Chương 71 đến chương 80
CHƯƠNG 71: ĐOẠN LƯU.
Thật sự mà nói chính Lâm Minh cũng không nghĩ đến Long Xà Tông lại có hai Võ Hồn Dung Hợp Kỹ như vậy. Nhưng nhìn vẻ mặt của mọi người Sử Lai Khắc không hề có gì là e ngại.
Trong khi phía Long Xà Tông đã chắc thắng thì đột ngột bảy người đội Sử Lai Khắc được bao phủ bởi một vòng ánh sáng vàng lóng lánh.
"Hộ Thể Kim Cang" Đằng Phong tay vẫn còn huy quang trượng, đây là hồn kỹ thứ tư của hắn. Nó có thể miễn dịch tất cả sát thương trong vòng một giây.
Bốn đầu Long Xà va vào Hộ Thể Kim Cang tạo thành một tiếng nổ lớn nhưng chỉ có khói và bụi bay lên còn bảy người Lâm Minh không hề bị tổn thương gì.
"Xem ra Sử Lai Khắc thắng rồi" thấy Hợp Kỹ của Long Xà Tông bị nhẹ nhõm phá giải mọi người đều lắc đầu.
Tuy nhiên lúc này điều khủng bố mới thật sự xuất hiện.
Mọi người chỉ thấy một vòng lóc xoáy đen từ không trung hiện ra rồi trong đó một đầu Cửu Đầu Xà xuất hiện.
"Đây là gì?" Không khí sân đấu bây giờ như cỏi u minh vậy, nó lạnh lẽo chết chóc đến mức khán giả đều sợ hãi.
"Là Võ Hồn Dung Hợp Kỹ" một vị Đấu La đứng lên, ông chính là muốn xuất thủ cứu giúp nếu có chuyện bất ngờ xảy ra.
Trên lôi đài hai cô gái Khống Chế Sư và Vũ Trì đã biến mất, nếu kịp nhìn kỹ thì một khắc trước ba người đã hợp lại thành một thể và đó cũng là thời khắc Cửu Đầu Xà xuất hiện.
"Không ngờ Long Xà Tông còn có ẩn chiêu này"
"Nếu những người này không nữa đường vẫn lạc thì Siêu Cấp Đấu La sẽ có một chổ cho họ" các vị Đấu La nhao nhao bàn luận.
Phải biết Võ Hồn Dung Hợp Kỹ cũng chia mạnh, yếu; nếu Hợp Kỹ càng mạnh chứng tỏ tìm lực của người đó càng lớn. Ở đây có thể thấy trong Cửu Đầu Xà này có 8 phần Vũ Trì, còn lại 2 phần mới là hai cô gái kia. Vũ Trì là mượn nhờ huyết mạch U Minh trong Mạn Đà La Xà đã dẫn động ra Cữu Đầu Xà hoàn chỉnh.
"Các ngươi đầu hàng vẫn còn kịp" miệng Cữu Đầu Xà phát ra tiếng, đó là tiếng của Vũ Trì.
Nghe câu nói này của Vũ Trì, Lâm Minh mới thật sự xem hắn là một đối thủ đáng kính. Từ trước đến nay giao đấu trên lôi đài với Lâm Minh mà nhắc nhở cậu trừ Vũ Trì ra chỉ có một người nữa, đó là Chu Thắng.
"Đến đi" Lâm Minh nói nhạt, Cữu Đầu Xà tuy mạnh nhưng cậu vẫn muốn thử.
"Tốt" một tiếng vang lên chín đầu rắn cấp tốc lao xuống, miệng nó há lớn ra bên trong là những viên Ma Cầu tím đen.
"Rầm..." một tiếng nổ vang lên, bốn thành viên của Long Xà Tông cùng với Khúc Nhân và Hoàng Quân đều bị áp lực đánh bay ra ngoài.
"Sao rồi, toàn khói bụi ta không thấy gì hết" khán giả nhao nhao đứng dậy.
Khói tan ra, Lâm Minh vẫn đứng đó nhìn thẳng vào Cữu Đầu Xà.
"Đây là chiêu gì?" Vũ Trì thở gấp gáp hỏi, không ngờ hắn lại thất bại như vậy. Hợp Kỹ này của hắn không thể duy trì quá lâu, hắn biết Lâm Minh còn đứng vững có nghĩa là hắn đã thua.
"Đoạn Lưu" Lâm Minh tôn trọng hắn mà nói ra.
"Ngươi có thể bẻ cong không gian, ta thua không còn gì để nói" Vũ Trì vừa nói xong thì thời gian Hợp Kỹ cũng kết thúc, hắn và hai cô gái bất tỉnh ngay trên lôi đài.
"Sử Lai Khắc muốn trở lại rồi sao?" mấy năm nay Sử Lai Khắc uy danh đều xuống thấp, có người đánh giá còn thua cả Đường Môn và Bản Thể Tông, nhưng với một màn này Lâm Minh đã đánh tan tất cả nghi ngờ.
"Thành nhi, bất cứ giá nào con cũng phải nắm kẻ này trong tay" Thăng Long Quốc chủ nhìn trận đấu qua kính tượng hai mắt sáng rở.
"Phụ hoàng, ta..." Lâm Minh tiến bộ quá lớn, bây giờ Lê Thành đã mất luôn phần tự tin của mình rồi.
"Ít nhất con cũng phải nhận được sự ủng hộ của hắn thì ngai vị này của con sẽ không lung lây"
"Điều này phụ hoàng yên tâm, Lâm Minh còn nợ con một ân tình".
"Tốt, tốt, Thăng Long Quốc đã lâu rồi chưa xuất hiện Phong Hào Đấu La. Lâm Minh này sẽ là người đó" nói rồi Quốc chủ nhắm mắt mà nụ cười vẫn nở.
Đó cũng là lời nói cuối cùng của ông, Quốc Chủ băng hà Đại Tái phải lùi về sau ba ngày nữa.
CHƯƠNG 72: VẠN MỘC HỌC VIỆN.
Thân là Quốc Chủ của quốc gia đang tổ chức Đại Tái nên trong đám tang này có rất nhiều vị Đấu La đến viếng, điều mà không phải một vị Quốc Chủ nào cũng được.
Thiên Hồ Đấu La cũng dẫn theo mười học viên Sử Lai Khắc đến chia buồn. Lễ tang diễn ra rất im ắng nhưng Lâm Minh biết sóng gió vẫn còn phía sau mà cậu không thể nào thoát khỏi liên can.
