Chương 9
Thở dốc cố gắng tránh môi, mặt Thạch Hạo Nhiên bình tĩnh, cực lực áp lực, lại ức chế không được dần dần bị khơi mào dục hỏa. Môi mềm ẩm ướt, nóng bỏng ở cường kiện khí lực nhất nhất duyện hạ ẩm ướt ngân, đầu lưỡi ở trước ngực đảo vòng quanh, trước ngực nổi lên phản ứng, điểm nhỏ có chút vô lức mà đứng thẳng lên, ngón tay thuận thê mà kích thích bên kia, ngón cái ở đỉnh vẽ vòng vòng, thậm chí còn cắn nhẹ điểm hồng trước ngực.
Mà tay kia của cô cũng không nhàn rỗi, mò xuống, cầm lấy nam căn dâng trào, trơn trượt, trong lòng bàn tay qua lại cọ xát vài cái, nam căn nóng rực tróng tay càng thêm phát trướng.
Giang Lăng Lục nhếch khóe môi, nâng lên mông cánh hoa, làm cho nam căn để trước hoa tâm ma sát trượt qua trượt lại, quần lót mỏng manh khiến nam căn không thể tiến vào, nhưng thân thể căng cứng cảm nhận được hoa khẩu tuyệt vời, trong tay nam căn không khỏi hưng phấn mà rung động một chút.
"Như vậy liền hưng phấn, như thế nào, như vậy thích không?" Đầu lưỡi liếm quá nổi lên, mắt đẹp hướng lên trên nhìn thẳng hắn, nhìn hắn nhắm mắt lại, cực lực điều chỉnh hô hấp, thấy hắng không ngừng khống chế dục vọng, cô không khỏi nhíu mày.
Cái miệng nhỏ nhắn hướng lên trên ở cằm hắn cắn, cầm nam tính giữ lấy vừa thu lại nhanh.
"Ngô!" Điều chỉnh hơi thở nhất thời hỗn loạn, biết cô cố ý, Thạch Hạo Nhiên nhắm chặt mắt, không muốn nhìn thấy bộ dạng đắc ý của cô.
"Như vậy không muốn nhìn tôi a?" Cô khinh cắn cằm hắm, đầu lưỡi liếm qua môi, thấy hắn nhắm chặt mắt, ánh mắt cô trở nên tà mị . Không muốn nhìn cô sao?
Cô chuyển mắt nhì đến khối băng bên cạnh (điêu vật từ nãy h mà băng chưa tan hết mới sợ. hay mở điều hoa ở 0 độ C thế), lấy một khối băng, bỏ vào trong miệng, sau đó, thân cúi xuống, đem khối băng đến trước ngực hắn.
Bỗng nhiên lạnh lẽo làm cho toàn thân rùng mình, nụ hoa bị lạnh lẽo chất lỏng lạnh hàm trụ, hắn nhịn không được mở mắt ra, nhìn đến cô nhả ra khối băng, làm cho băng tan ở trên ngực trượt qua trượt lại, há mồm ngậm lấy nhũ tiêm, lại buông ra, lấy đầu lưỡi linh hoạt điều khiển khối băng, quanh nhu tiêm đảo qua đảo lại.
Cái loại này lại vừa nóng vừa nóng vừa lạnh thật kích thích hắn, Thạch Hạo Nhiên không khỏi cắn răng, bị trói chặt tay nắm thành quyền, gân xanh nổi lên.
Cảm giác được thân thể hắn kích động, Giang Lăng Lục đắc ý, đầu lưỡi trượt trượt khối băng, di chuyển khối băng đi xuống, ở trước cơ bụng rắn chắc đảo qua một vòng.
Hô hấp của hắn trở nên càng dồn dập, con ngươi đen nhiễm thêm dục hỏa, nhìn chăm chú vào hành động của cô, xem qua khối băng cô ngậm ngày càng trở nên nhỏ dần, mắt đẹp khinh bỉ liếc hắn một cái.
Hắn nhất thời hiểu được cô muốn làm gì."Giang...... Nga!"
Ngậm khối băng trong cái miệng nhỏ nhắn đột nhiên hàm trụ đỉnh nam căn, đột nhiên kích thích làm cho hắn giật nảy mình, nam tính bị kích thích vừa nóng vừa lạnh cũng bừng bừng phấn chấn.
