Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 200: Đặc tính mới: Thời khắc thăng hoa (S)


Translated by Mây [Wattpad: Be-May]

Bên cạnh Cha Yoo-jin xuất hiện một màn hình hologram bán trong suốt.

[Tên: Cha Yoo-jin]

Ca hát: B– (B+)

(Rap: B+)

Nhảy: S– (S+)

Ngoại hình: A (S)

Tài năng: S (EX)

Đặc tính: Lỗ đen (S)

Tôi suýt buột miệng chửi thề.

'Chết tiệt, nhóc này là người hay quái vật đây?'

Kỹ năng nhảy của cậu ta lại tăng lên, giờ đã đạt tới hai bậc S. Phần hát cũng cải thiện, gần đây Yoo-jin được giao thêm nhiều đoạn vocal và cuối cùng cũng đạt mức B.

Nhưng điều nổi bật nhất chính là đặc tính.

[Lỗ đen (S)]: Lực hút cuốn lấy tất cả, mê hoặc con tim mọi người]

Độ cuốn hút trên sân khấu +180%

Khi đặc tính từ A tăng lên S, chỉ số này từ 150% đã tăng thành 180%. Ai mà ngờ đặc tính còn có thể tiến hóa thế này chứ.

'Phải chăng tài năng của cậu ấy cũng được nâng cấp nhờ đặc điểm này?'

Tôi bắt đầu toát mồ hôi.

'Dính với thằng nhóc này kiểu gì cũng xong đời.'

Cảm giác từ thời tham gia các chương trình sống còn lại ùa về. Đó là bản năng sinh tồn.

'Chẳng phải mình quá nóng vội khi nghe theo fan mà đề xuất màn kết hợp này sao?'

Không, phải bình tĩnh lại.

Cho dù biểu diễn cùng Yoo-jin một lần và phong độ của mình có bị ảnh hưởng thì cũng không đến mức phải rời khỏi nhóm. Cùng lắm chỉ là chút xấu hổ mà thôi.

'Dù gì mình cũng đâu cố gắng áp đảo cậu ta như Keun Se-jin.'

Tôi có thể tưởng tượng được cảnh fan ra sức bảo vệ chúng tôi rằng "Cả hai đều đã làm tốt!", trong khi fan riêng của Cha Yoo-jin sẽ cười cợt kiểu, "Haha, Gommeo lại làm lố rồi đấy."

Nhưng điều tôi lo nhất là hình ảnh biểu diễn tốt của tôi, Park Moon-dae, có thể bị tổn hại.

'Cái này thì không thể chấp nhận được.'

Tôi cần phải kiểm tra lại tất cả để ngăn chặn tình huống đó.

"Yoo-jin à."

"Dạ!!"

"Nói anh nghe tất cả những thiết bị em muốn dùng trên sân khấu đi."

Cha Yoo-jin đang chăm chú nhìn điện thoại liền bật dậy, đôi mắt sáng ngời.

[Nước! Pháo sáng! Ánh sáng và vũ công! Và một cấu trúc khổng lồ có thể di chuyển!]

Nói thẳng ra là cậu ta muốn dùng hết mọi thứ.

"Nhưng em biết là không thể dùng hết vì ngân sách có hạn, đúng không?"

"Biết ạ! Nhưng dùng càng nhiều càng tốt thì vẫn tuyệt mà!"

"Ừ."

Thật ra thì, kế hoạch dàn dựng sân khấu và vũ đạo đã được duyệt từ trước. Hơn nữa, một số thiết bị mà Cha Yoo-jin đề xuất sẽ được sử dụng thật.

Bề ngoài, có vẻ như tôi đang chiều theo ý cậu ấy, nhưng thực ra đây là tính toán của tôi.

Tôi muốn phân tán sự tập trung của khán giả bằng những thiết bị hoành tráng xung quanh.

Nhưng nhìn vào chỉ số của Cha Yoo-jin, tôi hiểu ra rằng kế hoạch đó có vẻ hơi ngây thơ.

'Không phân tán được đâu.'

Dù làm gì, sự chú ý vẫn sẽ đổ dồn về phía Cha Yoo-jin. Các thiết bị sân khấu thậm chí có thể góp phần làm tăng thêm sức hút của cậu ta.

