要跳到嗓子眼了,压着自己说俏皮话。
"Anh chắc chứ? Nói không chừng là quả hồ lô kim cương nữa." Tim tôi dường như nảy lên tận cổ họng, tự nhủ với bản thân đây là lời nói đùa.
"要是金刚葫芦娃咱们就是在做梦,看看脸就知道了,要是做梦,我希望是铁臂阿童木。"胖子也道,做了一个撕掉脸上的东西的动作,但动作归动作,我和胖子对看了一眼,都没伸手,张海杏看了我们两眼:"你们他妈有意思吗?要不要回去吃两口奶壮壮胆再来?"说着把手往那人脸上伸去。
"Nếu đúng là quả hồ lô kim cương thì là chúng ta đang nằm mơ, nhìn mặt là biết, nếu như nằm mơ, tôi hy vọng là cánh tay sắt A Đồng Mộc* hơn." Bàn Tử cũng nói, xong làm động tác như xé ra khuôn mặt thật, nhưng đưa tay đi đưa tay về, tôi và Bàn Tử nhìn nhau, không ai động thủ cả. Trương Hải Hạnh liếc chúng tôi: "Con mẹ nó, các người có ý gì vậy? Hay là đi về bú mẹ để lấy thêm can đảm đi rồi trở lại?" Nói rồi bắt tay chuẩn bị với tới mặt thứ kia.
* Một nhân vật trong phim hoạt hình Nhật Bản.
胖子抓住了她的手:"这儿如果是神的地方,那揭开神的面纱的光荣一定是胖爷我的,胖爷我跟着小天真混,经常混亏本,如今不能连荣誉都没了。你给我闪开。"
Bàn Tử vội tóm lấy tay cô ấy: "Nếu đây là thần của nơi này, người kéo cái khăn che mặt vinh quang của thần nhất định phải là Bàn gia tôi, Bàn gia tôi theo Tiểu Thiên Chân lăn lộn, bình thường là lỗ, hôm nay không thể mất luôn cả cái vinh dự này. Cô mau tránh ra cho tôi."
"少废话,都一边待着去,姑奶奶不给你荣誉。"张海杏怒道。
"Nói nhảm ít đi, xê qua một bên hết cho tôi, lão nương đây sẽ không để cho anh vinh quang này đâu." Trương Hải Khách cả giận nói.
胖子做了一个绝对不容商量的表情,瞪了张海杏很久。
Bàn Tử làm mặt tuyệt đối không thể thương lượng được, trừng Trương Hải Hạnh thật lâu.
张海杏也懒得和他贫了,把手缩回去,胖子呸了一口,嘴里念了念:"你最好是七仙女,不济是嫦娥,再不济织女也行。"
Trương Hải Hạnh cũng không buồn lắm lời với anh ta, lui tay lại, Bàn Tử nhổ một cái, trong miệng niệm niệm: "Mày tốt nhất là thất tiên nữ, không thì Hằng Nga, hoặc chí ít cũng phải là Chức Nữ biết chưa."
我心里盘算着,按照胖子的说法,这绝对不会是神,因为腹泻神不会待在自己的排泄器官里,这最多是直肠里的一条蛔虫而已。这念头一闪而过我就知道自己太紧张了,我的大脑在强迫我走神。
Trong lòng tôi thầm tính, theo như cách nói của Bàn Tử, đây tuyệt đối không phải thần, vì thần tiêu chảy sẽ không nằm luôn trong đống mình bài tiết ra, đây nhiều nhất chỉ là con giun đũa trong dạ dày của thần mà thôi. Ý niệm này lóe lên trong đầu khiến tôi liền biết mình đã quá căng thẳng, đầu óc tự nhiên nghĩ linh tinh.
念了半天,胖子缓缓开始撕开这人身上的黑色泥浆。
Niệm nửa ngày, Bàn Tử chậm rãi bắt đầu lôi hết những bùn đen trên thân người kia xuống.
