100. Tin Tưởng
Chu Trúc Thanh tiếp nhận thủy tiên ngọc cơ cốt, lặng lẽ đi tới một một góc mà ngồi xuống.
Đường Tam sờ tay vào trong túi như ý bách bảo, do dự một chút, rồi lấy ra một gốc tiên thảo màu tím nhạt, đỉnh của tiên thảo tựa như một gốc linh chi. Linh chi toàn thân màu tím, phía dưới có chín cái lá màu ngọc tía đan quện lại với nhau.
Đường Tam đi tới trước mặt đại sư:
"Sư phụ, mặc dù Cửu Phẩm Tử Chi này không được coi là tiên phẩm, nhưng cũng có tác dụng bồi bổ không nhỏ, hiệu quả tăng công lợi khí, đối với thân thể của ngài có ích không ít đâu. Ngài hãy nó ăn đi. "
Không đợi đại sư cự tuyệt, Đường Tam đã đem gỡ cọng linh chi từ gốc tiên thảo xuống, đưa tới trước mặt đại sư. Nhìn ánh mắt tha thiết của Đường Tam, đại sư thầm than một tiếng, bèn nhận lấy rồi đưa vào trong miệng, nhai vài lần rồi nuốt vào trong bụng.
-"Linh chi vốn ôn tính, nhưng cửu phẩm tử chi này cũng là một cực phẩm trong các loại linh chi. Sư phụ, ngài cũng tu luyện trong chốc lát để phân tán hết dược lực đi. "
Đại sư gật đầu, thu liễm tâm thần, cố gắng không nghĩ đến chuyện về Liễu Nhị Long, lập tức ngồi xuống ngay tại chỗ cửa sổ đó mà lẳng lặng tu luyện.
"Ca còn có bát muội, hai ngươi thì không có sao? " Tiểu vũ hỏi.
Đường Tam nói: "Ta cũng có. " Vừa nói xong, hắn từ trong túi như ý bách bảo mà lấy ra một gốc dược thảo. Gốc dược thảo này mới nhìn thoáng qua thì không có gì thu hút cả, dược thảo toàn thân một mầu xanh đậm, điểm kỳ dị chính là ở giữa dược thảo có ba lá bạch tuyết thảo diệp, ở giữa lá cây lại có vài giọt thuỷ châu, giống như là sương sớm của ban mai đọng lại.
"Thảo dược này tên là Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ, ăn vào bổ trợ cho tu luyện hỏa nhãn kim tình, có thể nhìn thấu vạn phương kì vật. Mặc dù hình dung hơi khoa trương một chút, nhưng tác dụng của nó đối với việc tu luyện tử cực ma đồng của ta không hề nhỏ. Cũng có thể coi là tiên phẩm.
Tiểu vũ nhíu nhíu mày hỏi:
-"Ca, tại sao vật ngươi cấp cho mọi người đều là hỗ trợ tăng cấp thực lực, còn cấp cho bản thân thì lại chỉ là phụ trợ dược thảo. Mặc dù ta không hiểu về tiên phẩm này nhưng cái của ngươi chắc chắn là không phải tốt nhất đi. "
Đường Tam mỉm cười nói:
"Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ mặc dù không được coi là đệ nhất nhất tiên phẩm nhưng tác dụng của nó so với trong tưởng tượng của ngươi còn tốt hơn nhiều đó. Hơn nữa, ta cũng đã ăn qua hai loại tiên phẩm dược thảo, không thể quá tham lam. Chỉ đơn thuần hai loại dược thảo này cũng đủ cho ta phục dụng cả đời. Ngay cả là Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ này thì ta cũng phải cân nhắc đắn đo mãi mới quyết định phục dụng. Dược hiệu của nó rất ôn hòa, cũng không có xung đột với loại tiên phẩm mà ta đã dùng. "
"Vậy ngươi mau ăn đi. Ta hộ pháp cho mọi người" Tiểu vũ thúc giục nói.