Ba ngày nhanh chóng qua đi, không khí đau buồn đã bị thay thế bởi những trận đấu náo nhiệt.
Càng vào cuối của giải đấu cũng là lúc xuất hiện càng nhiều yêu nghiệt, như trong trận đấu vòng 32 đội của Sử Lai Khắc và Vạn Mộc Học Viện đang diễn ra này.
"Huyễn Ma Trận" Khống Chế Sư của Vạn Mộc Học Viện đã tung ra Hồn Kỹ thứ năm của mình. Võ Hồn của hắn là Huyễn Ma Mộc, ưu thế ở chế tạo huyễn cảnh và ma hóa.
Huyễn Ma Trận vừa ra không khí xung quanh bất đầu rối loạn, từng nhánh cây bắt đầu xuất hiện ra một cái mặt người đáng sợ.
"Tê Liệt" Lâm Minh tấn công hắn nhưng thay vào đó chỉ là một cái mặt người trên nhánh cây.
Nhíu mày một cái quan sát lại, đây là lần đầu Lâm Minh chiến đấu với một Huyễn hệ Võ Hồn mạnh như vậy.
"Lâm Minh, có cần dùng đến nó không?" Vương Nhã Khiêm đá một cước vào đối thủ của mình rồi lui về gần Lâm Minh hỏi.
"Chưa cần thiết"
"Đoạn Lưu" không nói quá nhiều Lâm Minh lần nữa bẻ cong không gian nhằm đánh tan Ma Huyễn Trận.
"Tưỡng bở, Giá Không" bên kia một nam nhân cười lạnh, hắn chính là khắc tinh của Lâm Minh không giải đấu này đây.
Nhìn thấy không gian sắp rách ra lại bị một đoạn nhánh cây chửa lành lại Lâm Minh biết mình nên đổi chiến thuật.
Vạn Mộc Học Viện chỉ thu nhận thực vật Võ Hồn, danh tiếng cũng không quá lớn nhưng không biết sao năm nay lại ra nhiều yêu nghiệt như vậy. Ngoài tên Huyễn Ma Mộc kia, kẻ vừa chửa lành không gian với Võ Hồn Tiếp Không Linh Mộc thì những tên khác cũng có Võ Hồn rất ưu dị.
Đánh với Vạn Mộc Học Viện sẽ rất rối loạn đội hình, sáu trên bảy người của họ đều có ưu thế tấn công tầm xa, chỉ có kẻ đang đấu với Vương Nhã Khiêm là cận chiến Võ Hồn Thạch Thụ Chiến Sĩ mà thôi.
"Nhã Khiêm, nhanh kết liễu hắn đi" Lâm Minh trầm giọng, tiếp đó đôi cánh mỹ lệ khẻ rung động "Vong Mộng" vừa ra sàn đấu đã là vùng đất của Hắc Điệp.
"Reng...reng..." chợt những tiếng chuông vang lên, cô gái duy nhất bên Vạn Mộc Học Viện Võ Hồn đã lây động. Đó là một đóa hoa nhìn như hoa Loa Kèn vậy, nhưng ở đây người ta gọi nó là Linh Âm Thiếp. Nơi phát ra tiếng chuông là những chiếc lá của nó, chúng đang va vào nhau tạo ra những âm thanh kỳ lạ.
Tiếng chuông vừa vang lên Lâm Minh nhận ra lực khống chế của minh đối với những Tiểu Hắc Điệp giảm xuống đáng kể.
"Chẳng lẻ..." hai mắt Lâm Minh lóe lên.
Tiếng chuông ngân đó như có lực hấp dẫn với những tiểu Hồ Điệp này, chúng bay đến bên Linh Âm Thiếp rồi từ từ bị đóa hoa nuốt hết vào trong.
"Kaka, Sử Lai Khắc cũng chỉ như vậy" một thành viên bên Vạn Mộc Học Viện thấy Lâm Minh nhiều lần bị áp chế liền cười nhào.
Lâm Minh khônh nhìn hắn, khóe môi chỉ nhếc lên một cái.
"Không tốt, Tiểu Diệp mau thả đám Hắc Điệp ra" tên chủ khống kêu cô gái. Nếu Hồn Kỹ của Lâm Minh đã bị phá giải thì tức nhiên Hồn Hoàn phải tắt nhưng bây giờ nó vẫn sáng.
"Muộn rồi...ầm..." Hồn Hoàn lóe lên một lần nữa, một người chỉ nghe một tiếng nổ vang trời, rồi sau đó một tiếng hét lớn.
Cô gái Tiểu Diệp gục trên lôi đài, Võ Hồn có nhiều vết rách lớn, Hồn Linh thì đang trong tình trạng bán sống, bán chết.
"Không, Tiểu Diệp" cô ta là nữ nhân duy nhất trong đội nên rất được yêu thương, thấy cô ta không rỏ sống chết thì những thành viên còn lại đều đau đớn.
"Mau cứu người" một vị Hồn Thánh bay lên mang Tiểu Diệp ra. Nếu không có Trị Liệu Sư cao cường thì con đường tu luyện sau này của cô ta coi như chấm dứt rồi.
"Ngươi phải chết" đồng loạt sáu người còn lại đều đánh tới Lâm Minh. Bọn chúng rối loạn cũng là lúc Sử Lai Khắc phản công.
CHƯƠNG 73: ĐỐI THỦ CỦ.
Nhất là tên Chủ Khống, Võ Hồn của hắn phụ thuộc rất nhiều vào tinh thần lực, nếu tâm trí không ổn định thì Hồn Kỹ của hắn sẽ xảy ra sơ suất.
Sáu ngày tấn công Lâm Minh nhưng chỉ đánh vào một khoảng trống.
"Vong Mộng" Lâm Minh đã Thuấn Di ra chổ khác và lần nữa tấn công tới tên Chủ Khống bên kia.
"Bang..." cùng lúc đó Vương Nhã Khiêm cũng đã giải quyết xong tên Thạch Thụ Chiến Sĩ.
"Nanh Độc...phụp..." Tử Cầm cũng không ngồi yên, nhận ra sơ hở trong đội hình bên kia cô đã tung cho một chiêu trúng đích.
Nanh Độc ẩn chứa độc tính cực cao, lại trúng ngay cổ dù có muốn thì đối thủ cũng không thể nào cầm cự tiếp.
Những con tiểu Hắc Điệp lần này xuất hiện càng dồn dập hơn lúc trước, nó tấn công thẳng vào Huyễn Ma Trận tạo ra những tiếng nổ vang vọng.
