Chương 2
Izuku đứng trước cửa phòng Kacchan mà như chuẩn bị đánh tội phạm, hắn lẩm bẩm bình tĩnh một hồi rồi mở cửa đi vào. Trong phòng tăm tối, chỉ có vài tia sáng chiếu lắt léo qua khung cửa sổ, hắn tìm xung quanh nhưng không thấy Kacchan đâu, đang sốt ruột thì nghe tiếng nước ngay một căn phòng kế bên. Izuku đi đến mở cửa phòng thì thấy Kacchan đang ngâm mình trong một cái thùng gỗ khá lớn, anh đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Nghe được có động tĩnh, đôi mắt đỏ mở bừng ra liếc về phía cửa
Izuku nhìn biểu cảm của Kacchan nhanh chóng trở nên chán ghét thì khóc không ra nước mắt. Hắn tiến lên muốn nói gì đó nhưng Kacchan đã dùng đuôi hất mạnh nước lên người hắn
"Kacchan, đợi chút, t-"
"CÚT NGAY, thằng rác rưởi nhà mày"
Ai khóc nỗi đau này
Izuku nhìn Kacchan hất nước liên lục vào người mình, hắn thấy vết thương trên tay đang quấn băng dần nhuốm máu của cậu ấy thì hốt hoảng
"Kacchan, vết thương của cậu rách ra rồi, để tớ băng bó lại giúp cậu được không?"
Katsuki nghe tên này nói vậy càng tức, vậy mày nghĩ ai gây ra vết thương đó, thằng khốn nạn!
Mà hôm nay thằng này bị sao vậy? Tự dưng chạy đến chỗ này, bình thường nó còn không chịu đặt chân tới đây, thậm chí còn coi phòng này như chứa thứ ôn dịch gì cơ mà. Katsuki cảm thấy nó lại có âm mưu nữa cho coi, anh càng quát lớn, hất nước đuổi Deku đi
Izuku nhìn tâm trạng của Kacchan đang dần mất khống chế, hắn không còn cách nào phải lui ra ngoài để cậu ấy bình tĩnh lại. Izuku mang tấm thân ướt sũng nước ra ngoài thì thấy quản gia lẫn người hầu đều sững sờ nhìn hắn, họ vì nghe tiếng động lớn mà chạy đến, không ngờ lại thấy chủ nhân đi ra từ phòng của người đó
"Thưa ngài, Bakugo không có ý đâu ạ"
Quản gia lên tiếng muốn chữa cháy, dù sao nhìn vào là biết chủ nhân ông vừa bị người ta hất cho một thân nước rồi. Đối với người cá trong phòng, ông cũng rất khó xử, theo như luật đế quốc, hai người là bạn đời hợp pháp, ít nhất ông có thể gọi một tiếng phu nhân, không thì gọi tiếng thiếu gia cho đúng thân phận, nhưng chủ nhân không thích người bạn đời này, nghe tiếng phu nhân là cáu giận, nghe thiếu gia thì mỉa mai, thành ra ông đành gọi một cách trống không như vậy
"Khụ, không sao, lần sau ông gọi cậu ấy là thiếu gia, đừng gọi trống không như thế" Izuku nghĩ Kacchan không thích bị gọi là phu nhân đâu, đổi thành thiếu gia là tốt nhất
Ể?
Quản gia ngây ngẩn cả người, nhìn theo bóng lưng của chủ nhân đi mất. Hắn lên trên phòng làm việc ấn nút gọi Momo, hình ảnh cô lập tức hiện lên
"Ồ, Deku, sang thế giới mới rồi, mọi chuyện ổn chứ?"
Izuku thở dài kể lại cốt truyện bằng giọng điệu buồn thảm
Momo: "..." Pha này thì ai cứu được
"Thế giới thứ nhất tớ trải qua bao lâu ngoài đời thật vậy?"
"Tròn một ngày"
"Gần mấy chục năm tớ ở bên Kacchan mà chỉ tròn một ngày sao?"