Đường Tam gật đầu, giơ vọng xuyên thu thủy lộ lên trước mặt, hơi nghiêng tay một chút, vài giọt chất lỏng trong suốt nhất thời rơi vào miệng Đường Tam. Lúc vài giọt chất lỏng hoàn toàn rơi ra khỏi thảo diệp cũng chỉnh là lúc vọng xuyên thu thủy lộ trong tay Đường Tam hoàn toàn héo rũ, trong chớp mắt hóa thành bụi đất mà phiêu tán đi. Đường Tam cũng không nhiều lời, liền đi tới cạnh đại sư mà ngồi xuống thành tư thế ngũ tâm hướng lên trời mà lẳng lặng tu luyện.
Trong căn nhà gỗ nhỏ lúc này thì người thanh tỉnh chỉ còn lại mỗi Tiểu Vũ cùng Nam Cung Kha Nguyệt vẫn đang đứng ở đó.
-" Bát muội ngươi không có cho mình chuẩn bị tiên thảo sao?"
-" Ta thật ra là có chuẩn bị nhưng hiệu quả loại này có chút đặc thù cần hồn lực mạnh mẽ dẫn dắt để hấp thu nên ta dự định tiến cấp 40 rồi mới phục dụng."
Nghe Nam Cung Kha Nguyệt nói thế Tiểu Vũ cũng không có hỏi nữa, Tiểu Vũ ánh mắt nàng trước sau vẫn tập trung trên người Đường Tam, ánh mắt toát ra sự đấu tranh từ nội tâm.
-" Tiểu Vũ tỷ, tỷ thích Tam ca sao?" Kha Nguyệt theo ánh mắt của Tiểu Vũ mà nhìn Đường Tam.
-" Ta.... ta thích huynh ấy, chính là muốn ở cạnh huynh ấy cả đời." Ánh mắt Tiểu Vũ long lanh, mang nét dịu dàng.
Nam Cung Kha Nguyệt nét mặt có chút băng khoăn. Xong lại thở dài một tiếng quyết định nói ra: "Ngũ tỷ, ta nói thật với tỷ thật ra ta từng điều tra qua tất cả mọi người bao gồm cả tỷ. Nhưng thông tin trước khi tỷ đến Nặc Đinh học viện chỉ có một tầng sương mù mơ hồ không thể tìm ra thông tin."
Nghe nhưng lời Nam Cung Kha Nguyệt nói thân thể Tiểu Vũ bỗng chốc căng cứng, đầu hơi cuối làm Kha Nguyệt không thể nhìn thấy được biểu cảm của nàng, âm thanh mỏng nhẹ có chút run rẩy vang lên.
-" Vậy,.... ý muội là...ta..."
Nam Cung Kha Nguyệt tiến đến gần rồi nhẹ nhàng đặt một tay lên vai Tiểu Vũ, nhẹ giọng nói: "Ta tin tỷ."
Tiểu Vũ ngẩn đầu nhìn Nam Cung Kha Nguyệt chỉ thấy trên mặt vị tiểu muội của mình lúc này chỉ có một nụ cười nhẹ nhàng mà không phải ánh mắt nghi ngờ hay ghét bỏ mà nàng tưởng tượng ra. Nháy mắt, từng hạt châu theo gò má chảy xuôi trên gương mặt Tiểu Vũ.
-" Ta lúc đầu điều tra mọi người bởi vì thân phận cùng mục đích của ta vô cùng đặt thù cũng là vì ta không có niềm tin vào người ngoài nhưng là trải qua bao nhiêu chuyện cùng với ánh mắt của tỷ ta nhận thấy rằng những thứ như thế cũng không còn qua trọng nữa. Ta từng thiếu niềm tin vào một người hiện tại vô cùng hối hận vì điều đó vậy nên ta không muốn lặp lại điều đó một lần nữa. Nam Cung Kha Nguyệt muội nguyện ý tin tưởng trái tim của chính mình cũng chính là đặt niềm tin vào tỷ, Tiểu Vũ tỷ Sử Lai Khắc sẽ luôn là nhà của tỷ. Vậy tỷ nguyện ý nói cho ta tỷ rốt cuộc là ai sao?"
Theo từng câu nói của Nam Cung Kha Nguyệt, nét bối rối cùng đau khổ trong ánh mắt của Tiểu Vũ biết mất thay vào đó là sự nhẹ nhỏm cùng yên lòng, nàng đưa tay quẹt đi vài giọt nước mắt mà thật lòng nói.