"Tê Liệt" Huyễn Trận bị phá, Lâm Minh ngay lập tức muốn loại bỏ ngay hắn.
Nhận ra ý định của Lâm Minh, Vương Nhã Khiêm và Tử Cầm đã giáp công chặn đường lui của hắn.
"Độc Trảo - Quỷ Trảo"
"Huyễn Ma Giáp"
"Ầm..." trong khi mọi người cứ tưởng Huyễn Ma Giáp ít cũng ngăn cản được một phần nhưng không, khi mọi người nhìn lại thì chính tên Huyễn Ma Mộc kia đã bị đánh văng ra ngoài.
"Huyễn Ma Giáp đâu?" Mọi người khinh ngạc.
"Ngươi...ngươi khống chế được hồn kỷ của ta" tên Huyễn Ma Mộc chỉ tay vào Lâm Minh phun ra một ngụm máu.
Ngay lúc Huyễn Ma Giáp vừa ra Lâm Minh đã kịp sử dụng Niệm Lực tách mở nó ra để tạo khoảng trống cho Vương Nhã Khiêm và Tử Cầm tấn công.
Chủ Khống thất bại, các thành viên còn lại cũng mất hết ý trí chiến đấu, chẳng bao lâu cũng thua hết.
Đã lâu rồi Vạn Mộc Học Viện mới xuất hiện một đội hình mạnh đến vậy nhưng không nghĩ họ lại thất bại sớm đến vậy.
Từng khuôn mặt đắng chát hiện lên, trận đấu này họ tổn thất quá lớn. Không chỉ là về mặt quân số mà hơn hết là về ý trí, những tự tin ban đầu nay đã bị đổ vở, mà Sử Lai Khắc chính là nguyên nhân chính.
Sau trận đấu mệt mõi Lâm Minh chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu nhưng không được, bởi vì có người đến tìm cậu.
"Chu Thắng? Ngươi thây đổi ta nhận không ra". Người gặp cậu chính là đối thủ củ ở Tinh Tú Học Viện - Chu Thắng.
"Trận đấu vừa rồi ngươi khá lắm" Chu Thắng dù có phục nhưng cũng rất ít nói ra miệng, nhưng đối với Lâm Minh thì hắn phục thật sự, nếu là hắn chưa chắc hắn đã đánh bại Vạn Mộc Học Viện.
"Nghe nói đối thủ kế tiếp của chúng ta là Thăng Long Học Viện. Chúc mừng ngươi đã đi đến đây" không phải Lâm Minh nói khích Chu Thắng, nhưng thật sự là Thăng Long Học Viện thành tích đều rất không tốt. Thành tích tốt nhất của họ chỉ là vào vòng loại trực tiếp, nhưng năm nay không biết có phải ngôi sao may mắn chiếu rọi hay không mà đối thủ của họ đều không hề mạnh hoặc mang thương tích chưa bình phục.
"Trận sau ta muốn một đấu một với ngươi" Chu Thắng nói thẳng. Nếu muốn đạp lên Sử Lai Khắc thì trước tiên hắn phải đánh bại Lâm Minh cái đã.
"Được".
Một tiếng "được" cũng đã mở màng cho cặp đấu định mệnh.
Trên lôi đài Thăng Long Học Viện đã thua hai trận đôi và tam đấu, hy vọng cuối cùng đều đặt trên vai Chu Thắng.
"Vong Mộng" đối với Chu Thắng, Lâm Minh luôn coi hắn là một đối thủ xứng tầm nên cậu không hề nhân nhượng.
"Diệt" cây bút trong tay Chu Thắng viết ra một chữ, nó mãnh liệt đánh tới phá tan gần hết những tiểu Hồ Điệp.
"Niệm Lực" Lâm Minh khống chế chữ Diệt nhưng tinh thần lực của Chu Thắng cũng không yếu. Hai người ở thế dằng co cho đến khi nó nổ vang tung.
CHƯƠNG 74: HY VỌNG.
Nhìn thấy chữ "Diệt" nổ tung, khán giả đều hò reo không ngớt. Thứ nhất là bởi vì hai người đều là người Thăng Long Quốc, thứ hai Chu Thắng là người đầu tiên có thể trực diện đối kháng ngang hàng với Lâm Minh như vậy.
"Không tệ, tiếp chiêu" Lâm Minh nhếc miệng cười.
Niệm Lực tiếp tục được Lâm Minh sử dụng để khống chế một mãnh không gian nhỏ.
"Không Gian Chấn Động"
"Tịnh Không" đã là Hồn Vương nên Chu Thắng có thể viết ra hai chữ cùng một lúc. "Tịnh Không" hòa tan vào Không Gian từ từ làm nó yên tĩnh lại.
Tuy nói Chu Thắng có thể bình ổn Không Gian Chấn Động nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ. Hai mắt của hắn đã hiện lên một tầng ảm đạm cho thấy việc tiêu hao tinh thần lực quá nhiều.
"Tuyệt Sát" Chu Thắng cắn một ngón tay vảy vào cây bút rồi viết ra hai chữ đỏ tươi.
"Lâm Minh để ta coi ngươi chống đở như thế nào". Chu thắng biết Lâm Minh phải dùng tới Niệm Lực mới có thể ngăn cản chiêu này nên khi Hồn Hoàn thứ nhất của cậu lóe lên hắn đã lập tức viết thêm một chữ "Phá".
Hồn Kỹ bị đánh tắt, "Tuyệt Sát" lại gần trước mắt Lâm Minh liền không suy nghĩ Thuấn Di sang nơi khác.
Nhưng dù Lâm Minh đã tránh đi nhưng "Tuyệt Sát" vẫn đuổi theo cậu.
"Haha" Chu Thắng cười lớn ra vẻ ung dung, tuy nhiên nếu nhìn vào bàn tay cầm bút của hắn sẽ thấy được sự rung nhè nhẹ.
Biểu hiện nhỏ của Chu Thắng sao có thể qua mắt được Lâm Minh. Cậu biết hắn đã sắp hết giới hạn chịu đựng rồi.
"Vong Mộng" lũ lượt hàng ngàn con tiểu Hồ Điệp cùng nhau ngăn cản "Tuyệt Sát". Nhưng "Tuyệt Sát" vẫn thẳng hướng Lâm Minh mà đánh tới.
"Ngươi thua rồi" đột nhiên bên tai Chu Thắng vang lên một giọng nói.
"Á....bùm..." Chu Thắng hét lên đau đớn, người ta chỉ thấy "Tuyệt Sát" tự nhiên lại đánh vào chính chủ nhân của mình. Còn Lâm Minh - kẻ đứng phía sau thì vẫn an toàn như không có chuyện gì xảy ra.