脸上的泥浆一下就被扒了下来,拉开之后用手电照,被撕开的地方下,是团白色的骨头。
Bùn trên mặt trong chốc lát đã bị gạt xuống, lúc lấy đèn pin qua soi, dưới chỗ vừa mở ra là một vật hình cầu màu trắng như xương.
胖子继续扒,很快,一张奇怪的人脸出现在我们的面前。
Bàn Tử tiếp tục gạt, rất nhanh sau đó, một khuôn mặt kỳ quái xuất hiện trước mắt chúng tôi.
不是石头,也不是化石,而是像玉石一样的东西,半透明白色的玉石,里面透出很多黑色的脉络。
Đó không phải tảng đá, cũng không phải hóa thạch mà là một thứ gì đó giống như ngọc thạch vậy, nửa trong suốt màu trắng ngà, bên trong còn có rất nhiều đường chỉ mạch màu đen.
脸的四周,有很多蜘蛛网一样的东西缠绕着,我们用手电拨动,发现这些东西被石化了,但是一用力,那些东西会碎裂,不是很牢固。
Xung quanh bề mặt cũng có chi chít những sợi giống như mạng nhện quấn vào, dùng đèn pin soi có thể thấy chúng đều đã bị hóa đá, nhưng chỉ cần dùng lực một chút liền có thể khiến chúng vỡ vụn ra, không chắc chắn mấy.
脸的表面皴裂得很厉害,而且棱角分明,是一个老人。领口部位的衣服全都腐烂了,应该是被刚才的泥浆冲走了,现在只剩下一些纤维,一些不是很容易腐烂的藏族银器还在身上。
Ngoài mặt nứt nẻ vô cùng kinh khủng, hơn nữa góc cạnh cũng rõ ràng, là một ông già. Vị trí cổ áo đều đã rữa nát, chắc là vừa rồi bị bùn tràn qua, hiện chỉ còn lại một vài mảnh nhỏ, có cả mấy đồng tiền của người Tạng không bị mục nát cũng vẫn đặt trong người.
"蜘蛛侠?"
"Spider man?"
"不是,是个茧。"张海杏说道,忽然她就上手,开始把人身上所有的黑色泥浆全部撕下来。
"Không phải, đây là một cái kén." Trương Hải Hạnh lên tiếng, bỗng nhiên cô ấy đưa tay ra, cũng bắt đầu gạt hết những bùn nhão trên thân người kia xuống.
很快,一具半透明的人体就出现在了我们面前。奇迹一般,我们发现他身上的衣服,竟然保存得还算完整。
Rất nhanh sau đó một cơ thể bán trong suốt liền xuất hiện trước mặt chúng tôi. Giống như kỳ tích, chúng tôi phát hiện quần áo trên người, gần như vẫn được bảo tồn hoàn chỉnh.
是一件被泥浆浸透硬化的皮衣。
Chỉ là bị ngâm trong bùn nước trở thành áo da cứng ngắc.
"是个藏族人吗?"
"Đây là một người dân tộc Tạng phải không?"
"不是,是个汉人。"张海杏又点上一支香烟,从那人的脖子上扯下一个饰品——是一块玉佩。她递给我,我能看出是汉族的样式。
"Không, đây là người Hán." Trương Hải Hạnh liền đốt một điếu thuốc thơm, từ cổ người kia kéo ra một vật phẩm trang sức —— là một khối ngọc bội. Cô ấy đưa cho tôi, tôi có thể nhìn ra là kiểu dáng của người Hán.
"能看出什么年代的吗?"我问道。玉佩的样式十分简单,没有太多的细节供我判断。
"Có thể xem được từ niên đại nào không?" Tôi hỏi, kiểu dáng ngọc bội vô cùng đơn giản, không có quá nhiều chi tiết để tôi có thể đoán ra được.
张海杏摇头道:"知道是什么年代的没用,就算是知道他是谁都没用。"
Trương Hải Hạnh lắc đầu nói: "Biết niên đại cũng vô dụng thôi, kể cả biết người này là ai cũng chẳng để làm gì cả."