Tay nhỏ bé cầm phía cuối của nam tính, ấn ấn, vỗ về sự mẫn cảm của hắn, cái miệng nhỏ nhắn ngậm chạt nam căn đang dâng trào, phun ra nuốt vào, khối băng dần dần hòa tan hỗn hợp nước bọt, đem nam căn phủ một lớp nước trong suốt nhìn thật dâm mỹ.
Khối băng dã tan, mà đầu lưỡi lại vẫn lạnh lẽo, theo cành môi nhỏ nhắn di động, cái lưỡi phiến tình liếm nam căn thô dài, thậm chí đi xuống đảo quanh hai bên.
"Ngô ân......" Bừng bừng, phấn chấn tình dục, làm cho hắn rốt cuộc không thể áp chế, thô thanh không nhịn được bật ra, Thạch Hạo Nhiên nhắm mắt lại, thư sướng hưởng thụ bị cái miệng nhỏ nhắn bao lấy.
Cảm giác được nam tính rung động, cô liếm càng dùng sức, hàm trụ thỉnh thoảng còn phát ra tiếng nước, phía cuối còn bị ngón tay kính thích thật mẫn cảm.
"A!" Hắn run rẩy, sung sướng làm cho nam tính càng thêm nóng bỏng, cơ hồ sắp bùng nổ đến nơi, cô lại đột nhiên buông ra, cái miệng nhỏ nhắn cũng rời khỏi nam căn đang dâng trào.
"Ngô......" suýt nữa bắn ra, bàn tay cùng đôi môi chợt rời đi, Thạch Hạo Nhiên không khỏi thống khổ mở mắt ra, khuôn mặt nhiễm dục vọng mà ửng đỏ, con ngươi đen nóng rực cơ khát nhìn cô.
Giang Lăng Lục liếm cánh môi, khuôn mặt nữ nhân lúc thời khắc này lại kiều mỵ vô cùng, cánh môi dính dính chút bạch dịch của hắn, cô liếm liếm nuốt vào. Động tác khiêu khích này làm cho hắn điên cuồng.
"Muốn tôi sao?" Mông cánh hoa áp hướng nam căn đang dâng trào, nhu huyệt từ từ khiêu khích hắn cũng mẫn cảm phiếm ra dịch ướt át, hoa tâm đảo qua đảo lại đỉnh nam tính, vừa lòng nghe được hắn thở dốc.
Ôm lấy nụ cười, ngón tay chậm rãi cởi bỏ áo sơmi, lộ ra nội y màu đen bao lấy bộ ngực sữa no đủ, ngón tay cởi ra áo lót, làm cho đầu ngón tay ở ngực nhũ di động, sau đó đem áo lót vứt sang một bên, nhũ tiêm phấn nộn ở trong không khí hơi lạnh đứng thẳng lên.
Mà hoa huyết ướt át dâng trào, lần nữa quyến rũ hắn, muốn quyến rũ xúc động của hắn, muốn hắn vì cô mà không khống chế được.
Hắn nhìn chằm chằm cô, khiêu khích trước mắt ngày càng nóng bỏng.
Cô cúi xuống, cánh môi nậm chặt môi hắn, mà lần này hắn không né tránh, phiến môi nhếch lên cười sâu sắc, cái lưỡi mềm tham nhập vào trong miệng hắn.
Phấn lưỡi vừa tiến vào, lập tức nhận được phản ứng kịch liệt của hắn, lời lẽ nóng bỏng cuốn lấy cô, cơ hồ là cuồng nhiệt đoạt lấy ngọt ngào của cô.
Giang Lăng Lục hưởng thụ, lửa nóng khiến hắn dường như không thể hô hấp, cô chỉ có thể mở ra cái miệng nhỏ nhắn mặc hắn xâm lược, lời lẽ nhiệt tình cùng hắn hôn lấy. ngọn lửa nóng dực cắn mút lấy môi của cô, nam tính dâng trào ở nhu huyệt cọ cọ, Thạch Hạo Nhiên đột nhiên nâng mông, làm cho đỉnh đột nhiên xâm nhập vào hoa tâm.
"A!" Hắn đột nhiên tiến vào rước lấy một tiếng kêu yêu kiều, quần lót ở hạ khố khiến nam căn không thể xâm nhập, bị đụng đến một bên, hãm sâu tiến vào hoa môi, nam căn của hắn thô lỗ làm cho cô cảm thấy một đau, bụng mẫn cảm co rút lại, hoa vách tường cũng tùy theo ngậm chặt.