Lâm Minh biết tinh thần lực của Chu Thắng đã sắp cạn, thời gian dài hắn sẽ không thể toàn lực khống chế "Tuyệt Sát" được nữa, vì vậy Lâm Minh đã cố ý kéo dài thời gian.
Khi thời cơ đến Lâm Minh chỉ cần đoạt lấy "Tuyệt Sát" từ tay Chu Thắng và màn "gậy ông đập lưng ông" đã diễn ra.
"Lâm Minh thắng. Chung cuộc Sử Lai Khắc được sáu điểm, không cần phải đaua trận đội" tiếng trọng tài vang lên.
Con dân của Thăng Long Đế Quốc đều tâm tình phức tạp. Đã lâu rồi Thăng Long Học Viện đại diện cho Đế Quốc mới đi xa như vậy, họ vẫn còn muốn viết tiếp giấc mơ này a. Nhưng nhìn lại họ lại thấy được vầng hào quang của Lâm Minh, người có thể sẽ trở thành Phong Hào Đấu La trong tương lai của Đế Quốc, cho nên mọi người đều mang tâm trạng buồn vui lẫn lộn.
"Lâm Minh, ta thua tâm phục khẩu phục. Hãy vì hàng vạn con dân Thăng Long Quốc mà chiến đấu" Chu Thắng một tay ôm lòng ngực, một tay nắm lấy bàn tay Lâm Minh. Cậu biết cái bắt tay này cũng là sự gởi gấm hết tất cả hy vọng của Chu Thắng, cậu sẽ thay hắn đi tiếp con đường phía trước.
CHƯƠNG 75: NHẬT NGUYỆT HOÀNG GIA HỌC VIỆN.
Thi đấu xong Lâm Minh vừa ra khỏi sân đấu thì không ngờ lại chạm trán với Bản Thể Tông.
Tuy Bản Thể Tông đang bị Liên Bang truy tìm nhưng Đấu Hồn Đại Tái lại không cấm họ tham gia, trong thời gian này họ sẽ không bị Liên Bang truy cứu trách nhiệm và có thể hoàn toàn tự do.
"Bản Thể Tông" những người của Sử Lai Khắc nhìn thấy Bản Thể Tông hai mắt đều tóe lửa thù hận. Sẽ không bao giờ họ có thể quên cảnh tượng thảm khốc ngày đó.
"Muốn gì nào, đánh nhau à, nhào vô" mấy tên Bản Thể Tông khiêu khích.
"Ngươi..."
"Thôi đi" khi mọi người định xuất thủ thì Lâm Minh đã lên tiếng ngăn lại. Tư đấu sẽ bị truất quyền thi đấu, cậu không muốn bị rơi vào bẩy của bọn chúng.
"Trên lôi đài chúng ta sẽ lấy mạng bọn chúng".
"Lâm Minh phải không, ta công nhận ngươi rất mạnh nhưng muốn giết chúng ta. Ngươi còn chưa đủ" tên đội trưởng nhếc miệng cười lạnh.
Hắn tự tin như vậy cũng không phải không có lý do. Trong đội ngoài Lâm Minh, Vương Nhã Khiêm và Đường Nhật Tân ra thì những người khác biểu hiện khá bình thường, còn bên phía Bản Thể Tông nếu Lâm Minh không lầm thì có đến ba tên Hồn Đế.
Trở về phòng Lâm Minh cứ suy nghĩ mãi, với tài nguyên của Sử Lai Khắc cộng thêm thiên tư của Vương Nhã Khiêm mà vẫn không đột phá Hồn Đế được vậy tại sao Bản Thể Tông lại có tới ba người.
Nếu quyết đấu một - một Lâm Minh tin mình sẽ không thua kém bất kỳ ai, nhưng đối mặt với ba tên Hồn Đế cậu không hề nắm chắc phần thắng.
"Chủ nhân, Long Đế gửi một thứ đến cho cậu nói là sẽ giải quyết được vấn đề mà cậu đang đâu đầu" đột nhiên Bobo đi vào mang theo một khối đá nhỏ.
"Cao Cấp Hồn Thạch"
"Sao Long Đế biết ta đang cần nó?" Lâm Minh hỏi.
"Ta không biết nữa, thôi bây giờ cậu phục dụng nó đi" Bobo thúc giục Lâm Minh.
Biết thời gian không còn nhiều nên Lâm Minh bỏ luôn suy nghĩ tìm lý do mà mang khối Hồn Thạch ra hấp thu. Đêm đó trong căn phòng của Lâm Minh một vầng sáng đen thâm thẩm kỳ dị chợt lóe lên rồi tắt.
Một đêm không ngủ nhưng Lâm Minh không hề mệt mõi, đối thủ kế tiếp của cả đội là Nhật Nguyệt Hoàng Gia Học Viện cũng từng là một đối thủ sống còn của Sử Lai Khắc.
Hơn ngàn năm trước chính Nhật Nguyệt Đế Quốc đã mở ra một cuộc Đại Lục Chiến lần thứ hai sau thời Thượng Cổ. Truyền thuyết kể lại ở cuộc chiến này người chết vô số, Tứ Đại Đế Quốc ngày đó đã bị chia cắt thành nhiều quốc gia như bây giờ. Tuy nhiên kẻ tội đồ Nhật Nguyệt Đế Quốc vẫn còn tồn tại đến ngày nay bởi vì Hoàng Hậu của Nhật Nguyệt Đế Quốc ngày đó đã sinh con cho một vị thần, cũng là anh hùng trong cuộc chiến đó - Linh Băng Thần Hoắc Vũ Hạo.
Ngày nay Nhật Nguyệt Đế Quốc đã không còn tham vọng như xưa nhưng họ vẫn là một đại quốc, Học Viện Hoàng Gia của họ vẫn sản sinh ra nhân tài vô số.
Lần này Lâm Minh không ra sân trong trận Đơn đấu nữa mà thây thế cậu là Đường Nhật Tân, đối thủ của hắn là một tên Võ Hồn Địa Long. Tuy nó chỉ thuộc Á Long loại, nhưng Địa Long bản tính hung tàn một khi đã xác định con mồi thì sẽ không bao giờ buông tha.
Không biết là do hắn giấu tài hay do chiến thuật mà khi mới giao đấu vài chiêu, thấy mình bị Đường Nhật Tân toàn diện áp chế, hắn đã nhanh chóng nhận thua.