"OK,我来总结一下,在这个青铜门里,有一具汉族人的尸体,被铁链捆在了地上。这就是你们族长说的终极吗?这个终极略弱啊。"
"Ok, tôi ở đây tổng kết một chút nhé, trong cánh cửa Thanh Đồng này, có một thi thể người Hán, bị xích sắt nhốt trên mặt đất. Đây chính là chung cực mà tộc trưởng nhà các cô nói sao? Chung cực này có vẻ hơi bị kém đấy!"
"不,这个人一定是个外来人。你看,青铜铁链是真铁的,然后打入地下固定住,我们还得仔细看看。"
"Không, người này nhất định là ngoại lai. Anh xem, xích Thanh Đồng kia là sắt thật, sau đó được cắm xuống cố định ở dưới đất này, chúng ta còn phải quan sát kỹ đã."
他完全是一个人的样子,而且是一个以自然的姿势蜷缩着,很肥胖,整个人的脂肪垮在地上,但按下去却都是硬的。
Người này hoàn toàn có hình dáng con người, hơn nữa còn ở tư thế co quắp, rất béo, cả người mỡ chảy tràn trên đất, nhưng chạm vào thì đều đã đông cứng hết.
"这里竟然有一个人蜕。"张海杏说道,一边把手电照向那玉人的胸口。我们发现所有的黑色棉絮纹路全都在胸口汇聚成一个黑色的团。
"Đây hóa ra là một lớp xác người." Trương Hải Hạnh nói, vừa cầm đèn pin soi lên ngực người ngọc. Chúng tôi cùng phát hiện ra tất cả hoa văn của sợi bông màu đen kia đều tụ lại thành một đống trên ngực.
"你知道这是什么东西?"我惊讶地问她。
"Cô biết đây là cái gì?" Tôi kinh ngạc hỏi cô ấy.
"我是有备而来的,对于我们能看到什么东西,我并不是完全不知道。这是尸玉,是人的尸体在特定的环境下石化成一种奇怪玉石,我们开启过很多超过三十个世纪的古墓,会发现一些类似的情况。这种尸玉演化时间很长,需要很稳定的环境。换个说法,就是一种特定的环境让尸体石化的速度变得非常非常快,甚至可以保持尸体的基本形态。只是大部分尸玉都会把尸体整个包在里面,这一个十分的特别,这种整具尸体都变成这样的情况,我从没看到过。"
"Tôi đến đây đã có chuẩn bị, đối với những thứ chúng ta có thể thấy, tôi không phải là hoàn toàn không biết. Đây là xác ngọc, là thi thể của người ở hoàn cảnh đặc biệt bị hóa đá, trở thành ngọc thạch, chúng tôi từng mở một cổ mộ trước đây khoảng ba mươi năm, cũng phát hiện một vài tình huống tương tự. Loại xác ngọc này hình thành trong thời gian rất dài, cần một hoàn cảnh rất ổn định. Có một cách nói ngược lại, là trong hoàn cảnh đặc biệt khiến cho thi thể hóa đá với tốc độ vô cùng nhanh, thậm chí có thể duy trì hình thái cơ thể như lúc đầu. Chỉ là phần lớn xác ngọc đều bọc thi thể ở bên trong một lớp như cái túi, đó là một thứ hết sức đặc biệt, đối với tình huống hình thành loại thi thể như vậy tôi chưa từng được đấy."
"我以前好像看到过。"我心中闪了一下,但记不起是什么时候看到过这样的东西了,"那么这东西为什么会出现在这里?"
"Tôi trước đây hình như từng thấy qua rồi." Trong lòng tôi chợt lóe lên, nhưng không nhớ nổi là từng nhìn qua vật như vậy lúc nào, "Vậy tại sao thứ này lại xuất hiện ở đây?"