Tôi cần tìm cách nào đó để kéo sự tập trung về phía mình.

Cách đơn giản nhất là... cải thiện chỉ số của bản thân.

'Cửa sổ trạng thái.'

Tôi mở cửa sổ trạng thái của mình lên.

[Tên: Park Moon-dae (Ryu Gun-woo)]

Cấp độ: 18

Danh hiệu: Không có

Ca hát: S-

Nhảy: B+

Ngoại hình: A-

Tài năng: A-

Đặc tính: Tiềm năng vô hạn, Nghe thấy cũng có lý (A), Bacchus 500 (B), Tai nhạy bén (A)

Trạng thái bất thường: Có khán giả hoặc chết

Điểm còn lại: 2

Tôi từng nghĩ chỉ số của mình cũng khá ổn, nhưng so với của Cha Yoo-jin thì lại thật mờ nhạt.

'Không có gì quá đặc biệt.'

Chỉ có cấp độ tăng thêm một và Nhảy tăng nhẹ, có lẽ nhờ việc luyện tập liên tục trong các tour diễn.

Nếu là trước đây, tôi sẽ ngay lập tức đầu tư điểm để tăng Nhảy từ B+ lên A.

Đó là cách hiệu quả nhất để bắt kịp kỹ năng mạnh nhất của Yoo-jin – nhảy.

Nhưng... điều đó vẫn là chưa đủ.

'Kể cả có tăng lên A- cũng khó mà sánh ngang với Yoo-jin.'

Kỹ năng nhảy của Cha Yoo-jin đã là S-. Ở sân khấu kết hợp, dù tôi có nâng lên A- cũng chỉ tạm chấp nhận được.

Vậy nếu đầu tư cả 2 điểm còn lại để tăng lên A? Vẫn không ăn thua. Tôi vẫn thua thiệt về tài năng và đặc tính.

'...Hay là nâng ca hát lên S+?'

Tôi có thể khiến khán giả nhìn vào Yoo-jin nhưng tai thì phải nghe tôi. Tuyệt vọng thật, nhưng đây có thể là phương án hiệu quả.

Tạm gác lại, tôi tiếp tục tìm kiếm những biến số khác.

"Hừm".

Tôi mở ra những pop-up tích lũy được từ các buổi concert và chương trình thực tế.

[Buổi biểu diễn thành công!]

Bạn đã gây ấn tượng mạnh với số đông khán giả!

Những pop-up này thường đi kèm với các lần rút thăm đặc tính. Tôi đã tích lũy được 5 lượt quay.

Dựa trên kinh nghiệm trước đây, tôi biết chắc rằng sẽ có thứ hữu dụng xuất hiện, đến mức thật xấu hổ nếu nghi ngờ về điều đó.

Bây giờ tôi gần như chắc chắn.

'Quay hết luôn cho rồi.'

Cho ra cái gì hữu dụng đi.

Bắt đầu từ những cấp độ thấp nhất.

Tôi bắt đầu quay những gói 'Báu vật' và 'Anh hùng', nơi thường cho ra đặc tính từ cấp C đến B.

Vòng quay sáng rực như máy đánh bạc.

Papapang!

[Nhận được: 'Đáng yêu mềm mại (B)']

[Nhận được: 'Thiên sứ (C)']

[Nhận được: 'Nước mắt cá sấu (A)']

[Nhận được: 'Tâm bất biến (B)']

Toàn thứ vô dụng. Chẳng có cái nào liên quan đến sân khấu cả.

'Chẳng cái nào liên quan đến sân khấu.'

Chỉ có các đặc điểm liên quan đến hoạt động bên ngoài.

'Có lẽ hệ thống muốn mình tự lo phần sân khấu.'

Có lẽ là dấu hiệu rằng mình sẽ không gặp vấn đề gì nếu buổi biểu diễn này thất bại.

Tôi liếc nhanh qua các pop-up và chợt nghĩ đến một điều bất an.

'Hoặc cũng có thể, vì thời điểm đã đến.'

Rõ ràng, trạng thái bất thường sắp kết thúc.

[Có khán giả hoặc chết]

Nếu trong thời gian quy định không gặp đủ 200.000 khán giả, bạn sẽ chết.