-" Ta cảm ơn tiểu Nguyệt, thân phận ta chắc chắn sẽ nói cho mọi người biết nhưng bây giờ không được. Ta hứa đợi đến đại tái kết thúc ta sẽ mang mọi chuyện nói ra, đến lúc đó muội có thể cho ta biết chuyện của muội không?"
Nam Cung Kha Nguyệt không chần chừ giơ bàn tay đến trước mặt Tiểu Vũ nói: "Một lời đã định."
Tiểu Vũ hơi bất ngờ xong cũng mỉm cười giơ tay lên đập tay với bàn tay kia: "Một lời đã định."
Trong mắt toát ra thần thái dứt khoát, không ai hiểu được là nàng vừa mới ra một cái quyết định liều lĩnh, kiên quyết đến mức như thế nào.
Thời gian dần dần trôi qua, đảo mắt đã qua ba canh giờ theo tiên phẩm dược thảo hiệu quả phát huy, ngoại trừ Tiểu Vũ và Nam Cung Kha Nguyệt ra thì Sử lai khắc và đại sư, trên người đều xuất hiện biến hóa ở những mức độ khác nhau.
Phục dụng Kì Nhung Thông Thiên Cúc là Đái Mộc Bạch lúc này trên người đã sinh trưởng một bộ lông màu trắng, giống như lúc hắn gọi về võ hồn phụ thể bạch hổ, vốn đang khoanh chân ngồi một chỗ, hắn hiện tại lại trải người nằm trên mặt đất tạo thành hình một chữa " Đại ", tứ chi rõ ràng so với ban đầu đã lơn hơn hai lần, toàn thân xương cốt không ngừng vang lên những tiếng lách cách. Ba cái hồn hoàn trên người với tốc độ kinh người không ngừng phát ra quang mang lóng lánh chói mắt, yết hầu thỉnh thoảng vang lên những tiếng gầm nhẹ tựa như tiếng lôi thanh, toàn thân lắc lư theo có một loại tiết tấu rung động đặc thù.
Áo tư tạp là người yên tĩnh nhất, chỉ là lẳng lặng ngồi một góc nhưng trên người hắn nhưng lại tản mát ra một cái hương thơm đặc thù thuộc về Bát Tiên Lan, một cỗ bạch sắc khí vụ nhàn nhạt từ lớp da của hắn toả ra, tạo thành một cỗ ba động vây quanh thân thể hắn. Hắn vốn là kẻ anh tuấn nhất trong Sử lai khắc quái vật, lúc này đây ẩn hiện trong lớp này sương mù mầu trắng phụ, hắn càng tăng thêm vài phần cao quý hấp dẫn.
Mã Hồng Tuấn bộ dáng như bạo hỏa, lúc này quần áo trên người mập mạp toàn bộ đã biến thành tro bụi, lộ ra một thân phì nhục đỏ rực, Phượng Hoàng Kê Quan Quỳ sản sanh ra dược hiệu cực kỳ bá đạo, lúc này từ dưới lớp da tay của hắn không ngừng chảy ra một từng lớp từng lớp chất lỏng, còn bản thể của mập mạp thì giống như con tôm bị đun sôi, ngay cả mái tóc cũng đã biến thành mầu hỏa hồng. Ngọn lửa phượng hoàng có vài điểm màu sắc không thuần túy cũng bị vài điểm quang nguyên tố li ti xung quang triệt tiêu làm cho màu sắc của ngọn lửa càng thêm tinh thuần. Điểm kỳ dị chính là mỗi khi hắn trên người chảy ra một tầng chất lỏng màu đen, phần phì nhục của hắn lại co rút lại vài phần.
Trữ Vinh Vinh biến hóa mỹ lệ nhất, bảy đạo quang mang lóng lánh từ Thất Bảo Lưu Ly tháp lẳng lặng huyền phù trước mặt nàng, ba đao quang mang lóe sáng ra liền được một tầng kim quang nồng đậm bao phủ lên. Kim quang này chính là từ bản thể của Trữ Vinh Vinh phóng xuất ra, mang theo hương thơm nồng nàn từ Úc kim hương, bảo quang lưu chuyển trông như tiên nữ hạ phàm. Mỗi lần kim quang mỗi tăng cường đều làm cho Trữ Vinh Vinh và Thất Bảo Lưu Ly tháp càng thêm huyễn lệ, quang mang mỗi lúc càng thêm chói mắt.
