Chương 104: Прощай навсегда, мой друга (2).
7:30 phút sáng.
Trên chiếc BMP-3M của mình, tôi ngồi đánh dấu các điểm cần khảo sát sát trên chiếc bản đồ dã chiến.
Hiện giờ, chúng tôi đang đi ra khỏi khu dân cư, hướng về phía rừng thẳm bạt ngàn. Lần này, tôi chọn 2 tiểu đoàn trinh sát Warsaw Xô Viết 308 và tiểu đoàn trinh sát Albania số 70. Tôi chỉ huy đội Xô Viết, còn Anatov chỉ huy đội Albania, đơn giản vì lão biết tiếng Albani, sẽ dễ giao tiếp hơn tôi.
Trên con đường mòn đầy sỏi và đá, chúng tôi đi tới các điểm quan sát. Sau khi tìm được 1 chỗ thích hợp và an toàn, tôi chuẩn bị tiến hành trinh sát.
-Illia, phóng UAV, chuẩn bị trinh sát!
-Rõ!
Chiếc Drone Malen'kiy (bé nhỏ) này, là 1 loại UAV trinh sát, được dùng để trinh sát các khu vực địa hình đặc thù như không gian hẹp, nhiều vật cản. Vậy nên, nó được làm với kích thước khá bé, nặng đâu đó khoảng 9kg. Được trang bị cảm biến hồng ngoại và cảm biến chuyển động, nó có thể dễ dàng phát hiện mục tiêu với độ phân giải cực cao. Đã thế, để tự vệ, nó còn được tích hợp thêm 1 khẩu AK-74 (vậy cho rẻ) để chiến đấu. Nhưng cũng vì là UAV hạng nhẹ, nên chỉ có thể di chuyển tối đa trong bán kính 10km với thời gian tối đa là 1 tiếng. Chán thật.
-Bay xung quanh khu vực trong điểm 511. Nếu phát hiện điều gì bất thường, thì chụp ảnh lại, rồi chúng ta rút khỏi nơi này. Nếu nó bị phát hiện, thì cho tự hủy, không để rơi vào tay địch.
-Rõ.
Dưới sự thao tác tài tình của người lính trinh sát, chiếc UAV vừa bay nhanh, vừa lượn vòng qua những cái cây. Trên màn hình quan sát, với nền màu đen, những đốm sáng màu xanh lá cây hiện lên liên tục trên màn hình.
8:45.
Sau khi kiểm tra 12 điểm quan sát, khi không phát hiện thấy điều gì bất thường, tôi cho thu hồi UAV.
-Các cậu thay pin cho nó đi. Ta nghỉ tầm 30 phút thì tiếp tục.
-Rõ!
-Chán quá, mọi người nhỉ?
-Vâng, chúng tôi thấy phát ốm ra. Riêng tôi, không, tất cả mọi người, đều mong cuộc chiến nhanh chóng kết thúc, để quay trở về với gia đình!
Câu nói đó đã chọc thẳng vào lòng tôi.
Đã bao lâu rồi, mình chưa gặp gia đình của mình nhỉ?
Không biết họ có an toàn không. Tôi nhớ họ quá... Nếu đúng thì chắc năm nay 2 đứa sẽ vào lớp 1, nhỉ?
Dù mình là người cộng sản vô thần, nhưng nếu chúa có thật, thì lạy ngài, xin hãy che chở cho vợ con con. Amen!
Trong khi đó, tại 1 nơi khác...
***
Pov: Quân Nato.
***
9:00 phút sáng.
-Báo cáo chỉ huy, UAV của địch đã rút về.
-Được. Toàn bộ nghe rõ! Tháo vải ngụy trang, tiếp tục theo dõi sát sao quân địch.
...
Đã qua 1 tháng, kể từ khi "Vùng đất thấp"* bị đánh chiếm. Liên quân NATO bại trận, tổn thất lớn, nên buộc phải rút lui về Maginot. Không còn cách nào khác.
*Vùng đất thấp: Đây là cách gọi thường dùng của người Châu Âu để chỉ 3 nước Hà Lan, Bỉ và Luxembourg, vốn có độ cao so với mực nước biển thấp nhất thế giới.
Tuy nhiên, ngày trước, quân Px Đức đã xuyên được phòng tuyến này để tấn công vào sâu trong đất Pháp. Nhưng, ít ra, các phòng tuyến ngu ngốc này vẫn có thể tạm giam chân kẻ địch để tái cơ cấu lực lượng.
Và giờ đây, tôi đang phải lãnh đạo sư đoàn 45 Nato mới được tái cơ cấu, thực hiện chiến tranh du kích tiêu hao địch, đồng thời trinh sát và phát hiện các toán quân của địch, rồi báo cáo lên bộ chỉ huy, sẵn sàng cho trường hợp quân địch chơi Skip Maginot defense line.
***
Còn tiếp.
------------------
Phần của tác giả.
Chào mọi người!
Đã cuối tuần rồi nhỉ?
Sắp 30/4 rồi đó!
Sắp tới ngày "quốc hận" của bọn 3 que rồi,
Thật là vui quá đi thôi! Kha kha kha!
***
Địt mẹ lão hiệu trưởng!
Thi 8 môn cùng lúc! Địa ngục không phải đây thì còn ở đâu được cơ chứ!
Tác giả.
Soviet_Katri.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com