"Hai trận sau nếu thấy không ổn thì cứ nhận thua" Lâm Minh nói với Vương Nhã Khiêm - Khúc Nhân, Thanh Yến - Tử Cầm và Hoàng Quân.
Nếu Nhật Nguyệt Học Viện muốn giữ lại thực lực cho trận đấu đội thì bên đây cũng sẽ như vậy. Với lại theo Lâm Minh thấy tên Á Long đó là kẻ yếu nhất đội, bọn chúng còn những kẻ mạnh hơn nhiều mà nếu đấu trực diện Sử Lai Khắc sẽ khó mà thắng nổi.
CHƯƠNG 76: NHẬT NGUYỆT GIAO HÒA.
Thật lòng mà nói cả đội đều nhận ra điểm yếu về thực lực của mình. Tuy nói thi đấu phải cố hết sức nhưng không phải biết thua mà vẫn cứ lao đầu vào.
Đúng như Lâm Minh dự đoán, hai trận sau đối thủ của Sử Lai Khắc rất mạnh, nên giao đấu được vài chiêu thì cũng dứt khoát nhận thua.
"Bọn họ có ý gì chứ, sao cứ nhận thua thế này" Khán giả la ó lên.
Bỏ mặc những tiếng la ó bên dưới đám người Lâm Minh vẫn nhắm mắt dưỡng thần đợi thi đấu tiếp. Trận này Hoàng Quân không ra sân, nhưng không biết hắn đã đi đâu mất rồi.
"Trận đâu đội giữa Sử Lai Khắc và Nhật Nguyệt Hoàng Gia Học Viện sắp bắt đầu, mời các thành viên của cả hai đội ra sân" tiếng MC vang lên, cả đội đồng loạt mở mắt ra nhìn nhau, trao nhau một niềm tin quyết thắng.
Đội hình của Nhật Nguyệt Học Viện giống với Sử Lai Khắc cũng gồm: hai Khống Chế, hai Cường Công, hai Mẫn Công và một Phụ Trợ.
"Mời hai đội xuất Võ Hồn"
Sau tiếng của MC, lần lượt tùng đạo Võ Hồn lung linh hiện ra.
Hai Khống Chế Sư một nam, một nữ của Nhật Nguyệt Học Viện có Võ Hồn rất lạ đó là Mặt Trời và Mặt Trăng. Hai tên Cường Công ngoài tên Địa Long ra thì kẻ còn lại có Võ Hồn là một con Song Dực Tuyết Sư.
Phải nói Tuyết Sư thật sự mỹ lệ, với bộ lông trắng bạc óng ánh kèm theo thân thể oai vệ hắn đã hốt hồn biết bao con tim của thiếu nam, thiếu nữ.
Còn hai vị Mẫn Công của họ đều là mỹ nữ kèm theo Võ Hồn xinh đẹp cho nên hai người cũng rất được hoan nghênh. Một người Võ Hồn Hàn Băng Khổng Tước, người khác là Thập Vĩ Ly Miêu. Cuối cùng là tên Phụ Trợ Sư với Võ Hồn Ngũ Sắc Thiên Liên.
Khi tất cả đều đã xuất ra Võ Hồn của mình thì trọng tài cũng hô lớn "bắt đầu".
"Tia Độc" Thanh Yến mở màng trận đấu bằng một hồn kỹ mang tính thâm dò.
"Thiêu Đốt" tên Võ Hồn Mặt Trời đáp trả bằng cách thiêu đốt tất cả những tia độc bóc hơi.
Ở nơi khác Tử Cầm và cô gái Võ Hồn Linh Miêu đang quắn với nhau bất phân thắng bại. Vốn rắn và mèo là khắc tinh với nhau, bởi vì chịu Võ Hồn ảnh hưởng nên cả hai người đều tự coi nhau là đối thủ sống chết.
Còn Đường Nhật Tân thì đang liên tục ép lui tên Địa Long, nhưng không cách nào kết thúc được hắn.
"Độc Võng"
"Thiêu Đốt"
Nhìn thấy Hồn Hoàn của Thanh Yến vừa lóe sáng ngay lập tức tên Võ Hồn Mặt Trời liền ngăn cản, nhưng Độc Võng vừa xuất hiện liền biến mất. Đó là do Lâm Minh đã khống chế Độc Võng tấn công tới một kẻ khác đó là cô gái Hàn Băng Khổng Tước.
"Tịnh Duyệt" lúc này cô nàng Võ Hồn Mặt Trăng đã xuất thủ.
"Không Gian Hỗn Loạn" Lâm Minh sao có thể để cô ta đắc thủ được, cậu khống chế không gian che lấp đi đường sáng Tịnh Duyệt đó.
Tuy nhiên Độc Võng cũng không đánh trúng cô nàng Khổng Tước, nhìn thấy mình bị tấn công cô ta lập tức xuất ra một hồn kỹ ngăn cản lại. Phần đuôi mỹ lệ của cô nàng hóa thành hàng trăm mủi tên băng đánh tan Độc Võng.
"Phân Thân" Khúc Nhân biết mình không có lợi thế về mặt thực lực cho nên hắn chỉ luôn phụ trợ cho Vương Nhã Khiêm.
Mặc dù đang đánh nhau ác liệt với tên Tuyết Sư nhưng thỉnh thoảng Vương Nhã Khiêm vẫn liết mắt xem sự an toàn của Khúc Nhân.
"Nhã Khiêm tập trung đi" Lâm Minh lên tiếng kèm theo đó là một chiêu Đoạn Lưu cắt đứt Hồn Kỹ của cô nàng Khổng Tước.
"Liệt Nhật Thiêu Thiên Địa"
"Hàn Nguyệt Tịnh Thời Không"
Hai cái Mặt Trời, Mặt Trăng đánh thẳng tới Lâm Minh và Thanh Yến. Bình thường Nhật, Nguyệt không thể cùng xuất hiện nhưng lúc này hai thứ lại đang giao hòa với nhau tạo thành một vòng cung tuyệt mỹ.
"Vong Mộng"
"Độc Trận"
Vong Mộng che lấp cả một khoảng không nhưng hai cái Nhật Nguyệt đi tới đâu thì đám tiểu Hồ Điệp đều bị thiêu rụi đến đó. Độc Trận cũng không ngoại lệ, nó đã bị thiêu đốt thành một đám khói đen kịch.
"Đoạn Lưu" Lâm Minh nhíu mày khống chế không gian nhằm cắt đứt sự giao hòa của Nhật và Nguyệt.