"这一点我们无法知道,我只知道我们家族的记载中,所有尸玉的胸腔里都似乎有什么东西在成形。你看这些黑色的棉絮,我们之前看到的所有尸玉,这些棉絮都分散在尸体里,但都有往胸腔里聚集的迹象。而这一具,这些棉絮几乎都集中到了胸腔里。这一具尸玉的年代应该十分久远了。来,我们敲开它的胸腔,看看里面到底是什么。"说着她就拿出自己的登山镐。
"Cái này chúng ta không thể biết được, tôi chỉ biết trong ghi chép của gia tộc tôi, trong lồng ngực của tất cả xác ngọc dường như đều có hình thành vật gì đó. Anh xem những sợi mạch đen này, tất cả xác ngọc chúng tôi từng thấy trước đây đều có sợi mạch này phân tán khắp cơ thể, nhưng đều có dấu hiệu tụ lại trong lồng ngực. Còn xác này thì hầu như sợi mạch đều tập trung hết ở trong ngực. Xác ngọc này chắc chắn đã tồn tại từ rất lâu rồi. Được rồi, vậy chúng ta thử mở lồng ngực nó ra, xem bên dưới rốt cuộc là cái gì." Nói rồi cô ấy liền rút cuốc của mình ra.
胖子在尸体的另一面,对她摆了摆手:"不用敲了,你到我这里来看。这里已经破了。"说着他用力抬起尸体,让我们看尸体的背部。那些蜘蛛网一样的东西一下全碎了,哗哗地往下掉碎屑。
Bàn Tử nhìn một mặt khác của thi thể, khoát tay nói với cô ấy: "Không cần phá, cô qua chỗ tôi xem trước. Ở đây có một lỗ hổng." Nói rồi anh ta dùng lực nhấc thi thể lên, để chúng tôi nhìn lưng nó. Cái thứ như mạng nhện này động một chút liền vỡ ra, mảnh vụn rơi xuống ào ào.
尸体的重量似乎不不重,他一个人撑着,我们看到尸体的后背上有一个很大的洞,里面全是黑色的玉渣。碎片还在尸体的下面,能看到胸腔是空的。
Trọng lượng thi thể gần như không nặng, một mình Bàn Tử đỡ, chúng tôi thấy sau lưng thi thể có một lỗ hổng rất lớn, bên dưới đều là cặn ngọc màu đen. Đáy của những mảnh vụn của xác, có thể thấy lồng ngực đã trống không.
"是空的,没东西,可能只是一个自然现象。"
"Là rỗng thật, không có gì cả, khả năng chỉ là một hiện tượng tự nhiên thôi."
"不是你想的那样。"张海杏的面色变了,"难道有东西从尸体里跑出来了?"
"Không như anh nghĩ đâu." Trương Hải Hạnh chợt biến sắc, "Chẳng lẽ có thứ gì đó từ trong thi thể chạy ra ngoài?"
"什么东西?"
"Cái gì vậy?"
"不知道,但那东西一定在刚才的泥浆里,它被冲到外面去了。"张海杏道。
"Ai mà biết được, nhưng thứ đó nhất định mới chui ra từ trong bùn nhão, nó bị bùn tạt ra ngoài." Trương Hải Hạnh nói
"未必。"胖了的面色也忽然变了,他猛地把手电指向山洞的一边,一边把枪扯了下来。
"Chưa chắc đâu." Vẻ mặt Bàn Tử cũng chợt thay đổi, anh ta vừa xoay đèn pin rất nhanh về phía sơn động, vừa kéo khẩu súng xuống.
我一下想起他刚才的感觉,也开始端枪。
Tôi bỗng nhớ tới cảm giác anh ta vừa rồi có nói, cũng bắt đầu đè súng.
才回头,我们立即就看到胖子之前看的地方,昏黑中出现了一个黑色的影子,这个东西是半伛偻的状态,缩在黑暗之中,似乎在看着我们。
Vừa quay đầu lại, chúng tôi lập tức liền thấy nơi lần trước Bàn Tử nhìn tới, trong tối đen mù mịt xuất hiện một cái bóng đen, nó đang trong trạng thái còng người xuống, núp trong bóng tối, dường như đang quan sát chúng tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com