Kim quang trên người Trữ Vinh Vinh và bạch sắc khí vụ trên người Áo tư tạp phóng thích ra mơ hồ lại có cảm giác tương thích hấp thụ. Bạch sắc, kim quang mơ hồ giao hội tại giữa không trung, hương thơm của hai người cũng ngưng tụ cùng một chỗ, sinh ra một loại kì hương khác vô cùng dễ chịu.
Nam Cung Kha Nguyệt ở một bên liền biết Trữ Vinh Vinh ăn Khỉ La Úc kim hương và Áo Tư Tạp ăn Bát Tiên Lan vốn lại là một đôi uyên ương tiên thảo, cũng giống như Bát Giác Huyền Băng Thảo và Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ của Tam ca, đều có tác dụng hỗ trợ lẫn nhau. Tình huống tương tự còn xảy ra giữa Chu Trúc Thanh và Đái Mộc Bạch. Bọn họ không phải bởi vì quan hệ giữa tiên thảo chi gian mà là bởi vì hai người vốn có võ hồn dung hợp kĩ.
Chu Trúc Thanh sau khi ăn xong Thủy Tiên Ngọc Cơ Cốt sau, toàn thân đều lan toả một tầng ngọc sắc nhàn nhạt. Khác với Đái Mộc Bạch vốn đang nằm trải dài trên mặt đất theo hình một chữ " Đại ", theo dược hiệu phóng thích ra, nàng vốn đang khoanh chân ngồi bỗng biến thành đứng thẳng lên, khoanh hai tay lên bộ ngực đầy đặn mà lẳng lặng hấp thu dược lực. Trên người Đái Mộc Bạch mơ hồ hiện lên bạch hổ chói lọi, Chu Trúc Thanh trên người hiện ra hắc sắc linh miêu tương giao hoà hợp, tiết tấu hô hấp của hai người hoàn toàn giống nhau. Mỗi một lần thở ra hít vào đều có cảm giác tương hợp.
So với tình trạng của mọi người thì Đại sư điềm đạm ngồi một chỗ, toàn thân nổi lên tử quang nhàn nhạt, bộ dáng mặc dù không giống như bạo hoả Mã Hồng Tuấn, nhưng trên người cũng giống như Mã Hồng Tuấn, không ngừng chảy ra một tầng chất lỏng màu đen.
Kê Quan Phượng Hoàng Quỳ cùng Cửu Phẩm Tử Chi đều có công hiệu thoát thai hoán cốt.
Lúc này, Đường Tam phản ứng trên người cũng không lớn, chỉ là trên đầu bao phủ một tầng quang mang nhàn nhạt mầu vàng đỏ, kim quang như tơ như lũ bàn không ngừng hướng hai mắt của hắn mà ngưng tụ lại. Tiểu vũ đang cầm Tương Tư Đoạn Trường Hồng đứng một góc mà lẳng lặng hân thưởng mùi hoa, ánh mắt nàng ngẫu nhiên đảo qua mọi người, nhưng chủ yếu là dừng lại tại trên người Đường Tam.
Từ lúc mặt trời do mọc ở phía đông đến khi lặn ở phía tây, người thứ nhất từ trong tu luyện mà tỉnh lại chính là người phục dịng dược hiệu ôn hòa nhất Bát tiên lan: Áo tư tạp.
Duỗi thân một cái, Áo tư tạp giống như là vừa ngủ dậy mà mở to hai mắt, "Thật là thoải mái a! "
Kha Nguyệt mang nhiệm vụ trông coi tình trạng mọi người liếc nhìn hắn một cái, thấp giọng nói:
"Mọi người còn đang tu luyện, nhị ca ngươi nhỏ giọng đi. "
Áo tư tạp mở to mắt, lúc này mới phát hiện những người khác đang ngồi chung quanh, liền vội vã che mồm lại.
Tiểu vũ trước sau quan sát hắn vài lần, liền phát hiện. Áo tư tạp hấp thu bát tiên lan, thân thể sản sinh ra một loại quý khí cũng không có theo tu luyện chấm dứt mà biến mất, hắn cả người tựa như đều bao phủ bởi một tầng quang mang mềm mại lộng lẫy.