Đoạn Lưu vừa ra tốc độ của Nhật, Nguyệt liền chậm lại, cả hai gần như tách ra khỏi nhau. Nhưng lúc này giữa trán của hai người bọn họ xuất hiện một đóa hoa sen nhỏ, một cánh sen nở ra Lâm Minh cảm nhận được hai người Hồn Lực đang dần khôi phục.
"Không ổn"
CHƯƠNG 77: THỜI CƠ.
Một câu "không ổn" thốt ra nhưng không phải của Lâm Minh hay bất kỳ một ai bên phía Sử Lai Khắc mà là của tên Võ Hồn Mặt Trời.
Hắn và cô gái Mặt Trăng cấp tốc tách rời hai Võ Hồn ra nhưng đã không kịp.
"Hắc Ám Tù Lung" một lao ngục hình thành khóa chặc Nhật và Nguyệt bên trong.
"Đại Quỷ Cầu" thấy hai tên kia đã mất đi khả năng chiến đấu Vương Nhã Khiêm đã ngay lập tức bỏ qua tên Tuyết Sư mà đánh tới.
"Bang..." tên Tuyết Sư định ngăn cản nhưng Khúc Nhân đã có mặt kịp thời.
Đại Quỷ Cầu đánh tới trong khi hai Khống Chế Sư của mình bị mất đi Võ Hồn nên không còn cách nào khác một kẻ phải hy sinh và đó là tên Địa Long.
Hắn hứng trọn Địa Quỷ Cầu và sau đó là một chiêu Vạn Thiên Truy của Đường Nhật Tân. Hắn gục ngã, máu be bét thân thể nhưng vẫn mĩm cười.
Thấy tên Địa Long hy sinh như vậy đột nhiên Lâm Minh cảm thấy chua xót. Đã bao lâu rồi cậu không còn nghĩ đến chuyện hy sinh cho một người khác, lâu quá cậu cũng quên mất.
Lúc mới đến thế giới này cậu vẫn còn thân thiện, tốt bụng lắm chứ. Nhưng qua những ngày tháng theo đuổi thực lực đã làm cậu dần quên đi đều đó.
Lúc này Hắc Ám Tù Lung cũng đã hết hiệu lực. Võ Hồn được giải khai, bao nhiêu ức hận điều được hai người trút hết trong lần này.
"Liệt Nhật Hành Không - Hàn Nguyệt Trụ Thiên" vẫn là một bộ đôi chiêu thức nhưng đây là hai hồn kỹ thứ năm nên uy lực rất mạnh mẽ.
Trong khi đó một cơn mưa băng tiễn cũng đánh tới Lâm Minh.
"Vạn Băng Tiễn" cô nàng Khổng Tước xòe chiếc đuôi lộng lẫy của mình ra nhưng bây giờ đó là một vũ khí giết người lạnh lẽo.
"Cuồng Phong Độc Vũ" Thanh Yến tung ra một chiêu, băng tiễn chạm vào Độc Vũ ngay lập tức đã bị ăn mòn hết.
Thanh Yến thì ngăn chặn Băng Tiễn còn Lâm Minh thì phải đối phó với Nhật Nguyệt Võ Hồn.
Cậu đã dùng tới Đoạn Lưu, Không Gian Hỗn Loạn nhưng vẫn không cách nào ngăn cản được.
"Nếu đã vậy thì đành liều một phen vậy" Lâm Minh cắn răn. Cậu toàn lực thúc dùng Hồn Lực và Tinh Thần Lực của mình để khống chế Nhật Nguyệt Võ Hồn. Phải biết đây đều là cấp cao Võ Hồn cộng thêm đang trong trạng thái sử dụng hai cấp năm Hồn Kỹ thì muốn khống chế nó là khó khăn cở nào.
"Hừ, để ta xem ngươi cầm cự đến đâu" tên Nhật Võ Hồn cười lạnh.
Bên đây Lâm Minh đã dung nhập thêm Không Linh Xà vào Võ Hồn để tăng lực khống chế nhưng cậu vẫn đang liên tục bại lui.
Tuy vậy đây cũng là cơ hội cho những người khác, Tử Cầm và Đường Nhật Tân đã giải quyết xong cô nàng Linh Miêu đang chuyển qua giúp Lâm Minh.
"Kết thúc đi, Thái Cực Càn Khôn Đồ" đột ngột Nhật Nguyệt xoanh nhanh vào nhau, sau đó một bức Âm Dương Càn Khôn hiện lên, ngay giữa bức Càn Khôn chiếu thẳng xuống một tia hủy diệt đen trắng xen lẫn nhau.
"Hộ Thể Kim Cang" tia hủy diệt đánh xuống nhưng cũng chỉ nổ vang một tiếng, khi khói bụi tản ra thì người ta thấy một vòng sáng vàng đang bao phủ cả đội Sử Lai Khắc.
"Đúng thời cơ vẫn hơn" Đặng Phong tươi cười. Trong trận này hắn không thể hiện nhiều nhưng đòn này mới là quyết định.
"Chúng ta thua, đánh cũng không còn ý nghĩa nữa" tên Nhật Võ Hồn đắng chát mở miệng.
Điều này cũng không có gì là khó hiểu khi bọn họ đã sức cùng lực kiệt, có đánh cũng phải thất bại.
CHƯƠNG 78: TRẢ THÙ.
Lại một đêm Lâm Minh không ngủ.
"Còn thiếu một chút nữa" cậu thì thầm sau đó thu hồi Võ Hồn của mình lại.
Ngày mai, một kẻ thù của cậu phải chết. Tinh La Học Viện - Đoái Hạo Nhiên, một cái tên quen thuộc được ghi trong giấy đang nằm trên tay Lâm Minh, cậu xiết chặc tờ giấy lại hai mắt càng quyết liệt.
Tinh La Học Viện năm nay cũng tạo một cơn địa chấn lớn khi đánh bại rất nhiều đối thủ mạnh để lọt tới vòng Bán Kết này.
Cũng như thường lệ, đầu tiên sẽ là những trận đấu đơn, đôi và tam đấu.
"Trọng tài, tai muốn quyết đấu sinh tử với Lâm Minh" trận đấu chưa diễn ra, đối thủ vẫn chưa chọn Đoái Hạo Nhiên đã lớn tiếng đòi Sinh Tử Chiến.
"Có chuyện gì sao, nếu không phải thâm thù đại hận thì sẽ không mở Sinh Tử Chiến a" khán giả tuy bất ngờ nhưng lại rất phấn khích. Bản tính con người là vậy, cái gì càng kịch tính thì càng mong chờ.