"Ngô......" hoa huy*t nhanh chóng ngậm chặt nam tính, Thạch Hạo Nhiên rốt cuộc không nhịn được dục vọng, cái mông rắn chắc hữu lực không chịu được hướng lên trên đỉnh, hướng thẳng đén trước hoa huy*t.
Hắn thô lỗ ra vào làm quần lót cũng theo sâu rơi vào hoa thịt, Giang Lăng Lục không khỏi cảm thấy lại đau, đan nhưng cũng xen lẫn khoái cảm.
"Chán ghét! Anh thật thô lỗ." Cô khẽ cắn môi hắn, miệng nói chán ghét, nanng mông phối hợp, nương theo sự ra vào của nam tính.
Mà mặt đắc ý, nhìn hắn người cô không khống chế được, trong lòng không khỏi sung sướng, cô mê luyến thân thể hắn, hắn cũng không không thể kháng cự cô?
Rõ ràng thích cô, lại còn cự tuyệt cô, hừ! Cuối cùng còn không phải thần phục dưới thân cô? Hắn nha, vĩnh viễn đừng nghĩ chạy thoát khỏi lòng bàn tay cô.
Làm cho cô, Giang Lăng Lục, thích thượng (thích XXOO đó), cũng không muốn chạy trốn!
Cô bá đạo nghĩ, ngồi dậy, tay nhỏ bé phóng tới cầm lấy ngực, nâng lên viên mông, yêu mị lên xuống di động, phun ra nuốt vào nam tính. động tác này làm cho nam căn đang dâng trào đi vào càng sâu,hoa vách ẩm ướt nóng đi theo ra vào mà mang theo trù dịch, trơn bóng theo nam căn ra vào.
Mà tay cô chỉ giữ chặt hai điểm hồng nổi lên, chỉ trong bụng trằn trọc nhăn nhó cọ xát, khiêu khích mẫn cảm của hắn, ngón tay khiêu khích nhũ tiêm, âm thanh khêu gợi có chút dụ hoặc."A Hạo, anh thích tôi, đúng hay không?" mông dừng lại động tác, không hề phun ra nuốt vào nam tính, mà vách tường ẩm ướt mút chặt lấy nam tính của hắn.
"Ngô......" Thạch Hạo Nhiên khó nhịn trừng mắt nhìn cô.
Cô đối với hắn cười, khuôn mặt nhỏ nhắn nhiễm đầy tình dục mà càng quyến rũ động lòng người, ngón tay ở trước ngực hắn ngực vòng quanh vòng."Anh là của tôi, đúng hay không?"
Hắn không hé răng, hầu như vì khát vọng mà lăn lộn.
Giang Lăng Lục nhíu mày."Không trả lời sao?" Cô đứng dậy, vách tường nhuyễn hoa ẩm ướt một chút lại một chút, thong thả rời đi nam căn đang dâng trào.
Đáng chết! Nữ nhân này...... Thạch Hạo Nhiên giận trừng mắt nhìn cô, cực lực muốn dùng ý chí kháng cự, không nghĩ làm cho cô thực hiện được nguyện vọng của mình, không nghĩ như cô mong muốn.
Cái trán bởi vì áp lực mà thấm đẫm mồ hôi, thân thể nóng rực run rẩy, hắn dùng lực nhắm mắt lại, hô hấp càng hồi hộp mà thở dốc.
Đột nhiên, hoa huy*t ướt át dời đi lại quay lại, hoa huy*t rất nhanh đem nam căn nuốt vào, hoa thịt non nớt lập tức lại bao chặt lấy nam tính.
"Ân......" đột nhiên tới kích thích Này làm cho hắn rên rỉ, nam căn đang dâng trào suýt thì hỏng mất thiếu chút nữa kinh không dậy nổi, có khi còn đầu hàng sớm mất.
"Hi, trêu anh một chút." Khuôn mặt nhỏ nhắn ác liệt cười, ngón tay ẩm ướt trên ngực hoạt họa."Tôi còn không thỏa mãn, như thế nào rời đi được chứ?"
Cảm nhận được trong cơ thể, nam tính đang bừng bừng phấn chấn rung động, nhìn đến giữa trán hắn nổi lên gân xanh, Giang Lăng Lục ở trong lòng lại cười đến đắc ý.