"Ừm, đó là năng lực của cô bé đó đấy, cậu nghĩ mấy chục năm chỉ là sự điều khiển của năng lực đối với tiềm thức thôi"
"Ồ, được rồi, cảm ơn cậu, có gì tớ sẽ báo lại sau, giờ tớ đi dỗ Kacchan đây, tạm biệt nhé"
"Ừm, cố gắng lên nha"
Izuku lên mạng tinh tế tra cứu bình di chuyển của người cá, may mà hắn có trí nhớ của nguyên chủ không thì đúng là loay hoay, hắn nhớ cái bình cũ của Kacchan, định bụng mua một cái giống vậy nhưng không ngờ nó lại là loại giá rẻ của tinh tế, dành cho tầng lớp người dân nghèo, nó có chức năng cơ bản là di chuyển thôi. Còn những loại cao cấp hơn hay đặc biệt thì khi đổ nước vào sẽ điều chỉnh nhiệt độ nước, lọc nước, cung cấp dinh dưỡng vào nước cho người cá, đó cũng là cái quý cô Alice kia dùng
Izuku chỉ muốn bóp chết cái thằng nguyên chủ trước. Hắn bấm mua ba loại máy đắt tiền nhất, gửi địa chỉ rồi lại mua băng gạc chuyên dụng dành riêng cho người cá, loại Kacchan đang cầm máu là băng thông thường, rất dễ dính nước và khiến vết thương dễ rách ra
Người tương lai làm việc vô cùng nhanh nhẹn, chỉ trong 10 phút đã có người giao hàng tới, quản gia nhìn ba cái bình di chuyển đắt tiền trước mặt mà ngây người, ông xem kĩ người đặt là chủ nhân thì kí tên, cùng lúc đó Izuku cũng đi xuống, ra lệnh cho người hầu đổ nước sạch vào bình, rồi sắn tay áo, định quyết chiến với sự hung tàn của Kacchan thêm lần nữa
Quản gia và đám người hầu đơ người theo dõi, họ nghe thấy tiếng quát tháo, tát nước vang lên thì sợ run người, một nữ hầu không nhịn được nhỏ giọng nói với quản gia
"Chúng ta có nên đi vào giúp thiếu gia Bakugo không ạ? Tôi sợ chủ nhân sẽ đánh ngài ấy mất"
"Ta-"
Quản gia chưa kịp ra quyết định thì đã thấy có người, ông mở to mắt nhìn chủ nhân mình bế người cá với chiếc đuổi đỏ rực trên tay ra ngoài, Katsuki đang tức giận nắm tóc hắn rồi quát mắng
"Con mẹ, thả tao ra, mày muốn làm gì?"
"Tớ muốn đưa Kacchan tới cái bình mới thôi, không sao đâu"
Izuku chạy nhanh thả Kacchan vào trong cái bình đựng đầy nước, hắn nhanh chóng túm lấy tay Kacchan gỡ đống băng bắt đầu nhuốm máu kia xuống
"Kacchan, Kacchan, đừng giãy giụa nữa, một chút thôi"
"Không, cút đi"
Nhưng sức Izuku vẫn lớn hơn, hắn đàn áp Kacchan, giữ chặt lấy tay anh, rửa vết thương rồi bôi thuốc, sau đó dùng băng gạc chuyên dụng băng bó lại
"Xong rồi đó, giờ thì ổn rồi"
Katsuki nhìn người đàn ông đầu tóc lộn xộn cười cười với mình mà nhíu mày, tên này rốt cuộc muốn làm gì? Từ trước tới nay hắn đâu có quan tâm, bây giờ giả bộ tử tế làm gì cơ chứ? Nhưng...
Katsuki nhìn xung quanh bình nước, đây là loại đắt nhất tinh tế, nhiệt độ bên trong nhanh chóng điều chỉnh ở mức độ tốt nhất cho cơ thể anh, dinh dưỡng trong nước cũng vô cùng tốt, thằng khốn này...Mẹ nó, chắc chắn có mưu đồ
"Kacchan, cậu thích cái bình này k-"
*SPLASH*
Izuku bị một làn nước hất vô mặt làm cho tắt tiếng, hắn nghe Kacchan gầm gừ
"Tao không muốn nhìn mặt mày, cút ra"
Izuku chớp mắt mấy cái rồi ủy khuất ra hiệu với quản gia lui ra cùng, chỉ để lại vài nữ hầu bên trong. Katsuki nhìn hành động đó mà nhíu mày, lâu rồi thằng này mới chịu nhịn như vậy, bình thường hai người cãi nhau mà anh không chịu nghe là nó vung nắm đấm lên ngay, anh quay sang nhìn các nữ hầu
"Mấy người cũng lui ra đi"
"A? Nhưng, thưa ngài..."
"Không sao, lui ra"
Các cô nhìn nhau trong thoáng chốc rồi cúi đầu lui xuống. Katsuki thở ra một hơi, mở bảng điều khiển của chiếc bình, đặt chế độ mát xa rồi nghỉ ngơi, từ vụ việc đó, cơ thể anh ngày càng yếu đi vì bị chấn thương nặng, nếu được chăm sóc tốt thì còn đỡ nhưng mỗi ngày tên kia không chọc giận anh thì hai người cũng đánh nhau
Vết thương trong người của Katsuki chưa lành, lúc trước còn đánh lại được Deku, dạo gần đây cơ thể ngày một tệ hơn, thực sự đánh không lại, anh nhìn đôi tay được băng bó của mình, đây là loại băng quấn chuyên dành cho người cá, được thiết kế để chống chịu trong nước, nó đắt hơn loại thường nhiều, tự dưng thằng này bị sao thế không biết
Trong làn nước ấm áp, cảm nhận sự chăm sóc từ chiếc máy, Katsuki thầm nghĩ nghỉ ngơi dưỡng sức đã rồi mới lo được sự biến đổi của Deku, anh mơ màng chìm vào giấc ngủ, lẳng lặng hấp thu dinh dưỡng
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com