"Ngươi muốn chết cũng không sao nhưng ngươi đã hỏi ý gia tộc của ngươi chưa?" Lâm Minh nhếc môi cười hỏi.
"Chuyện ta làm không cần phải hỏi ai hết. Với lại người chết sẽ là ngươi" Đoái Hạo Nhiên tự tin.
"Được thôi, nếu ngươi muốn chết" Lâm Minh đi chầm chậm lên lôi đài. Cậu có thể giết Đoái Hạo Nhiên nhưng không muốn rướt phiền phức từ gia tộc của hắn, nhưng bây giờ cậu đã yên tâm. Một lời nói của Đoái Hạo Nhiên mọi người ở đây đều nghe thấy, cho dù hắn chết thì Đoái gia cũng sẽ không dám trắng trợn trả thù cậu.
"Nếu ta là Phong Hào Đấu La thì sao phải dùng cách này chứ" Lâm Minh thở ra một hơi.
Đã rất lâu rồi ở Đấu Hồn Đại Tái không diễn ra Sinh Tử Chiến nên trận đấu này có thể nói là cực kỳ thu hút.
Thật ra Đoái gia cũng không biết trước ý định của Đoái Hạo Nhiên nhưng hắn thân là Thái Tử một nước, một lời nói ra không thể thu hồi lại được. Bây giờ Đoái gia cũng chỉ biết cầu nguyện mà thôi.
"Hắc Ám Tù Lung" vừa lên lôi đài Lâm Minh đã tung ra Hồn Kỹ thứ năm của mình. Lao ngục nhanh chóng khóa chặc lấy Đoái Hạo Nhiên.
"Bạch Hổ Kim Cang, nát cho ta" Đoái Hạo Nhiên buff cho mình một lớp bảo vệ sau đó hung mãnh đánh tới lao ngục.
"Không Gian Phong Tỏa" Tù Lung có thời hạn nhưng Niệm Lực của Lâm Minh thì không. Một lớp Hắc Ám Tù Lung không được thì thêm một lớp Không Gian Tù Lung.
"Bạch Hổ Thần Trảo...ngao..." Bị vây khốn nhưng Đoái Hạo Nhiên vẫn không hề tỏ ra yếu thế, một trảo này của hắn đã làm cho Lâm Minh cảm nhận được một tia thần lực.
Đoái gia từng sản sinh ra một vị thần nên việc Đoái Hạo Nhiên có mang thần lực cũng không có gì đáng nói, điều ngạc nhiên ở đây là hắn lại dung nhập được nó vào trong Hồn Kỹ.
"Vong Mộng" hai lớp lao ngục bị phá nhưng tiếp đó lại là một vòng lao ngục bằng hàng ngàn con tiểu Hắc Điệp.
"Ngao..." đột nhiên Đoái Hạo Nhiên gầm lên một tiếng rồi biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Minh.
"Bang...." một trảo đánh tới phía sau Lâm Minh nhưng Đoái Hạo Nhiên đã thất bại.
"Đoạn Lưu ... xoẹt.." một mãnh không gian rách ra nhưng người ta lại thấy phần ngực của Đoái Hạo Nhiên chảy máu.
"Đoái Hạo Nhiên, đây chỉ là bắt đầu" Lâm Minh cười nói.
"Không Gian Hỗn Loạn"
"Vong Mộng"
Từng đạo vết rách không gian bất chợt hiện ra theo đó là những con tiểu Hắc Điệp. Đoái Hạo Nhiên điên cuồng đánh tan lớp Hắc Điệp này thì lại có một lớp khác hiện ra.
Từng con tiểu Hắc Điệp bám vào người hắn, nhè nhàng đưa hắn vào giấc ngủ.
"Tê Liệt" từ lâu Lâm Minh đã biết tâm lý của Đoái Hạo Nhiên rất yếu. Hắn có thể rất dũng mãnh nhưng tinh thần lực lại không hề được như vậy.
Một chiêu Tê Liệt đã hoàn toàn đánh gục Đoái Hạo Nhiên trong một bày Hắc Điệp.
"Không, dừng lại" dưới khán đài một vị lão nhân bay lên lôi đài nhưng ông ta đã bị hai người khác chặn lại.
"Bạch Hổ Đấu La, đây là Sinh Tử Chiến ông không được nhúng tay vào" vị đang nói cũng là một trong những Phong Hào Đấu La giữ an toàn cho giải đấu.
Đoái gia muôn đời đều chỉ có một Phong Hào đó là Bạch Hổ, nên dù Đoái gia có bao nhiêu Phong Hào Đấu La đi nữa đều sẽ gọi là Bạch Hổ Đấu La. Lão nhân này là gia gia của Đoái Hạo Nhiên cũng là Thái Thượng Hoàng của Tinh La Đế Quốc. Được ông yêu thương nên Đoái Hạo Nhiên mới giữ vững ngôi vị Thái Tử cho đến ngày hôm nay.
CHƯƠNG 79: ẢNH QUỶ ĐẤU LA.
Biết không thể vượt qua hai vị Đấu La khác nên Bạch Hổ Đấu La đành nói lớn với Lâm Minh.
"Tiểu tử, làm người tốt nhất nên chừa cho mình một đường lui"
Nghe câu này Lâm Minh nhíu mày một cái, ông ta đây là trắng trợn đe dọa cậu.
"Nếu hôm nay kẻ nằm đó là ta thì ông có nói ra câu này không?" Lâm Minh hai mắt đối diện ông ta.
"Ông nên nhớ đây là Sinh Tử Chiến mà người đưa ra yêu cầu này chính là hắn" miệng thì nói nhưng Lâm Minh càng thêm thúc giụt Vong Mộng. Đúng là cậu e ngại Đoái gia trả thù nhưng chỉ là e ngại chứ không phải sợ hãi.
"Tiểu tử dừng tay, nếu không ngươi sẽ chết khồn chổ chôn thây" nhìn sinh mệnh lực của Đoái Hạo Nhiên càng lúc càng giảm đã khiến ông ta thêm nóng nãy.
"Vậy sao" Lâm Minh nhếc môi cười, một nụ cười chết chóc.
"Phụt..." Đoái Hạo Nhiên phun ra một ngụm máu rồi hơi thở dần tắt liệm.
"Không, Nhiên Nhi. Ta muốn giết ngươi" ông lão bùng lên lửa giận lao tới Lâm Minh. Nhưng hai vị Đấu La khác đã kịp ngăn cản ông.