Số khán giả đạt được: 199.997 / 200.000

Chỉ còn 3 người nữa thôi.

Sau khi buổi diễn encore kết thúc, hoặc kể cả khi có thiên tai khiến buổi diễn bị hủy, điều đó cũng chẳng quan trọng. Chỉ cần thêm một sân khấu với ba khán giả thôi, trạng thái này cũng sẽ kết thúc.

'Và rồi... lại hiện cái thông báo chết tiệt về "sự thật" nữa cho mà xem.'

Nhớ lại những lần trước, tôi cũng chẳng ngạc nhiên nếu lần này lại phải chứng kiến cảnh ai đó bỏ mạng.

...Tức là nó đủ khả năng khiến tôi dao động.

Và thế nào mà hệ thống lại mở ra các đặc tính liên quan đến hoạt động đối ngoại nhằm chống lại mấy cuộc tranh cãi thái độ kia...

'Đúng là một suy luận hợp lý nhưng càng nghĩ càng bực mình.'

Như thể vừa cho bệnh lại vừa cho thuốc vậy. Chết tiệt, đừng có cho tôi xem mấy thứ tào lao này nữa!

Tôi bực bội tặc lưỡi, nhưng vẫn quyết định cư xử hợp lý.

Tôi thay đặc tính của mình.

[Đặc tính: "Nghe thấy cũng có lý (A)" đã bị xóa!]

Thay vào đó, tôi chọn "Tâm bất biến" – tuy cấp độ thấp hơn, nhưng lại là đặc tính hữu dụng trong nhiều tình huống.

À, tiện thể, có một khoảnh khắc tôi suýt bị "Nước mắt cá sấu (A)" đánh lừa. Đặc tính này giúp người dùng khóc trông đáng thương để tạo sự đồng cảm – đúng kiểu một bản nâng cấp của vòi nước mắt.

Tóm lại, rác rưởi.

'Xong rồi.'

Tôi xoay cổ.

Nào, dọn sạch đầu óc thôi. Giờ chỉ còn một việc.

Một vòng quay trúng thưởng với cái tên khá nguy hiểm.

[Rút thăm đặc tính huyền thoại Click!]

Đây là lượt quay thưởng cuối cùng tôi có được sau chuyến lưu diễn.

Dù là game rác hay siêu phẩm, hễ đã có chữ "huyền thoại" thì nó cũng là thứ đáng để thử, phải không?

Chắc hệ thống này cũng thế thôi.

'Mong rằng ít nhất cũng ra được cấp A.'

Xin cho tôi một đặc tính hỗ trợ sân khấu nào!

Tôi kéo cần của máy đánh bạc hologram, các ô bạc sáng loáng bắt đầu quay vù vù.

Xoạt xoạt xoạt—

Hàng loạt cái tên đặc tính bay vèo qua.

Tạch.

Rồi dần dần... bánh xe ngừng lại.

Đó là một ô lấp lánh nhiều màu sắc mà từ trước đến giờ tôi chưa từng thấy.

Papapapapang!!

[Đặc tính: 'Thời khắc thăng hoa (S)' đã được nhận!]

'Chết tiệt.'

Cấp S đã xuất hiện!

Tôi đấm mạnh xuống giường theo phản xạ.

May mà Cha Yoo-jin đang dán mắt vào điện thoại nên không để ý.

'Không đùa đấy chứ.'

Tôi không đến mức nghiện mấy trò quay thưởng này, nhưng trúng được đặc tính cấp cao thế này vẫn khiến tôi phấn khích đến tận tủy sống.

Khoan đã, phải bình tĩnh lại đã. Trước hết phải kiểm tra xem đó là đặc tính gì.

'Xét theo tên thì có vẻ là đặc tính liên quan đến sân khấu.'

Tôi mở chi tiết ra xem.

[Đặc tính: Thời khắc thăng hoa (S)]

Ta cảm nhận được chính mình đang sống trên sân khấu.

Mức độ tập trung vào sân khấu (của bản thân) +180%

'Đúng là điên thật.'

Nói trắng ra thì đây là một "lỗ đen" – chỉ khác mỗi cái tên.

"Phù..."

Tôi thở dài và ngồi dựa lưng vào mép giường.