Nhịn nữa thôi! Cô xem hắn nhiều có thể chịu được bao lâu?
Nữ nhân này...... Thạch Hạo Nhiên bị buộc lý trí mất hết, mông giận dữ hướng lên trên, hung hăng va chạm nhu huyệt, một lần lại một lần dùng sức xỏ xuyên qua cô.
Thấy hắn hoàn toàn không khống chế được, Giang Lăng Lục kiều mỵ cười, xinh đẹp đón ý nói hùa theo hắn, tường hoa vách không ngừng mà phun ra nuốt vào nam tính, thẳng đến một khắc bùng nổ kia .
Cô gắt gao ôm lấy hắn, cái miệng nhỏ nhắn hôn trụ hắn, đem tất cả của hắn hết thảy toàn bộ cắn nuốt, không buông tha một chút ít, mặc kệ là tâm hắn , hay là thân thể hắn...... Tất cả đều là của cô!
Cho dù trải qua một đêm hoang đường lại kịch liệt, nhưng theo quy luật của tự nhiên làm cho Thạch Hạo Nhiên nhắm mặt ngủ.
Cúi mắt, chỉ thấy Giang Lăng Lục nằm úp sấp ngủ ở trên người hắn, cho dù ngủ, tay chân lại vẫn gắt gao ôm hắn, giống như hắn là vật sở hữu của cô đều giống nhau.
Trên tay thiết khảo tối hôm qua đã bị cô cởi bỏ, hắn nhìn thấy vết xước da trên cổ tay, một vòng hồng ngân vờn quanh, thậm chí còn có vết máu được xử lí. Da thịt bị thương hắn không thèm để ý, hắn để ý là, khi cô cởi mọi thứ trói buộc hắn, hắn không đẩy ra cô, mà là kịch liệt áp đảo cô, ở cô tư thái xinh đẹp hạ, một lần lại một lần luân hãm, như cô mong muốn, hoàn toàn ở cô dưới thân không khống chế được. Lý trí của hắn, bình tĩnh, khi đối mặt với luôn không còn sót lại chút gì, cô mới có thể như vậy không có sợ hãi, tuyệt không sợ hắn đối với cô như thế nào.
Cô nói đúng, tùy hứng của cô là từ hắn mà ra, cô có thể đối hắn tùy hứng xấu lắm, là hắn dung túng cho quyền lợi của cô.
Nghĩ vậy, Thạch Hạo Nhiên không khỏi xả ra một chút cười khổ, khuôn mặt có vẻ bất đắc dĩ, đối với nữ nhân này bá đạo lại bốc đồng, hắn là thật sự bất đắc dĩ.
Phóng cũng phóng không ra, quên cũng không thể quên được, muốn không thèm để ý cô cũng không được, đối với cô tức giận, cô lại không sợ hãi, cô là thật nắm chắc hắn! mà cũng do hắn sủng cô, cũng vì nó mà đau lòng, cho cô tha hồ hoành hành, vì cô mà làm tất cả.
Xem cô cười, xem cô làm càn, xem cô không kiêng nể gì, xem cô quá khoái hoạt, hắn cũng đi theo khoái hoạt, bởi vì ở trong lòng hắn, trong mắt chỉ có cô. thật lâu thật lâu trước kia...... Có lẽ, khi cô nghiêm mặt trắng bệch bảo hắn cưới cô, trong lòng hắn liền muốn giữ chặt. Mà cô?
Thạch Hạo Nhiên nhìn chằm chằm Giang Lăng Lục đang, nghĩ đến lời nói của cô tối hôm qua, thích của cô là thật là giả? duy trì được bao lâu? Có phải hay không là hưng trí trôi qua, sẽ lại không thích?
Mà chính là thích, đối với hắn mà nói là không đủ, hắn muốn càng nhiều, toàn bộ của cô, hết thảy của cô, sở hữu của cô, hắn muốn giữ lấy tất cả.
Hắn đối cô không chỉ có thích, cô không hiểu, giữ lấy dục của hắn cũng rất sâu, cho tới nay hắn luôn theo đuổi cô, cũng không bắt lấy cô.
Hắn đang đợi, chờ cô quay đầu nhìn hắn, chờ cô quay đầu cầm tay hắn, hắn luôn luôn chờ cô, đợi đén khi không thể đợi nữa, hắn mới dứt khoát quyết định buông tay.