"Bạch Hổ Đấu La, ông nên nhớ ra tay với tuyển thủ thi đấu sẽ có kết quả như thế nào"
"Hắn giết chết Thái tử Tinh La Đế Quốc là mang tội chết" ông lão gầm gừ.
"Sinh Tử Chiến vô luận xuất thân, một tên Thái tử có là gì chứ" đột nhiên một giọng nữ nhân vang lên.
Theo đó một mỹ phụ mặc áo choàng đen xuất hiện, thấy được mỹ phụ ông lão hơi nhíu mày lại một cái.
"Ảnh Quỷ Đấu La, chuyện này không có liên quan đến bà cũng như Vạn Quỷ Quốc"
"Ông nói sai rồi, tiểu hữu này là bạn học của con trai ta, nếu cậu ta chết thì ai sẽ thi đấu với con ta" mỹ phụ Ảnh Quỷ Đấu La cười nhẹ.
Tuy nụ cười nhẹ nhàng nhưng đối với những người biết Ảnh Quỷ Đấu La thì biết đây mới là bắt đầu cho bão tố.
Ảnh Quỷ Đấu La, Nữ Hoàng của Vạn Quỷ Quốc, một trong những nữ Hồn Tu mạnh nhất đại lục. Tuy tu vi mới 98 cấp hồn lực nhưng với uy thế về Võ Hồn bà không hề e ngại bất kỳ ai.
"Con trai? Vạn Quỷ Thái Tử luôn bí ẩn ở đây sao?" Mọi người kinh ngạc.
Có một câu chuyện vẫn còn lưu truyền về Vạn Quỷ Thái Tử như thế này. Ngày Thái Tử ra đời mặt trời đều phải tắt, bầu trời u ám, quỷ thần gào thét nghênh đón người. Đêm đó, trên bầu trời Vạn Quỷ Quốc người ta thấy hư ảnh mười hai con Quỷ Tướng quỳ bái, miệng thì đang niệm cầu kinh văn.
Chính vì vậy, các đế quốc khác tỏ ra e ngại suy đoán Vạn Quỷ Thái Tử khi trưởng thành sẽ diệt bọn họ nên thường xuyên đến ám sát.
Không còn cách nào khác Ảnh Quỷ Đấu La phải mang con mình giấu đi nơi khác, cho đến bây giờ không ai biết tin tích.
Nhưng bây giờ Ảnh Quỷ Đấu La lại tuyên bố Vạn Quỷ Thái Tử ở đây, không hề sợ hãi chẳng lẽ bà có âm mưu gì sao.
CHƯƠNG 80: BẠCH HỔ VONG MẠNG.
Tuy miệng tươi cười nhưng ánh mắt Ảnh Quỷ Đấu La đang liếc ngang thu hết tất cả biểu cảm của mọi người ánh mắt của mình. Ngoài những người ngạc nhiên thì có những kẻ đã lộ sát khí.
"Ảnh Quỷ Đấu La, bà nhất định muốn xen vào việc này".
"Phải thì sao"
"Tốt, ra tay đi" nghe Bạch Hổ Đấu La nói hai vị khác đang ngăn ông liếc nhìn nhau rồi tránh ra.
Thật ra hai người không phải là đối thủ của Bạch Hổ Đấu La nhưng bởi vì đây là Đấu Hồn Đại Tái không chỉ có hai người mà phía sau còn có mấy vị Đấu La khác, nếu thật sự ra tay sẽ có người chế ngự ông ta.
Nhưng lúc này lại khác, Bạch Hổ Đấu La đây là tuyên chiến với Ảnh Quỷ Đấu La nên họ không có quyền ngăn cản nữa, tức nhiên trận đấu của họ không phải ở đây.
"Một chiêu là đủ, vì vậy cứ ở đây đi" Ảnh Quỷ Đấu La mở miệng làm Bạch Hổ Đấu La tức sôi máu.
Hai vị Đấu La giữ an toàn cho giải đấu nhìn nhau một chút rồi cũng gật đầu chấp nhận.
"A...chết đi" vừa vào trận đấu Bạch Hổ Đấu La đã sử dụng tới Hồn Hoàn thứ 9 của mình, bị khinh thường như vậy đã khiến ông nổi điên.
"hừ, quá chậm" Ảnh Quỷ Đấu La cũng phụ Võ Hồn lên rồi biến mất.
Lâm Minh chỉ thấy Võ Hồn của bà là một bóng đen, hai cánh tay sắt bén như hai thanh đoản đao.
"Phụt..." chỉ với một chiêu Ảnh Quỷ Đấu La đã cắt trúng ngay yết hầu của Bạch Hổ Đấu La. Nếu không phải ông ta có 98 cấp Hồn Lực, sinh mệnh ương ngạnh thì đã vong mạng rồi.
"Một đao này là trả cho việc ngày đó ngươi ám sát con ta" thanh âm Ảnh Quỷ Đấu La vang lên, nhưng bây giờ đã ngập tràn sự băng lãnh.
"Phụp, phụp...." liên tiếp từng đạo đao ảnh chém tới Bạch Hổ Đấu La, từng đao chém tới là lóc đi một miếng thịt trên người ông ta.
"99 cấp Cực hạn Đấu La, không ngờ a. Ảnh Quỷ Đấu La mới bao nhiêu tuổi chứ, thiên phú này cũng quá tuyệt luân đi" mấy vị Đấu La khác trách lưởi cảm thán.
Trên đại lục Cực Hạn Đấu La chỉ có 4 vị, nhưng đã chết hai, bây giờ chỉ còn lại Mục lão và Đường Môn lão tổ, tức nhiên đây là mặt ngoài còn có thêm ai không thì chưa rỏ. Bây giờ thêm Ảnh Quỷ Đấu La nữa thì bà chính là người thứ ba, cũng là nữ Hồn Tu duy nhất đạt đến cấp độ này.
Từng miếng thịt bị lóc đi, cho dù có là Đấu La thì cũng phải đau đớn gào thét.
"Phụp...á...." một tiếng thét vang vọng, chỉ thấy bây giờ lưỡi đao đã cấm xuyên sọ của Bạch Hổ Đấu La.
Bạch Hổ Đấu La chết trong sự sững sờ của mọi người.
"Thị uy a, bà ta là muốn chấn nhíp tất cả mọi người"
"Cũng quá khinh khủng đi chứ. Bạch Hổ Đấu La vậy mà chết rồi"
Đúng thật, lần này Ảnh Quỷ Đấu La là muốn dùng mạng của Bạch Hổ Đấu La để chấn nhíp những kẻ có ý đồ xấu với con bà. Thực lực này đã đủ để cường ép tất cả mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com