'Mức độ tập trung vào sân khấu tăng thêm 180%...'

Chỉ cần phân bổ điểm hợp lý và điều chỉnh buổi tập, thế này thì chắc cũng có thể đấu ngang với Cha Yoo-jin ...

Khoan đã, từ từ.

Hình như còn một dòng nữa.

Mức độ nhập tâm (của bản thân).

'Của bản thân?'

Tức là... không phải làm cho khán giả nhập tâm, mà là người biểu diễn tự nhập tâm vào sân khấu của chính mình?

"......"

Đúng là đồ chết tiệt.

'Ý bảo mình tự chìm đắm vào màn trình diễn của bản thân chắc?'

Nếu hệ thống này là game thực sự, tôi đã đòi hoàn tiền ngay và để lại đánh giá 1 sao rồi.

'Quy tắc kinh doanh vứt đi đâu hết rồi?'

Tôi nghiến răng nhìn vào cửa sổ trạng thái một lúc, rồi tự ép mình bình tĩnh lại.

'...So với "Tâm bất biến" thì sao nhỉ.'

Hãy tỉnh táo và tính toán xem có lợi không đã.

Đặc tính cấp S này chắc chắn có hiệu quả rõ rệt. Nó thực sự sẽ khiến tôi đắm chìm vào sân khấu.

Nhưng bình thường thì sao? Tôi có thiếu sự nhập tâm không?

'Mình... cũng thấy sân khấu vui mà.'

Nó đem lại cảm giác thỏa mãn, và tôi luôn cố gắng diễn cho đúng tinh thần, chưa bao giờ tỏ ra ngượng nghịu.

Tóm lại, tôi vốn dĩ làm tốt rồi.

Vậy nếu nhập tâm hơn nữa thì có lợi gì?

'Trông sẽ tự nhiên hơn.'

Khi người biểu diễn hoàn toàn nhập tâm, khán giả cũng sẽ dễ bị cuốn theo.

Và trong tình huống bất ngờ, mình sẽ có thể ứng biến mà không phá hỏng nhịp điệu của buổi diễn.

'Có khi... còn vui hơn nữa.'

...Thôi bỏ qua ý đó đi.

"Ừm."

Tóm lại, dù không phải là đặc tính "lỗ đen" nhưng nó cũng có ích. Đặc biệt với nhóm này, nơi mỗi người đều có phong cách riêng mạnh mẽ, khả năng hóa thân tự nhiên sẽ là một lợi thế. Nó sẽ giảm bớt những lời bình kiểu "Nhìn phát ngại giùm luôn."

'Không hẳn là làm tốt hơn, nhưng ít nhất cũng có thể diễn cực kỳ tự tin.'

"...!"

Và đúng khoảnh khắc đó, một suy nghĩ táo bạo nảy ra.

'Nhưng... nếu dùng khéo thì cũng được.'

Dù gì cũng chỉ có một lần. Tôi đã tung hết bài rồi, và chẳng còn lựa chọn nào khác.

'Thử xem sao.'

Tôi ngay lập tức thao tác trên cửa sổ trạng thái.

[Đặc tính: Tâm bất biến (B) đã bị xóa!]

Tôi thay thế bằng đặc tính mới – 'Thời khắc thăng hoa.'

Sau đó, tôi phân bổ tất cả điểm còn lại vào tài năng.

Tài năng: A+

Được rồi. Cứ thế này mà tiến.

"Cha Yoo-jin."

"Dạ??"

"Em có muốn làm cho sân khấu unit này vui hơn không?"

Cha Yoo-jin trả lời ngay không chút do dự.

"Có chứ!"

Tôi biết mà.

Vậy là trong khi còn chưa đến nửa tháng nữa là đến buổi diễn encore, tôi và Cha Yoo-jin đã quyết định điều chỉnh lại phần biểu diễn của unit.

Và cả hai chúng tôi đều thấy hài lòng với hướng thay đổi đó.

"Ổn chứ?"

"Tuyệt lắm!!"

"Vậy thì..."

Ryu Cheong-woo hỏi lại vài lần, nhưng Cha Yoo-jin chỉ giơ ngón tay cái lên.

Cũng phải thôi.

Chúng tôi sắp làm thứ mà mình giỏi nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com