"Có thấy cái gì biến đổi không? " Tiểu vũ thấp giọng hỏi.
Áo tư tạp sửng sốt một chút, lúc này mới nhớ đến việc cảm thụ biến hóa trên người. Rất nhanh, sắc mặt hắn trở nên hết sức quái dị, đó là vui mừng xen lẫn với sợ hãi cùng với cảm giác không dám tin tưởng, nếu như không phải là những người khác còn đang tu luyện chung quanh, lúc này đây hắn thật muốn cười to một tiếng.
"Thế nào? Đừng có che miệng nữa. " Tiểu vũ chụp lấy cánh tay của Áo tư tạp.
Nam Cung Kha Nguyệt cũng mỉm cười chọc hắn: "Thế nào nhị ca, kinh hỉ không?"
Áo tư tạp từ trong mắt phóng ra một ngọn lửa bàn hưng phấn: "Ai dà, thật sự quá kinh hỉ, thật sự là quá sung sướng. "
"Ai dà cái đầu nhà ngươi. " Tiểu Vũ tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái: "Nói mau, rốt cuộc là như thế nào? "
Áo tư tạp cười hắc hắc vươn tay quờ quờ trước mặt Tiểu vũ:
"Ngũ cấp, hồn lực của ta tăng một mạch những năm cấp, điều này quả thực rất khó tin. ta đã đạt ba mươi tám cấp rồi. Trời ạ, ta sẽ rất nhanh đuổi kịp Đái lão đại. "
Mặc dù đã đoán trước là phục dụng tiên phẩm dược thảo hiệu quả sẽ rất cao nhưng những lời từ trong miệng Áo Tư Tạp miệng nói ra Nam Cung Kha Nguyệt không khỏi cảm thấy tự hào. Nói cách khác, hiện tại bọn họ so với đám hồn sư của Hoàng Đấu Chiến Đội vốn lớn hơn bọn họ tới hơn năm tuổi thì hồn lực cũng không có khác biệt nhiều, tám người bọn họ chính là thiên chi kiêu tử a.
-"Ngươi thì là đã là gì, không phải chỉ là ngũ cấp thôi sao? Ta còn hảo hơn nhiều. " Thanh âm của Trữ Vinh Vinh từ bên cạnh vang lên, trên người nàng kim quang đã hoàn toàn thu liễm, tay phải đang nâng Thất Bảo Lưu Ly tháp, ở phía dưới Thất Bảo Lưu Ly tháp mơ hồ có một cánh hoa Úc Kim Hương Kim Quang phụ trợ.
Trữ Vinh Vinh đối mặt với ba người Nam Cung Kha Nguyệt cười:
"Ta đề cao lục cấp, đã đạt ba mươi bảy cấp rồi. "
Áo tư tạp không nhịn được nói:
"Chúng ta không phải đang nằm mơ hay sao. Nếu sau này tu luyện đều trở nên đơn giản như vậy, chúng ta còn cần khổ luyện cái gì? Mỗi ngày cứ xin tiểu Tam và tiểu Nguyệt vài bông hoa để ăn là được. "
Kha Nguyệt nghe thế cũng không khỏi dỡ khóc dỡ cười: "Cho huynh vài đóa tiên thảo cũng không có gì khó khăn, nhưng đó là nếu huynh có vài chục cái mạng để ăn. Cái gì bổ quá nhiều đều không tốt huống chi vạn vật đều có tương sinh tương khắc. Đến lúc đó cả cơ thể huynh sẽ thế này... rồi sau đó..."
-" Sau đó thế nào?"
-" Hắc hắc tất nhiên là 'BÀNH"... huyết nhục tung tóe, xương cốt mỗi nơi mỗi mảnh." Nam Cung Kha Nguyệt quơ tay khoa trương mô tả hình quả bóng nổ tan tành lại kèm theo làm mặt quỷ dọa người.
-" Ách... thôi tiên phẩm dược thảo gì đó ta không cần nữa. Ta vẫn là nên tu luyện đàng hoàn." Áo Tư Tạp nghe Kha Nguyệt nói ra hậu quả thì rụt cổ một cái.