Buông tay, cũng không phải buông tha cho cô, mà là muốn cho cô chân chính chú ý hắn, mà cô đương nhiên không hề coi hắn tồn tại, bỏ qua hết thảy tâm tư của hắn.
Hắn muốn cô hiểu được, hắn không phải muốn lên giường cùng cô, hắn cũng là chờ đợi mà mệt mỏi.
Con ngươi đen phiếm áp lực chua xót, Thạch Hạo Nhiên khẽ thở dài, "Lăng Lục, tôi nên tin tưởng cô sao?" cá tính Của hắn cố chấp, một khi quyết định giữ lấy, hắn sẽ không buông tay.
Bởi vậy, cô trong miệng nói thích, hắn mới có thể chần chờ, mới có thể sợ hãi, mới có thể không dám tiếp tục yêu, hắn sợ một khi hắn tiếp tục yêu, rồi sau đó cô hối hận......
Thạch Hạo Nhiên nhắm mắt lại, hắn sợ chính mình vì cô mà bị thương, nhưng lại càng sợ là trong lòng giữ lấy dục sẽ làm chính mình phóng không ra thủ mà bị thương cô.
Cô biết trong lòng hắn sợ hãi? Không, cô sẽ không biết, bằng không cô cũng sẽ không làm ra chuyện điên cuồng như vậy......
Thạch Hạo Nhiên quay người, lấy di động, thân thủ chuẩn bị bắt được, nhưng một cái tay nhỏ bé so với hắn còn nhanh hơn.
"Muốn làm thôi?" Giang Lăng Lục lười biếng nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, đưa điện thoại di động nắm chặt đặt ở trước ngực, mắt đẹp ngả ngớn hướng hắn nói."khoa học kỹ thuật thật ngu ngốc, cho dù lấy di động cũng sẽ không dùng!" Chỉ sợ hắn thẹn quá thành giận đem điện thoại của cô quăng đi.
Thạch Hạo Nhiên thở dài, đối mặt với cô, hắn vĩnh viễn chỉ có thở dài."Lăng Lục, đừng náo loạn, tôi sẽ không chịu cho cô uy hiếp đâu."
"Tôi biết." Giang Lăng Lục đối với hắn cười, khuôn mạt yêu kiều dựa trên ngực hắn, ngón tay họa qua mặt của hắn."Anh không thèm để ý chính mình bị mất mặt cho người khác xem, nhưng là...... Anh để ý tôi bị người khác nhìn đi?" Một câu nói ra của cô, so với ai khác đều hiểu được hắn có bao nhiêu để ý.
Thạch Hạo Nhiên mím môi, bị cô nói trúng, hắn là không thèm để ý chính mình, nhưng hắn lại để ý cô.
Thấy hắn không nói, Giang Lăng Lục biết chính mình nói đúng rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười càng thêm sáng lạn. Cô vui vẻ ngẩng đầu hôn cái miệng của hắn, vẻ mặt đắc ý."Tôi chỉ biết anh không bỏ được tôi, đầu gỗ, anh yêu thảm tôi đúng hay không?"
Đúng, hắn là yêu thảm cô!
Thạch Hạo Nhiên không phủ nhận, hắn bắt lấy tay cô, vẻ mặt còn thật sự."Cô cái gì đều nói, cái gì cũng đều biết, sau đó thì sao? Cô đang chứng minh cái gì?"
"Chứng minh anh là của tôi nha!" Giang Lăng Lục nâng lên cằm, đương nhiên nhìn hắn."Tôi đã nói rồi, tôi thích anh."
Không cho hắn cơ hội nói chuyện, cô lại thêm vào một câu."Tôi biết anh không tin."
"Anh muốn tôi làm như thế nào ms tin tưởng tôi?" Hắn nhìn cô, khuôn mặt ổn trọng có chút bất đắc dĩ, cũng có một tia mệt mỏi. " tâm của cô rất tự do!" Cô giống con chim nhỏ, muốn bay là bay, mà hắn, mà hắn như một cái cây, chỉ có thể nhìn cô bay, ngẫu nhiên xa thỉnh thoảng xe ở lại nhánh cây nghỉ tạm, làm cho hắn có cơ hội nhìn cô.
"Cô ở lại trấn nhỏ, là vì bà cô ở đây này, nhưng là bà của cô luôn luôn rời đi, đến lúc đó, cô cũng sẽ rời đi cái trấn nhỏ này, sẽ không ở lại."