Trữ Vinh Vinh nhảy nhót nói: "Thật không nghĩ tới, ta vừa mới đột phá ba mươi cấp không lâu lại có thể một lần tăng lên nhiều như vậy, nói không chừng, không bao lâu nữa thì chúng ta cũng có thể đạt tới bốn mươi cấp. Hơn nữa, ta cảm giác được là Thất Bảo Lưu Ly tháp tựa hồ có một chút biến hóa, mặc dù không thể nói là biến hóa ở chỗ nào nhưng ta vẫn cảm giác có cái gì đó khác thường. "
Lời Trữ Vinh Vinh vừa nói thành công kéo mọi người về chính sự, Nam Cung Kha Nguyệt cũng tập trung quan xác võ hồn của Trữ Vinh Vinh nhưng nhất thời cũng không nhận ra sự thay đổi là gì.
Áo tư tạp cúi đầu, nhìn bảo tháp trong tay Trữ Vinh Vinh, đột nhiên hú lên một tiếng quái dị: "Ta biết rồi! "
Trữ Vinh Vinh vội lấy tay che cái miệng của hắn lại: "Ngươi khe khẽ cái mồm một chút không được à. "
Áo Tư Tạp gỡ tay Trữ Vinh Vinh ra, cố gắng kiềm chế thanh âm hưng phấn: "Vinh Vinh, Vinh Vinh ngươi hãy nói xem, Thất Bảo Lưu Ly tháp của ngươi vốn có mấy tầng. "
Nam Cung Kha Nguyệt bất ngờ nhìn kĩ lại một lần nữa. Trữ Vinh Vinh sửng sốt một chút, lúc này mới chú ý tới bảo tháp của mình, "Nhất, nhị, tam, tứ, ngũ, lục, thất, bát, cửu. Cửu? Cửu!!! Như thế nào? Như thế nào lại biến thành chín tầng rồi? "
Trữ Vinh Vinh chỉ cảm thấy trong lòng một cổ nhiệt huyết chạy mạnh, lúc này, thanh âm của nàng đã có chút run rẩy. Thất Bảo Lưu Ly tháp biến thành chín tầng đại biểu cho ý nghĩa gì?
Ý nghĩa là của nàng này đã không còn là Thất Bảo Lưu Ly tháp nữa, mà là Cửu Bảo Lưu Li Tháp trong truyền thuyết. cũng là mục tiêu mà chính phụ thân nàng, Thất Bảo Lưu Ly tông tông chủ Trữ phong trí theo đuổi cả đời. Mà nàng lúc này đã có thể đạt được rồi. Chỉ có đám nhân tài Thất Bảo Lưu Ly tông trực hệ bọn họ mới hiểu được Cửu Bảo Lưu Li Tháp ý nghĩa là cái gì, đối với cả Thất Bảo Lưu Ly tông mà nói thì việc này thật sự là quá trọng yếu quá trọng yếu. Sau phút kích động ngắn ngủi, Trữ Vinh Vinh dần dần trở nên bình tĩnh lại, chỉ là bàn tay nàng đang nâng Cửu Bảo Lưu Li Tháp vẫn còn đang run rẩy.
Kha Nguyệt thật sự vô cùng bất ngờ, sự chuyển biến này không nói nàng mà ngay cả Đường Tam cũng không đoán trước được. Nàng loáng thoáng cảm thấy Úc Kim Hương là một đôi với võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp hay có thể nói Khỉ La Úc Kim Hương vốn dĩ vì võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp mà sinh ra.
"Các ngươi đều hấp thu tốt chứ? " Đúng lúc này, thanh âm của Đường Tam vang lên, chỉ thấy hắn mấp máy hai mắt rồi từ từ đứng lên.
"Tam ca. "
Đám người Sử Lai Khắc lúc này kích động vô cùng. Đường Tam thấy biểu hiện của mọi người không đúng lắm bèn hỏi: "Sao vậy, xảy ra việc gì?"
Nam Cung Kha Nguyệt bình tĩnh lại sớm nhất, mở miệng trả lời nghi vấn của Đường Tam: "Tam ca, Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Vinh Vinh tỷ biến hóa thành Cưu Bảo Lưu Ly Tháp rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com