"Ai nói?" Giang Lăng Lục tức giận nhìn hắn, cánh môi khinh phiết, "Chỉ cần anh đem tôi giữ chặt, tôi sẽ ở nha!"
"Cái gì?" Hắn giật mình, ngây ngốc.
Giang Lăng Lục mắt hướng lên, chịu không nổi, cho hắn một cái nhìn sắc lẻm."Đầu gỗ, nói anh là đầu gỗ, anh thật đúng là đầu gỗ! Sợ tôi đi, anh phải cố gắng gia tăng sức quyến rũ chính mình, làm cho tôi vì anh mà mê muội đến vĩnh viễn sánh cùng thiên địa, như vậy tôi sẽ không rời khỏi anh!"
Dừng một chút, biết đầu óc của hắn đầu gỗ nhất định không nghĩ ra, cô nói rõ ràng một lần nữa.
"Tôi nói thích anh là thật sự, ít nhất hiện tại,"Tôi thích anh" Là thật, chỉ là về sau...... Thạch Hạo Nhiên nhíu mày.
"Mặt nhăn cái gì?" Giang Lăng Lục trừng hắn, vì hắn hoài nghi lời của cô mà mất hứng."Này cũng không phải không có khả năng, anh cũng không phải không biết trấn nhỏ này cũng có rất nhiều người thích anh."
Ngay cả Đan Tiểu Phù cũng đối hắn sùng bái phải chết, còn đối thân thể hắn chảy nước miếng.
Hừ, chảy tới chết đi! Này thân thể là của cô.
Giang Lăng Lục thực bá đạo hướng trên mặt hắn hôn vài cái, nước miếng ẩm ướt lưu lại trên mặt hắn, thân thể còn chưa đủ, còn tốn hơi nói:"Chậc, nghĩ như thế nào tôi đều cảm thấy anh rất dễ thay lòng đổi dạ."
"Cô đang nói linh tinh gì thế?" Thạch Hạo Nhiên bị lời nói kỳ quái của cô biến thành dở khóc dở cười, rõ ràng là thực còn thật sự bịa chuyện.
"Sự thật nha!" Giang Lăng Lục vỗ miệng, do dự, cuối cùng vẫn là đưa tay lấy di động đến trước mặt hắn quơ quơ."Được rồi, tôi thành thật với anh! Nói chụp được cảnh giường chiếu là lừa gạt anh!"
Cô thành thực thẳng thắn, không tính lấy việc này để uy hiếp hắn.
Thạch Hạo Nhiên lại giật mình, kinh ngạc vừa nghi hoặc nhìn cô."Vì sao muốn nói cho tôi biết?" Cô không phải lấy cái này uy hiếp hắn sao? Hơn nữa như vậy thành thực cũng không giống cá tính của cô.
"Vì muốn cho anh bắt đầu tin tưởng tôi nha!" Vì làm cho hắn có cảm giác an toàn, làm cho hắn tin tưởng cô, Giang Lăng Lục lần đầu đối với nam nhân thành thực.
"Tôi biết anh không tin tôi thích anh, cảm thấy tôi chỉ là vì lòng tự trọng mà quấy phá, tốt thôi, vậy để thời gian chứng minh đi! Nếu như vậy, vì cho anh tin tưởng, tôi phải thẳng thắn, từ nay về sau, tôi sẽ không nói dối anh nữa." giọng điệu Của cô mang điểm không đứng đắn, nhưng là ánh mắt cũng rất thành thật.
"Như thế nào?" Giang Lăng Lục cắn cánh môi, dự đoán được khen ngợi, khẩn trương nhìn hắn."Muốn hay không thử một lần? Liền bắt đầu tin tưởng tôi."
Thạch Hạo Nhiên gắt gao nhìn chằm chằm cô, thấy cô tuy cười, nhưng hắn nhìn thấy khẩn trương trong mắt cô, giống như sợ lời cụ tuyệt.
Như vậy, không có tự tin, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Do dự, tâm không khỏi dần dần ổn định, có lẽ, hắn nên thử một lần.
"Tôi......" Hắn nhếch môi.
"Phanh!" Cửa phòng vào lúc này lại bị dùng sức đá văng ra.
"Giang Lăng Lục! Cô, nữ nhân này nhanh rời khỏi giường anh trai tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com